Sau Khi Xuyên Thành Nữ Chính Tiểu Bạch Hoa

Chương 145: Chương 145: Anh nghi ngờ em? (1)







《Thâm tình si mê》 là quyển sách viết cách đây mấy năm, nói cách khác, lúc lưu hành quyển sách này, đúng là thời kỳ trào lưu chủ yếu thịnh hành. Khi ấy, không phải mọi người thích chụp mắt to, mặt nhỏ, cằm nhọn à? Tại sao nói cô chụp còn không bằng Cố Quyện Thư?!

Quý Chu Chu cảm thấy tức cái mình. Cố Quyện Thư liếc nhìn cô một cái, cố gắng đè nén khóe miệng muốn nhếch lên của mình, ôm cô nằm xuống an ủi: "Bọn họ không có năng lực giám định và thưởng thức gì, không cần so đo với bọn họ."

"Bọn họ khen anh chụp đẹp hơn em, có phải rất đắc ý không hả?" Quý Chu Chu nghiêng đầu liếc anh một cái.

Cố Quyện Thư nhắm mắt lại, rốt cuộc không kiềm chế được, hơi có vẻ đắc ý hôn nhẹ lên trán cô: "Anh nói rồi, dùng ảnh anh chụp tốt biết bao."

"... Thôi bỏ đi, ngủ." Quý Chu Chu khá bực mình.

Cố Quyện Thư kêu lên một tiếng, vén chăn lên bọc hai người bên trong lại. Còn kẻ gây chuyện phía sau chưa tìm được, có điều không vội, chỉ cần tìm được người đầu tiên tung tin đồn, rồi tìm hiểu nguồn gốc sẽ lôi được người đó ra.

Hiện tại những bình luận trên mạng đã chuyển biến lớn, Cố Quyện Thư không vội vàng như trước nữa.

Thời gian buổi chiều luôn lâu dài và chậm chạp, thêm người mình thích nằm bên cạnh thì giấc ngủ trở thành một chuyện làm cho người ta vui thích. Hơn một tiếng sau, Cố Quyện Thư chậm rãi tỉnh lại, nhìn thấy cô gái nhỏ còn ngủ say, nhìn chăm chú mặt cô một hồi, rồi hôn lên trán cô một cái, lúc này mới chậm rãi rút cánh tay ra khỏi cổ cô.

Quý Chu Chu bị ảnh hưởng bởi động tĩnh của anh nên trở mình, do vậy Cố Quyện Thư dừng một chút, không dám nhúc nhích, chờ cô ôm chăn ngủ say lần nữa, mới rón rén đi ra ngoài.

Đi ra ngoài đóng cửa lại xong, lúc này mới tắt chế độ máy bay trên di động, thì lập tức hiện ra mấy cuộc gọi nhỡ và tin nhắn của Chu Trường Quân. Nếu thật sự là chuyện quan trọng, ông ta sẽ trực tiếp gõ cửa đánh thức anh, bây giờ xem ra hiển nhiên không phải.

Cố Quyện Thư vừa xuống lầu vừa gọi lại, điện thoại chỉ vang lên một tiếng đã được kết nối. Giọng nói của Chu Trường Quân từ bên kia truyền tới: "Tiên sinh, ngài xem hot search một chút."

"Lại có người tạt nước bẩn?" Sắc mặt của Cố Quyện Thư lạnh xuống.

"Không có, mấy công ty đã khống chế chuyện của Chu Chu xuống, căn bản không có việc gì. Là Trương Nhã Quyên, cô ta đã xảy ra chuyện."

Cố Quyện Thư dừng một lát, loại thời điểm này Trương Nhã Quyên đột nhiên xảy ra chuyện, thời cơ cũng khá trùng hợp quá. Anh cúp điện thoại, mở mạng xã hội ra. (Truyện chính chủ TieuHiTieuHi). No.1 Hot search mang theo tên Trương Nhã Quyên, nhấn vào đã thấy, tất cả đều là ảnh chụp về cuộc sống đời tư hỗn loạn của cô ta ở nước ngoài, có mấy tấm ảnh gần như bán khỏa thân, cùng với mấy người đàn ông ôm nhau hi hi ha ha.

Trong số người trẻ tuổi như bọn họ, rất có ít người ngoại lệ như Cố Quyện Thư, đại đa số đều giống Trương Nhã Quyên. Ngày thường thuộc kiểu đoan trang, hào phóng, ưu tú, nhưng cuộc sống riêng tư lại cực kỳ hỗn loạn. Chẳng qua đời tư hiếm khi tiết lộ ra ngoài, cho nên mọi người đều coi như chưa từng xảy ra chuyện gì. Bây giờ đột nhiên bị tuôn ra, nhất định có người cố ý chơi cô ta.

Người này là ai? Có liên quan đến chuyện của Quý Chu Chu không?

Cố Quyện Thư không cảm xúc xem mấy bài viết, sau khi nhìn thấy mấy bình luận khó coi bên dưới thì thoát ứng dụng, vừa định bỏ điện thoại xuống, Chu Trường Quân lại gọi tới: "Tiên sinh, chúng tôi đã bắt được tên phóng viên tung tin trước đó ở sân bay, tôi kêu người tra hỏi một chút, bây giờ ông ta đã thừa nhận, chuyện ảnh chụp có liên quan với Trương Nhã Quyên."

Ánh mắt của Cố Quyện Thư lập tức lạnh xuống: "Tôi biết rồi."

"... Tiên sinh, không cảm thấy rất kỳ lạ ư? Vì sao mới rạng sáng Trương Nhã Quyên vu hãm Chu Chu, buổi chiều đã bị phản tin nóng? Khi nãy tôi đã hỏi Chử tiên sinh, không phải người bọn họ làm, đương nhiên cũng không phải chúng ta, vậy là ai?" Chẳng lẽ có người đang cố ý giúp bọn họ? Nhưng mà tại sao chứ? Chu Trường Quân thật tình không hiểu.

Tâm tình của Cố Quyện Thư không tốt lắm: "Đừng động." Từ sau khi Chu Trường Quân nói chuyện của Chu Chu do Trương Nhã Quyên làm, trong chớp mắt anh đã hiểu ra chuyện đời sống riêng tư của cô ta bị bùng nổ là do ai làm, cho nên anh lập tức nổi giận. Có một loại phẫn nộ khi bảo bối của mình vẫn luôn bị mơ ước.

Không cần Thẩm Dã xen vào việc người khác, anh cũng sẽ lôi người phía sau ra được. Thẩm Dã có tư cách gì dính vào?

"Vâng, tiên sinh." Chu Trường Quân nghe ra hình như Cố Quyện Thư tức giận, lập tức gật đầu đồng ý.

Cố Quyện Thư trầm mặc phút chốc, mở miệng lần nữa âm thanh tựa như trộn lẫn băng sương: "Mau chóng đề kế hoạch lên nhật trình."

"Vâng."

Cúp điện thoại, Cố Quyện Thư ngồi ở phòng khách hồi lâu, cho đến khi nghe được cửa phòng trên lầu mở ra, anh mới hơi hoàn hồn. Ngẩng đầu đã thấy Quý Chu Chu còn buồn ngủ đứng dựa lan can, sau khi đối diện với anh còn khẽ cười một tiếng: "Chào buổi chiều, Cố tiên sinh."

"Xuống đây, cho anh ôm một cái." Giọng Cố Quyện Thư hơi khàn khàn.

Quý Chu Chu dừng một chút, có chút mờ mịt đi xuống lầu, vừa đến bên người anh đã bị kéo vào trong lòng. Cô đơn giản điều chỉnh tư thế ngồi ngay ngắn, ôm lấy cổ anh: "Sao vậy hả?"

"Kẻ gây chuyện phía sau vu hãm em và Chử Trạm đã lôi ra được, là Trương Nhã Quyên." Cố Quyện Thư nhàn nhạt mở miệng.

Quý Chu Chu sửng sốt: "Cái gì mà kẻ gây chuyện phía sau... Chờ chút, ý anh là, lần này không phải phóng viên bình thường chụp?"

"Ừ."

Quý Chu Chu bật cười: "Cô ta có mưu đồ gì?"

"Có thể bởi vì chuyện ở tiệc đính hôn." Cố Quyện Thư suy nghĩ rõ ràng: "Lúc ấy Chử Trạm và Diệp Khuynh cùng đi với chúng ta, cho nên cô ta ghi hận trong lòng, muốn định hãm hại chúng ta một chút."

Lần này Quý Chu Chu thật là hết chỗ nói rồi, Trương Nhã Quyên thật đúng là nữ phụ ác độc không chết của áng văn thời xưa, xấu tính thì xấu tính, nhưng nhất định phải ngốc, hơn nữa ngu ngốc đến mức quỷ khóc thần sầu. Nếu cô ta chỉ trả thù một mình mình, vậy có thể không ảnh hưởng lớn lắm, nhưng ngay cả Chử trạm cũng dính vào, vị kia lại không phải là người dễ trêu chọc nhỉ?

Một lần đắc tội mấy đại gia, còn không thể làm gì người ta, Trương Nhã Quyên đúng là một nhân tài.

Quý Chu Chu mới vừa tỉnh ngủ đầu óc cuối cùng xoay chuyển, lại nhìn khuôn mặt bình tĩnh của anh có chút không hiểu: "Nếu tìm được rồi, vậy hẳn là chuyển tốt chứ, sao trông anh không vui lắm?"

"Anh vốn dĩ muốn dạy dỗ cô ta, nhưng đã bị Thẩm Dã nhanh chân giành trước." Cố Quyện Thư một mặt buồn bực. Nếu anh không che giấu công lao chuyện này là của ai, vậy tất nhiên cũng không che giấu sự tức giận của mình.

Quý Chu Chu kinh ngạc: "Thẩm Dã?"

Cố Quyện Thư lạnh mặt gật đầu. Quý Chu Chu líu lưỡi, vị này cũng là tra nam thâm tình không chết, chỉ là lần này thâm tình với cô, tra nam với Trương Nhã Quyên.

Cố Quyện Thư liếc nhìn cô một cái, lại mở di động ra, để cô xem mấy tấm ảnh của Trương Nhã Quyên. Quý Chu Chu lướt xuống xem, cảm giác đầu mình muốn lớn: "Những tấm ảnh này đều là Thẩm Dã tung ra?"

Anh ta có ý gì chứ, tuy cô mơ hồ đoán ra ý của Thẩm Dã, lấy gậy ông đập lưng ông. Nhưng bây giờ Trương Nhã Quyên và anh ta cũng coi như châu chấu trên sợi dây thừng, anh ta vẫn là vị hôn phu Trương Nhã Quyên, đời sống riêng tư của cô ta hỗn loạn, chẳng khác nào nón xanh chụp lên đầu Thẩm Dã, chính là sẽ cùng bị cười nhạo.

"Nếu để Trương Thành biết anh ta làm, đoán chừng anh ta sẽ chết nhỉ." Quý Chu Chu 'Chậc chậc' hai tiếng, mặc dù nhân phẩm của ông già Trương Thành kia không được, nhưng lại yêu thương đứa cháu gái này kinh khủng. Lần này lá gan của Thẩm Dã đúng là thật lớn.

Nghe được câu hỏi của cô, biểu cảm của Cố Quyện Thư lập tức không tốt: "Em quan tâm anh ta?"

"Em rảnh quá quan tâm anh ta làm gì? Hỏi một chút cũng không được?" Quý Chu Chu hôn lên mặt anh một cái: "Bạn học nhỏ đừng cứ nhạy cảm như vậy mà."

Quý Chu Chu thật sự không quan tâm, mặc kệ Thẩm Dã làm gì, dù sao đều không phải vì cô, mà là vì cô gái đã vì anh ta nhận hết khuất nhục cuối cùng chết thảm kia, cô không có quan hệ gì với chuyện tình cảm của nam nữ chính.

Lúc này tâm tình của Cố Quyện Thư mới thông thuận chút, không nhanh không chậm trả lời: "Anh ta không phải Trương Nhã Quyên, sẽ không dễ dàng để người ta nắm lấy nhược điểm, đoán chừng đại khái vẫn sẽ đẩy lên người anh."

"Này sao được! Không thể để anh ta đẩy oan uổng lên người anh, bằng không mối quan hệ giữa Cố gia và Trương gia càng tệ hơn?!" Quý Chu Chu lập tức khẩn trương lên.

Cố Quyện Thư thích dáng vẻ cô để ý mình, thưởng thức một lát rồi trấn an: "Không sao cả, từ lúc Trương gia và Thẩm Dã liên hôn, giữa bọn họ cũng đã ràng buộc, đã sớm là đối thủ của Cố gia." Hơn nữa, không có Thẩm Dã, anh cũng sẽ dạy dỗ Trương Nhã Quyên, cho nên cái nồi này định trước là anh.

Quý Chu Chu cảm thấy anh nói có lý, nhưng dường như lại có chỗ nào đó sai sai, suy nghĩ nửa ngày cũng chưa nghĩ ra lời phản bác, cuối cùng nghẹn ra một câu: "Lòng Thẩm Dã kia đen tối đó, tóm lại anh ta muốn làm gì, anh cố gắng phá hư kế hoạch của anh ta là được, đừng cứ mặc kệ như vậy."

"Yên tâm, anh sẽ xử lý anh ta." Anh lấy tay Quý Chu Chu đặt trên cổ anh xuống nắm lấy, nhẹ nhàng cào lòng bàn tay cô hai cái.

Sự lo lắng của Quý Chu Chu cũng không bởi vì sự an ủi của anh mà bớt đi một chút, nghĩ nghĩ hỏi: "Gần đây công ty coi như thuận lợi chứ?"

"Ừm, cũng không tệ lắm."

Quý Chu Chu tiến thêm một bước truy hỏi: "Vậy hạng mục kia, có bị mất nữa hay không?"

"Có một hai cái, chẳng qua đều là tôm tép, cũng chỉ là đồ cho nhân viên mới ở Cố thị thực tập. (Truyện chính chủ TieuHiTieuHi). Tuy công ty của Thẩm Dã phát triển nhanh, nhưng nền móng không ổn, cũng chỉ có thể ăn những thứ này, thêm nhiều hạng mục nữa anh ta nuốt không nổi." Cố Quyện Thư kiên nhẫn giải thích với cô.

Quý Chu Chu lại không ủng hộ: "Chỉ cần dã tâm đủ lớn, nào có hạng mục gì nuốt không nổi, lỡ như dưới hạng mục lớn anh ta tìm công ty khác hợp lực làm thì sao?"

"Ai dám?"

"Trương gia dám á." Quý Chu Chu thấy anh vẫn còn dáng vẻ không thèm để ý, trong lòng lập tức nóng nảy: "Chính phủ muốn phát triển du lịch, trọng tâm tiếp theo đều sẽ đặt ở nơi này. Trương gia là xuất thân trong ngành giải trí, kinh nghiệm bản thân có đủ, chưa kể còn có Thẩm Dã ở đây, Cố thị vốn dĩ đã nguy hiểm rồi, hơn nữa Thẩm Dã lại..."

Lại đối với Cố thị có một phần tư liệu khá rõ. Lời nói của Quý Chu Chu đến bên miệng, đột nhiên im bặt, sau lưng lập tức ra một lớp mồ hôi lạnh.

"Lại thế nào?" Cố Quyện Thư nhướng mày.

Quý Chu Chu liếm môi một cái, giọng nói trở nên khô cằn: "Lại, lại mỗi lần đều có vận may tốt như thế, giống như con của Trời, anh sao có thể thắng anh ta?"

Cố Quyện Thư trầm mặc, Quý Chu Chu mơ hồ cảm thấy không ổn, vừa định chạy thoát khỏi đùi anh, thì nghe anh chậm rãi mở miệng: "Chuyện phát triển du lịch, anh còn chưa nhận được tin tức, em làm sao biết được?"

Quý Chu Chu giật mình một cái, theo bản năng muốn chạy, nhưng bị Cố Quyện Thư xách cổ áo trở về. Anh mơ hồ buông tiếng thở dài: "Trong khoảng thời gian này hạng mục Thẩm Dã đoạt đi, dường như đều là tăng giá không nhiều lắm, thật giống như có một đôi mắt nhìn chằm chằm Cố thị vậy..."

"Anh nghi ngờ em?" Quý Chu Chu căng thẳng lên.

"Anh nghi ngờ em làm gì?" Cố Quyện Thư liếc cô một cái, xua tan sự nghi ngờ của cô: "Từ lần đầu tiên em kêu anh tăng giá, anh đã chưa từng nghi ngờ em, huống chi chuyện lần này em nhắc tới, anh còn chưa nhận được tin tức."

__________

Editor:

Chương sau: Em sẽ bị trời phạt không?

Chúc mọi người đọc truyện vui vẻ.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.