Quý Chu Chu vừa nghe anh ta đã nói giúp mình, nhất thời thở phào nhẹ nhõm, còn chưa lên tiếng thì nghe được Diệp Khuynh bổ sung: “Chắc Quyện Thư cũng không làm chuyện gì rất có lỗi với cô nhỉ, tại sao cô đột nhiên như vậy... Chẳng lẽ cô có người rồi?”
“...”
Diệp Khuynh càng nghĩ càng khủng bố: “Không phải đâu, cô ở tại đoàn phim, cũng không có cơ hội tiếp xúc đàn ông khác... A đúng rồi, đoàn phim cũng có người, nhưng không được mấy người có ngoại hình đẹp hơn Quyện Thư. Chỉ có Lục Ngữ Thần... Lục Ngữ Thần?!”
Nghĩ nghĩ cũng đúng thật, chuyện cô có mối quan hệ tốt với Lục Ngữ Thần mọi người đều biết, chẳng qua biểu hiện quá thản nhiên, cho nên từ trước tới nay bọn họ chưa từng nghi ngờ, nhưng chuyện này luôn phải có cái mở đầu chứ, vậy rốt cuộc là khi nào nhỉ...
“Đừng nghĩ, tôi và Lục Ngữ Thần không có gì hết, chưa cho Cố tiên sinh đội nón xanh(*).” Quý Chu Chu tức giận cắt đứt đầu óc ý nghĩ kỳ quái của anh ta.
(*) Đội nón xanh: cắm sừng.
Diệp Khuynh trong nháy mắt yên tâm: “Vậy tại sao cô phải lạnh nhạt Quyện Thư.”
“Chuyện này nói như thế nào đây.” Quý Chu Chu buông tiếng thở dài, thuận miệng tìm một cái cớ có lệ cho qua: “Anh ấy quá dính người, tôi thì muốn tìm người có khoảng cách thích hợp, nếu không, không phải anh ấy chán tôi thì chính là tôi chán anh ấy. Tình cảm mà, vẫn phải nghĩ cách bền lâu mới được.”
Diệp Khuynh cảm thấy cô nói có lý, gật gật đầu sau đó mở miệng: “Đừng xuất quỹ là được, bằng không tôi xui xẻo chết.” Với tính tình của Cố Quyện Thư, nhất định sẽ giận chó đánh mèo anh ta.
“Yên tâm đi, không có.” Quý Chu Chu nghiêng đầu liếc anh ta một cái, suy nghĩ Cố Quyện Thư đã nhìn ra chuyện này, vậy tiếp theo cô nên làm gì mới không rõ ràng như thế.
Bên đại sảnh Chính phủ, Thẩm Dã bình tĩnh đứng một lúc lâu, sau đó vẫn là đến trước mặt Cố Quyện Thư chào hỏi: “Cố tiên sinh, đã lâu không gặp.”
Cố Quyện Thư ngước mắt nhìn về phía anh ta, bất động thanh sắc dừng lại phút chốc, Thẩm Dã trước mắt trông khác xa so với tai nạn xe lần trước. Nếu nói lúc trước anh ta giống một con ấu trùng vừa mới giãy giụa phá kén, thì bây giờ mặt mày đều mang theo một sự kiêu ngạo, hôm nay đã có sự trầm ổn của năm tháng lắng đọng. Sự trầm ổn này, làm anh ta không bộc lộ tài năng ra nữa, nhưng lộ ra một tia nguy hiểm.
Cố Quyện Thư nhíu nhíu mày, mơ hồ cảm thấy sự kiện đấu thầu lần này sẽ không thuận lợi như vậy.
Thời gian trôi qua từng chút một, các đại diện của ngành còn ở đại sảnh chờ, có mấy nhà đã thay đổi trợ lý chờ đợi, mà Cố Quyện Thư và Thẩm Dã giống như đang phân cao thấp, cùng chờ kết quả cuối cùng.
Hơn 1 giờ sáng, kết quả cuối cùng đã ra, sau khi nhân viên công tác đọc đầy đủ tên công ty “Cố thị” lên, thì mặt Thẩm Dã biến sắc, sãi bước đi đến nhân viên công tác: “Chuyện này không thể nào.”
“Không có gì không thể Thẩm tiên sinh, chúng tôi là tổng kết suy xét sau đó lựa chọn Cố thị, thực lực trong hạng mục này của công ty hai người tương đương nhau, nhưng Cố thị báo giá cao hơn, cho nên cuối cùng chúng tôi lựa chọn họ. Nếu ngài có chỗ không phục, có thể tiến hành khiếu nại.” Nhân viên công tác khách sáo trả lời.
Thẩm Dã nhíu mày: “Có thể công bố báo giá không?” Cố Quyện Thư sao có thể báo giá cao hơn anh ta, chuyện này tuyệt đối không có khả năng.
Nhân viên công tác do dự nhìn về phía Cố Quyện Thư, Cố Quyện Thư ưu nhã đứng dậy, cả khuôn mặt đều là thong dong của người thắng cuộc: “Nếu anh ta muốn xem, vậy để anh xem đi, đúng lúc tôi cũng cảm thấy rất hứng thú với báo giá của Thẩm tiên sinh.”
Thẩm Dã dừng một chút, lộ ra một nụ cười mỉm nhàn nhạt: “Vậy thì dễ rồi, chúng ta nói một chút cho nhau biết là được, không cần làm phiền bọn họ.”
“Chuyện của hai vị, chúng tôi không có quyền can thiệp, hai vị tùy ý.” Nhân viên công tác lịch sự cười một tiếng, xoay người rời đi.
Thẩm Dã đối diện với Cố Quyện Thư, đôi mắt của hai người đều sâu không thấy đáy, lại cố tình nửa phần không cho. Sau một lúc lâu, Thẩm Dã cười trước, lịch thiệp đưa tay về phía anh: “Cố tiên sinh, mời!”
Cố Quyện Thư nhìn anh ta một cái, cùng anh ta di chuyển đến văn phòng. Hai người cầm tờ giấy, viết con số báo giá ở phía trên, đồng thời mở ra cho đối phương xem.
Sau khi nhìn thấy báo giá của Cố Quyện Thư cao hơn Thẩm Dã 1%, thì sắc mặt của hai người đồng thời thay đổi, dường như trong nháy mắt liền cùng nhau nghĩ tới.
Đầu óc Thẩm Dã giống như đã chịu chấn động cực lớn, như bị một cây gậy đánh vào đau đớn, rồi đột nhiên một trận vui mừng khôn xiết đánh úp lại, làm cho anh ta gần như muốn đứng không vững, chỉ có thể miễn cưỡng chống cái bàn mới không té xuống.
“Chu Chu... Chu Chu...” Trong miệng Thẩm Dã lẩm bẩm tên Quý Chu Chu, khóe mắt một mảnh ẩm ướt. Không ngờ tiếc nuối duy nhất đời này của anh ta, ông trời cũng vì anh ta toàn vẹn.
Chu Chu của anh ta, vậy mà cũng trùng sinh trở về, chỉ là còn đang tức giận, cảm thấy tuyệt vọng với chuyện anh ta làm, cho nên mới cứ không chịu nhận anh ta. (Truyện chính chủ TieuHiTieuHi). Thẩm Dã chợt nhớ lại trước kia, lúc ở trên núi mình kể cảnh tượng trong mơ cho cô nghe, lúc đó cô có phản ứng không thích hợp lắm, đáng tiếc mình không nghĩ nhiều, còn nghĩ rằng cô chỉ là chán ghét mình.
Lúc ấy, cô cũng đã trở lại sao? Trải qua cái chết cô có sợ không? Khi bị ép ở lại bên cạnh Cố Quyện Thư có tâm trạng gì? Anh ta có vô số vấn đề muốn hỏi, nhưng mà một câu cũng không nói nên lời, chỉ là gấp ráp muốn nhìn thấy Quý Chu Chu, chỉ nghĩ muốn gặp được cô.
Bây giờ, anh ta không muốn gì hết, chỉ cần Chu Chu chịu tha thứ, anh ta nguyện ý từ bỏ tất cả, cùng cô trải qua cuộc sống bình thản mà cô mong muốn.
Cố Quyện Thư nhìn phản ứng của Thẩm Dã, trong lòng không vui càng ngày càng nặng, có một cảm giác món đồ của mình bị mơ ước, nhưng anh cảm thấy bất lực.
... Bất lực, hai chữ này đã rất lâu không xuất hiện trong từ điển của anh rồi.
Cố Quyện Thư lạnh mặt đứng ở đó, đột nhiên nghĩ đến chuyện lúc trước Quý Chu Chu khăng khăng đòi mình tăng báo giá thêm 2%, đáy mắt càng lạnh lẽo hơn.
Báo giá của mình trước kia chưa từng nói với Quý Chu Chu, Thẩm Dã càng không thể nào biết được, nhưng báo giá của Thẩm Dã cao hơn 1% so với báo giá ban đầu của mình. Mà anh cũng biết Quý Chu Chu chưa bao giờ liên lạc với Thẩm Dã, lại có thể biết chính xác Thẩm Dã sắp báo giá cao hơn anh 1%, vì sao?
Cố Quyện Thư biết rõ, nhất định Quý Chu Chu có gì đó luôn gạt mình, nhưng xem biểu hiện bây giờ của Thẩm Dã, anh hẳn đã biết đó là gì rồi.
Anh không chút nghĩ ngợi nhanh chóng đi ra ngoài, không để ý tới đám người đồng hành kia, trực tiếp lái xe về hướng đoàn phim ở vùng ngoại thành.
Đã là đêm khuya, trên đường không có một người đi đường, vạn sự vạn vật đều đã chìm vào giấc ngủ.
Có thể do Cố Quyện Thư phát hiện sự xa cách của cô, cũng có thể là bởi vì chuyện khác, Quý Chu Chu nằm trên giường trằn trọc, cuối cùng buông tiếng thở dài mặc quần áo vào, mang dép lê đi xuống lầu tản bộ.
Căn cứ phim trường lúc 3 giờ sáng, ngược lại không yên tĩnh lắm, diễn viên quay cảnh đêm bước ra còn đang lim dim buồn ngủ, sau khi quay xong mặt đầy mệt mỏi trở về khách sạn. (Truyện chính chủ TieuHiTieuHi). Giữa người đến người đi, cuối cùng lòng của Quý Chu Chu cũng không bồn chồn hơn.
Cô rảnh rỗi đến nhàm chán, lại không hề buồn ngủ, dứt khoát chạy tới đoàn phim nhà khác chơi. Trong khoảng thời gian này cô khá nhàn hạ, nên thích đi đập cửa nơi khác, thường xuyên qua lại cũng quen biết rất nhiều bạn bè, vì vậy vừa đến đoàn phim quay cảnh đêm, thì có người tới trò chuyện.
Ở lại đoàn phim của người ta 2 tiếng, trời cũng bắt đầu tờ mờ sáng, cô mới cảm thấy hơi buồn ngủ, ngáp một cái đi về khách sạn.
Đến lầu của mình, cô vừa dụi mắt vừa đi, bỗng nhiên chú ý tới một bóng đen ở dưới đất phía trước, sửng sốt một chút mới nhìn ra, là Cố Quyện Thư dựa cửa phòng cô ngủ.
“...”
Sao anh lại ở chỗ này? Còn tùy ý ngồi dưới đất ngủ như thế, lúc trước không phải ghét bỏ cô lôi thôi? Quý Chu Chu nhướng mày đi đến trước mặt anh, Cố Quyện Thư như có cảm giác tỉnh lại, một đôi mắt không thấy buồn ngủ chút nào.
Quý Chu Chu ngạc nhiên, sau đó hơi xấu hổ, lúc đang định nói gì đó làm dịu một chút, thì đột nhiên bị anh nắm cổ tay lại, bất ngờ kéo vào trong lòng anh.
Quý Chu Chu kinh hô một tiếng, đầu gối nện lên đùi anh, hai người đồng thời kêu lên một tiếng. Cố Quyện Thư vẫn không buông cô ra, ngược lại ôm chặt hơn, giống như muốn hòa cô vào trong thân thể.
Quý Chu Chu bị siết chặt sắp thở không nổi, giãy giụa một chút vẫn không nhúc nhích tí nào, tức giận mở miệng: “Buông ra.”
“Không muốn.”
“... Anh điên cái gì hả?”
“Chu Chu.” Cố Quyện Thư ngẩng đầu, thẳng thắn nhìn chằm chằm vào mắt cô.
Xem ra anh lại gầy chút rồi, chẳng lẽ không ăn cơm đàng hoàng? Một đại bá tổng thế này, tại sao bận một cái khổ thân như vậy, ngay cả cơm cũng không ăn đàng hoàng? Quý Chu Chu nhìn anh ghét bỏ, nhưng giọng nói không tự chủ mà hòa hoãn: “Ừ?”
“Hạng mục có kết quả rồi.” Cố Quyện Thư đặt khuôn mặt lên vai phải của cô, giọng nói hơi buồn rầu.
Trong lòng Quý Chu Chu lộp bộp một cái, đáy mắt trong nháy mắt nổi lên đồng tình: “Không sao, lần sau chúng ta nhất định sẽ thắng.” Mặc dù biết đây gần như không có khả năng, nhưng vẫn muốn khuyên giải an ủi anh một chút.
“Hả?” Cố Quyện Thư hơi mê mang ngẩng đầu.
Quý Chu Chu nhìn dáng vẻ đáng thương của anh, vậy mà mềm lòng một trận: “Ngoan, chỉ là một hạng mục thôi mà, không dựa cái đó kiếm tiền cũng có thể dựa vào cái khác kiếm tiền. Phim của chúng ta không phải bùng nổ sao, gần đây cũng thêm vào trong phim, thu vào rất khả quan.”
“Thêm vào?”
Quý Chu Chu gật đầu: “Ừm, thêm quảng cáo thu tiền vào, rất nhiều, đều cho anh được không.”
Cố Quyện Thư hơi buông cô ra, nhìn chằm chằm cô một lúc lâu mới chầm chậm mở miệng: “Chuyện này sao tôi không biết?”
“Không cần để ý chi tiết này ha.” Quý Chu Chu cười gượng, mơ hồ cảm thấy sai sai.
Cố Quyện Thư “Ò” một tiếng: “Tôi lấy được hạng mục.”
“Hả?”
“Hạng mục, dựa theo báo giá của em, tôi đã lấy được rồi.” Cố Quyện Thư duỗi tay véo mặt cô, biểu tình khá lãnh khốc: “Bây giờ, em giải thích chuyện thêm quảng cáo vào một chút, thu nhiều tiền như vậy, tại sao tôi là nhà đầu tư mà hoàn toàn không nhận được tin tức nào?”
“......”