Nghe vậy, Trần Hạo Hiên chế nhạo.
“Bà Kiều, tôi chỉ là đang đi tìm công lý!”
“Vợ tôi đã bị bắt nạt, và tất nhiên tôi muốn đòi lại công lý cho cô ấy.”
Lời nói của Trần Hạo Hiên giống như một tiếng sét, Dĩ Loan đột nhiên không thể tiếp nhận được.
“Mẫn Mẫn, xin lỗi anh và chị dâu.”
Trần Đình đen mặt lại và rất tức giận nói với cô ta.
“Em không đẩy cô ta, tại sao em phải xin lỗi?”
Kiều Mẫn không vui nói.
Ngay cả khi cô đã đẩy Kiều Ninh, vậy thì sao? Hơn nữa, cô hoàn toàn không đẩy Kiều Ninh, và anh sẽ không bao giờ xin lỗi Kiều Ninh.
Kiều Ninh không xứng đáng chút nào!!!
Kiều Mẫn nhận thấy sắc mặt của Trần Đình ngày càng đen lại,cô ta biết những gì cô vừa nói có hơi quá đáng.
Giọng cô dịu đi ngay lập tức thì thầm vào tai Trần Đình.
“Đình a ~ em là vị hôn thê của anh mà.”
Trong khi nhắc nhở Trần Đình, cô ta vẫn không được quên nhắc đến mối quan hệ giữa anh và mình, cũng muốn ép Trần Đình từ bỏ Kiều Ninh.
Nghe vậy, Trần Đình dần dần tỉnh táo lại
Đúng vậy, bây giờ Kiều Mẫn là vị hôn thê của anh ta, Kiều Ninh đã là vợ của chú anh ta.
Trần Đình sợ mình làm điều này sẽ dễ khiến người khác hiểu lầm.
“Anh, em xin lỗi thay Kiều Mẫn.”
Sau khi Trần Đình xin lỗi, anh ta đưa Kiều Mẫn đi.
Sau khi Trần Hạo Hiên bế Kiều Ninh lên phòng khách trên lầu, cô mới mở mắt.
Bạch Nghiễn mở cửa ra, thì thấy Kiều Ninh đang ngồi trên ghế sô pha.
“Phu nhân, cô tỉnh nhanh vậy?”
“ Này này....”
Kiều Ninh hơi ngượng ngùng cười.
“Cô ấy giả ngất.”
Trần Hạo Hiên bên cạnh lạnh lùng nói thêm.
Nghe vậy, Bạch Nghiễn mới nghi ngờ
Vừa rồi ông chủ rất nghiêm túc, nên anh ta tưởng cô thật sự đã ngất đi, nhưng hóa ra......
Kỹ năng diễn xuất của Boss quả thật đỉnh!!!!
Anh không gia nhập giới giải trí quả thực là một mất mát lớn cho giới giải trí mà.
“Đi tắm đi!”
Nghe vậy, Kiều Ninh cầm quần áo và ngoan ngoãn đi về phía phòng tắm.
Khi cô tắm xong, Bạch Nghiễn đã rời đi.
“Lại đây!”
Anh ra hiệu kêu cô lại chỗ mình.
“???”
Mặc dù có chút không hiểu, nhưng cô vẫn đi về phía anh.
Anh đặt cô ngồi trên đùi mình.
“Anh làm gì vậy?”
Kiều Ninh bối rối nói.
“Sấy tóc.”
Trần Hạo Hiên cầm máy sấy tóc và vuốt đầu ngón tay lên mái tóc của Kiều Ninh.
“ A.”
Cô đau đớn kêu lên.
“Anh Trần, có thể nhẹ tay một chút không?”
Kiều Ninh cầu xin nói.
Một lúc sau, Kiều Ninh lại bắt đầu nói.
“Anh đừng sấy một chỗ hoài, tôi cảm thấy da đầu mình bỏng rát.”
Trần Hạo Hiên này thực sự không thể chăm sóc mọi người!!!
“Ừm.”
Sau khi Trần Hạo Hiên làm theo lời cô nói, anh thực sự đã khiến cô hài lòng hơn nhiều.
“Tại sao lại nhảy xuống hồ?”
Nghe đến đây, cô vô cùng sửng sốt.
Thực ra lúc đó cô cũng đã bí mật theo dõi camera, vì góc độ quay nên có vẻ như Kiều Mẫn đã chủ động đẩy cô xuống.
Vì vậy, khi cô nghe anh hỏi như vậy, tất nhiên cô có chút sững sờ. Và cô cũng không có ý định giấu anh chuyện này.
Tuy nhiên, cô vẫn tò mò làm thế nào anh phát hiện ra.
“Làm sao anh biết?
“Ở trên lầu, tôi nhìn thấy!”
Khi anh đứng cạnh của sổ nói chuyện điện thoại và tình cờ nhìn thấy cô cùng với Kiều Mẫn lần lượt xuất hiện bên bờ ao.
Kiều Mẫn muốn đưa tay ra để đẩy Kiều Ninh xuống, nhưng trước khi cô ta chạm vào cô, cô đã bắt đầu ngả người ra sau.
Vì vậy, cô đã tự mình ngã xuống chứ không phải do bị đẩy xuống, đó chỉ là vấn đề ở góc quay cho nên mọi người dường như thấy Kiều Mẫn đã đẩy cô xuống.
“Vậy tại sao anh không vạch trần tôi!?”
Khi đó, Trần Hạo Hiên đã không vạch trần cô trước mặt mọi người, điều đó đã làm cô thấy rất cảm kích rồi.
Tuy nhiên, Kiều Ninh cho rằng mối quan hệ của cô và anh chỉ trên danh nghĩa. Vì cậy Trần Hạo Hiên không cần thiết phải giúp cô.
“Một thắng thì một thắng, còn thua thì tất cả đều thua. Hiểu?”
Nghe vậy, cô gật đầu tỏ vẻ hiểu nhưng thực chất cô vẫn không hiểu.
Tuy nhiên, cô vẫn rất cảm kích anh rất nhiều
*************
Sau bữa tối, Kiều Ninh trở lại đoàn phim để tiếp tục quay, cô phải thức trắng hai đêm liên tiếp để bù lại những cảnh quay còn thiếu.
“Thực sự xin lỗi khi mọi người thức khuya cùng với tôi. Tôi order trà sữa cho mọi người coi để như tạ lỗi nhé!”
Kiều Ninh xấu hổ nói.
Tuyết Nham nghe Kiều Ninh sẽ gọi trà sữa cho mọi người, cô ta lập tức lộ ra vẻ châm chọc mà mình cho là cao thượng. Cô ta khinh thường cô là một người nhỏ bé phải lấy lòng mọi người trong đoàn bằng cột vài ly trà sữa.
“Trà sữa nhiều đường như vậy, chắc chắn cô đang muốn làm tôi béo lên.”