[Có phải có quá nhiều yếu tố trong một bức tranh không...]
[Tui thấy các yếu tố rất được nhưng vẽ lên thật sự rất tốn sức, đàn sư tử và Thần Ma chắc chắn không thể vẽ đơn mà là một nhóm, chỉ có lõa nam đơn giản]
[Tui cảm thấy tui cần ít nhất một tuần mới có thể vẽ xong, hơn nữa bố cục cảnh tượng không thể nào đẹp được, không thì chỉ phác thảo cũng khiến tôi trọc đầu già đi...]
[Cho nên mọi người nói xem lần này Kim Ngọc sẽ vẽ trong bao lâu?]
Lúc này Sở Ngọc đã có ý tưởng đại khái, nói với người xem: “Bức tranh này có thể mất sáu bảy tiếng mới vẽ xong, sẽ không cắt ngang livestream, chỉ là quá trình vẽ hẳn là rất nhàm chán, nếu không muốn xem cũng có thể đi làm những chuyện khác, livestream Bản Đồ Kho Báu có quay lại, sau này có thể xem lại bất cứ lúc nào.” . Truyện Mỹ Thực
“Sau khi bắt đầu vẽ tôi sẽ không xem đạn mạc, giữa chừng có thể sẽ tạm dừng nghỉ ngơi trong chốc lát, chỉ là livestream sẽ không dừng, hôm nay chắc chắn sẽ vẽ xong.”
“Như vậy tôi chuẩn bị bắt đầu, còn có...” Sở Ngọc nở nụ cười trào phúng: “Nếu có người cho rằng tôi là kẻ lừa đảo, đề nghị kế tiếp mọi người mở to hai mắt nhìn cho kỹ.”
Sở Ngọc nói xong vùi đầu vẽ, người xem livestream chỉ thấy cậu ba năm nét đã phác họa ra ba phần tư bên người một người đàn ông thành niên cường tráng sau đó lại thu nhỏ màn hình vẽ một đám sư tử đang trong trạng thái tấn công đối diện người đàn ông. Có sư tử lộ bên mặt, có sư tử chỉ có bóng lưng, sau khi Sở Ngọc phác họa tổng thể nhanh chóng tạo cho toàn bộ bức tranh cảm giác thứ bậc.
Người xem chỉ thấy cậu hạ bút vô cùng nhanh như hoàn toàn không cần suy nghĩ, tay di chuyển trong chớp mắt vẽ ra các đường nét hoàn mỹ thậm chí tốc độ vẽ còn nhanh hơn so với tốc độ xem bản thảo rồi vẽ lại.
Tuy đã dự đoán tốc độ tay của Kim Ngọc rất nhanh, quần chúng ăn dưa vẫn không khỏi trợn mắt há mồm.
[??? Thật sự là livestream? Không phải quay xong rồi tăng tốc nhân hai sao??]
[Tốc độ tay này... Thêm hai cái ba mươi năm tôi cũng không đuổi theo kịp a!]
[Người khác chỉ là tốc độ tay nhanh, lần này tôi thấy gọi tốc độ tay nhanh đã không đủ để hình dung rồi, e rằng phải gọi là tàn ảnh mới đúng]
[Đây là chuyện con người có thể làm sao?! Tốc độ này nhất định hoàn toàn đạt tới mức dây chuyền sản xuất nhà máy mới có thể đạt tới được đúng không?]
[Tán thành, tôi nghi ngờ Kim Ngọc chính là robot hội họa nhân tạo trí năng kiểu mới có bàn tay sinh học của con người!]
[Tui tin anh bạn lầu trên... Nếu dựa vào phép tính và chương trình thì tui có thể hiểu được, chứ vẽ nhanh như vậy thật không phải người!]
Cư dân mạng trong đạn mạc vô cùng khiếp sợ hoài nghi, đủ loại chọc cười, Sở Ngọc từ đầu tới cuối vẫn giữ vững tốc độ vẽ kinh người, sau khi vẽ xong sư tử lại vẽ một số người xuất hiện trên không trung, số lượng không tính là nhiều nhưng bởi vì bố cục vừa vặn, bất tri bất giác tạo lên cảm giác tựa hồ phía sau có khí thế thiên quân vạn mã.
Đối lập với người đàn ông trung tâm bức tranh, phía sau đàn sư tử có một người lơ lửng trên không trung, tư thái của hắn lộ ra vẻ ưu nhã thận trọng khác hẳn với tư thế mạnh mẽ của người đàn ông cường tráng, từ trên cao nhìn xuống hình thành thế giằng co với người đàn ông.
Đến tận đây, tuy cả bức tranh chỉ mới được phác thảo sơ qua, nhưng nội dung cần thể hiện trong bức tranh về cơ bản đã xuất hiện, mọi người có thể dễ dàng nhận ra chuyện xưa. Bởi vì góc độ và bố cục xây dựng thích hợp, thậm chí có thể cảm nhận khí thế giương cung bạt kiếm mưa gió sắp tới.
Tới lúc này chỉ mới qua gần mười phút kể từ khi Sở Ngọc bắt đầu vẽ.
[Thiệt! Đã phác thảo xong?!]
[Đây là Thần tộc chỉ huy một đám sư tử tấn công lõa nam Ma tộc? Cậu ấy thật sự dung hợp các yêu cầu vô cùng tốt...]
[Bố cục thật sự rất tốt, nhiều nội dung như vậy cũng không khiến bức tranh loạn, trọng điểm cũng rất rõ ràng, nhất là vẽ một mạch lưu loát trong thời gian ngắn như vậy, thực sự đáng giá một câu trâu bò!]
[Không đúng, nhiều Thần tộc tới như vậy còn kéo sư tử tới đánh hội đồng một Ma tộc cũng được hả?]
[Rõ ràng Ma tộc đó chính là nam chính, cậu không thấy một chọi n mới trâu bò sao?]
[Đúng, đó cũng là chút kỹ xảo nổi bật trọng điểm hình ảnh, phía sau có rất nhiều chỗ trống có thể vẽ thêm nhiều Ma tộc ở trên không trung, nhưng thực ra bản thân người đàn ông Ma tộc không chiếm phần lớn bức tranh, giữ cho phía sau trống trải sẽ giúp hắn trở thành tâm điểm của bức hình làm mọi người chỉ nhìn lướt qua đã chú ý tới]
[Cảm giác không gian bản phác thảo có trình tự rất tốt, một lỗi sai cũng không có, vừa nhìn đã biết kiến thức cơ bản rất tốt]
[Lúc cậu ta vẽ gần như không sửa đúng không? Một nét vẽ đã có thể hài lòng, tui thật hâm mộ...]
[Đại lão, đại lão.jpg]
[Tui đã bất cẩn làm rơi dưa trên tay, hơn nữa không nhịn được lại gọi thêm mấy người tới xem thần tiên tàn ảnh]
[Tui cũng... số lượng người xem đã tăng gấp hai rồi đó]
[Phác thảo chỉ mười phút, mọi người nói xem vẽ chi tiết mất bao lâu?]
[Tui thấy chắc chắn nửa tiếng đã đủ rồi, đoán chừng dù tui vẽ chi tiết dựa theo bản phác thảo của đại lão cũng phải mất hai ngày đó...]
[Thiệt, là ai dẫn đầu đăng bài đánh cược livestream trên diễn đàn? Ngay cả thách dưới một tiếng cũng không có, có phải là khinh thường đại lão Kim Ngọc của tụi tui không?]
Sở Ngọc cũng không chú ý tới livestream ngày càng hot, chỉ mới qua một lúc livestream “tốc độ tàn ảnh” bị cắt thành đống ảnh gif, bắt đầu đợt truyền bá đợt đầu tiên trên mạng.
Truyền bá trước hết chính là tới diễn đàn Đan Thanh nơi câu chuyện bắt đầu. Vốn một số người không có hứng thú với Kim Ngọc, sau khi xem ảnh gif cũng tới tìm xem livestream. Sau khi xem, những người này nhanh chóng bị thuyết phục, gia nhập đội ngũ truyền bá.
Cùng lúc truyền bá “tốc độ tàn ảnh” và “Kim Ngọc robot trí năng vẽ tranh sinh học” lên diễn đàn, cư dân mạng cũng không quên “công thần” đã cho họ chứng kiến livestream này - Đông Đông Keng.
Rất nhiều người kêu gào hò hét gã đi ra phát biểu cái nhìn, đồng thời hỏi gã đã chuẩn bị livestream trồng cây chuối ăn phưn thế nào rồi. Sở Ngọc mới livestream hai ba mươi phút, chiều gió đã từ nghi ngờ châm biến Kim Ngọc nhất trí biến thành xem trò cười của Đông Đông Keng.
Đông Đông Keng tên thật là Khâu Kiệt, ánh mắt xem một đống bài viết kêu gọi gã trồng cây chuối ăn phưn giờ đây đã rừng rực lửa cháy.
Trình độ vẽ của Khâu Kiệt chỉ ở mức trung bình, nhưng rất giỏi gõ phím, hơn nữa lòng dạ còn hẹp hòi luôn cảm thấy mình có tài nhưng không gặp thời, thấy có người mới xuất sắc xuất hiện liền sinh lòng ghen ghét, muốn trăm phương nghìn kế đâm chọt.
Kim Ngọc đột nhiên xuất hiện xoát đủ cảm giác tồn tại trong thời gian ngắn đương nhiên trở thành đối tượng gã chọn đâm chọt, chỉ là trình độ của Kim Ngọc lợi hại hơn những người trước đó rất nhiều, gần như tới mức khoa trương, vì vậy Khâu Kiệt ngoại trừ như trước còn không nhịn được ghen ghét nói đủ câu như “Trình độ cũng chỉ như vậy”, “Có gì hay mà thổi”, còn tính toán đào sâu “nội tình” làm lớn chuyện.
Thực ra ngay từ đầu Khâu Kiệt cũng không chắc thuyết âm mưu của gã đúng, nhưng được phần lớn người ủng hộ, Khâu Kiệt dần dần không tìm ra phương hướng. Hơn nữa hai ngày qua Kim Ngọc không xuất hiện bị nghi ngờ là trốn chạy, Khâu Kiệt liền tin tưởng thuyết âm mưu kia của gã.
Giờ Kim Ngọc đột nhiên ló ra nói sẵn lòng livestream, quả thật làm Khâu Kiệt trở tay không kịp, chỉ là gã vẫn cảm thấy dù mình không đoán đúng được hoàn toàn thì ít nhất cũng đúng được phân, dù Kim Ngọc có livestream tẩy trắng thì chắc chắn có thể bắt được lỗ hỏng, đối phương tuyệt đối không có thực lực một mình vẽ ba bức tranh chất lượng cao trong một ngày.
Đến lúc đó gã chỉ cần bắt được lỗ hỏng và chỗ kém, dù Kim Ngọc thực sự vẽ rất tốt, cậu ta có thể hoàn thành hai bức tranh chất lượng cao chỉ trong một ngày, gã cũng có thể nói Kim Ngọc giả tạo sao chép, giữ lại mặt mình. Thậm chí gã còn có thể thu hoạch được sự chú ý nhờ vào gây phiền phức cho Kim Ngọc.
Nhưng ngoài dự đoán của Khâu Kiệt, thực lực của đối phương không chỉ không kém, trái lại còn mạnh hơn biểu hiện trước đó! Chỉ mới vẽ được chút đã trực tiếp thuyết phục đám cư dân mạng đang xem thổi Kim Ngọc lên trời, lập tức xoay đầu lên án gã công khai.
Khâu Kiệt nghiến răng đỏ mắt nhìn livestream trên màn hỉnh.
Chỉ phác thảo nhanh mà thôi, tao cũng không tin mày có thể tinh thông mọi thứ, giấu diếm không chút kẽ hở! Chờ đó, thế nào tao cũng sẽ bắt được nhược điểm của mày! Khâu Kiệt giận dữ nghĩ.
Đáng tiếc mọi chuyện không như gã muốn. Từ sau khi kinh ngạc há miệng với bản thảo của Sở Ngọc, toàn bộ người xem livestream chưa từng ngậm miệng lại được.
Toàn bộ quá trình diễn ra suông sẻ trôi chảy, người xem còn chưa thấy rõ biến hóa, Sở Ngọc cũng đã vẽ xong nét tiếp theo, tốc độ nhanh tới mức khiến người xem đau tay thay cậu.
Sở Ngọc vẫn duy trì tốc độ “tàn ảnh”, không tới một tiếng đã hoàn thành bản thảo, quá trình vẽ màu sau đó càng khiến người xem hoa cả mắt. Người khác phải chọn màu rất lâu, phải không ngừng so sánh thử nghiệm. Còn cậu vẽ màu cứ như lúc vẽ, một nét xuống là được, cơ bản không có chuyện quay đầu sửa đổi. Mỗi lần Sở Ngọc đổi màu và cọ, người xem gần như không thấy rõ cậu đã nhập vào mục nào trong menu.
Bởi vì tốc độ vô cùng nhanh nên dù biết Sở Ngọc chọn ngẫu nhiên trên Đạn Mạc, cũng có người không nhịn được mà hoài nghi đây thật ra đã quay lại rồi tăng tốc x 2, không phải livestream thực sự.
Chỉ là loại nghi ngờ này nhanh chóng bị đánh vỡ, bởi vì nửa đường không chỉ một lần có người đưa đồ ăn cho Sở Ngọc. Trong lúc Sở Ngọc “tốc độ x 2”, thanh âm khác tiến vào vẫn là tốc độ bình thường.
Lúc Sở Ngọc ăn có thời gian xem đạn mạc, hơn nữa theo yêu cầu người xem cho mọi người thấy mình ăn gì. Đĩa trái cây đủ màu sang trọng, món ngọt đáng yêu tinh xảo, các món nước uống từ rượu đỏ đến món trứng cá ngừ đại dương đều xuất hiện theo bức tranh bán thành phẩm, hoàn toàn có thể xác nhận đây chính là livestream, cằm khán giả muốn rớt luôn.
Ngoại trừ phần lớn không khép miệng được đều bởi vì khiếp sợ, phần còn lại là vì thèm...
Tác giả có lời muốn nói:
Thời Tranh: Cục cưng vẽ vất vả, ăn nhiều chút.