“Ba, con không phải đang cáo trạng, con cũng biết con nên chung sống hòa bình với chị họ, con chỉ có chút bất bình cho gia đình của chúng ta thôi. Lúc đó chị đến công ty làm việc, bị chú hai xem thường như vậy, bây giờ con gái chú ấy đến làm việc, lại là chuyện đương nhiên như vậy. Con đang nghĩ, hôm qua chú hai và chị họ sở dĩ lập tức đồng ý cho con đến công ty làm việc, chắc chắn là vì sớm đã sắp xếp chị họ đến làm, sợ mọi người có ý kiến nên mới đồng ý nhanh như vậy.” An Mục nói một cách thận trọng.
An Quốc Đại ở bên kia càng nghe càng tức giận: “An Quốc Cường thật sự ức hiếp người quá đáng! Nói thế nào ba cũng là anh trai, nó ỷ vào thân phận chủ tịch của mình, lại không cho ba mặt mũi! An Mục, con yên tâm, ba sẽ không để cho con chịu ủy khuất như vậy!”
“Ba, có khiến ba khó xử không, dù sao bây giờ chú hai cũng đang quản lý tập đoàn An thị, con sợ chú ấy sẽ nhắm vào ba…” An Mục vô cùng lo lắng: “Con không sao, chỉ bị chị họ đàn áp một chút cũng không sao.”
“Đàn áp con, không phải là đang cố ý đàn áp ba sao? Yên tâm đi, cho dù An Quốc Cường là chủ tịch, cũng không dám làm gì ba! Ông ta dám làm gì ba thì vẫn còn bà nội con chống lưng cho ba.”
“Vâng.” An Mục ngoan ngoãn trả lời.
“Ba vẫn còn chút việc, không nói nhiều nữa. Con cứ làm việc thật tốt, có chuyện gì phải lập tức nói với ba, nhất định không được để bản thân bị ủy khuất.” An Quốc Đại căn dặn.
“Vâng ạ, vậy con không làm phiền ba làm việc nữa.” An Mục nở một nụ cười ngọt ngào.
Sau khi cúp điện thoại.
Nụ cười trên khuôn mặt lập tức biến mất.
Mẹ cô ta nói không sai!
Dỗ dành đàn ông phải tỏ ra hiểu chuyện, tỏ ra yếu thế, phải biết nịnh hót.
Bây giờ cô ta đang dỗ dành ba cô ta.
Sau này.
Cô ta sẽ dỗ dành Cố Quân Tường, hoặc…
Khóe miệng An Mục nhếch lên tạo thành một nụ cười độc ác.
Những thứ An Hạnh Nhi muốn.
Cô ta phải giành lại tất cả!
Cô ta mới là cô chủ chân chính của nhà họ An!
…..
Trên đường Thanh Thành.
An Quốc Đại ngồi trên chiếc xe sang trọng, khuôn mặt u ám, lạnh lùng cúp điện thoại.
Lúc này, trên xe ngoài ông ta còn có Liễu Nham và An Tầm.
Bây giờ đang đi đến nhà họ Cố để bắt Cố Quân Tường chịu trách nhiệm với An Tầm.
Liễu Nham nghe thấy trong điện thoại là An Mục gọi đến, vẻ mặt rõ ràng có chút thay đổi, bà ta nói một cách quái gở: “Con gái bảo bối của ông lại chịu ủy khuất rồi?”
“Nói gì vậy, con bé đang bất bình cho An Tầm!” An Quốc Đại đã bị An Mục dỗ dành đến mức xoay vòng vòng.
An Tầm xem thường nói: “Cô ta bất bình gì cho con? Đã lấy được vị trí của con rồi, đúng là tiểu nhân đắc chí!”
“Đủ rồi, bộ dạng bây giờ của con, có tư cách gì là chế nhạo An Mục!” An Quốc Đại lập tức sa sầm mặt mày.
Liễu Nham liếc nhìn An Tầm.
An Tầm nhẫn nhịn.
Đợi cô ta ngồi nên vị trí mợ chủ của nhà họ Cố, xem cô ta xé xác con tiện nhân An Mục kia!
Chiếc xe đi đến biệt thự nhà họ Cố.
An Quốc Đại dẫn cả nhà đi vào.
Tối hôm qua, sau khi rời khỏi biệt thự nhà họ An, ông ta đã liên lạc với nhà họ Cố, nói hôm nay muốn đến bàn chuyện của hai đứa nhỏ, nhà họ Cố lập tức đồng ý, có lẽ cũng cảm thấy nên kết thúc chuyện này, lúc này bọn họ đi vào, nhìn thấy tất cả người nhà họ Cố đã ở trong phòng khách đợi bọn họ.
Nhìn thấy bọn họ đi vào, nhưng cũng không có sắc mặt tốt.
Cố Trang Thiện không nóng không lạnh chào hỏi một tiếng: “Đến rồi.”
An Quốc Đại tỏ ra có chút kiêu ngạo, hôm qua đã được An Hạnh Nhi nhắc nhở, ông ta đột nhiên cảm thấy mình là nạn nhân của chuyện này, vì vậy rõ ràng có lý chả sợ hơn một chút.
Cả nhà đi qua.
An Quốc Đại nói thẳng: “Liên quan đến chuyện của con gái tôi An Tầm và Cố Quân Tường, mọi người nhất định phải cho tôi một lời giải thích.”
“Giải thích?” Cố Trang Thiện cười khẩy, trong miệng toàn là sự chế giễu: “Ông muốn tôi cho ông lời giải thích như thế nào?”
“Còn cần phải nói sao? Con gái của tôi là một người con gái chưa chồng, vẫn còn trong trắng, bây giờ bị con trai ông chà đạp như vậy, lẽ nào không nên cho con gái tôi một lời giải thích sao?” An Quốc Đại nghe thấy giọng điệu của Cố Trang Thiện, sắc mặt lập tức thay đổi.
“Con trai tôi bị con gái ông làm cho bây giờ thân bại danh liệt, tôi còn chưa tìm các người đòi bồi thường, các người không biết xấu hổ còn hỏi tôi đòi giải thích? Thế nào, chẳng lẽ còn muốn gả con gái của mấy người cho Quân Tường nhà chúng tôi? Cũng không nhìn xem địa vị của bản thân như thế nào, còn không biết xấu hổ nói cái này.” Cố Trang Thiện hoàn toàn không lưu lại chút thể diện nào.
“Ông đang nói cái gì thế? Cái này mà địa vị của chúng tôi! Con gái tôi bị con trai ông làm nhục, các người lại không chịu trách nhiệm, còn chế nhạo tôi? Đây chính là cái gọi là nhà họ Cố mấy người sao, không có trách nhiệm, không có giáo dục như vậy! Chả trách mấy năm nay vẫn luôn bị xếp cuối cùng trong tứ đại gia tộc, làm người nhà với một người như ông, chỉ sợ là qua hai năm nữa, tứ đại gia tộc cũng không xứng…”
“Đủ rồi!” Cố Trang Thiện hoàn toàn tức giận từ trên sofa ngồi dậy, lạnh lùng đối mặt với An Quốc Đại: “Hôm nay tôi kêu ông đến, chưa từng nghĩ đến sẽ cãi nhau với ông!”
“Ông nói xem giải quyết như thế nào?” An Quốc Đại kìm nén cơn giận, hỏi.
“15 tỷ.” Cố Trang Thiện nói: “Tuyên bố với bên ngoài con gái ông quyến rũ con trai tôi.”
“Ông điên rồi sao? Ông nghĩ là tôi bán con gái sao! 15 tỷ đã muốn mua chuộc tôi, còn bảo tôi làm ra chuyện như vậy, ông bị điên à!” An Quốc Đại tức giận đến mức không thể ngăn được miệng mình.
“Cho 15 tỷ đã là coi trọng rồi!” Khuôn mặt Cố Trang Thiện tràn đầy sự xem thường: “Một đứa con gái của chi thứ có thể đáng giá bao nhiêu!”
“Ông, ông, ông!” Lúc này An Quốc Đại tức giận đến mức muốn nổ tung.
An Tầm nghe thấy người nhà họ Cố nói vậy, đương nhiên cũng không thể chấp nhận được.
Cô ta rơm rớm nước mắt, có chút yếu ớt: “Chú à, sao chú có thể nói cháu như vậy? Cháu với Quân Tường là thật lòng yêu nhau. Chú hạ thấp cháu như vậy, không phải là khiến Quân Tường khó xử sao?”
“Nói cái gì vậy, tôi với cô thật lòng yêu nhau từ lúc nào!” Cố Quân Tường trực tiếp phản bác.
“Quân Tường…” An Tấm không thể tin được nhìn anh ta.
Anh ta sao có thể nói ra những lời như thế này.
Lúc trước, ở hôn lễ, mặc dù lời nói của Cố Quân Tường rất khó nghe, nhưng sau này suy nghĩ lại, chắc chắn là ở trước mặt nhiều người, vô cùng khó xử nên mới nói như vậy. Bây giờ tất cả đều đã qua, An Hạnh Nhi đã kết hôn với Diệp Thương Ngôn, Cố Quân Tường có lẽ đã tiếp nhận cô ta, tại sao anh ta còn nói những lời như vậy.
Lúc bọn họ lên giường với nhau, anh ta không nói như vậy.
“Đừng gọi tôi, bây giờ đừng nói là nhìn cô, ngay cả nghe thấy giọng nói của cô tôi cũng cảm thấy buồn nôn! Tại sao cô lại không biết xấu hổ đi quyến rũ tôi như vậy? Bây giờ cô còn không biết xấu hổ đến nhà tôi yêu cầu tôi chịu trách nhiệm, cô đang nói vớ vẩn gì vậy…”
“Cố Quân Tường!” Cuối cùng An Tầm bị Cố Quân Tường nói đến mức không thể chịu đựng được: “Lúc lên giường, anh nói như thế nào, anh nói anh yêu tôi, anh nói ở cùng với An Hạnh Nhi chỉ là vì lợi ích, anh nói một khi có được lợi ích anh sẽ ở cùng với tôi, anh quên hết rồi sao?”
“E rằng cô đang tự mình suy nghĩ thôi! Món hàng giống như cô, tôi sẽ yêu cô? Cô cũng không tự soi gương xem dáng vẻ của cô như thế nào! Đúng tôi thừa nhận tôi cũng không có tình cảm với An Hạnh Nhi, tôi lừa cô ta, muốn mượn của cải nhà họ An, nhưng cho dù như vậy, tôi tình nguyện hao tâm tổn trí đối xử với An Hạnh Nhi, không chỉ là địa vị của cô ta, còn vì cô ta xinh đẹp hơn cô, dáng người đẹp hơn cô. Rốt cuộc cô lấy đâu ra sự tự tin mà cảm thấy tôi sẽ yêu cô?”
Lời chế giễu của Cố Quân Tường khiến An Tầm lúc này hận không thể chết đi.
Hận không thể cùng chết với Cố Quân Tường!