Lúc Lê Sơ xuống máy bay, người đến đón nàng là Đường Tòng Nam.
“Nam ca!”
Lê Sơ đã có mấy ngày không thấy hắn, vui vẻ chào hỏi với hắn.
“Bên kia anh đã giao thiệp được rồi, Hồ ca đã nhắn tin cho anh, ảnh bận quá nhiều việc, để anh đưa em đi, còn có một tin tức tốt cho em nữa.”
Ngữ khí Đường Tòng Nam cũng vui vẻ vô cùng, tuy rằng địa vị hiện tại thấp hơn công ty cũ, nhưng hắn là người có chí lớn, không quan tâm chuyện nhất thời.
Lê Sơ nhướng mày: “Tin tức tốt gì, đoàn làm phim <<Tình yêu vị phô mai>> lựa chọn em sao?”
Lê Sơ cũng không quá bất ngờ, trong lòng cũng đã nghĩ đến rồi, lúc trước đi thử vai cũng thấy đạo diễn rất xem trọng nàng.
“Đúng! Không hổ là Bảo Nhi của anh! Thời gian và địa điểm tiến tổ* bên kia còn chưa gửi cho anh, khi nào gửi anh sẽ thương lượng với Hồ ca một chút, sắp xếp thật tốt cho em.”
*tiến tổ: vào đoàn làm phim
Hiện tại Đường Tòng Nam tràn ngập nhiệt tình, hắn đưa tư liệu nhãn hiệu quảng cáo cho Lê Sơ, để nàng chăm chỉ xem, có kiến thức một chút mới đi đến địa điểm quay chụp.
“Đúng rồi, lần này là đồng quảng cáo, lát nữa em còn phải gặp một cộng sự khác.”
“Ai?”
“Chung Duyệt.”
Người đại diện nhãn hiệu muốn người đại diện phát ngôn là thần tượng thanh xuân hình tượng ngọt muội, lúc làm kế hoạch cũng định là hai Omega, vừa ý Chung Duyệt trước, một người vẫn đang tìm kiếm, Hồ Nghị tiếp xúc xong bên đó liền quyết định mời Lê Sơ.
Vừa nghe thấy cái tên này, Lê Sơ nhíu mày.
“Làm sao vậy Bảo Nhi?”
Đường Tòng Nam thấy biểu tình của nàng không đúng, vội vàng dò hỏi tình huống như thế nào.
Lúc trước nguyên chủ không có đem chuyện bị nhục nhã nói cho Đường Tòng Nam, bởi vì nàng là người có lòng tự trọng rất lớn, cho nên Đường Tòng Nam cũng không biết từng xảy ra chuyện như vậy.
Lê Sơ đem chuyện trước đó không lâu cũng kể lên, Đường Tòng Nam và Tiền Đóa Đóa nghe xong đều rất tức giận.
Tiền Đóa Đóa nhịn không được mắng: “Người này sao có thể như vậy, nói chuyện cũng quá đáng đi, fans cô ta mỗi ngày còn khen cô ta thanh thuần thiên chân, nhục cho cái từ thiên chân này quá!”
Đường Tòng Nam lại bình tĩnh hơn một chút, hắn cau mày nói: “Nếu cô ta đã muốn đâm chọt, thì có diễn chung cũng sẽ đâm, em càng nổi tiếng, tài nguyên của cô ta càng ít, đợi lát nữa diễn chung cẩn thận một chút, cô ta là nữ một, không chừng cũng ghen ghét em trong lòng.”
“Đã biết.”
Lê Sơ gật đầu, tỏ vẻ mình sẽ chú ý.
“Nhưng mà cô ta đã 28 tuổi, vẫn còn diễn phim thần tượng vườn trường, bộ cô ta không định chuyển hình tượng sao?”
Chung Duyệt rớt vai Lê Sơ cũng không quá ngạc nhiên, một người luôn diễn một hình tượng lập đi lập lại, người xem cũng sẽ thấy mệt dùm, hơn nữa bản thân cũng sẽ lớn tuổi theo thời gian, không có khả năng thanh xuân vĩnh viễn.
Thẩm mỹ giới giải trí của thế giới này vẫn còn nguyên bản, không giống đời của Lê Sơ, thẩm mỹ trắng gầy trẻ, nữ diễn viên có tuổi rồi, trước đó diễn thiếu nữ, sau này chỉ có thể diễn mẹ thiếu nữ mà thôi, nữ minh tinh lứa sau chắc chắn phải có cảm giác thiếu nữ hơn rồi, thị trường cũng không chấp nhận các nàng già đi.
“Trước đó cô ta có chuyển qua, nhưng là thất bại, cho dù diễn võ hiệp tu tiên, cũng đều diễn tiểu sư muội thanh thuần, hơn nữa cô ta hóa trang cổ trang không đẹp như hiện đại, cũng có đi diễn mấy bộ phim truyền hình dài tập, mà cũng không có sóng gió gì, nên cuối cùng vẫn chỉ dừng lại ở hai bộ chúng ta biết, nhưng tài nguyên của cô ta vẫn rất ổn.”
Đường Tòng Nam biết Lê Sơ phân hóa, nên bắt đầu tạo mối quan hệ cho Lê Sơ, cũng nghiên cứu những diễn viên tương quan với nàng, vì thế vẫn còn nhớ rõ ràng.
Bất quá hắn cũng không hiểu hết con người Chung Duyệt, vì dù sao cũng không cùng công ty, cũng chưa từng tiếp xúc qua, nếu biết cô ta có thù mới hận cũ với Lê Sơ, hắn sẽ kiến nghị Hồ Nghị không xem xét tài nguyên này, nhưng mà đáp ứng thì đã đáp ứng rồi, chỉ có thể cẩn thận một chút.
“Nhưng mà Bảo Nhi, sau này em chắc chắn sẽ mạnh hơn cô ta nhiều.”
Đường Tòng Nam tin tưởng Lê sơ sẽ không mờ nhạt trong biển người như vậy, từ chương trình kia không phải đã nhìn ra sao, chỉ cần hấp thụ chút ánh sáng, nhiệt độ Lê Sơ sẽ lập tức dâng lên, chỉ cần có cơ hội mà thôi.
Lê Sơ cười cười, không nói gì đến sự tương quan với Chung Duyệt, có khả năng Chung Duyệt sẽ xem nàng là đối thủ, nhưng nàng lại không đem Chung Duyệt để trong lòng.
Chí hướng của nàng là hướng đến ngọn núi cao kia, hướng đến Ninh Mạn Thanh.
Lê Sơ rất nhanh đi đến địa điểm quay chụp, chào hỏi với đạo diễn sản xuất.
Đạo diễn đại khái nói một chút tình tiết quay chụp, cũng không phức tạp, đại loại là hai nữ sinh là bạn thân, hai người đùa giỡn ở bể bơi, trong đó có một người bị trêu chọc nhận thua, một người khác đi mua nước cho nàng uống, sau đó thì đọc slogan quảng cáo, lại thay đổi cảnh tượng thành hai người cùng nhau uống sữa bò trong phòng, viết nguyện vọng trên bình sữa bò.
Chủ yếu là truyền tải khái niệm thanh xuân, khỏe mạnh, điềm mỹ, sức sống, đạo diễn cảm thấy diễn dưới bể bơi có thể truyền tải đường cong của mỹ thiếu nữ, nên nhìn Lê Sơ nói thao thao bất tuyệt.
“Được rồi, Tiểu Sơ đi tạo hình nhanh đi.”
Đường Tòng Nam đúng lúc cắt ngang, ngăn cản hành vi muốn dài dòng của đạo diễn.
Đạo diễn gật đầu, tiếp tục chỉ huy bối cảnh ánh sáng.
Lê Sơ lấy quần áo của mình, áo liền quần, là đồ bơi vận động, chỉ lộ chân dài.
Lê Sơ nhẹ nhàng thở ra, cũng may không có lộ lưng, nếu không dấu hôn còn chưa tiêu tán trên lưng mình sẽ bị thấy ngay, cũng may Ninh lão sư có mất đi ý thức cũng đủ khắc chế, trong đầu Lê Sơ suy nghĩ, ngồi ở trên ghế chờ nhân viên trang điểm cho mình.
“Thân ái, làn da của em thật không tồi nha, chỉ cần vẽ chút mày với tô son là được rồi.”
Chuyên viên trang điểm tên Amy chỉ trang điểm nhẹ trên mặt Lê Sơ, khen ngợi nàng.
Chuyện như thế này trước kia Lê Sơ cũng làm không ít, tóm lại nói lời tâng bốc luôn không sai, nàng không từ chối lời nói của đối phương, còn khen tay nghề của nàng.
Amy phát hiện nàng hiểu công việc, được nàng khen đến tâm hoa nộ phóng, tạo hình làm càng tinh tế hơn.
Một tiếng khinh miệt nhẹ nhàng cắt ngang thanh hoan tiếu ngữ*, Lê Sơ đã tạo hình xong, nhướng mày nhìn Chung Duyệt đứng bên cạnh mình.
*thanh hoan tiếu ngữ: nói cười vui vẻ hi hi ha ha
“Tôi không cần chị, cô đến đây làm cho tôi.”
Chung Duyệt xua tay nói với chuyên viên trang điểm sau lưng mình, ngón tay chỉ chỉ Amy.
Amy đương nhiên không có cách nào từ chối, mang theo nụ cười nghề nghiệp đi qua.
Lê Sơ phải chờ cô làm xong mới có thể cùng đi quay, ở bên cạnh vừa chờ vừa chơi điện thoại.
Còn không đến hai phút, trong phòng liền vang lên âm thanh trách cứ của Chung Duyệt.
“Rốt cuộc cô có biết làm hay không, chỉ như vậy mà có người khen ngợi, thật là, tuyến mười tám chưa hiểu sự đời mới có thể thấy cô là được đi, tránh ra, vẫn là chị đến đây.”
Mặt Chung Duyệt đầy trào phúng, vẫy vẫy chuyên viên trang điểm lúc nãy của mình đến.
Động tác Amy còn chưa làm xong, bị cô ta mắng biểu tình cứng đờ, trong miệng chỉ nói thật xin lỗi, thật xin lỗi, lúc cúi đầu ánh mắt xem thường cũng rõ ràng tới trời đi.
Cô lén lút nhìn Lê Sơ, ai cũng biết Chung Duyệt là đang chỉ cây dâu mà mắng cây hòe.
Lê Sơ nghe xong lời ám chỉ, cũng không ngẩng đầu, nhìn di động chậm rì rì nói: “Dưa chuột già quét sơn xanh, còn nói sơn không khéo, cũng không xem da của mình có khác người ta không.”
Tiền Đóa Đóa nhịn không được cười ra tiếng, sau đó lập tức đưa di động của mình đến trước mặt Lê Sơ.
“Tỷ, em thấy cái này rất tức cười nè.”
Lê Sơ nhìn di động là ghi chú, trên đó đánh một hàng dài chữ ha ha ha ha.
“Rất thú vị.”
Lê Sơ cười tủm tỉm, toàn bộ quá trình đều không có liếc Chung Duyệt lấy một lần.
Còn không phải là âm dương quái khí* sao, Lê Sơ là đại âm dương sư đây. Người khác khách khí với nàng, nàng khách khí lại, người khác không khách khí với nàng, nàng cũng có thể chỉnh ngay.
*Âm dương quái khí: nghĩa đen là khí quái lạ trong trời đất. Âm dương sư là người chuyên đi thu phục tiêu diệt âm ma quỷ quái. Nghĩa bóng chỉ những người lời lẽ, cử chỉ quái đản, kỳ lạ hoặc lời nói, thái độ không chân thành, khiến người ta đoán không ra.
Chung Duyệt thở không lên, nhưng cũng không thể đứng ra nói cái gì, cô ta vẫn còn nhớ bây giờ đang chụp quảng cáo, chỉ có thể mắng chuyên viên trang điểm với trợ lý cho hả giận.
Lê Sơ lười nghe tiếng ồn ào trong phòng trang điểm, cùng Tiền Đóa Đóa rời khỏi phòng.
“Lê tỷ, tốc độ phản ứng của chị thật là nhanh nha!”
Tiền Đóa Đóa còn sợ nghệ sĩ nhà mình hiền quá, không có cách nào phản kích với bà già hư đó đây.
Tiền Đóa Đóa vui vẻ xong lại lo lắng, hỏi: “Nhưng lát nữa quay có khi nào cô ta ngán chân chị không?”
“Không cần lo lắng.”
Tốt xấu gì Lê Sơ cũng từng là nửa người trong giới giải trí, có mấy chuyện trong giới giải trí, nàng đã nhìn chán rồi. Thiên phú nàng cao, làm gì cũng chuyên chú, được chuyên viên trang điểm hạng đầu nhìn trúng, trở thành đệ tử của hắn, nàng rất nhanh trổ hết tài năng từ hạng cuối trở thành chuyên viên hạng đầu, điều là trang điểm cho những minh tinh điện ảnh đứng đầu, lòng vòng trong giới nàng cũng hay chứng kiến được nhiều chuyện, làm sao sẽ sợ hãi một người như Chung Duyệt.
Quay chụp rất nhanh được bắt đầu, ngoài máy quay hai người chỉ liếc xéo nhau, vừa hô một tiếng bắt đầu, Lê Sơ lập tức mang lên nụ cười.
Chung Duyệt phản ứng chậm nửa nhịp, cũng bắt đầu treo mặt nạ lên mặt, bắt đầu cười tươi đùa nghịch dưới nước. Cô cố ý ngâm mình trong nước sau đó đứng lên, trước màn ảnh phơi bày đường cong thân thể của mình một cách triệt để.
Lê Sơ không thích làm những chuyện đó, nàng chỉ muốn nhanh chóng quay cho xong.
Khi đối mặt không có máy quay cận cảnh, Lê Sơ nhìn thấy chút ác ý trong mắt Chung Duyệt.
Vai Lê Sơ diễn là nữ sinh bị trêu chọc kia, lúc Chung Duyệt duỗi tay hướng đến nàng, Lê Sơ liền hiểu rõ cô ta muốn làm gì.
Khi đối phương nhéo nàng lần đầu tiên, Lê Sơ nắm cổ tay cô ở dưới nước, dùng sức nhéo.
Chung Duyệt ăn đau kêu ra tiếng, Lê Sơ lui vài bước về phía sau, giống như nhịn không được nắm lấy cái mũi.
“Đạo diễn thực xin lỗi, tạm dừng một chút có được không?” Mặt Lê Sơ đầy xin lỗi nói với đạo điễn, sau đó lại bóp mũi, nhìn Chung Duyệt ra vẻ nhịn không được nói “Chung Duyệt tỷ là ăn gì hư bụng sao?”
Lê Sơ có kỹ thuật diễn, nàng muốn diễn một người ngửi mùi đến mức nhịn không được muốn nôn cũng không có gì là khó.
Muốn chơi chiêu với nàng? Người này sao có thể suy nghĩ là nàng sẽ cam tâm để bị hại đây? Lê Sơ còn chưa ở trước mặt mọi người xịt nước hoa, chỉ là kéo xa khoảng cách.
Mọi người đều choáng váng một lúc, lập tức nhìn về phía Chung Duyệt, sau đó cúi đầu nhìn nước hồ bơi, nhân viên công tác cũng ở gần đó, bọn họ vốn dĩ không ngửi được mùi gì, nhưng nhìn biểu tình của Lê Sơ, tự dưng cũng cảm thấy bản thân có chút muốn ói.
Lúc này Chung Duyệt mới phản ứng được Lê Sơ muốn làm gì, biểu tình có chút vặn vẹo một chút, tức giận nói: “Tôi không có!”
Lê Sơ ra vẻ vi diệu gật đầu, giống như lý giải tâm ý người khác nói: “Chung Duyệt tỷ, đây là chuyện bình thường, không cần ngượng ngùng.”
Chung Duyệt hận không thể lên xé mặt Lê Sơ, tiện nhân cư nhiên dám vu oan hại cô!
“Tôi thực sự không có.”
Chung Duyệt vẫn còn không ngu ngốc đến mức phát giận trước mặt mọi người, cô chỉ có thể nhẫn nại làm ra bộ dáng vô tội giải thích.
Toàn bộ nhân viên công tác đều làm bộ nhìn đi nơi khác, trong lòng cũng không tin tưởng, trong đám người đánh rắm, ai sẽ thừa nhận là mình làm đâu, hơn nữa Lê Sơ vừa mới phản ứng ghê tởm đến như vậy, khẳng định rất thúi.
Lúc cô ta giải thích Lê Sơ đã rời khỏi hồ bơi, đi đến bên cạnh đạo diễn.
“Đạo diễn, em có kiến nghị thế này.”
Lê Sơ không muốn cùng Chung Duyệt nô đùa dưới nước cái gì, làm không ổn lát nữa Chung Duyệt còn muốn véo nàng, hoặc có đổi vai thì cũng có thể cô ta sẽ đẩy nàng xuống dưới.... Lê Sơ có thể tưởng tượng được một ngàn ý tưởng lăn lộn của Chung Duyệt với mình, vì vậy nàng muốn giải quyết từ gốc vấn đề.
Nàng không muốn Chung Duyệt chạm vào thân thể hay trêu chọc nàng, cũng không muốn bị Chung Duyệt đụng tới.
Kịch bản vẫn cơ bản như đạo diễn nói, nhưng Lê Sơ đề nghị đem trình tự đổi mới lại một chút.
Đầu tiên là hai người bạn tốt cùng nhau viết nguyện vọng của mình lên bình sữa bò, nguyện vọng viết là sẽ cũng nàng mãi là bạn tốt cả đời, cái này cũng không cần sửa.
Sau đó hai người mâu thuẫn cãi nhau, trong đó một người rầu rĩ không vui đến hồ bơi, người còn lại muốn làm lành mang theo còn mang theo bình sữa bò có ghi ước nguyện đến trước mặt người kia, hai người làm lành, ở bể bơi vui đùa tát nước, sau đó sẽ hiện slogan quảng cáo.
Lê Sơ chỉ nói đại khái, nhưng nàng biết đạo diễn chắc chắn sẽ hiểu ý của nàng.
“Như vậy cũng không tồi, càng có cảm giác trình tự! Vậy dựa theo em trước, thử cảm giác xem.”
Đạo diễn vỗ tay, không cần đổi bối cảnh cũng bớt việc, quyết định dựa theo lời Lê Sơ, nếu cảm giác không ổn, có thể đổi về nguyên bản ban đầu.
Đạo diễn cầm loa nói mấy lời, để nhân viên thay đổi chút bối cảnh.
Chung Duyệt cũng đi từ trong nước lên, oán giận nhìn Lê Sơ, lúc đi ngang người nàng, cô nghiến răng nghiến lợi nói: “Cô chờ đó cho tôi!”
Lê Sơ: “Tôi không chờ đó ròi sao?”
Lê Sơ cảm thấy nàng cũng rất tiểu học.
Chung Duyệt ngẹn một hơi, trong lòng càng nén giận.
Chung Duyệt muốn có nhiều cảnh quay hơn, nên cô đảm nhận vai diễn nữ sinh tức giận ở hồ bơi kia, lúc tức giận cô diễn rất tốt, nhưng lúc mỉm cười sau khi làm lành đạo diễn lại cảm thấy rất đơ, chỉ có thể kêu cô đến.
“Em cười có thể có chút trình tự được không, ban đầu em phải ngạo kiều một chút, sau lời thoại em mới mỉm cười, mỉm cười tươi đẹp một chút có thể không?“. Hãy tìm đọc trang chính ở == TRÙMTR UYỆN. OR G ==
Đạo diễn đã tận lực tìm từ uyển chuyển, vì đã quay lại đến ba lần khiến hắn có chút bực bội.
Chung Duyệt vẫn luôn NG cảm thấy rất phiền, thấy Lê Sơ đứng ở bên cạnh cô càng phiền hơn.
Lại phải quay thêm hai lần, đạo diễn không tìm được cảm giác mình cần mặt cũng lạnh xuống.
“Hai người đổi vai đi.”
Chung Duyệt không muốn, tỏ vẻ muốn cho cô thêm một cơ hội nữa, cô nhất định có thể.
Đạo diễn lại cho cô thêm một cơ hội, sau đó lại thương lượng với bên sản xuất, muốn đổi nhân vật.
“Nếu Chung tiểu thư không phối hợp, chúng ta chỉ có thể mời người đại diện khác.”
Bên sản xuất mở miệng, nàng đại diện cho lợi ích công ty, tất nhiên hy vọng quảng cáo sẽ hiệu quả, xét về tên tuổi và hình tượng, tuy rằng Lê Sơ không bằng Chung Duyệt, nhưng chỉ cần đủ hấp dẫn, cũng có thể khiến người mua chú ý đến, hơn nữa Lê Sơ cũng dễ dàng hơn nhiều.
Chung Duyệt đành phải không tình nguyện đi lên, Lê Sơ xuống nước, trước màn ảnh làm ra biểu tình cực kỳ thỏa đáng.
“Đúng đúng đúng, chính là như vậy, chính là như vậy!”
Bất luận thiếu nữ nhíu mày hay mỉm cười, đều lộ ra một cổ thanh xuân nhiệt huyết, đặc biệt là loại mỉm cười thoải mái sau khi ngạo kiều, thật khiến tâm tình người ta tươi đẹp lên.
“Làm lại lần nữa, vừa rồi ánh sáng không tốt, điều chỉnh một chút, ổn định trạng thái này.”
Đạo diễn hưng phấn chỉ huy, bên sản xuất nhìn hiệu qua phía sau máy quay, vừa lòng gật đầu.
Cho dù ánh mắt Chung Duyệt như dao nhỏ trát lên người, Lê Sơ vẫn duy trì trạng thái biểu diễn, trong mắt mang theo ánh sáng.
Nàng sẽ không vì người không đâu làm chậm trễ trạng thái của mình, Ninh lão sư không lãng phí bất cứ cơ hội nào trước màn ảnh, nàng cũng sẽ không.
Sau đó hai người biểu diễn, Chung Duyệt cũng không làm ra chuyện gì xấu, cơ bản một hai lần đã thông qua, chờ đến khi quay xong, bên ngoài trời đã tối rồi.
Lúc rời đi, biểu tình Chung Duyệt cực kỳ khó coi, trào phúng nhìn Lê Sơ, Lê Sơ hoàn toàn làm lơ, tự lên xe của mình.
Sau khi cô ta nhìn không thấy nữa Tiền Đóa Đóa mới lẩm bẩm: “Hù dọa ai chứ.”
“Không cần xen vào, uống chút đồ nóng, ngâm nước lâu như vậy, tránh cảm lạnh.”
Đường Tòng Nam mua nước gừng ngọt, nhét vào trong tay Lê Sơ.
“Cảm ơn Nam ca.”
Lê Sơ cong cong mắt, hút nước gừng ngọt.
“Cô ta đánh rắm trong hồ bơi thật hả?”
Đường Tòng Nam thò đầu qua, trong mắt lập lòe ánh sáng nhiều chuyện.
“Cô ta nhéo em.”
Lê Sơ hút nước đường, thân mình ấm lên, thân thể của nàng hôm nay có chút quá tải, sau khi hoàn toàn thả lỏng xuống, mới mơ màng muốn ngủ thiếp đi.
“Mịe, cô ta nhéo em chỗ nào, có đau hay không?”
Đường Tòng Nam trừng mắt, đau lòng mẹ hiền.
“Còn tốt, nhéo một chút, chưa kịp nặng tay em đã bắt lấy tay nàng.”
Lê Sơ cũng không nói hết mọi chuyện với Đường Tòng Nam, nàng cũng không muốn khoe ra mình cũng có chút tiểu xảo, nếu có thể nói, nàng thực sự chỉ muốn chăm chỉ làm việc.
Đường Tòng Nam biết được chân tướng trong lời nói của nàng, bật cười lên, giơ ngón tay cái với Lê Sơ.
“Thực sự phục em.”
Tiền Đóa Đóa cũng ngây ngốc một hồi mới hiểu, cũng cùng nhau nở nụ cười.
Lê Sơ không cười, nàng rất buồn ngủ, dựa vào ghế xe ngủ mất.
Đường Tòng Nam giơ điện thoại chụp nhan sắc lúc ngủ của nàng, Lê Sơ mặc áo thun màu đen, gương mặt nhỏ càng thêm trắng nõn, cho dù dưới ánh đèn mờ ảo, sắc mặt nàng cũng có chút mệt mỏi, nhưng cũng là mỹ nhân mười phần.
Đường Tòng Nam cúi đầu chỉnh sửa một chút, trong lòng khen nhan sắc thịnh thế mỹ nhân của Bảo Nhi nhà mình, sau đó gửi hình cho Tiền Đóa Đóa, để Tiền Đóa Đóa đăng weibo chuyên dụng.
@liên minh bảo hộ Lê Sơ: Tỷ tỷ làm việc quá mệt mỏi, ngủ gục [hoa hồng]
Cái này là tài khoản do Đường Tòng Nam quản lý, Tiền Đóa Đóa phụ trách đăng hình hay hoạt động thường ngày của Lê Sơ, để hút fans về cho nàng. Tài khoản không cố tình tuyên truyền, nhưng là fans sẽ chia sẻ cho nhau thấy.
@Thanh Lê RIO: Cấp tốc liếm màn hình! Tiểu trợ lý vậy là không được! Chụp nhiều hai tấm được không? Tỷ tỷ còn không có thích đăng Weibo, tiểu trợ lý thúc giục nàng đi!
@Lê Sơ là bảo bối: Bảo bối làm việc vất vả quá, thuận tiện hỏi tiểu trợ lý, trừ bỏ chương trình PK, tỷ còn có hoạt động gì không?
@ăn Thanh Lê không: Cục cưng công tác vất vả quá, phải tự chăm sóc chính mình nha!
@Ta ở bên bảo vệ Lê Sơ: Chân dung xịn xò, tỷ tỷ là đẹp nhất!
@hoa hồng trắng hoa hồng đỏ: xoa xoa mặt nhãi con, thoải mái nghỉ ngơi nha!
Tiền Đóa Đóa không trả lời tin nào, mấy cái tài khoản này đều là fan CP, tay cô run nhè nhẹ, sợ mình bấm nhầm vào trang chủ của mấy acc đó rồi không cẩn thận ấn like.
Lúc này bên kia đại dương, Ninh Mạn Thanh thấy thông báo trên weibo, nhìn nhan sắc Lê Sơ ngủ, ấn like một cái.
........
Lê Sơ ngủ một giấc này thực sự là sâu, lúc tỉnh ngủ đã là 10 giờ.
Tiền Đóa Đóa nhắn tin cho nàng, nói cho nàng sáng nay không có hoạt động, cháo để trong hộp giữ nhiệt, nàng tỉnh có thể ăn.
Lê Sơ rửa mặt xong đi ra phòng bếp, trên bàn cơm có để một cái thùng giữ ấm, trong nhà cũng đã quét tước một chút.
Hộp giữ nhiệt có mấy tầng, tầng cuối là cháo trắng, trên mặt có mấy cái sủi cảo tôm với tiểu lung bao, còn có một đĩa dưa muối.
Lê Sơ vừa ăn vừa xem di động, bỗng nhiên nghĩ đến mình còn chưa báo tin vui cho Ninh Mạn Thanh, click mở Wechat.
[Lê Tiểu Sơ]: Ninh lão sư! Em được chọn rồi, có khả năng không lâu nữa có thể tiến tổ!
[Ninh lão sư]: Rất tuyệt
[Ninh lão sư]:miêumiêukhẳngđịnh.jpg
Lê Sơ đang chuẩn bị trả lời bằng một cái hình động, di động lại rung một cái, là điện thoại tới.
Nàng mở loa để điện thoại lên bàn, uống một ngụm cháo.
“Nam ca có chuyện gì thế?”
“Có một tin xấu, đoàn làm phim bên kia gọi điện thoại nói cho anh..... Nữ chính đổi người, đổi thành Chung Duyệt.”
Đường Tòng Nam cũng nén giận, trong lòng mắng Chung Duyệt vô số lần.
Hôm qua hắn đã biết Chung Duyệt sẽ không dễ dàng bỏ qua như vậy, nhưng cũng không nghĩ đến động tác của đối phương lại quá nhanh, đạo diễn Lâm tự gọi điện cho hắn, tuy rằng không có nói rõ, nhưng cũng hơi hơi chỉ điểm một chút, hơn nữa còn tỏ vẻ sau này sẽ có vai diễn thích hợp với Lê Sơ ông chắc chắn sẽ ưu tiên suy xét Lê Sơ.
Đường Tòng Nam cũng không thể làm gì, hắn không phải loại người thích ra oai làm ầm ỉ, cũng hy vọng nghệ sĩ của mình không cần phải lây dính những chuyện không sạch sẽ, cũng chỉ đành như vậy.
Lê Sơ nghe vậy, động tác ăn cháo ngừng lại một chút, sau đó lại tiếp tục ăn.
Bị cướp vai ở giới giải trí cũng chỉ là chuyện bình thường, nhất định Chung Duyệt đã làm gì đó, bên kia mới đổi người, khả năng lớn nhất là do tư sản tạo áp lực.
“Bảo Nhi, việc này anh đã nói với Hồ ca, Hồ ca đã đi hỏi rồi, Chung Duyệt có chỗ dựa, hừ, bộ phim này chất lượng cũng tới đó thôi, chúng ta không cần phải diễn đâu, bộ khác sẽ tốt hơn, em đừng quá tức giận.”
Đường Tòng Nam lo lắng Lê Sơ sẽ khó chịu, đây dù sao cũng là vai diễn Lê Sơ đi thử vai đầu tiên sau khi phân hóa, không nghĩ đến sẽ như vậy, phải nói ngay từ đầu thì tốt rồi, muốn cọc là sau khi công bố rồi mới bị đoạt mất.
“Em biết rồi, không có gì đâu.”
Lê Sơ thực sự là có một chút tức giận, nhưng chủ yếu không phải là do bị cướp vai, trong giới giải trí đại đa số mọi chuyện vốn dĩ đã không thể dựa vào công bằng mà nói, chủ yếu là do nàng mới vừa báo tin vui với Ninh lão sư đây, bây giờ thành ra như vậy, nàng thực sự không muốn Ninh lão sư biết.
Nhìn giống như là giả vờ đáng thương, Lê Sơ không thích, xem ra sau này tiến tổ rồi mới báo tin vui đi.
[Đào Đào]: miêumiêuthởdài.jpg
[Đào Đào]: Ninh lão sư, em nói sớm
[Ninh Mạn Thanh]: Bị cướp vai?
Ninh Mạn Thanh khẽ nhíu mày, thư ký đang báo cáo công việc ngừng miệng.
Loại chuyện cướp vai thế này trong giới giải trí không hiếm thấy, bản thân Ninh Mạn Thanh cũng đã từng gặp qua, nhưng cô vẫn đều duy trí thái độ Phật hệ, tiếp tục đi tìm nhân vật khác, nhưng chuyện này xảy ra trên người Đào Đào, Ninh Mạn Thanh liền rất không vui.
[Đào Đào]:Vâng
[Đào Đào]:Vậy cũng được, vừa lúc không cần phải ngửi tin tức tố mùi gà nướng nữa, nếu không sau khi diễn xong chắn chắn em sẽ tăng mười cân.
[Ninh Mạn Thanh]: Sẽ có phim tốt hơn
[Đào Đào]:Vâng!
“Boss, có chuyện gì vui sao?”
“Hửm?”
“Ngài cười, tôi còn tưởng rằng....”
“Tôi cười sao?”
Ninh Mạn Thanh nghi ngờ, thấy màn hình điện thoại màu đen phản chiếu ảnh ngược của chính mình, thu lại ý cười.
Mặt cô lại mang lên lạnh lẽo, gõ gõ mặt bàn nói: “Để văn kiện lên đây, anh giúp tôi điều tra một chuyện.”
Sau khi thư ký rời khỏi đây, Ninh Mạn Thanh nghĩ nghĩ, lại điện về nước một cuộc điện thoại.
Lê Sơ sẽ có phim tốt hơn, những lời này, không phải cô cổ vũ, mà là khẳng định.
......
Sau khi nhắn tin với Ninh Mạn Thanh xong, Lê Sơ đi phòng bếp rửa sạch hộp giữ nhiệt, nằm trên sô pha đọc sách, chờ đợi tin hoạt động khác.
Nàng cảm thấy kỹ xảo của mình hiện tại vẫn còn chưa đủ, tất cả đều dựa vào cảm tình biểu diễn, kỹ thuật diễn tạm được, nhưng nếu không có Ninh Mạn Thanh chỉ dẫn thì cũng quá sức với nàng, vậy nên nàng phải càng nỗ lực hơn mới được.
Lê Sơ mở video thu được lúc học với giảng viên lúc trước, tiếp tục nghiên cứu.
Sau ba tiếng học kỹ thuật, Lê Sơ bắt đầu học thoại, sau khi luyện hết một giờ, miệng khô lưỡi khô ngồi lại sô pha, uống hai ly nước, mở TV lên xem nghỉ ngơi một lát.
Trên TV đang phát trailer kỳ mới nhất của << Đây là diễn viên>>, cũng chính là kỳ Lê Sơ vừa mới quay xong.
Nàng nhớ đến Ninh Mạn Thanh diễn nữ phỉ, lại nghĩ đến Ninh Mạn Thanh hôm qua.
Ninh lão sư mất khống chế xác thật không giống với Ninh lão sư bình thường, bình thường Ninh lão sư là mỹ nhân cổ điển, như là quý nữ cao quý sắc bén, mỹ lưu li lạnh băng hoa mỹ, đối với người quen thuộc lại ôn nhu tri kỹ, nhưng ngày hôm qua chị ấy.....
Lê Sơ nghĩ tới bàn tay níu lấy tay nàng, thậm chí là động tác cắn môi, đó là cường thế không thể chối từ.
Lê Sơ cắn đốt ngón trỏ tay mình, cảnh cáo đại não mình dừng nhớ lại.
Này không ổn rồi!
Lê Sơ cầm lấy giáo trình, quyết định dùng tri thức gột rửa tâm linh của mình.