Sau Khi Tái Sinh, Tôi Dấn Thân Vào Giới Giải Trí

Chương 75: Chương 75: Tôi đã đánh cô ta




Bác sĩ): “Bệnh nhân phải phẫu thuật ngay vì bị gãy xương sườn.”

(Bác sĩ): “Cô cần phải ký vào đơn đồng ý cho phẫu thuật.”

...

Khoảng một giờ sau, một số bác sĩ và y tá bước ra từ phòng mổ, mồ hôi nhễ nhại.

“Tình trạng của anh ấy thế nào nào, thưa bác sĩ?”

(Bác sĩ): “Không có gì to tát. Vì phẫu thuật, nrrn cần nằm trên giường bệnh một thời gian.”

(Bác sĩ): “Tác động tới bụng tương đối lớn, dạ dày cũng bị ảnh hưởng. Cần chú ý chế độ ăn uống.”

Nghe vậy, Kiều Ninh gật đầu.

Nếu Trần Hạo Hiên không lao đến đỡ cho cô, thì người bị thương có thể là chính cô.

Ai đã làm ra chuyện này?

Ngoại trừ sự căm ghét và bất bình của Kiều Mẫn với cô, và khả năng làm những điều xấu xa như vậy của cô ta, Kiều Ninh không thể nghĩ đến người nào khác.

Sau khi xác định được người đã làm ra chuyện đó, Kiều Ninh càng tức giận.

Cô phải làm cho Kiều Mẫn một sự trừng phạt thích đáng!

(Bác sĩ): “Người nhà bệnh nhân có nghe tôi nói không?” Bác sĩ nhìn thấy bộ dạng lơ đễnh của Kiều Ninh thỉ hỏi.

Nghe vậy, lý trí cô buộc mình phải bình tĩnh lại.

“Nghe rồi ạ, cảm ơn bác sĩ. Tôi sẽ chú ý chăm sóc anh ấy.”

...

- Bên trong phòng bệnh-

Sau ca phẫu thuật, Trần Hạo Hiên được chuyển về phòng bệnh V.I.P

Vì thuốc mê, nên anh vẫn còn hôn mê. Kiều Ninh ngồi ở mép giường nhìn anh, lông mày dựng thẳng lên và hàng mi rậm dài khẽ run.

“Anh, mau tỉnh lại nhé!”

Kiều Ninh cúi người hôn lên mái tóc lòa xòa trên trán Trần Hạo Hiên, bất giác mắt cô trở nên ẩm ướt.

“Cộc cộc...” Có người gõ cửa phường.

Kiều Ninh lau nước mắt trên khóe mắt trước khi để những người bên ngoài bước vào.

“Kiều Ninh, chúng tôi đã tìm ra người đứng đằng sau vụ việc này. Giải quyết như thế nào, cô quyết định.”

“Rắc rối rồi đạo diễn Trần.”

“Đoàn phim xảy ra sự cố nghiêm trọng như vậy, tôi, thân là đạo diễn cũng phải có một phần trách nhiệm. Đương nhiên phải cho cô và chủ tịch Trần một lời giải thích.”

“Cảm ơn. Tôi rất muốn biết ai muốn hại tôi!”

Nghe vậy, Trần Bân ra hiệu cho người bên ngoài lôi kẻ làm ra chuyện đó vào.

Ngô Mễ nắm tóc Kiều Mẫn và kéo cô ta trực tiếp từ bên ngoài vào.

Đúng, thực sự được kéo vào.

Lúc này, cô ta đã bị Ngô Mễ đánh đến tím tái mặt mũi, đầu tóc bù xù, quần áo cũnh bị Ngô Mễ xé rách.

Kiều Ninh ngước nhìn người trước mặt. Cô cảm thấy người trước mặt rất quen, nhưng tôi không biết đó là ai.

“Cô ta là ai?” Kiều Ninh nghi ngờ hỏi.

Đoàn làm phim có người này sao?

Tại sao cô không ấn tượng chút nào?

Đạo diễn Trần, không phải ông đã tùy tiện kéo vào từ ngoài đường, dù có xử lý thì cũng phải tìm một người quen thuộc với cô chứ?

Nghe đến đây, Trần Bân vô cùng ngạc nhiên.

Ngô Mễ dường như không đánh cô ta nặng như vậy, tại sao cô lại không nhận ra cô ta?

(Như này mà không nặng thì như nào mới nặng)

Trần Bân quay đầu nhìn lại trong khi suy nghĩ, ừm, đúng là không thể nhận ra.

“Đây là Kiều Mẫn.”

Nghe vậy, Kiều Ninh tỏ ra có chút không tin.

“Đó thực sự là Kiều Mẫn.” Thấy Kiều Ninh vẫn không tin, Ngô Mễ lên tiếng khẳng định.

“Tôi đã đánh cô ta.” Ngô Mễ nói với Kiều Ninh một cách tự hào.

Về mặt nhỏ nhắn của cô ấy dường như đang muốn nói: “Nào, nào, tới khen tôi, khen tôi đi.”

Ban đầu, Kiều Ninh vẫn không hoàn toàn tin rằng người phụ nữ trước mặt mình là Kiều Mẫn nhưng ai ngờ cô ta lại thực sự lên tiếng xác nhận danh tính của mình.

“Kiều Ninh, cô dám động vào tôi. Ba sẽ không tha cho cô!”

Kiều Mẫn muốn Kiều Ninh không dám chạm vào mình nên đã buông ra những lời hăm dọa cay nghiệt.

Nhưng cô nào sợ.

“Kiều Sở Trăn không dám động vào tôi.” Kiều Ninh cười lạnh.

Bởi vì, sau lưng tôi là Trần gia

Và cuộc hôn nhân của Kiều Mẫn và Trần Đình chỉ là một cuộc hôn nhân bên lề của nhà họ Trần. ngôn tình tổng tài

Trần gia muốn giết Kiều Sở Trăn dễ như giết một con kiến.

Lúc trước Kiều Sở Trăn cũng chỉ có đánh đập cô chứ không dám giết cô, nhưng trong lòng cô vẫn muốn tin ông ga, không muốn tin rằng ông ta không cần đứa con gái này nữa.

Sau khi được tái sinh, cô chỉ cảm thấy khinh bỉ ông ta.

Công ty hiện tại của Kiều Sở Trăn cũng do mẹ cô thành lập, nếu không có mẹ cô, Kiều Sở Trăn e rằng chỉ là một người nghèo.

“Tôi đang mang thai đứa con nhà họ Trần trong bụng, nếu cô động vào tôi, Trần gia sẽ không buông tha cho cô!!!”

Cha không thể uy hiếp được Kiều Ninh, vì vậy Kiều Mẫn đã lấy nhà họ Trần ra để uy hiếp cô.

Nhưng Kiều Mẫn chắc cũng đã quên.

Kiều Ninh bây giờ cũng là một thành viên của Trần gia.

Nghe vậy, cô chế nhạo. Lời chế nhạo của cô có chút rùng rợn.

“Trần Hạo Hiên hiện tại hôn mê, cô cho rằng Trần gia có thể buông tha cô sao?”

Đừng nói nhà họ Trần có thể thả cô đi, dù sao cô.cũng không thả cô ta đi!

Cô nghĩ rằng đứa con trong mình quan trọng hơn hay Trần Hạo Hiên quan trọng hơn đối với Trần gia?

Nghe đến đây, Kiều Mẫn không thốt nên lời.

Quả thực, nhà họ Trần không cần thiết phải từ bỏ Trần Hạo Hiên để lấy một người phụ nữ ở dâu.

Cô ta chỉ muốn hãm hại Kiều Ninh nhưng cô ta không ngờ rằng Trần Hạo Hiên sẽ lao lên.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.