[Ký chủ yên tâm, hệ thống thực hiện nguyện vọng chúng tôi là hệ thống thân thiện sẽ không có trừng phạt hà khắc gì cả. Nếu không hoàn thành nhiệm vụ đúng hạn thì trừng phạt cũng chỉ là kéo dài thời gian nhiệm vụ cùng yêu cầu gấp đôi mà thôi]
“.....”
Nghe thấy trừng phạt không lớn, Ôn Vãn thở ra nhẹ nhõm. Nhưng tưởng tượng đến nếu không thể đúng hạn hoàn thành nhiệm vụ, hai vạn biến thành bốn vạn cũng có điểm khó khăn.
Không được, nhiệm vụ phải hoàn thành đúng hạn, cô chỉ cần khen thưởng không cần trừng phạt a.
May là nhiệm vụ thứ nhất hoàn thanh nhanh chóng, được khen thưởng máy tự động pha chế, bằng không, chưa nói đến hai vạn ly trà sữa có thể bán hay không, cô đã phải làm quá sức.
Có kinh nghiệm từ Thanh Tâm trà, Ôn Vãn nghiên cứu thực đơn Thanh Hoả trà càng thuận buồm xuôi gió, rất nhanh đã thành thục pha chế ra Thanh Hoả trà.
Hơn nữa, công dụng với cách sử dụng của máy tự động pha chế cô đã nắm vững, hiện tại nếu có mười mấy người xếp hàng cô cũng không quá hoảng.
Thanh Hoả trà được hệ thống đưa ra giá chỉ định là 99 tệ một ly, so với Thanh Tâm trà đắt hơn một chút. Ôn Vãn tin tưởng dựa vào điều hệ thống nói thực đơn về sau càng tốt thì giá cả có thể sẽ ngày càng cao.
Bất quá, chỉ cần hương vị cùng hiệu quả đều tốt, đắt một chút đều đáng.
Ôn Vãn làm ra ly Thanh Hoả trà đầu tiên thì để mình nếm thử, hương vị thanh thanh sảng sảng uống vào phi thường thoải mái, mùa hè nếu uống một ly này cả người đều mát mẻ. Hiệu quả của Thanh Hoả trà Ôn Vãn sáng hôm sau mới bắt đầu cảm nhận được.
Sau khi dậy Ôn Vãn vào WC, cái loại đi ngoài cảm giác thông thuận quá thoải mái, cả người giống như nhẹ nhàng đi không ít. Hơn nữa thân thể của cô hoàn toàn không có bất kì cảm giác khác lạ gì, có thể thấy đối với thân thể không có hại. Ôn Vãn là người không có vấn đề táo bọn có thể cảm thấy thoải mái như vậy, nếu là một người bị táo bón trong thời gian dài uống qua Thanh Hoả trà này sẽ có bao nhiêu kích động đều có thể tượng tượng được.
Ôn Vãn lúc đầu còn lo lắng nếu công hiệu của Thanh Hoả trà giống như của Thanh Tâm trà đều uống vào liền có phản ứng thì sẽ thật phiền toái. Hiện tại xem ra cái công hiệu này cũng rất biết nhân tình hoá.
[Ký chủ, hiệu quả của Thanh Hoả trà đối với mỗi cơ thể có một chút không giống nhau, phản ứng nhanh chậm cũng sẽ không giống]
“Vậy có khi nào có người mới uống vào liền có phản ứng?”
[Không loại trừ xuất hiện khả năng này, nhưng công hiệu của Thanh Hoả trà cũng ôn hoà, đối với thân thể sẽ không có tổn hại, cũng sẽ không đến mức không chịu được một thời gian ngắn]
“Mong là vậy”
Nghe Trà Trà nói vậy, cô an tâm rồi. Nhưng Ôn Vãn quyết định sau khi đưa Thanh Hoả trà ra bán sẽ chuẩn bị một phòng vệ sinh ở trong quán, vạn nhất có người uống vào hiệu quả tới nhanh a.
Thanh Hoả trà rất nhanh chính thức mở bán, bởi vì trong tiệm đã có trên một sản phẩm được bán, cho nên menu của tiệm cũng bắt đầu được làm.
Hệ thống đưa ra sản phẩm quả nhiên đều là tinh phẩm, menu trong tiệm hình ảnh hai loại đồ uống nhìn qua đều có điểm mê người.
Sản phẩm mới được đưa ra bày bán, Ôn Vãn bên cạnh tuyên truyền với khách hàng tới mua, còn không quên tuyên truyền trên Weibo của mình.
Kết quả là, trên Weibo có không ít người lướt xem được bài tuyên truyền của Ôn Vãn về sản phẩm mới trên Weibo.
[Tôi cho là tiệm trà sữa của Ôn Vãn đã đóng cửa từ sớm, không nghĩ tới còn đưa ra sản phẩm mới, thời buổi này người ngốc nghếch lắm tiền nhiều như vậy sao?]
[Cái sản phẩm mới này một ly 99 tệ, so với cái trước càng đắt hơn]
[Đợt Thanh Tâm trà nói có thể làm tinh thần tỉnh táo, nâng cao trí nhớ, bây giờ Thanh Hoả trà lại nói thanh nhiệt trừ mụn, đây đâu còn là trà sữa nữa, rõ ràng là tiên đan diệu dược a!]
[Mấy người nói cũng đừng khó nghe như thế, nghe nói trà sữa trong tiệm nhà Ôn Vãn thật sự không tồi, nếu không phải không ở thành phố H thì tôi cũng muốn đến đó xem thử]
[Lầu trên đã giám định hoàn tất là một ngốc nghếch lắm tiền]
Hạ Nhã Đồng sau khi uống qua Thanh Tâm trà, từ đó vẫn nhớ mãi không quên, vốn dĩ nghĩ lúc nào đó sẽ đi một chuyến, liền xem được bài đăng mới trên Weibo của Ôn Vãn.
Hạ Nhã Đồng liền lên tinh thần, cô trộm chú ý Ôn Vãn trên Weibo cùng là vì sản phẩm mới trong tiệm vừa ra liền có thể nắm thông tin trực tiếp, hiện tại đã bắt đầu có tác dụng.
Nhìn đến công hiệu của Thanh Hoả trà, Hạ Nhã Đồng kinh ngạc đến mức trực tiếp nhảy cẫng lên. Cô cùng mấy người antifan cùng xem bài không giống nhau, cô đã uống qua Thanh Tâm trà biết nó có bao nhiêu tốt. Vì vậy, sau khi nhìn đến công hiệu của Thanh Hoả trà, Hạ Nhã Đồng phản ứng đầu tiên chính là cảm thấy vậy mà có thứ tốt như vậy!
Nhà Hạ Nhã Đồng thuộc dạng có tiền, cô lớn lên cũng được xem là xinh đẹp, việc học cũng không có áp lực gì quá lớn, việc phiền muộn nhất của cô chính là cơ địa dễ nổi mụn của mình.
Tuy rằng không đến mức cả mặt đều là mụn nhưng trên mặt thường thường nổi mấy mụn cũng đủ làm cô phiền não.
Hạ Nhã Đồng đã dùng qua rất nhiều sản phẩm trừ mụn khác nhau, điều trị bằng cách ăn đồ bổ cũng không ít nhưng mụn trên mặt vẫn mọc như cũ. Hơn nữa, một khi mụn nổi trên mặt cô làm cách nào cũng không hết, chỉ còn cách chờ nó tự biến mất. Mụn chậm biến mất chưa nói, còn lưu lại vết thâm mụn sau đó, chuyện này đã làm Hạ Nhã Đồng phiền muốn chết.
Cho nên phản ứng đầu tiên của Hạ Nhã Đồng sau khi biết công hiệu của Thanh Hoả trà là cứu tinh của cô đã xuất hiện rồi.
Sau khi thoát Weibo, cô liền rời khỏi nhà, thẳng đến Vãn Vãn trà.
Đối với vị khách đầu tiên của mình, Ôn Vãn đương nhiên còn ấn tượng, đặc biệt người này còn là antifan của cô. Cho nên khi Hạ Nhã Đồng vừa tới cô liền nhận ra ngay.
“Chào quý khách, xin hỏi có yêu cầu gì?”
Hạ Nhã Đồng không nghĩ đến mình chỉ có mấy ngày không tới mà tiệm trà sữa của Ôn Vãn đã hoàn toàn thay đổi. Lúc trước là một cửa hàng không có một chút sinh ý hiện tại đã có hàng dài chờ mua. Cô phải chờ đợi một lúc mới đến lượt mình.
“Xin chào, tôi muốn một ly Thanh Hoả trà”
“Được, xin chờ một lát”
Ôn Vãn cười gật đầu, quả nhiên là đến vì Thanh Hoả trà, xem ra cô đăng bài Weibo vẫn có hiệu quả.
Rất nhanh sau đó, Hạ Nhã Đồng lấy được Thanh Hoả trà, vẻ ngoài của nó cùng Thanh Tâm trà giống nhau, đều rất đẹp, ngửi hương vị cũng thực thoải mái, thanh tân. Cô chờ không nổi, gấp gáp uống một ngụm, thật là sảng khoái, cái này uống ngon a!
Chỉ là sau khi uống được mấy ngụm, Hạ Nhã Đồng trong lòng có điểm hơi thất vọng. Công hiệu của Thanh Tâm trà rõ ràng có hiệu quả tức thì, cái Thanh Hoả trà này giống như ngoại trừ uống vào thoải mái, thanh mát cũng chả có gì đặc biệt. Chẳng lẽ cô uống ít?
Nghĩ như vậy, Hạ Nhã Đồng liền uống tiếp mấy ngụm, đợi một lát vẫn không có biến hoá gì.
Không thể nào, chẳng lẽ cửa hàng lần này lật xe? Hay tiệm chỉ có Thanh tâm trà là có công hiệu, ngoài ra mấy món đồ uống khác đều là mánh lới?
Sao có thể như vậy chứ! Cô mang lòng chờ mong tới Vãn Vãn trà này mà lại có kết quả như vậy. Thật quá thất vọng!
Hạ Nhã Đồng nhìn thoáng qua biển hiệu Vãn Vãn trà, sau đó rời đi với sắc mặt âm trầm. Hy vọng càng lớn thì thất vọng càng lớn, cô ôm bao nhiêu hy vọng đến đây liền có bấy nhiêu thất vọng mà rời đi.
Ôn Vãn nhìn thấy phản ứng của Hạ Nhã Đồng trong lòng một chút đều không lo lắng. Cô vừa mới chú ý tới mụn trên mặt Hạ Nhã Đồng, trong lòng hiểu rõ cô ấy có nhu cầu mà tới mua. Cô ấy hiện tại cảm thấy Thanh Hoả trà không có hiệu quả nên thất vọng, chờ đến khi có tác dụng, thất vọng sẽ tự nhiên biến thành vui mừng a.
Nhưng mà trước đó, người thất vọng lại là Ôn Vãn. Cứ nghĩ với công hiệu của Thanh Tâm trà đã được chứng thực thì lần này Thanh Hoả trà cũng sẽ không kém, nhưng hiện tại người đến Vãn Vãn trà phần lớn đều mua Thanh Tâm trà. Rốt cuộc thanh danh của Thanh Tâm trà đã sớm từ Nhất Trung lan truyền tới các trường học khác. Còn Thanh Hoả trà thì không chút danh khí nào, người tới nếm thử trừ bỏ Hạ Nhã Đồng vừa mới thất vọng rời đi thì chả có mấy người.
Xem ra vẫn phải nhanh đem danh tiếng Thanh Hoả trà phát ra mới được, rốt cuộc cô còn có nhiệm vụ đè nặng trên người a.
Hạ Nhã Đồng trên đường về nhà càng nghĩ càng sinh khí, càng nghĩ càng thất vọng, thậm chí muốn đem vứt ly Thanh Hoả trà nhưng chờ cô hồi phục tinh thần lại, ly nước đó đã bị cô uống xong hết rồi.
Nghĩ lại càng tức giận.
Nếu biết sớm như vậy, cô nên mua thêm một ly Thanh Tâm trà, ít nhất nếu có Thanh Tâm trà ở đây, cô sẽ không sinh khí.
Về đến nhà, Hạ Nhã Đồng ngủ trưa một giấc, sau khi thức dậy liền vào phòng vệ sinh. Vậy đi, cũng không thể nói cái Thanh Hoả trà này không có tác dụng nào, ít nhất cái hiệu quả thông thoáng đường ruột vẫn có thể. Nhưng cái cô muốn chính là tác dụng trừ mụn lại quá kém.
Hạ Nhã Đồng vừa nghĩ vừa tới rửa tay, lau khô tay xong nhìn lướt qua gương một lát, cả người liền ngơ ngẩn. Cô không nhìn lầm phải không? Cái mụn mới mọc sáng nay như thế nào lại không thấy?
Nhìn trái nhìn phải, cô không tìm thấy cái mụn đó nữa, hơn nữa, khi quan sát tìm kiếm, cô còn cảm thấy khí sắc của mình hình như tốt lên không ít. Cô có thể xác định trước khi ra khỏi nhà trên mặt có cục mụn đó, hiện tại lại không còn. Mà sáng nay cô chỉ uống một ly Thanh Hoả trà mà thôi.
A a a a, cô không có tin sai, Vãn Vãn trà yyds! Ôn Vãn chính là cứu tinh của cô, cô về sau không bao giờ hắc Ôn Vãn nữa!
Hạ Nhã Đồng lại soi gương, càng nhìn càng kích động, thậm chí còn có thể nhảy cẫng lên. Cô về sau không còn sợ mấy cái mụn đó nữa, từ bây giờ Thanh Hoả trà chình là đồ uống mà cô thích nhất!
Chỉ là Hạ Nhã Đồng không biết, những lời này rất nhanh sẽ bị chính mình thay đổi.
“A a a!'
Ba mẹ Hạ mới vừa về đến nhà liền nghe tiếng thét chói tai của con gái trên lầu truyền xuống, bọn họ chưa kịp lo lắng, liền thấy con gái mình vẻ mặt kích động chạy từ trên lầu xuống.
“Ba, mẹ, con hiện tại rất vui a. Con về sau không phải sợ mấy cái mụn này nữa”
Nói xong, Hạ Nhã Đồng liền chạy ra khỏi cửa, cô muốn đi mua lại mấy ly Thanh Hoả trà về, đồ uống tốt như vậy phải chia sẻ với ba mẹ nữa. Ba cô công tác gần đây rất áp lực, cơ thể sinh nhiệt loét miệng, dạ dày của mẹ không tốt lắm, Thanh Hoả trà này đúng là do một nhà bọn họ mà chế tạo ra nha!
*Đôi lời: Ngày mai sẽ có thêm một chương nữa. Tuần vừa rồi không đăng lên cho mọi người đọc được nên ngày mai sẽ đăng bù nhé. Truyện này tuy ít chương nhưng chương nào cũng trên 2000 chữ cả hic.