**********
Trong phòng họp đều là giọng nói có lực, cao vút của An Hạnh Nhi.
Cô nói: “Đây chính là kế hoạch sơ bộ của tôi để thu hút đầu tư cho dự án Quang Minh, người nào có suy nghĩ thì bây giờ có thể nói ra, không yêu cầu đó phải là đề nghị chắc chắn có thể áp dụng được hay không, mọi người nghĩ cái gì thì cứ nói cái đó, làm vậy để có thể thúc đẩy linh cảm của mọi người.”
Trong phòng họp có chút yên tĩnh.
Dường như là mọi người cũng không có đề nghị tốt hơn.
Dù sao thì trước đó đã có lãnh đạo cũng đã từng thực hiện công việc này, nhưng mà hình như không có ai có thể giải quyết được tình trạng hiện tại.
Cuối cùng lại biến thành cái được gọi là “công trình dang dở”, ngay cả quản lý cấp cao của công ty đều đã từ bỏ dự án này, không có người nào phí sức lực của mình mà muốn thực hiện nó một lần nữa, dường như là đang chuẩn bị mắt máu.
Cho nên lúc này.
Vương Thành Lỗi, thành viên của tổ dự án mới mở miệng nói: “An tổng, tôi tạm thời không có đề nghị gì đối với dự án này, nhưng mà tôi có nghi vấn đối với kế hoạch mà cô đã đưa ra.”
“Anh nói đi.” An Hạnh Nhi gật đầu.
“Đầu tiên cô nói là muốn quảng bá cho trung tâm thương mại, điểm đó tôi rất đồng ý, trước kia lãnh đạo cũng rất tự tin đối với dự án này, coi là cứ nương theo thanh danh của An thị là có thể đạt được sự tán đồng của thị trường, hiển nhiên nó đã thất bại rồi, cho nên tôi rất ủng hộ cô tiền hành sự đổi mới đối với trung tâm thương mại. Nhưng mà tôi không tán thành điểm thứ hai của cô, chính là tìm những cửa hàng xa xỉ phẩm vào thuê, nói đúng hơn thì không phải là không đồng ý mà là tôi cảm thấy việc này có chút mơ hồ, nếu như lúc bắt đầu chúng ta sử dụng phương thức này, nếu như chúng ta quảng cáo cho trung tâm thương mại đúng chỗ, vậy thì cũng không khó, nhưng mà bây giờ chúng ta đã biến thành tình trạng như hiện tại, cửa hàng xa xỉ phẩm, đặc biệt là muốn để bọn họ tin tưởng chúng ta dường như là khả năng rất nhỏ. Lúc nãy cô đã nói là có thể miễn giảm tiền thuê hoặc là ký kết hợp đồng đánh cược, đương nhiên chuyện này đối với chúng ta mà nói, chúng ta đúng là đã lấy chỉ phí ra để ưu đãi cho thương gia, nhưng mà đối với thương gia mà nói họ phải gánh thêm các khoản chỉ phí vận hành cho cửa hàng mới mở, như là trang trí, hàng hóa, tiền công, tiền thuế, tiền điện nước, phí mạng, phí vận chuyển… khoản chỉ phí lớn như thế, trước khi thương gia không nhìn thấy tương lai thì rất khó đề có thể thuyết phục bọn họ. Mà liên quan đến điểm thứ ba, cô nói là tạo ra thị trường thương mại điện tử cỡ lớn, tôi không hiểu ý của cô là gì.”
“Trước tiên tôi sẽ trả lời cho anh nghe điểm thứ ba.” An Hạnh Nhi nói với Vương Thành Lỗi, sau đó giải thích: “Cái gọi là thị trường thương mại điện tử cỡ lớn chính là chúng ta xây dựng tòa cao ốc Quang Minh trở thành một mạng lưới tiêu thụ, tạo ra giao dịch và cao ốc Quang Minh độc quyền, sử dụng những người nỗi tiếng ở trên mạng để tiếp thị hàng hóa và cung cấp dịch vụ tận nhà.”
*Ý của cô chính là tòa cao ốc Quang Minh chúng ta sẽ đi theo con đường bán hàng trực tuyến?” Vương Thành Lỗi hỏi, không khỏi chất vấn thêm: “Nhưng mà tòa cao ốc Quang Minh chúng ta đi theo con đường cao cấp, làm như vậy có khi nào hơi low, với lại cái gọi là idol mạng có nghĩa là gì?”
An Hạnh Nhi mới nhớ tới.
Mười năm trước vẫn còn chưa lưu hành idol mạng.
Toàn bộ đều là minh tinh.
Cô giải thích: “Là minh tỉnh có thể bán được hàng.”
*Ý cô nói là làm người đại diện?” Vương Thành Lỗi vẫn không hiểu cho lắm.
An Hạnh Nhi suy nghĩ rồi lại nói: “Chuyên sâu hơn người đại diện, ý là để minh tinh livetream bán hàng.”
“Minh tinh có đồng ý không?”
“Tôi sẽ làm cho bọn họ đồng ý.” An Hạnh Nhi nói chắc chắn.
Nói nhảm.
Livetream bán hàng lại có thể kiếm được nhiều tiền, mười năm sau khắp nơi đều là minh tinh livetream bán hàng.
Bây giờ chỉ có phục chế lại phương thức tiêu thụ trên mạng như mười năm sau, muốn thành công có được lợi nhuận, không hề khó chút nào hết.
Đây cũng chính là An Hạnh Nhi đột nhiên nhớ tới.
Cuối cùng, cô vẫn may mắn vì mình đã sống lâu hơn mười năm.
Vương Thành Lỗi nghe lời giải thích của An Hạnh Nhi, anh ta vẫn còn hơi nghỉ ngờ.
An Hạnh Nhi cũng khó để có thể nói rõ ràng, dù sao thì sau khi làm được tất cả, mọi người cũng sẽ hiểu thôi, cô cũng không muốn phải lãng phí thời gian trong cuộc họp này, cô tiếp tục nói: “Bây giờ tôi sẽ giải thích điểm lo lắng thứ hai của anh, quả thật những điều anh nói tôi đều thừa nhận, trước khi thương gia không nhìn thấy tương lai của mình thì sẽ không vô duyên vô cớ cầm một khoản tiền để đầu tư, nhưng mà thành quả của tất cả các dự án trên thương trường không chỉ dựa vào lợi ích mà còn phụ thuộc vào tình cảm của con người. An thị đã kinh doanh bắt động sản nhiều năm, chiến lược hợp tác với thương gia không phải là con số ít, những thương gia hợp tác cùng với An thị của chúng ta mà đã đi vào quỹ đạo cũng không phải là nhỏ, tôi không tin là tất cả mọi người sẽ từ chối chúng ta. Chuyện mà bây giờ chúng ta cần làm đó chính là phải quyết tâm, chưa có một thương gia nào đến cửa nói chuyện hợp tác, chúng ta không có tư cách đi đến kết luận.”
“Tôi hiểu rồi.” Vương Thành Lỗi cung kính nói.
“Cho nên, những người khác có còn muốn hỏi gì nữa không?” An Hạnh Nhi quay đầu nhìn về phía thành viên nhóm dự án.
Tất cả mọi người đều lựa chọn im lặng.
Dù sao thì đúng như An Hạnh Nhi đã nói, trước khi không làm, ai cũng không thể khẳng định nhất định sẽ thất bại.
“Nếu như không có, vậy thì bây giờ tôi sẽ chính thức phân công sắp xếp công việc.” An Hạnh Nhi cũng không dây dưa dài dòng, cô nói thẳng: “Ba phương án kế hoạch này chia thành ba tổ nhỏ, mỗi người quản lý nhiệm vụ của mình. Đỗ Quyên.”
An Hạnh Nhi gọi tên thành viên của dự án.
“Có tôi.” Đỗ Quyên đáp lời.
“Cô phụ trách kết nối với bộ phận PR để thực hiện công việc tuyên truyền quảng cáo cho tòa cao ốc Quang Minh, yêu cầu của tôi là nhất định phải quảng cáo trên truyền hình, nằm trên trang bìa phổ biến trên ba giây, quảng cáo trên màn hình led trong thành phó, cùng lúc đó mời một người nổi tiếng làm người đại diện cho tòa Quang Minh chúng ta, tôi sẽ tiến hành cắt giảm một lần nữa, nhất định phải quảng bá cho thật tốt.”
“Vâng.” Đỗ Quyên cung kính nói.
“Mạnh Khải Minh.”
“Có tôi.”
“Anh có trách nhiệm lên kế hoạch cho danh sách những thương gia mà chúng ta mời và trước tiên phải xác định từ ba đến năm cửa hàng xa xỉ mà chúng ta có thể ký hợp đồng, trước khi quyết định, anh hãy cho tôi xem trước, sau đó tôi sẽ thảo luận các vấn đề liên quan đến việc đầu tư với anh, lên kế hoạch đầu tư tổng thể và tính toán lợi nhuận sau khi đầu tư.”
“Vâng.” Mạnh Khải Minh vội vàng đáp lời.
“Vương Thành Lỗi.” An Hạnh Nhi lại gọi.
“Anh phụ trách xây dựng nền tảng thương mại điện tử, nội trong hôm nay tôi sẽ đưa cho anh kế hoạch xây dựng, nếu có vần đề gì anh có thể liên hệ trực tiếp với tôi và chúng ta sẽ cùng nhau giải quyết nó.”
“Tôi biết rồi.” Vương Thành Lỗi đáp lời.
“Ba nhóm nhỏ sẽ do ba người phụ trách, thành viên của ba nhóm nhỏ là ai, các người cứ tự mình chia đi, sau khi chia nhóm xong thì cho tôi một cái danh sách đề tôi biết các người đang ngồi ở đây phụ trách kế hoạch nào, mỗi ngày trước khi tan việc, mọi người cần phải thông báo tiến độ công việc.” An Hạnh Nhi dặn dò.
“Vâng.” Tất cả mọi người cung kính đáp lời.
“Trong vòng nửa tháng, tôi cần phải nhìn thấy hiệu quả.” An Hạnh Nhi lấy điện thoại di động ra nhìn thời gian: “Hôm nay là hai mươi tám tháng này, lấy ngày hôm nay đi, tôi muốn tiền hành cải tổ lại tòa Quang Minh một lần nữa, trước lúc đó công việc trong tay của mọi người đều phải được nghiệm thu.”
“Vâng.”
“Tan họp.” Ngay cả một câu tổng kết cũng không có, An Hạnh Nhi liền trực tiếp tuyên bố tan họp.
Tất cả mọi người dường như cũng không theo kịp tiết tấu của An Hạnh Nhi.
Nhìn thấy An Hạnh Nhi đã đứng dậy đi khỏi.
Nếu như không phải tự mình trải qua, thật sự không thể tưởng tượng được một cô gái vừa mới tốt nghiệp đại học, hiện tại ở độ tuổi hai mươi hai mà có thể quyết đoán như vậy, có năng lực như thế, thậm chí bọn họ còn có một loại ảo giác, cảm thấy người phụ nữ này đã từng chinh chiến sa trường, chỉ cần đi theo nhịp độ của cô thì sẽ không bao giờ thất bại.