Cứ cảm thấy người phụ nữ này tâm tư cực kỳ phức tạp.
Hoàn toàn không thể đoán được cô có chú ý gì.
“Cuối cùng chính là nhắc nhở cô một câu, nếu muốn phát triển yên ổn ở An thị, thật sự được thừa nhận, cô phải theo bước chân tôi. Nếu không…ai là kẻ thế mạng, tôi nghĩ cô hẳn rất rõ ràng.” An Hạnh Nhi dừng lại: “Về làm việc đi.”
An Mục rời đi.
Rời đi, đương nhiên nghĩ lời An Hạnh Nhi nói.
Cô ta đương nhiên biết An Hạnh Nhi đang nhắc nhở mình, ở trước mặt An Quốc Đại và An Phát, cô ta chỉ sẽ là kẻ thế mạng!
Lại nhớ tới lời trách mắng hôm nay, trong lòng vô cùng bắt bình.
Vừa muốn lợi dụng cô ta, lại vừa không cho cô ta bất kỳ chỗ tốt nào.
An Mục trào phúng cười.
Cô ta đã có thể dựa vào sức một mình mình quay về nhà họ An, cô ta cũng không dễ bị bày bố như vậy!
Nửa tiếng sau.
Tất cả mọi người bộ phận Marketing ngồi trong phòng làm việc.
An Hạnh Nhi ngồi chính giữa, rất khí thế.
Cô nói thẳng: “Trước khi họp, tôi tuyên bố một tin tốt trước.”
Tất cả mọi người mặt đầy mong đợi.
“Vừa rồi nhận được thông báo của lãnh đạo, vì thành công của sự kiện tái khai trương tòa nhà Quang Minh lần này, công ty rút ra sáu trăm triệu, dùng làm tiền thưởng khích lệ mọi người. Tôi chủ động rút khỏi chia thưởng, trong hôm nay thư ký La sẽ dựa theo giá trị cống hiến của từng người tiến hành phát thưởng.”
Lời nói ra.
Toàn trường lập tức vang lên tràng pháo tay nồng nhiệt.
Tất cả mọi người đều vô cùng vui mừng.
Vương Thành Lỗi không nhịn được nói: “Tôi đến bộ phận marketing 5 năm rồi, đây là lần đầu tiên được nhận thưởng, lần đầu tiên được lãnh đạo cấp cao thừa nhận như vậy, phải biết rằng trước đây tất cả hạng mục một khi lợi nhuận không đạt tới dự tính, các bộ phận đều đẩy trách nhiệm cho bộ phận marketing, cõng nồi nhiều năm như vậy, cuối cùng được nở mày nở mặt rồi!”
“Đúng vậy.”
Đỗ Quyên cũng vội phụ họa.
An Mục cứ ngồi một bên như vậy, nhìn tắt cả mọi người tâng bốc An Hạnh Nhi.
An Hạnh Nhi rốt cuộc trở nên…nổi bật như vậy từ lúc nào.
Cô ta thật sự không dám lại xem thường người phụ nữ này.
Giống như hoán đổi linh hồn trong chớp mắt.
“Tin tức tốt tới đây thôi. Bây giờ bắt đầu sắp xếp công việc tiếp theo. Chỉ có tiếp tục phát triển công việc tốt hơn mới sẽ có phần thưởng lần sau nhiều lần.”
“Vâng.” Tất cả mọi người tràn đầy ý chí, cực kỳ cung kính.
An Hạnh Nhi cũng không dây dưa, cô đứng dậy, chỉ vào ppt trình chiếu nói: “Tái khai trương tòa nhà Quang Minh xem như đem lại thành tích marketing tốt nhất trong tắt cả khai trương ở Bắc Văn Quốc mấy năm gần đây, nhưng mà, tuyệt đối không thể tự mãn, khiến một khu thương mại tiếp tục thịnh vượng lâu dài, mới là đạo lý đúng đắn. Đương nhiên, công việc kinh doanh cụ thể, có chỉ nhánh thành phố chấp hành, nhưng dự án marketing có liên quan, chúng ta vẫn phải làm phương pháp đảm bảo. Cho nên công việc đầu tiên phải bố trí hôm nay chính là marketing mang tính chiến lược của khu thương mại, bao gồm cả khu thương mại trước đó chúng ta đã thành công. Công việc này giao cho An Mục phụ trách, trễ nhất trong vòng một tuần, tôi cần cô đưa cho tôi phương án quy hoạch bước đầu.”
“Vâng.” An Mục kiên trì tiếp nhận.
“Hạng mục công việc thứ hai, chính là sáng tạo thành tích thứ hai của chúng ta, nói thẳng chính là tòa nhà dừng thi công của Hoa Than Quốc Tế. Hạng mục khu thương mại xem như hoàn thành bước đầu, tiếp theo chấp hành theo quy hoạch, trọng điểm là phát triển một hạng mục chủ chốt. Tôi đã tính toán bước đầu, hạng mục này có thể đem lại cho công ty chúng ta lợi nhuận ít nhất là sáu trăm tỷ, cho nên đây là trọng điểm tiếp theo của chúng ta.
Tất cả mọi người đều nghe theo sắp xếp công việc của An Hạnh Nhi.
Chỗ lợi hại của cô so với các lãnh đạo khác chính là lúc họp, trên cơ bản cô đều đã có phương án của mình, cho nên sẽ không lãng phí quá nhiều thời gian, nhưng nếu có người đưa ra dị nghị, cô tuyệt đối sẽ tận tâm thảo luận, tiếp nhận đề nghị hay.