Sau Khi Kết Hôn Cùng Tà Thần

Chương 12: Chương 12: Hảo cảm




Khởi đầu thành công tốt đẹp

Chuyển ngữ: Mẫn Hạ Trấn

__________

“Trong khu mua bán của hệ thống bọn ta cái gì cũng có, thuốc tăng lực, thuốc thu nhỏ, thuốc ẩn hình... À, ngài nói cái gì? Thuốc trường sinh bất lão?” Hệ thống Công Lược nhất thời nghẹn ứ, “Thứ này quá nghịch thiên, trong khu mua bán không có.”

Thích Bạch Trà cảm thấy hơi thất vọng, nhưng cũng không biểu lộ gì nhiều.

“À đúng rồi, có một viên thuốc kéo dài tuổi thọ.” Hệ thống Công Lược bổ sung, “Tuy rằng không thể trường sinh bất lão, nhưng sống đến 500 tuổi vẫn dư dả! Ngài cần sao? Nhưng ngài là thần bất tử mà, nên không cần mấy dùng đến mấy thứ vô bổ như này đâu...”

“Cần.” Thích Bạch Trà đánh gãy lời nó, nhẹ giọng nói, “Rất cần.”

Năm trăm năm so với thần vẫn chỉ là giây lát thoáng qua, nhưng ít ra dài hơn cuộc đời của con người bình thường những bốn trăm năm.

Cậu có thể có nhiều thời gian hơn để đi tìm con đường trường sinh.

“Ừm, Tuyết Thần đại nhân, mọi thứ trong khu mua bán đều phải dùng điểm đổi lấy, nếu không ta cũng không lấy được. Một viên thuốc kéo dài tuổi thọ cần 100 điểm.” Hệ thống Công Lược yếu ớt lên tiếng, “Nhưng kí chủ tiền nhiệm đã tiêu hết điểm rồi...” Ngay từ cái lúc muốn thoát ra khỏi kết giới của ngài ấy.

Hiện tại số dư trên tài khoản điểm là 0.

Thích Bạch Trà hỏi: “Làm thế nào để lấy điểm?”

Thanh âm của hệ thống Công Lược càng yếu hơn: “Kí chủ công lược nhân vật mục tiêu, tăng độ hảo cảm của đối phương lên đến 100, đạt được giá trị tình yêu viên mãn, là có thể đạt được 100 điểm... Nhân vật mục tiêu của thế giới này chính là Tổng tài Phó thị Phó Minh Dã.”

Vậy mà dám đánh chủ ý lên đầu Phó tiên sinh. Biểu cảm trên khuôn mặt Thích Bạch Trà không chút thay đổi.

Cậu nở nụ cười nhẹ: “Buộc định với ta.”

Hệ thống Công Lược bị dọa sợ: “Gì gì gì gì?!”

“Chẳng phải kí chủ công lược nhân vật mục tiêu mới có thể lấy điểm sao?” Thích Bạch Trà hờ hững nói, “Dù sao ta cũng phải buộc định với ngươi mới có thể trở thành kí chủ đi.”

Hảo cảm của Phó tiên sinh đối với cậu tất nhiên mới mở màn đã đạt cấp viên mãn, cậu vừa buộc định đã có thể công lược thành công, sau khi đổi lấy thuốc kéo dài tuổi thọ, sẽ cưỡng chế tháo hệ thống này ra.

Về phần số mệnh của Phó tiên sinh, có cậu ở đây, đương nhiên sẽ không chạy được đến chỗ của Ái Ma.

Với người khác thì hệ thống có thể đe dọa xóa sổ kí chủ, còn với Thích Bạch Trà lúc này, chính là kí chủ có khả năng hủy diệt lại hệ thống.

Hệ thống Công Lược ngây ra như phỗng.

“Ngài thực sự định lấy thân phận thần minh cao quý đi công lược một phàm nhân sao?”

“Lúc sinh thời ta vậy mà có vinh dự được buộc định thần hồn của Tuyết Thần đại nhân!”

“Cho dù lập tức bị báo hỏng, cuộc sống này của ta cũng không hối tiếc ô ô ô.....”

Thích Bạch Trà: “Đừng ầm ĩ nữa.”

Hệ thống Công Lược nháy mắt câm miệng.

Vài giây sau, nó nhỏ giọng nói: “Thần hồn của ngài quá mạnh, ta không có cách nào buộc định ngài...”

Thích Bạch Trà thở dài: “Ta buộc định ngươi.”

[Đã tải xuống hệ thống Công Lược 007.]

[Hệ thống Công Lược 007 xin tận tình phục vụ ngài.]

[Đang truy xuất thông tin về nhân vật mục tiêu trong thế giới này gửi đến ngài.]

Họ và tên: Phó Minh Dã

Tuổi: 27

Thân phận: Đệ nhất đại gia Trung Quốc, Chủ tịch tập đoàn Phó thị

Bối cảnh: Một thiên tài kinh doanh dựng nghiệp từ hai bàn tay trắng, một năm trước đã tổ chức hôn lễ với một người đàn ông, tính tình lạnh lùng xa cách.

Còn kèm theo một tấm ảnh biểu lộ giá trị nhan sắc.

Cho tới lúc này, tất cả mọi thứ vẫn diễn ra bình thường.

[Mức độ hảo cảm hiện tại của nhân vật mục tiêu đối với ngài: 0.]

Một câu này hiện ra rất không bình thường.

Thích Bạch Trà nhìn một câu này, hỏi: “Ý tứ gì đây?”

Hệ thống Công Lược trả lời: “Nghĩa là hiện tại độ hảo cảm của Phó Minh Dã đối với ngài vẫn ở mức độ 0, rất bình thường mà, dù sao ngài cũng chưa bắt đầu công lược...”

Bình thường thế quái nào được.

Cậu và Phó tiên sinh yêu đương hai năm, kết hôn cũng được một năm rồi.

Độ hảo cảm làm sao có thể vẫn còn ở mức 0.

Thích Bạch Trà bình tĩnh hỏi: “Ngươi khẳng định số liệu này chuẩn xác?”

“Khẳng định chuẩn, qua nhiều thế giới như vậy vẫn chưa từng có sai lầm.” Hệ thống Công Lược cam đoan, “Ngài yên tâm đi! Lấy mị lực của ngài, tuyệt đối chỉ cần gặp mặt một lần nhân vật mục tiêu sẽ cực kỳ yêu thích ngài!”

“Nhưng ta với nhân vật mục tiêu này đã kết hôn một năm rồi.” Thích Bạch Trà phát biểu.

Hệ thống Công Lược: “......”

Sự tình này dường như có chút nghiêm trọng.

Làm sao mà nó có thể nghe được một câu chuyện kinh thiên động địa đến vậy.

Thần minh và người phàm trần yêu nhau, còn bị tra nam nhân loại lừa gạt thân tâm???

Không đúng, hệ thống Công Lược đột nhiên nhớ tới một sự kiện.

Trước khi truyền tống đến thế giới này, nó đã có tư liệu về nhân vật công lược của thế giới sau, cung cấp cho kí chủ xem xét chuẩn bị.

Tư liệu lúc đó là như này.

Họ và tên: Phó Minh Dã

Tuổi: 32

Thân phận: Chủ tịch tập đoàn Phó thị

Bối cảnh: Một chàng trai nghèo cố gắng chăm chỉ vươn tới vị trí tổng tài, năm ngoái vợ qua đời, tính hướng thật là gay. Thủ đoạn độc ác, lòng dạ thâm trầm, tính tình đa nghi, hiện tại mắc bệnh nan y, đau ốm nằm liệt trên giường.

Ngay cả ảnh chụp cũng chỉ là một người đàn ông ngoại hình anh tuấn thường thường, kém hấp dẫn hơn nhiều so với hiện tại.

Khi đó tuổi của nhân vật mục tiêu hiển thị là 32, cũng không phải đệ nhất đại gia Trung Quốc, chỉ là một tổng tài công ty rất phổ thông, còn bị bệnh sắp chết.

Sinh bệnh không phải vấn đề lớn, vừa vặn thuận lợi cho kế hoạch công lược. Khi đó kí chủ đã chuẩn bị hoàn tất phương án công lược, dùng điểm đổi một viên thuốc có thể trị bệnh nan y, lót đường bắt đầu thể hiện tấm lòng cứu giúp cùng tình cảm quan tâm chăm sóc, không lo không thể chung sống với nhân vật mục tiêu.

Ai ngờ khi chân chính đặt chân đến thế giới này rồi, tất cả mọi thứ không hề xảy ra theo kế hoạch trước đó. Dung mạo của nhân vật mục tiêu thay đổi rõ rệt, không những trẻ thêm vài tuổi, thân thể còn rất khỏe mạnh, phú khả địch quốc (tiền nhiều đến nỗi so sánh nổi với cả quốc gia), chưa từng có quá khứ để tang vợ, nhưng lòi ra một sự kiện đã kết hôn với người yêu là người đồng giới.

Điều này quả thực đã hoàn toàn thay đổi một người.

Hệ thống công lược chưa bao giờ xuất hiện sai lầm nào lớn đến vậy, nghĩ trăm lần cũng không ra, cuối cùng chỉ có thể đem bản mặt tức tối buồn bực đi sửa chữa lại tài liệu.

Lúc này nghĩ lại... Hệ thống Công Lược đột nhiên có một suy nghĩ đáng sợ.

Có thể hay không ngay từ khi mới bắt đầu, nhân vật mục tiêu đã không phải là nhân vật mục tiêu trước đó?

Độ hảo cảm trong hệ thống của nó chính xác nhằm vào bản thân Phó Minh Dã, nhưng nếu Phó Minh Dã chân chính không phải là Phó Minh Dã của hiện tại, vậy độ hảo cảm với Tuyết Thần đại nhân đương nhiên sẽ là 0. Bởi vì bọn họ căn bản chưa từng chạm mặt nhau!

Người kết hôn cùng Tuyết Thần đại nhân một năm trước không phải là Phó Minh Dã chân chính, rốt cuộc hắn là ai?

Ai có thể giấu diếm qua mặt thần minh?

Thích Bạch Trà rũ mắt, hàng mi dài buông xuống che khuất hình ảnh trong con ngươi, sườn mặt hiện lên lộ ra vẻ đẹp tinh tế không gì sánh được.

Dù cho là hệ thống Công Lược không hề có tình cảm, cũng đều cảm thấy không nhịn nổi nữa.

Ai lại nỡ lòng nào khiến cho một Tuyết Thần dịu dàng hòa nhã như vậy phải thương tâm chứ!

Bản chất nhan cẩu của hệ thống Công Lược đã làm nó hoàn toàn quên mất Tuyết Thần đại nhân ban nãy một chút cũng không dịu dàng nhẹ tay bóp chết một linh hồn.

Nó vội vã muốn đem suy đoán từ đáy lòng mình nói ra khỏi miệng: “Tuyết Thần đại nhân chớ đau buồn! Ngài nghe ta giải thích, nhân vật mục tiêu có lẽ ——”

[Cảnh cáo, cảnh cáo, nguồn năng lượng cạn kiệt, hệ thống sắp báo hỏng ——]

[Cảnh cáo, cảnh cáo, nguồn năng lượng cạn kiệt, hệ thống sắp báo hỏng ——]

[Cảnh cáo, cảnh cáo, nguồn năng lượng cạn kiệt, hệ thống sắp báo hỏng ——]

Tiếng cảnh báo liên tiếp lặp lại ba lần, âm thanh từ hệ thống Công Lược càng trở nên yếu dần, tự động tách ra khỏi thần hồn của Thích Bạch Trà.

Một dúm ánh sáng hồng nhẹ nhàng bay bổng lơ lửng trên lòng bàn tay, đã mỏng manh yếu đuối đến cực hạn, ngay cả khí lực nói chuyện cũng không có.

Rất nhanh liền hóa thành một điểm sáng nho nhỏ màu hồng nhạt, tiêu tan trong không khí.

Không còn sót lại bất cứ điều gì.

Cùng lúc đó, giọng nói của Ái Thần truyền đến: “Lần nữa cảm tạ Tuyết Thần đại nhân nhắc nhở, Ái Ma gây họa đã bị ta diệt trừ, ngài không cần lo lắng nữa nha ~”

Thích Bạch Trà đáp lời: “Không khách khí.”

Hiệu suất làm việc của Ái Thần rất nhanh, Thích Bạch Trà vừa mới liên hệ chưa được bao lâu, Ái Ma lúc này đã bị giết chết.

Hệ thống Công Lược được tạo ra từ nguồn năng lượng của Ái Ma đương nhiên sẽ lập tức báo hỏng.

“Yêu ngài moah moah ta ~” Ái Thần nói xong câu thần chú liền biến mất không dấu vết, trong không gian yên tĩnh trở lại.

Thích Bạch Trà lẳng lặng ngồi trong căn phòng trống một hồi lâu, nhìn nơi điểm sáng màu hồng nhạt tiêu tán rồi phát ngốc.

Sau một lúc lâu, trong không khí nhẹ vang lên tiếng thì thầm, giống như đang hỏi ai, lại tựa hồ như đang hỏi chính mình.

“Nhanh như vậy đã báo hỏng rồi sao... thực sự là số liệu ban nãy bị làm lỗi phải không?”

_

So với số liệu xảy ra bất thình lình từ hệ thống, Thích Bạch Trà đương nhiên càng tin tưởng phán đoán của mình hơn.

Nhưng quả thực cho tới tận nay, cậu đều có một nghi ngờ.

Cậu không nhìn thấu tâm tư của Phó Minh Dã.

Thích Bạch Trà tin tưởng Phó tiên sinh nhất định sẽ yêu cậu nhiều như tình cảm cậu đang dành cho hắn. Ba năm bên nhau sớm chiều, cậu không ngu muội đến mức không cảm giác được đối phương có thật lòng hay không, càng chưa bao giờ hoài nghi tình cảm của nhau.

Nhưng cũng có một số sự thật không cách nào lý giải được. Tuyết Thần sở hữu một tâm hồn trong trắng thuần khiết và tinh tế, qua một cái liếc mắt có thể nhìn thấu tâm can của vạn vật là thiện hay ác, thật hay giả. Chân thiện mỹ là trắng, giả ác xấu là đen, phần lớn con người đều là nửa trắng nửa đen, người đại gian đại ác thì lòng dạ thuần một màu đen tối hung hiểm, cũng có người lương thiện cao cả trắng trong tinh khiết đến hoàn mỹ.

Hư tình giả ý hay thật lòng thật dạ, đều không thể trốn tránh khỏi đôi mắt của thần minh.

Nhưng tâm Phó Minh Dã trống rỗng.

Con người khiến thần không thể nhìn thấu không nhiều, nhưng cũng không phải không có. Lòng người phức tạp khó dò, có một số người vô tình vô dục, không thiện cũng chẳng ác, tâm tư vô cùng bí ẩn, có lẽ ngay cả bản thân cũng không nhận thấy được, trong lòng mang một mảng trống rỗng không màu sắc. Có một số người phong lưu thoải mái, đùa giỡn bất cần đời, nhìn như đa tình lại vô tình, nói như vô tình lại có tình, bề ngoài tâm tư nhìn như hỗn loạn mà bên trong lại hoang vắng, vẫn không hề dính chút sắc màu. Có một số người có cảnh giác đề phòng rất mạnh mẽ, ngụy trang vô cùng hoàn mỹ, thậm chí đã tự lừa gạt chính mình, tâm tư của loại người này càng không thể đoán ra, không thể dò xét.

Lòng người dễ bị nhìn thấu, nhưng khó mà hiểu được.

Thích Bạch Trà vẫn luôn suy nghĩ, Phó tiên sinh thuộc về dạng nào.

Phó Minh Dã hiển nhiên không phải người lạnh lẽo bạc tình, đối diện với cậu không hề phòng bị, theo lý mà nói tâm tư không thể nào lại trống rỗng. Nhưng thực sự cậu không nhìn thấy một tia màu sắc nào.

Nếu nói Phó Minh Dã là một gã tra nam giỏi ngụy trang, lừa cậu ba năm... Thích Bạch Trà không hề nghĩ ngợi lập tức gạt phắt khả năng này.

Mặc dù ấn tượng ban đầu của Thích Bạch Trà với Phó Minh Dã quả thực không được tốt lắm, đem mình trở thành cao thủ tình trường kinh nghiệm dồi dào phong phú.

Cho tới tận bây giờ Thích Bạch Trà vẫn không tài nào quên được, trước kia khi cậu lên xe Phó Minh Dã, người đàn ông này liền mang một chuỗi lời nói vi diệu liên tiếp tự giới thiệu bản thân: “Chào em, tên anh là Phó Minh Dã, 24 tuổi, độc thân chưa lập gia đình, đệ nhất đại gia Trung Quốc, có xe có nhà, cha mẹ đều đã qua đời, yêu thích ngủ, ngủ... và ngủ.”

Nội tâm hắn rất khẩn trương, ngoài miệng lại vô cùng trôi chảy, dù sao đoạn thoại này hắn đã học thuộc lòng luyện qua luyện lại vô số lần. Con người nói rằng, tự giới thiệu bản thân đều phải giới thiệu rõ ràng rành mạch tình huống gia đình mình, bối cảnh thân phận, hứng thú sở thích, nhất định phải đầy đủ nghiêm túc, khiến cho đối phương cảm thấy thái độ được coi trọng. Tà Thần đại nhân cho rằng bản thân mình đã tuân thủ nghiêm ngặt các tiêu chuẩn đề ra, nhất định phải đạt điểm tuyệt đối.

Khởi đầu thành công tốt đẹp. Tà Thần rất vừa lòng.

Thích Bạch Trà nghe đoạn giới thiệu lưu loát, nghĩ nghĩ, quả nhiên kinh nghiệm phong phú dồi dào, lời này cũng không biết đã nói với bao nhiêu người, thuần thục đạt điểm tuyệt đối.

Lần đầu tiên gặp mặt đã hoàn tất màn tự giới thiệu cứ như thân thiết mù quáng, ngả ngớn đạt điểm tuyệt đối.

Thân phận là nhà giàu số một, xem ra là kẻ có tiền săn bắt trò chơi tình yêu, có thể trắng trợn nói ra sở thích ngủ, phỏng chừng bạn giường nhiều vô số, hoa tâm đạt điểm tuyệt đối.

Khởi đầu thành công tốt đẹp. Tuyết Thần rất vừa lòng.

20/08/2020

Truyện chỉ đăng trên wattpad của chính chủ (lotus_ange09)

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.