Lúc ăn tối, lòng Hạ Trĩ không thể nào yên được. Ngay cả viên rượu nếp than cậu thích ăn nhất, cậu cũng không có tâm trạng để ăn thêm vài miếng. Thẩm Thời Kiêu cho rằng cậu còn lo lắng chuyện trên Internet, nhẹ giọng an ủi: “Ngày mai tôi sẽ cho người vạch trần thân phận của Hạ Minh Hiên, em đừng lo lắng.”
Hạ Trĩ ngước mắt lên, ngơ ngác nhìn hắn: “Anh có chứng cứ hả?”
Thẩm Thời Kiêu: “Có. Thám tử tư mà hôm qua tôi cử đi có năng suất không tồi. Vả lại Hạ Minh Hiên chính là chứng cứ lớn nhất, bọn họ không có đường nào để lấp liếm.”
Nhắc tới chuyện này, Hạ Trĩ lấy giấy khai sinh từ trong túi ra, “Hôm nay tôi lén trở về nhà họ Hạ một chuyến. Tôi tìm được trong tủ của mẹ.”
Thẩm Thời Kiêu nhíu mày: “Em lén về bằng cách nào?”
“Thì... Leo cửa sổ vào.” Hạ Trĩ cắn một miếng sườn lợn, tùy tiện nói: “Dù sao cũng có chứng cứ rồi, khi nào vạch trần thì tôi sẽ nghe theo anh.”
Điểm mà Thẩm Thời Kiêu chú ý rõ ràng không phải là giấy khai sinh, hắn nhấp môi tiếp tục hỏi: “Phòng ngủ của mẹ em ở tầng mấy?”
Hạ Trĩ: “... Tầng hai.”
Nghe được những lời này, giữa đôi mày của Thẩm Thời Kiêu lại thêm vài phần nghiêm túc, “Trèo tường nguy hiểm biết bao nhiêu? Không phải đã nói với em, tôi có thể giúp em giải quyết hả?”
Hạ Trĩ thoáng sững sờ, khẽ nắm chặt chiếc đũa trong tay.
Thẩm Thời Kiêu hình như hơi tức giận.
“Phòng ngủ của mẹ em ở tầng hai, nhỡ đâu em ngã xuống thì sao? Em có nghĩ tới hậu quả chưa?”
Lúc nói chuyện, mặc dù Thẩm Thời Kiêu đã cố sức duy trì giọng điệu bình tĩnh, nhưng vẫn xen lẫn một chút lo lắng và sợ hãi.
Người giúp việc trong phòng nháy mắt ra hiệu với nhau, lặng lẽ rời đi.
Ngón tay của Hạ Trĩ hơi cuộn lại, chột dạ ngước mắt lên đánh giá hắn. Một lúc lâu sau, cậu nhỏ giọng lẩm bẩm: “Không phải là bây giờ tôi đâu có bị gì hả?”
Thẩm Thời Kiêu xanh mặt: “Nếu em xảy ra chuyện, cuộc trò chuyện của chúng ta sẽ không ở đây mà là ở bệnh viện.”
“Hì hì, tôi phúc lớn mạng lớn.” Hạ Trĩ định nói chêm chọc cười để dời sự chú ý của Thẩm Thời Kiêu đi, cậu xắn tay áo len lên rồi nói: “Chúng ta bàn về kế hoạch ngày mai đi, tôi không thể đợi được nữa.”
Thẩm Thời Kiêu nhìn cậu một cái, trầm giọng đáp: “Em đã ký hợp đồng với công ty giải trí nhà họ Thẩm, cứ giao cho công ty là được.”
“Ừm, chúng ta ăn cơm.” Hạ Trĩ mím môi, có lòng tốt gấp một miếng sườn lợn vào chén của Thẩm Thời Kiêu, cuối cùng còn lẩm bẩm: “Thím làm cơm ngon quá.”
Suốt cả bữa cơm, cơ bản là lúc Hạ Trĩ đang nói chuyện, Thẩm Thời Kiêu sẽ thỉnh thoảng gật đầu phụ họa. Bầu không khí có chút ngột ngạt.
Đến chỗ rẽ ở tầng một, Hạ Trĩ gục đầu xuống, len lén để ý biểu cảm của Thẩm Thời Kiêu. Bộ dáng nhìn lén trông giống hệt một bé mèo con phạm lỗi.
Thẩm Thời Kiêu nhìn cậu một cái, sau khi nói một câu ngủ ngon thì lập tức rời đi.
Hạ Trĩ rụt đầu lại.
Huhu, đang lo lắng cho tui hả?
Nhưng cũng đâu cần tức giận như vậy.
Sau khi về phòng, Thẩm Thời Kiêu ngồi một mình ở trong phòng sách rất lâu. Tâm trạng hiện tại của hắn rất tệ, sự lo lắng quen thuộc lan ra khắp đáy lòng hắn.
Cầm bút máy trong tay, hắn mạnh mẽ ép buộc bản thân mở tài liệu ra. Lúc này điện thoại vang lên.
Là điện thoại của Hạ Hoài Sơn.
“Chủ tịch Thẩm, tôi là Hạ Hoài Sơn.”
Thẩm Thời Kiêu mệt mỏi, ấn ấn huyệt thái dương: “Có chuyện gì sao?”
Hạ Hoài Sơn ở đầu dây bên kia cười cười: “Gần đây chuyện của Trĩ Trĩ và Minh Hiên cực kì ồn ào. Lòng bàn tay hay mu bàn tay thì cũng đều là thịt (1), nhỡ đâu nhà báo phỏng vấn tôi, ngài thấy tôi nói như thế nào thì tốt hơn?”
(1) Cả hai đều quan trọng như nhau, khó đưa ra lựa chọn thường được dùng để thể hiện cảm giác rằng cha mẹ gặp khó khăn trong việc lựa chọn phải đưa ra một quyết định không công bằng.
Thẩm Thời Kiêu: “Ông đang đe dọa tôi à?”
Hạ Hoài Sơn: “Không dám. Là vầy, nhà họ Hạ chúng tôi vẫn luôn muốn tham gia vào hoạt động kinh doanh vận tải quốc tế của công ty nhà họ Thẩm. Không biết chuyện này có thể thúc đẩy sự hợp tác của chúng ta hay không?”
Thẩm Thời Kiêu phát ra tiếng cười nhẹ: “Có phải ông cho rằng tôi quá vô dụng rồi hay không? Hay là ông nghĩ tìm ra một ít bằng chứng là chuyện cực kì khó khăn đối với tôi?”
Hạ Hoài Sơn đương nhiên hiểu việc này, ông ta cười nhạo nói: “Đương nhiên không phải. Tìm được tư liệu để chứng minh Minh Hiên mới là con riêng là chuyện dễ dàng đối với ngài, nhưng tôi mới là người trong cuộc. Trước lời khai của người trong cuộc, văn bản chứng cứ đều trở nên vô dụng.”
“Vậy cùng xem, rốt cuộc là có vô dụng hay không nhé.”
Cúp điện thoại, Thẩm Thời Kiêu cười khinh.
Đồ rác rưởi bỏ vợ con cũng dám ra điều kiện với hắn?
Bị Hạ Hoài Sơn làm phiền như vậy, Thẩm Thời Kiêu bình tâm lại không ít. Hắn nhìn về phía phòng ngủ của Hạ Trĩ rồi tự hỏi có phải vừa rồi bản thân có hơi mất bình tĩnh không?
Hay là hơi hung dữ?
Ngày hôm sau, sau khi Hạ Trĩ rời giường thì Thẩm Thời Kiêu đã đi làm. Có một cuộc điện thoại xa lạ liên hệ với cậu, tự xưng là người đại diện của cậu, nói với cậu hôm nay phải chuẩn bị một số việc.
Mười giờ sáng, blogger truyền thông có lượng fans lớn nhất trên weibo đã đăng tải một bài viết, với tiêu đề là 【 Bỏ rơi vợ con một cách tàn nhẫn như vậy? Cùng bạn bóc trần Hạ Hoài Sơn của tập đoàn Hạ Sơn. 】
Weibo này vừa đăng, độ thảo luận nháy mắt bùng nổ. Mấy chục nhà truyền thông và account marketing ăn ý chia sẻ. Từ khóa nóng chầm chậm lên top.
Trong bài đăng cực dài này, có rất nhiều ảnh chụp màn hình từ video Hạ Hoài Sơn nhận phỏng vấn. Điều làm cho các cư dân mạng nói không nên lời chính là bên trong vậy mà còn có một ít ảnh chụp tiệc rượu riêng tư của các nhân vật nổi tiếng.
Không khó để nhận ra người trong bức ảnh chính là cậu bé Hạ Trĩ đang đàn dương cầm, Hạ Hoài Sơn giả tạo, dẫn theo một đám người vây xung quanh nhìn.
Vô số các phỏng vấn được đưa ra. Bất ngờ hơn là, một cuộc phỏng vấn vào 20 năm trước mà Hạ Hoài Sơn dẫn theo mẹ của Hạ Trĩ xuất hiện trên TV lại nằm trong số đó. Trong video, Hạ Hoài Sơn công khai rằng mẹ của Hạ Trĩ là mối tình đầu của ông ta.
Mà tuổi trên giấy khai sinh của Hạ Trĩ so với tuổi mà Hạ Minh Hiên công khai cho thấy cậu sinh ra trước hai năm.
Ai mới là con riêng đã rõ chân tướng.
“Nếu Hạ Trĩ là con riêng, sao Hạ Hoài Sơn dám dẫn cậu ta đi khoe khoang vậy?”
“Video 20 năm trước cũng có thể tìm ra? Hạ Trĩ này pr0 vjp vậy.”
“Hạ Trĩ tội ghê, cha ruột thế mà lại vì tuesday với con rơi con rớt mà vứt bỏ cậu ấy, chắc đau lòng lắm.”
“Thì ra tất cả mọi thứ mà Hạ Minh Hiên có được, đều là do cậu ta và bà mẹ “con giáp thứ mười ba” cướp từ tay của mẹ con Hạ Trĩ à? Hạ thủy đế này còn dám rêu rao khắp nơi?”
Sóng gió dư luận càng lúc càng lớn. Những bình luận bẩn thỉu ở phía dưới weibo của Hạ Trĩ lập tức biến mất, thay vào đó là một đống bình luận đau lòng, ôm một cái.
Hạ Trĩ bĩu môi, tiếp tục lướt mạng 5G. Cậu muốn nhìn xem Hạ Minh Hiên đáp lại như thế nào.
Hạ Hoài Sơn đang xem bài đăng weibo cực dài cũng bị đánh một đòn cảnh cáo (2), ông không ngờ Thẩm Thời Kiêu lại đào sâu (3) đến vậy, đào cả phỏng vấn hai mươi năm trước của ông lên.
(2) Giáng một gậy vào đầu là thành ngữ dùng để ẩn dụ cho lời cảnh cáo, một cú đánh úp
(3) Đào ba tấc đất nghĩa là đào sâu.
Lúc này, Tần Hoàn Như vừa khóc lóc ỉ ôi vừa nhắn wechat cho ông, bắt ông mau chóng nghĩ cách đưa Hạ Minh Hiên ra ngoài.
Hạ Hoài Sơn bực bội đáp lại hai câu. Lúc ông đang lo xem phải quan hệ công chúng như thế nào, thì trợ lý bỗng nhiên báo tin giá cổ phiếu của công ty ông ta giảm mạnh, rớt đến mức phá kỷ lục thấp nhất trong lịch sử.
Hạ Hoài Sơn nghe xong thì trừng hai mắt, huyết áp tăng vọt, ôm ngực từ từ ngã xuống.
Toàn bộ tập đoàn Hạ Sơn đều loạn hết cả lên.
Không lâu sau, ekip của Hạ Minh Hiên nhanh chóng thanh minh, tuyên bố rằng mẹ Hạ Minh Hiên là Tần Hoàn Như, năm đó cũng bị Hạ Hoài Sơn lừa gạt. Sau khi sinh con, bà mới biết đối phương đã kết hôn, cũng là người bị hại.
Hạ Trĩ lập tức nổi giận khi nhìn thấy lời thanh minh này. Mẹ của cậu đã từng nói với cậu rằng điều kiện gia đình Tần Hoàn Như không tốt, đã từng làm thư ký cho Hạ Hoài Sơn. Khi đó mẹ của cậu là chủ tịch phu nhân, Tần Hoàn Như thân là thư ký sao có thể không biết rằng Hạ Hoài Sơn đã kết hôn?
Hạ Trĩ trông tức giận hệt như một chú cá nóc. Cậu định gọi điện thoại cho Thẩm Thời Kiêu, nhưng lại sợ sệt rút “móng vuốt“.
Cậu đành phải chửi trong lòng thôi vậy!
Một nhà ba người không biết xấu hổ!
Nhưng tất cả việc này đều nằm trong dự đoán của Thẩm Thời Kiêu. Mọi thông tin về Tần Hoàn Như đã được bạn tốt Phương Đình Vũ thu thập thay hắn, bởi vì Tần Hoàn Như từng làm việc ở công ty nhà họ Phương 5 năm.
Hạ Minh Hiên vừa thanh minh xong, các cư dân mạng xoắn xuýt hết cả lên, dù sao thì Hạ Minh Hiên cũng là người bị hại.
Thậm chí có không ít fans bắt đầu tìm kiếm từ khóa nóng “Đau lòng Minh Hiên“. Có người còn dùng những lời cãi chày cãi chối để dẫn đường dư luận.
Fans của Hạ Minh Hiên nói, cho dù Hạ Trĩ không phải con riêng, nhưng tin đồn cậu ta ghen ghét Hạ Minh Hiên cũng không phải vô căn cứ. Sự cố mấy hôm trước ở phim trường đủ để chứng minh sự ác độc của cậu ta.
Hạ Trĩ cười bất lực (4) trước màn hình, cậu bưng hạt dưa và trái cây, chờ đợi động tĩnh bên phía Thẩm Thời Kiêu.
(4) Cười bất lực là tức giận đến bật cười, kiểu bất lực.
Từ khóa nóng【 Đau lòng Minh Hiên 】 mới bò lên hạng 10 hotsearch, blog marketing lại đăng một thêm một tin giật gân.
Năm đó, một tấm ảnh chụp mẹ của Hạ Trĩ và Hạ Hoài Sơn nhận phỏng vấn bị đăng lên báo, người ở góc bìa bức ảnh thế mà là Tần Hoàn Như!
“Hôm nay tui giống một con lửng tung tăng nhảy nhót trên ruộng dưa (5)!”
(5) Con lửng: từng xuất hiện trong “Cố hương” của Lỗ Tấn. Nó thích ăn dưa hấu. Trong “Cố Hương”, nó từng đến ruộng dưa của Nhuận Thổ ăn trộm dưa.
“Cú quay xe này... Tui “tắt văn” đây.”
“Cực tò mò không biết Hạ Trĩ tìm được chứng cứ bằng cách nào?”
“Hạ Minh Hiên là chúa tể xạo l hàng real!”
Bằng chứng này khiến cho ekip của Hạ Minh Hiên không kịp trở tay, giám đốc bộ phận quan hệ công chúng ủ rũ nói: “Không cần nhìn cũng biết ekip của đối thủ lợi hại hơn chúng ta. Tổng giám đốc Minh, kế tiếp chúng ta phải làm sao bây giờ?”
“Anh hỏi tôi rồi tôi hỏi ai!” Hạ Minh Hiên gấp đến độ không thể suy nghĩ được gì (6). Thậm chí có khá nhiều công ty quảng cáo gọi tới, người thì thẳng thắn, người thì ẩn ý hỏi xem cậu ta rốt cuộc có phải là con riêng hay không, họ muốn hủy hợp đồng với cậu ta.
(6) Lòng người lộn xộn ẩn dụ cho sự bối rối, bồn chồn, mất bình tĩnh và không biết phải làm gì.
Lúc Hạ Minh Hiên đang đứng ngồi không yên thì trợ lý sợ hãi nói: “Tổng giám đốc Minh, video quay toàn thân của gameshow ngày hôm đó đã bị công khai trên mạng rồi!”
Toàn thân Hạ Minh Hiên cứng đờ, sau lưng đã thấm ướt mồ hôi lạnh.
Dưới weibo, đã tràn ngập những lời mắng chửi.
“Nhân phẩm của Hạ Minh Hiên tồi tàn quá vậy? Rõ ràng là cậu ta đạp lên áo bào của Hạ Trĩ trước, vậy mà lúc Hạ Trĩ bị cư dân mạng mắng, cậu ta không nói tiếng nào!”
“Bạn lầu trên ơi, tui mạnh dạn đoán, thủy đế là cố ý đạp lên áo bào của Hạ Trĩ. Trong lòng chắc chắn không có ý tốt.”
“Dưa này dồn dập như sóng vậy (7). Từ hôm nay trở đi hình tượng của Hạ Minh Hiên đã biến chất.”
(7) Một đợt sóng tiếp một đợt sóng: mình tìm ra một câu tục ngữ tương tự thôi nên mình để theo ý mình hiểu là nó dồn dập.
“Hạ Minh Hiên cút khỏi giới giải trí. Cái đồ con hoang dối trá bắt nạt người mới, phong sát được rồi.”
Nhìn từng bình luận, sắc mặt Hạ Minh Hiên hệt như giấy trắng, cậu ta nắm chặt di động.
Việc này chưa qua, việc khác đã tới.
Vào lúc này, có rất nhiều người trong nghề đứng ra lên án hành vi tồi tệ của Hạ Minh Hiên trên weibo. Họ nói cậu ta không có đạo đức nghệ thuật, sau khi nhận tiền thù lao thì chảnh chọe, đóng phim không chuyên nghiệp.
Từng việc xấu bị bóc ra, Hạ Minh Hiên dẫn đầu hotsearch.
Hạ Trĩ được ăn dưa thỏa thuê thì vô cùng hài lòng, tiết tấu công khai chứng cứ và kiểm soát dư luận này, thật là đỉnh quá!
Nằm trên chiếc giường lớn mềm mại, Hạ Trĩ cảm thấy việc thu thập những bằng chứng này cũng không dễ dàng gì. Nghĩ tới nghĩ lui, cậu gửi một cái wechat cho Thẩm Thời Kiêu:
Cảm ơn anh nhé (8) (bắn tim).
(8) vịt (鸭) là kiểu cố ý đọc trại âm của từ nha (呀). Dùng nhiều nên thành ngôn ngữ mạng.
Cậu vốn định tối nay sẽ tự nấu một bữa cơm để cảm ơn Thẩm Thời Kiêu, không ngờ ekip chương trình Diễn viên tốt nhất gọi điện khẩn cấp, yêu cầu cậu đến phim trường ngay lập tức, quay lại cảnh lần trước từ đầu.
Hạ Trĩ phỏng đoán, tình hình đã phát triển đến mức này. Chẳng lẽ còn để Hạ Minh Hiên và cậu cùng thực hiện lại?
Khi đến ekip chương trình cậu mới biết rằng vị trí người hướng dẫn của Hạ Minh Hiên đã tạm thời bị loại bỏ, đổi thành người từng đoạt giải Diễn viên truyền hình xuất sắc nhất – Doãn Khanh Ngọc.
Ầuuu! Sau này không cần gặp lại Hạ Minh Hiên nữa!
Tốt quá!
Lúc đến đoàn phim đã là giữa trưa, sau khi mọi người trang điểm xong thì chuẩn bị quay lại cảnh còn thiếu. Bởi vì tai nạn ở tập trước nên phải tạm dừng phát sóng trực tiếp, chỉ có thể chọn cách khắc phục là ghi hình trước rồi chiếu online.
Sáu giờ chiều, chỉ còn lại một cảnh diễn đêm cần phải quay lại. Ekip chương trình gọi mọi người về nghỉ ngơi, chuẩn bị ăn cơm.
Lúc nghỉ ngơi, rất nhiều học viên vây quanh Hạ Trĩ, hỏi thăm cậu về chuyện của Hạ Minh Hiên. Bản chất của con người chính là tò mò, rất nhiều nhân viên công tác và người hướng dẫn đều cẩn thận chú ý đến động tĩnh bên này.
“Trĩ Trĩ, chồng của cậu là “ông lớn” phải không? Nếu không thì lần quan hệ công chúng này của cậu cũng tuyệt quá nhỉ? Tôi ăn dưa vui muốn xỉu!”
“Đúng vậy, chồng của Trĩ Trĩ chắc chắn rất giàu.”
Bị nhiều người vây quanh như vậy, Hạ Trĩ qua loa nói: “... Cũng không phải, chồng tôi thật ra... cũng bình thường.”
“Thật hay giả vậy?”
Hầu hết các học viên đều không tin.
Lương Tư Việt luôn chú ý đến Hạ Trĩ ở bên kia, dường như có chút đăm chiêu rồi gật đầu.
“Đương nhiên là sự thật. Lúc tôi mới tham gia chương trình, tôi nghèo như nào mấy cậu cũng biết mà.” Hạ Trĩ nửa thật nửa giả nói, một chiếc xe thương mại sang trọng bỗng dừng lại phía trước ekip chương trình.
Một người đàn ông mặc tây trang chỉnh tề bước xuống xe, trước mắt biết bao người, anh ta đi đến bên người Hạ Trĩ, cúi đầu: “Hạ tiên sinh, chồng của ngài biết ekip chương trình vất vả, còn chưa cơm nước xong. Vừa đúng lúc gặp chuyện vui nên ngài ấy đặc biệt sắp xếp chúng tôi mang chút bữa tối đến ekip chương trình.”
Nhẹ nhàng vỗ tay, nhân viên mặc đồng phục nhà hàng nhanh chóng đem những hộp cơm tinh tế trên xe xuống, phát vào tay từng người.
Đồ ngọt, trái cây, kem ly được chuẩn bị rất khéo léo. Đây là nhà hàng địa phương đã đạt ba sao Michelin, cực kì nổi tiếng.
Quan trọng nhất là ở trên mặt được khắc riêng một chữ “hỷ“.
(9) Hỷ là vui, chuyện tốt. Tui chọn giữ nguyên tại tui thấy VN vẫn ghi bánh khắc chữ hỷ ó.
“Tại sao lại là chữ “hỷ” vậy?”
“Đồ ngốc, chúc mừng Hạ Minh Hiên rời đi đó.”
Nhan Văn Thanh hiển nhiên biết ai đưa, nói với Hạ Trĩ: “Trĩ Trĩ, thay chúng tôi cảm ơn chồng cậu, tốn kém rồi.”
Gương mặt Hạ Trĩ hơi nóng lên, đối diện với ánh mắt dò xét đầy hiếu kì của mọi người, cậu vùi đầu: “Không cần khách sáo.”
Nhưng người đàn ông ở trước mặt không hề rời đi, mà sai người đem một bó hoa hồng trắng tới.
“Trong đó có một tấm card của chồng ngài viết cho ngài. Anh ấy còn bảo tôi nói với ngài một câu.”
“Tối hôm qua không nên hung dữ với em. Xin lỗi.”
Cảm nhận được ánh mắt nóng rực vây quanh, Hạ Trĩ ôm hoa hồng trắng, nhẹ nhàng rũ mắt: “Ừm, anh nói với anh ấy, tôi không giận.”
Sau khi người đưa cơm rời đi, cậu ôm hoa hồng trắng ngồi một mình ở trong góc, cười toe toét.
Hic hic, tự nhiên tặng hoa hồng trắng cho cậu làm gì vậy?
Nhưng cậu rất thích!
Cậu lại thích Thẩm Thời Kiêu thêm một chút.
Hic hic, không được, phải kìm lại!
Hic hic, nhưng không kìm được thì phải làm sao?
Ừm... Vậy thì tiến lên!
____________
Ỏ tui lập một chiếc pếch gòi nhưng chưa up gì hết. Bồ nào zo like lâu lâu tui đăng tào lao tấu hài zới tui (◍•ᴗ•◍)♡ Link tui để trên bio. À thêm nữa là tui edit kiểu bình luận sẽ edit kiểu hài hước, ngôn ngữ mạng như bên mình. Tui nghĩ edit đúng kiểu thì hơi cứng nhắc hỏ? Nên là ai có góp ý gì có thể cmt hoặc ib chiếc pếch của tui nho. Love ya