Q cơ và K bích.
Tiễn Ý Ý và Lương Quyết Thành.
Cái tổ hợp này làm không ít người đều trợn tròn mắt.
“Ôi mẹ ơi…Cái này cũng quá lợi hại rồi.”
“Lại chọn đúng một đôi tình nhân!”
“Tình nhân hôn môi! Đây không phải là phạt không sao!? Đổi, lập tức đổi một cái khác!”
Học sinh trong lớp thấy bài nằm trong tay Tiễn Ý Ý và Lương Quyết Thành, bắt đầu ồn ào.
Đùa sao? Cả trường đều biết hai người họ là một cặp, lại đi phạt bọn họ hôn nhau?
Quá dễ dàng rồi, làm sao có thể bỏ qua tùy tiện như vậy?
Không riêng gì nhóm chơi quốc vương, ngay cả nhóm chơi lời thật lòng hay đại mạo hiểm cũng vây lại đây.
Học sinh cấp ba nhìn người khác hôn môi thường mang theo một loại khẩn trương lại xấu hổ và kích thích. Xấu hổ nhưng lại rất muốn nhìn, duỗi cổ vây lại, trên mặt đều là vẻ hưng phấn.
“Không sao, tình nhân cũng được mà! Hôn lưỡi đi! Hôn một phút!”
Trong đám người ồn ào này không bao gồm Diêu Nhất Nam.
Đem ra so sánh, sắc mặt của cậu ta thoạt nhìn càng không tốt.
Nhưng tất cả mọi người đều chú ý tới bên này, sẽ không ai để ý tới sắc mặt của cậu.
Mọi người đều hưng phấn, đều ở bên đó xem tình nhân hôn lưỡi.
Lòng bàn tay Tiễn Ý Ý nóng lên.
Thậm chí hai má cũng có chút nóng.
Cái trò chơi quốc vương này thực đáng sợ.
Tùy tiện ra lệnh một cái liền cho hai người hôn môi luôn…
Làm người đứng xem thì không chừng cô còn có chút hưng phấn khi xem náo nhiệt. Nhưng Tiễn Ý Ý giờ lại là đương sự, chỉ muốn học thuật ẩn thân, hoặc thuật độn thổ trong truyện tranh mà trốn đi.
Hôn môi?
Cùng Lương Quyết Thành…
Tiễn Ý Ý đối với việc hôn môi không quá quan trọng, nhưng đối với Lương Quyết Thành, cô cảm thấy…vẫn nên thôi đi.
Hôm nay đã khinh bạc lão đại một lần, hôn hôn một lần, bị lão đại ghi thù vào quyển sổ nhỏ, về sau anh mang thù trả lại cô thì sao?
Không thể hôn, không thể hôn, hôn ai cũng không thể hôn lão đại được.
“Nếu không đổi…” Đổi người khác đi.
Tiễn Ý Ý ngay từ đầu là muốn đổi, nhưng đã lật bài lên rồi, cô cũng thật sự không muốn chơi cho nên chỉ có thể làm cho Lương Quyết Thành không chơi.
Anh làm sao có thể chơi cái trò ngây thơ như thế này.
Dù sao cũng là hôn môi…
“Không được đổi! Quốc vương đã ra lệnh, nhất định phải làm theo!”
Một đám vây quanh, nhất là Tại Tiếu với Chu Tam, trong mắt đều phát ra sói tính, chỉ thiếu điều phất cờ hò reo nữa thôi.
Hôn!
Phải hôn!
Lương ca của bọn họ thật vất vả mới tìm được bạn gái, hai người còn không có công khai tú ân tú ái, cái này để cho người khác nói còn ra làm sao nữa!
Vô lý!
Nhất định phải show ân ái công khai!
Hôn hôn!
Hôn lưỡi nha!
Kích tình bắn ra bốn phía!!!
Tại Tiếu với Chu Tam lắc lắc bông cổ vũ, để người nào dám lên tiếng phản đối thì sẽ bị khí thế của bọn họ bóp chết. Hai người giống y như Hanh Cáp Nhị Tướng, canh giữ ở bên người Lương Quyết Thành. Chỉ hận không thể biến thành cái đồng hồ bấm giờ để tính giờ cho hai người họ hôn môi!
“Không sai, quốc vương đã ban lệnh, nhất định phải chấp hành!”
“Không phải chỉ là hôn thôi sao? Hai cậu là người yêu còn chưa từng hôn qua? Hay là ngại trước mặt nhiều người như thế này? Không sao nha, cứ coi như bọn tôi chết rồi là được.”
“Chỉ hôn một chút thôi mà, đừng khác người như vậy chứ. Bọn tôi cũng không phải người xấu, nhìn hai người hôn liền nghĩ ra đủ thứ chuyện đen tối đâu.”
“Phải đó! Q cơ, K bích, mau thi hành mệnh lệnh của quốc vương, hôn đi hôn đi!”
“Hôn lưỡi! Hôn lưỡi!”
Hai mươi mấy người đều bị chuyện hôn môi làm cho nóng cả người, vây thành một vòng lớn chờ nhìn nam nữ sinh hôn môi.
Bị chặn ở giữa, Tiễn Ý Ý xấu hổ.
Bọn họ đều cho rằng cô với Lương Quyết Thành là một đôi, hơn nữa lại là một đôi có quan hệ rất thân mật.
Nhưng bọn họ lại không phải. Hôn môi cái gì chứ? Kích thích quá rồi.
Hơn nữa còn là nụ hôn đầu.
Bất kể là của cô hay của lão đại, đều là nụ hôn đầu tiên.
Cứ như vậy mất đi cho cái trò quốc vương này?
Đáy mắt Tiễn Ý Ý có điểm dao động.
“Đổi cái khác không được sao?” Tô Á Na nhìn ra Tiễn Ý Ý đang do dự, nhấc tay hỏi.
“Không được.”
Nữ sinh cổ động làm quốc vương kia cười cười cự tuyệt: “Đã ra mệnh lệnh rồi, sửa đi sửa lại thì chẳng ra sao cả.”
Nói thì nói thế, nhưng là thật sự phải làm sao?
Tô Á Na cắn ngón tay, không biết nên làm gì.
Tiễn Ý Ý cùng Lương Quyết Thành là người yêu của nhau, theo lý thuyết thì hôn một cái cũng không có vấn đề gì cả. Đoán chừng là hằng ngày bọn họ đều làm.
“Nếu không thì bọn họ hôn rồi chụp ảnh cho mọi người được không? Nhiều người như vậy, là ai cũng sẽ xấu hổ mà.” Tô Á Na đưa ra ý kiến khác.
“Không được! Bọn tôi muốn xem tại hiện trường!”
“Đúng đúng đúng, cách một cái màn hình điện thoại đều chẳng có cảm giác gì nữa!”
Tất cả mọi người đều đang dụ dỗ, nhạc nền còn đang nhẹ vang vọng, hai má Tiễn Ý Ý đã đỏ bừng.
Mà Lương Quyết Thành nắm con bài K bích trong tay, từ đầu tới cuối đều không nói gì.
Người xem náo nhiệt xung quanh rốt cuộc cũng nhớ tới, đương sự là Lương Quyết Thành.
Người mà trước đây bọn họ đều không dám chủ động đến gần.
Mà bây giờ, bọn họ lại đang chơi đùa cùng với bạn gái của anh.
Mấy nam sinh hơi do dự, nếu người ta mà không thích, tức giận lên thì phải làm sao?
Nhưng Tại Tiếu với Chu Tam thân với Lương Quyết Thành nhất vẫn còn đang phất cờ hò reo.
“Lương ca! Hôn đi! Chị dâu nhỏ thẹn thùng, cậu cũng không thể thẹn thùng nha!”
“Đúng vậy! Không phải chỉ là hôn một cái thôi sao, hai người cũng đâu phải chưa từng làm, yên tâm đi yên tâm đi! Bọn tôi giúp hai người đếm thời gian!”
“Lương ca uy vũ~! Ôm chị dâu hôn hôn đi!!! Hôn!!!”
Tại Tiếu với Chu Tam đều điên rồi.
Rốt cuộc thì Lương Quyết Thành cũng động.
Trong đầu Tiễn Ý Ý run lên.
Anh đứng lên, cầm lấy cánh tay Tiễn Ý Ý.
Bàn tay anh có chút nóng. Rõ ràng không có uống rượu nhưng lại bị mùi rượu nhiễm cho đến hơi say, trong ánh mắt đều có một tầng sương mỏng. Nhìn vào tầng sương mỏng đó có thể thấy được sự ôn nhu của anh.
Tiễn Ý Ý sửng sốt.
Lương Quyết Thành không nói gì, anh nắm lấy tay cô, lôi cô đi ra từ hướng bên cạnh.
Một đám người vây xem không dám nói gì, Lương Quyết Thành đi qua liền nhanh chóng tách ra nhường đường cho anh đi.
Không dám cản.
“Hai người muốn đi sao?”
Ủy viên thể dục vội vàng nói: “Kỳ thật, không hôn cũng được, đừng làm to chuyện không vui…”
Bọn họ đều cho rằng Lương Quyết Thành không vui.
Chung quy lại, lúc trước mọi người đều biết Lương Quyết Thành là người ít lộ ra tâm tình của mình, bình thường chính là một người lạnh như băng, một hòn đá, hay giống hệt như một người gỗ không có cảm xúc.
Chỉ lúc nghe nói anh đánh người mới có người nhớ rõ anh. Kia, chính là Lương Quyết Thành mang danh giáo bá.
Gần đây anh đều không tức giận, không có chọc người cũng không gây ra chuyện gì ầm ĩ đến mức khiến cho người khác sợ hãi. Cho nên bọn họ đều quên mất anh chính là người mà chỉ cần nhắc tới tên thôi cũng đã thấy run rẩy cả người.
Bọn họ điên rồi mới dám bắt nạt Lương Quyết Thành.
Không ít người của ban 11 đều đang kêu rên ở trong tâm.
Chơi trò chơi sao lại không mang não đi vậy chứ?
Chết rồi, chết thật rồi!
Tại Tiếu và Chu Tam không cảm thấy Lương Quyết Thành đang tức giận.
Cái tư thế anh kéo lấy Tiễn Ý Ý kia, cái ánh mắt kia, nói là tức giận không bằng nói là…
Hai người đưa mắt nhìn nhau, đáy mắt đều là khẳng định một thứ gì đó.
Lương Quyết Thành xem như không thấy đám người đang ồn ào đột nhiên yên tĩnh lại, lôi kéo Tiễn Ý Ý đi ra ngoài cửa.
Q cơ.
K bích.
Anh với Tiễn Ý Ý thế nhưng lại bị chọn cùng một lần.
Hôn môi.
Quan hệ của anh với Tiễn Ý Ý, hay là nói cô đang dùng phương thức bao dưỡng để giữ anh lại bên cạnh, hai người cũng chưa từng hôn qua.
Lúc ở công viên nước lần trước, cô có hôn má anh.
Đây coi như là hôn?
Không, cũng không được xem là hôn môi.
Buổi chiều hôm nay cô hôn lên cánh tay của anh?
Cũng không thể tính.
Bốn bỏ năm lên, anh cùng Tiễn Ý Ý kết giao lâu như thế cũng chưa từng hôn một cái.
Kim chủ không chủ động đề xuất, anh cũng không chủ động phục vụ.
Nhưng cho dù Tiễn Ý Ý không nói ra, anh cũng biết nhất định là cô có cái suy nghĩ này.
Muốn hôn anh.
Giống như mệnh lệnh kia của quốc vương, hôn lưỡi với anh.
Con gái như cô thường thẹn thùng, sẽ không có khả năng chủ động nói ra. Nhưng không sao, anh có thể hiểu được.
Làm người được bao dưỡng, anh phải học được cách phán đoán tâm tư của kim chủ, tùy lúc cũng có thể làm cho cô vừa lòng.
Tiễn Ý Ý còn chưa phản ứng kịp, đã thấy Lương Quyết Thành mở cửa ra.
Âm thanh ầm ĩ bên ngoài đều truyền tới.
Tiễn Ý Ý cũng cho rằng anh không vui nên muốn rời đi.
Nghĩ cũng phải, lão đại sao có thể công khai hôn môi chứ?
Cô còn đang định nói balo vẫn còn ở trong đó, Lương Quyết Thành đã đem cô ấn lên tường.
“A?”
Cửa được kéo ra, hai người bọn họ vừa lúc đứng ở giữa vách tường.
“Lương ca?” Tiễn Ý Ý ngẩng đầu.
Vóc dáng anh rất cao, ngăn ở nơi đó liền chặn mất tầm mắt của Tiễn Ý Ý. Làm cô chỉ có thể nhìn thấy Lương Quyết Thành.
“Thực hiện mệnh lệnh.”
Lương Quyết Thành thấp giọng nói, một tay anh đặt trên vai Tiễn Ý Ý, một tay đỡ cằm của cô.
Đồng tử Tiễn Ý Ý co rụt lại: “Không phải, cậu chẳng lẽ…!!!”
Lời còn chưa nói xong, Lương Quyết Thành đã tiến tới.
Anh hơi khom lưng, nghiêng đầu, môi đặt trên…ngón tay của anh đang che lấy môi cô.
“Suỵt…”
Hô hấp nóng bỏng làm Tiễn Ý Ý như ngừng thở, trong đầu một trận choáng váng.
Nam sinh trước mắt rất gần, đang từ từ nhắm hai mắt hôn lên ngón tay anh.
Trái tim Tiễn Ý Ý đập loạn, nhất thời mất đi tiết tấu thông thường, hô hấp cũng vô cùng rối loạn.
Khẩn trương.
Gần quá.
Hô hấp của Lương Quyết Thành rất gần, gần đến mức để Tiễn Ý Ý cảm giác như hai người sắp hoà tan chung một chỗ.
Tay cô siết chặt lấy áo của anh, hai mắt nhắm chặt lại.
Không nhìn thấy sẽ không khẩn trương.
Nhưng lúc nhắm mắt lại, Tiễn Ý Ý mới phát hiện mình còn khẩn trương hơn.
Không thấy gì hết, hô hấp của cô, độ ấm cô cảm giác được, tiếng thở dốc có thể nghe, mùi hương ngửi được, toàn bộ đều là Lương Quyết Thành.
Cô như bị anh bao vây lại, được anh nâng niu như một khối trân bảo.
… Không được.
Rất khẩn trương.
Cô sắp không xong rồi.
“Ưm…”
Lông mi cô khẽ run, Lương Quyết Thành nhẹ nhàng nâng đầu lên.
Trong nháy mắt sau khi mở mắt ra, trong con ngươi anh đều là một mảnh thâm tình, ôn nhu.
Lông mi động một cái, mảnh thâm tình kia nhanh chóng được giấu đi, đảo mắt một cái liền biến mất.
“Hết thời gian.”
Thanh âm của anh hơi khàn khàn.
Tiễn Ý Ý chống người đứng thẳng lên.
Nửa ngày sau mới phản ứng kịp.
Hôn lưỡi năm giây, hôn môi mười giây.
Như bọn họ… là vài giây?
Bên ngoài truyền đến tiếng hát hò đinh tai nhức óc, mà trong phòng bao của bọn họ lại là một mảnh im lặng.
Qua một lúc, Lương Quyết Thành với Tiễn Ý Ý từ chỗ nhỏ hẹp giữa vách tường trở lại, mấy người bên trong mới như bừng tỉnh lại.
Tất cả mọi người đều không dám bàn tán, trêu ghẹo gì về cái chủ đề hôn môi ban nãy nữa.
Cũng không cần nói gì cả.
Lương Quyết Thành vừa mới đem Tiễn Ý Ý đặt ở nơi hẻo lánh kia, mạnh mẽ hôn môi, giống như là muốn đem người khảm vào trong ngực mình.
Giống như sói, càng giống như sói đói.
Ở trước mặt Tiễn Ý Ý lại giả vờ làm một trung khuyển vô hại.
Rõ ràng là tình nhân, vì cái gì Lương Quyết Thành lại hôn đến đói khát như vậy? Một lần hôn lại hôn tận một phút…
Bọn họ không biết, cũng không dám tiến lên hỏi!