Sau Khi Tốt Nghiệp Tôi Làm Long Vương

Chương 37: Chương 37: Hẹn hò




[ Bạch phiêu là an toàn nhất! ]

Lần nay đi một chuyến tới Dương Nam, Tiết Trầm thu được không ít lợi nhuận, cũng may Giản Lan Tư mang đến cho cậu vị khách hàng lớn như Tấn Cửu Hằng.

Tiết Trầm vui vẻ nhìn số dư trong thẻ ngân hàng, nghĩ thầm người đẹp khoá trên thật tốt, vừa có nhan sắc vừa biết chăm lo cho gia đình... Thực ra dùng từ thế này cũng chưa đúng lắm, cậu và đàn anh không tính là một gia đình.

Chẳng qua vấn đề này không quan trọng, câu nói kia vẫn có ý đúng.

Tiết Trầm suy nghĩ, nhắn tin cho Giản Lan Tư: 【 Đàn anh, kiếm được tiền rồi, mời anh đi ăn một bữa. 】

Giản Lan Tư nhanh chóng phản hồi: 【 Được, lúc nào vậy? 】

Nhìn xem, đàn anh còn rất thân thiện gần gũi, hẹn một lần là được chấp thuận ngay.

Cùng lúc đó, Giản Lan Tư nhắn tin cho người khác: 【 Có việc bận, ngày khác gặp sau. 】

Thống nhất thời gian với mỹ nhân xong, tiết Trầm chuẩn bị chơi hai ván game rồi đi ngủ, đột nhiên Trình Hàm hô to gọi nhỏ: “Ôi, account marketing này thật không biết xấu hổ, anh Trầm, kiến nghị anh xử lý một chút!”

Tiết Trầm không hiểu: “Làm sao vậy?”

“Phục Ba Quân vừa nổi tiếng trên mạng lập tức có account marketing cọ nhiệt chiếm sóng!” Trình Hàm vừa nói vừa giơ ảnh chụp lên, là một tài khoản Weibo mới tạo với id “Phục Ba Quân”, hai người theo dõi duy nhất là Weibo kiểm duyệt từ Chính phủ, 0 fans, mô tả chỉ có một câu: Một con rồng hiền từ và tuân thủ pháp luật.

Là một trong số những người biết chân tướng vụ việc xảy ra ở thôn Kê Quan, gần đây phòng ký túc xá bọn họ thỉnh thoảng sẽ lên mạng xã hội lướt tin tức về thôn Kê Quan và Phục Ba Quân, muốn quan sát xem những tài khoản marketing có thể biên soạn chuyện xưa thái quá tới mức nào.

Kết quả Trình Hàm tìm thấy một cái clone (*), cho rằng có công ty marketing cảm thấy chuyện về Phục Ba Quân đang hot nên chớp thời cơ đăng ký tài khoản.

(*) Raw 小号,qt là “tiểu hào”, là một thuật ngữ internet, thường đề cập đến một tài khoản phụ mà người dùng đăng ký ngoài tài khoản chính.

Trình Hàm khiển trách: “Account marketing bây giờ ai cũng dám cọ nhiệt, không biết xấu hổ gì cả....”

“Cậu câm miệng đi.” Tiết Trầm mắng to, “Clone này là tôi đăng ký!”

Trình Hàm lập tức đổi sang bộ dạng hiếu thuận, chính trực nói: “Cha à, đánh con thì lòng cha đau đớn, cha tha cho con một lần đi.”

Tiết Trầm: “......” Cậu thường xuyên cảm thấy có một vài con người sở hữu da mặt dày hơn cả vảy rồng.

Chẳng qua bị Trình Hàm nhắc nhở, cậu mới nhớ chính mình đã đăng ký tài khoản này, muốn tăng cường mức độ nổi tiếng của Phục Ba Quân thì đầu tiên phải có một Weibo siêu hot.

Dùng sự hiểu biết của Tiết Trầm với tốc độ truyền bá thông tin trên internet hiện nay, biện pháp nổi tiếng nhanh nhất đương nhiên là........

Cậu quyết đoán nhắn tin cho Chương Mộc Tâm xin một ảnh chụp của Tiểu Hồng, sau đó đăng lên tài khoản Phục Ba Quân với tiêu đề: Chia sẻ cá chép tinh này sẽ có được vận may.

Trình Hàm làm mới giao diện, lập tức nhìn thấy bài đăng của Tiết Trầm trên Weibo, hít một hơi thật sâu, hỏi: “Anh Trầm, chia sẻ cá chép đổi vận cũng được sao? Lỡ mà đổi vận thành công lại không cho Tiểu Hồng đồ ăn, chẳng phải sẽ bị nó trả thù à?”

Cậu ta còn chưa quên vết xe đổ của Chương Mộc Tâm đâu.

Tiết Trầm bình tĩnh nói: “Đừng hứa hẹn tặng quà cho nó là được.”

Đây mới là điểm mấu chốt, hứa mà không làm là thất tín, yêu quái sẽ tức giận, nếu không hứa thì không bị khế ước ràng buộc.

Trình Hàm bừng tỉnh hiểu ra: “Tôi biết rồi, nói cách khác bạch phiêu (*) là an toàn nhất!”

(*) Bạch phiêu[白嫖 ]: mại dâm trắng, ý chỉ hành động chơi xong không trả tiền, hay chỉ biết nói miệng mà không có hành động vật chất nào.

Tiết Trầm: “......” Lý giải kiểu này quá mức máy móc rồi đó.

Tuy nhiên nói vậy cũng không sai, chẳng qua bạch phiêu thì xác suất được yêu quái chiếu cố rất thấp mà thôi.

“Tôi đây bạch phiêu một lần.” Trình Hàm lập tức theo dõi tài khoản Phục Ba Quân, chia sẻ ảnh chụp Tiểu Hồng, kèm lời dẫn: “Chuyển tiếp bạch phiêu, xin cá chép thần tiên trợ giúp tôi sớm ngày phát tài.”

“Tôi cũng muốn.” Hai người bạn cùng phòng khác lập tức làm theo.

Rất nhanh, Phục Ba Quân nhiều thêm 3 fans, lượt chia sẻ Tiểu Hồng: 3, thà ít còn hơn không có gì.

Bạch phiêu Tiểu Hồng xong, Trình Hàm tiếp tục lướt web, chỉ chốc lát sau lại kêu lên kinh ngạc: “Ha! Mọi người nhìn này, ngày mai Dương Băng tới Hối Thái tham dự hoạt động!

Hối Thái là chuỗi cửa hàng nổi tiếng bên cạnh trường học của bọn họ, Dương Băng hiện đang là ngôi sao nữ rất hot trong giới giải trí, vì sở hữu nhan sắc trong sáng nhẹ nhàng nên thu hút rất nhiều sự chú ý từ phái nam, Trình Hàm cũng là người hâm mộ của cô.

Lại Hiển Thanh nghe vậy “Oa” một tiếng: “Thật hay giả thế?”

Trình Hàm: “Thật đấy, tôi gửi tin tức trong nhóm chat, mọi người tự xem đi.”

Tiết Trầm không quá hiểu biết với giới giải trí, lúc đầu chưa có phản ứng gì lớn, đang muốn rời Wechat chơi trò chơi thì nhìn thấy hình ảnh Trình Hàm chuyển tiếp, đôi mắt lập tức sáng ngời: “Ơ, khá xinh đấy!”

Trình Hàm: “Anh Trầm nói câu này giống như lần đầu tiên nhìn thấy Dương Băng.”

Tiết Trầm lười tranh luận với cậu ta, nhanh chóng bấm bấm liên tục, lưu ảnh chụp Dương Bằng về album.

Về phần nội dung.... Đương nhiên là lười quan tâm.

Bạn cùng phòng đang thương lượng việc ngày mai có đi Hối Thái hay không, Trình Hàm nói: “Đi chứ, đây là Dương Băng đó, khó có cơ hội ở gần cô ấy như vậy.”

Lại Hiển Thanh lại lộ ra vẻ mặt e dè: “Nhưng chắc chắn sẽ rất đông người, fans Dương Băng điên cuồng như thế, chúng ta có thể chen chúc nổi không mới là quan trọng.”

Một người bạn cùng phòng khác đồng ý: “Mấy đứa thanh niên trói gà không chặt tham gia loại sự kiện này thật sự nguy hiểm...”

Trình Hàm: “......”

“Các cậu quá vô dụng!” Trình Hàm mắng một tiếng, tiếp theo mong mỏi nhìn Tiết Trầm, “Anh Trầm, anh cường tráng mạnh mẽ như vậy, có nguyện ý đi chen chúc hoạt động với đứa em đây không?”

“Không đâu.” Tiết Trầm không do dự từ chối.

“Tại sao!” Trình Hàm không cam lòng, “Mỹ nữ đẹp như vậy cũng không đáng để cậu trả giá hay sao?”

“Không đáng, tôi có hẹn với người đẹp hơn rồi.” Tiết Trầm nói.

Trình Hàm không phục: “Tôi không tin trên đất Phù Thành này còn có ai đẹp hơn Dương Băng.”

Tiết Trầm cảm thông: “Kiến thức hạn hẹp.”

“Trọng điểm ở đây là gì?” Lại Hiển Thanh cạn lời với Trình Hàm, nhướng mày nhìn Tiết Trầm, vẻ mặt ái muội, “Dựa vào những gì anh Trầm vừa nói, đây là đi hẹn hò phải không? Người đẹp nào vậy?”

Tiết Trầm bình tĩnh đáp: “Đẹp thì có đẹp, chẳng qua chính là ân nhân của cậu, đàn anh Giản.”

Lần trước trong trận ẩu đả với Xa Bích Quân để cứu bạn của Lại Hiển Thanh, Giản Lan Tư đóng góp một phần công sức rất lớn.

Lại Hiển Thanh: “...... À.”

Tiếp theo thì thầm: “Tần suất gặp mặt của cậu với đàn anh cũng thường xuyên thật đấy.”

Tiết Trầm: “Nói thừa.”

Đàn anh vừa đẹp vừa có thể giúp cậu kiếm tiền, đương nhiên là người bạn tốt nhất ở thế giới phàm nhân!

......

Hôm sau, thời điểm Tiết Trầm đi chơi cũng vừa lúc Trình Hàm muốn ra ngoài, hai người cùng nhau xuống tầng.

Đến tầng một đã thấy Giản Lan Tư đứng chờ cạnh cửa lớn.

“Đàn anh.” Tiết Trầm chào hỏi, đôi mắt cong cong, “Anh lại đặc biệt đến đây chờ tôi như vậy sao!”

Không hổ là kỵ sĩ, rất có phong độ!

Giản Lan Tư không phản bác, chỉ cười nói: “Cùng nhau đi.”

Tiết Trầm đang muốn đáp ứng, lại nghe Trình Hàm ở bên cạnh “A” một tiếng: “Anh Trầm, đây là người anh nói xinh đẹp hơn cả Dương Băng sao?”

Giản Lan Tư: “......?”

Tiết Trầm rất thẳng thắn: “Đúng vậy, cậu có ý kiến gì à?”

Trình Hàm: “Không không.” Đúng là rất đẹp, nhưng cứ cảm thấy có gì đó kì kì.

Giản Lan Tư đổ mồ hôi hột, trong lòng xuất hiện vài suy đoán nhưng không tiện nói ra, chỉ bình tĩnh đổi chủ đề: “Chúng ta cùng đi thôi.”

Tiết Trầm gật gật đầu: “Được.”

Đi được một lúc, Trình Hàm nhịn không được hỏi: “Là ảo giác của tôi phải không? Tại sao chúng ta giống như đi cùng một đường thế này?”

Tiết Trầm: “Không phải ảo giác, tôi hẹn đàn anh ăn cơm ở Hối Thái.”

Trình Hàm nhịn không được hỏi: “Cậu đi Hối Thái nhưng không cùng tôi theo đuổi thần tượng?”

Tiết Trầm gằn từng chữ một: “Tôi, có, hẹn, với, đàn, anh, hiểu, không?”

Trình Hàm vội vàng gật đầu: “Hiểu hiểu hiểu.”

Giản Lan Tư đột nhiên hỏi: “Theo đuổi thần tượng?”

“Không phải chứ, hai người đều không xem tin tức, cũng không xem diễn đàn trường học?” Trình Hàm cạn lời, kể về sự kiện Dương Băng tới Hối Thái, “Tôi không hiểu tại sao hai người vẫn hẹn nhau ở Hối Thái, một lúc nữa sẽ bị chen chúc đến chết.”

Giản Lan Tư lại không để tâm lắm: “Đâu có quan trọng, chúng tôi chỉ tới ăn cơm.”

Trình Hàm khó mà tin nổi: “Trên đời này có người tới địa điểm Dương Băng tổ chức sự kiện chỉ để ăn bữa cơm......”

Bên ngoài Hối Thái quả nhiên biển người tấp nập, may mắn ban tổ chức có kinh nghiệm, trước tiên kéo giãn khoảng cảnh, bổ sung đủ nhân lực đội bảo vệ, vậy nên tình trạng không đến mức hỗn loạn ngoài tầm kiểm soát.

“Tôi đi chiếm chỗ trước đây, không quấy rầy hai người hẹn hò.” Trình Hàm vẫy vẫy tay, chạy nhanh như chớp.

“.....” Giản Lan Tư giả vờ không nghe thấy từ ngữ Trình Hàm sử dụng, nhìn đám người một chút, hỏi Tiết Trầm, “Chúng ta đi vào bằng cửa phụ được chứ?”

Fans hâm mộ chủ yếu tập trung ở cửa chính và khu vực Dương Băng tổ chức sự kiện, tránh được hai nơi này là tốt rồi.

“Được.” Tiết Trầm nhìn thoáng qua cửa hàng đồ uống, đề nghị, “Mua cốc nước uống trước đã.”

Đi bộ tới đây có chút khát, Giản Lan Tư gật gật đầu: “Tôi đi mua, cậu chờ ở bên cạnh nhé.”

Đằng trước cửa hàng đồ uống có vài người xếp hàng, Giản Lan Tư đứng phía cuối, Tiết Trầm cũng không định tranh giành, đi đến nơi có ô che nắng, định rút điện thoại di động ra chơi.

Lúc này một bóng người tới trước mặt cậu, thăm dò gọi: “Tiết Trầm?”

Tiết Trầm ngẩng đầu, thì ra là Lương Trĩ.

Vẻ mặt Lương Trĩ có chút phức tạp, lâu rồi anh ta chưa gặp Tiết Trầm, tuy Tiết Trầm đã thêm anh ta vào Wechat nhưng hai người không hề liên lạc với nhau.

Nói đúng hơn, Lương Trĩ chưa bao giờ chủ động gửi tin nhắn cho Tiết Trầm.

Vậy mà hiện tại Tiết Trầm lại khen ngợi ảnh chụp của anh ta.

Đúng, hình ảnh!

Nếu Lương Trĩ không đăng ảnh chụp thì Tiết Trầm hoàn toàn không có dấu hiệu tồn tại trong vòng bạn bè trên mạng xã hội.

Thỉnh thoảng Lương Trĩ lại nhớ tới lời Tiết Trầm nói trong lần gặp mặt kia..... Từ trước đến nay trong lòng anh vẫn luôn áy náy với cậu, nhưng bây giờ nhận được sự tán thưởng lại có cảm giác không dám nhìn thẳng.

Giống như được Tiết Trầm công nhận? Nhưng vẫn cảm thấy có gì đó sai sai.

Cho dù thế nào, Tiết Trầm có thể buông tay cũng là một chuyện tốt.

Lúc này gặp mặt, tâm trạng Lương Trĩ bình tĩnh hơn rất nhiều, dù sao đây là đàn em anh ta vô cùng yêu quý, nếu Tiết Trầm nói không sao cả thì anh ta cũng nên hào phóng rộng rãi một chút.

Dáng vẻ Tiết Trầm quả thực rất tự nhiên, gật đầu nói: “Đã lâu không gặp.”

Lương Trĩ cảm thấy nhẹ nhõm phần nào, tán gẫu với cậu: “Cậu viết luận văn đến đâu rồi?”

Trước kia Tiết Trầm từng tham khảo ý kiến của anh ta về luận văn, bây giờ dùng nó như đề tài nói chuyện chắc không có gì lạ.

Không ngờ anh vừa nhắc tới, sắc mặt Tiết Trầm đột nhiên đen sì, nghiêm túc đáp trả: “Ban ngày ban mặt đừng có nói đến loại chuyện khủng bố đấy.”

Lương Trĩ: “......”

Tiết Trầm tiếp tục nói: “Đừng vội quan tâm đến luận văn của tôi, không bằng suy nghĩ về việc anh làm chưa tốt đi.”

“Việc tôi làm chưa tốt?” Lương Trĩ không hiểu sao Tiết Trầm đột nhiên phê bình mình, gần đây bọn họ đâu có liên lạc với nhau, mơ hồ hỏi: “Cậu muốn nói đến vấn đề gì?”

Tiết Trầm bày ra vẻ mặt trẻ nhỏ không dễ dạy: “Bao lâu rồi anh không đăng ảnh chụp?”

Lương Trĩ: “......”

“Còn nữa.” Tiết Trầm chỉ vào một bức ảnh Lương Trĩ chụp chung với một cô gái, “Như thế này, về sau anh nên chụp chung với cô ấy nhiều hơn.”

Lương Trĩ: “......”

Anh ta nhịn không được nói: “Đây là con gái.”

“Tôi nhận ra mà.” Tiết Trầm cảm thấy anh ta rất kỳ quái, đẹp chính là đẹp, nam hay nữ thì quan trọng gì?

Lương Trĩ càng mơ hồ.....Không phải Tiết Trầm thích con trai hay sao?

Vừa lúc Giản Lan Tư cầm hai cốc nước quay lại, liếc Lương Trĩ một cái, hỏi Tiết Trầm: “Bạn của cậu à?”

“Coi như thế đi.” Tiết Trầm nhận cốc nước từ tay Giản Lan Tư.

Có phải hay không còn dựa vào tần suất đăng ảnh của Lương Trĩ trong vòng bạn bè.

Giản Lan Tư cảm thấy câu trả lời này có phần kỳ quái, nhưng không tiện hỏi nên chỉ lịch sự gật đầu với Lương Trĩ.

Vẻ ngoài của Giản Lan Tư rất bắt mắt, Lương Trĩ nhìn một chút đã nhận ra đây là người đẹp trước đó Tiết Trầm từng khen ngợi.

“Chúng tôi đi đây.” Tiết Trầm vẫy vẫy tay, không quan tâm anh ta phản ứng như thế nào, cùng Giản Lan Tư sóng vai nhau rời đi.

Lương Trĩ ngơ ngẩn nhìn bóng dáng bọn họ, từ trong mơ hồ nhận ra điều gì đó: Người này quả thực rất đẹp, tới mức bây giờ vẫn chưa bị đàn em chán ghét.

Nhìn qua có vẻ đối xử rất tốt với cậu ấy, nhưng như thế vẫn chưa đủ......

Phải bảo dưỡng nhan sắc thật tốt nhé, anh bạn!

- ----------------------

Tác giả có lời muốn nói:

Lương Trĩ: Nhan sắc suy tàn thì tình cảm cũng tan! (từ đây rút ra bài học, sắc đẹp là người bạn tốt nhất).

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.