Sáng 7 giờ, Lê Sơ nhận được liên hoàn điện thoại đoạt mệnh của Đường Tòng Nam, bị rống đến không dám nói lời nào.
Ngàn dặm đến gặp bạn gái nhất thời sung sướng, đối mặt với cơn thịnh nộ của nam mụ mụ.
Hôm qua lúc trên đường đi Lê Sơ cũng đã gọi điện thoại cho Tiền Đóa Đóa, để sáng hôm sau cô nói cho Đường Tòng Nam một tiếng.
Còn vì cái gì không phải Lê Sơ tự mình đi nói, đương nhiên là bởi vì Lê Sơ không dám, cảm xúc hôm qua của nàng còn chưa có sắp xếp xong, sợ bị Đường Tòng Nam phát hiện ra manh mối gì đó.
Trợ lý tận trách cầm tiền lương, sáng sớm hôm nay tỉnh dậy, nơm nớp lo sợ thông báo cho Đường Tòng Nam.
Đường Tòng Nam vừa lúc tỉnh sớm, mới buổi sáng nhìn thấy tin tức trực tiếp lửa giận công tâm, vì thế mở đầu liền mắng Lê Sơ một tràn.
“Bây giờ rốt cuộc em đang ở đâu?”
“Nam ca, đây là một việc riêng em không thể không làm. Hai ngày nữa em sẽ trở về, đến lúc đó lại liên lạc với anh, thông cáo hai ngày tới anh đẩy giúp em đi.”
Âm thanh Lê Sơ mang theo chút buồn ngủ chưa tỉnh, nhưng cho dù nàng mới nghênh đón lửa giận, thanh âm của nàng cũng cực kỳ bình tĩnh.
“Còn có chuyện gì không thể không làm mà lại không nói trước cho anh? Em biết anh vì muốn em làm đại ngôn cho nhãn hiệu mới của Diễn Mộng mà tốn bao nhiêu tâm tư không, đêm qua bọn họ nói ngày mai có thể cho em một cơ hội phỏng vấn, anh còn chuẩn bị hôm nay nói cho em, để em chăm chỉ luyện tập, kết quả em chơi anh thế này?”
Diễn Mộng là một thương hiệu xa xỉ trong nước, khá nổi tiếng, quý này vừa mới nghiên cứu ra sản phẩm mới, đang tìm người phát ngôn thích hợp, nếu có thể thành công nhận được đại diện thương hiệu Diễn Mộng, tài nguyên của Lê Sơ trong giới đại ngôn về sau chắc chắn sẽ tăng thêm một bậc.
“Thực xin lỗi.”
Lê Sơ áy náy xin lỗi, nàng cũng không biết chuyện này, trước đó Đường Tòng Nam chỉ nói với nàng, sẽ giúp nàng tìm một thương hiệu đại diện rất tốt, nếu nói ra nhất định sẽ làm nàng kinh hỉ.
Nhưng nàng không nghĩ tới thời gian sẽ không khéo như vậy, vừa lúc Ninh Mạn Thanh bị thương, Đường Tòng Nam lại giúp nàng nắm được cơ hội.
“Giữa chúng ta không cần phải nói những cái này, anh biết em chắc chắn có việc riêng quan trọng, cho nên mới làm như vậy, nhưng bảo bối, cơ hội này rất quan trọng, ngày mai lận, nếu hôm nay em có thời gian em trở về tĩnh dưỡng một chút, chuẩn bị trạng thái làn da cho thật tốt.”
Âm thanh xin lỗi của Lê Sơ rất thành khẩn, cổ lửa giận trong lòng Đường Tòng Nam liền tiêu xuống, nhẹ nhàng khuyên.
Lúc tiếng chuông điện thoại vang lên Ninh Mạn Thanh cũng đã tỉnh, dựa vào người Lê Sơ mân mê tóc với tay nàng, thính lực của cô cũng không tồi, hơn nữa khoảng cách dựa vào cũng rất gần, nên có thể nghe được âm thanh rõ ràng trong điện thoại.
Cô nhéo nhéo lòng bàn tay Lê Sơ, lúc Lê Sơ nhìn qua, lại gật gật đầu với nàng.
Tuy rằng bây giờ còn đang quan sát, nhưng cô biết chính mình không có chuyện gì quá lớn, chỉ cần chờ sau ót bớt sưng là được.
Lê Sơ cầm lại tay Ninh Mạn Thanh, cong cong mắt nhìn Ninh Mạn Thanh.
Ninh Mạn Thanh cho rằng đây là động tác đồng ý của Lê Sơ, tuy rằng trong lòng có chút không bỏ được, nhưng cũng lấy công tác của đối phương làm trọng.
Tuy rằng đại ngôn thời thượng như vậy, cô cũng có thể cho Lê Sơ, nhưng đây dù sao cũng là người đại diện nỗ lực tranh thủ cho Lê Sơ.
“Nam ca, thực xin lỗi, bên này em thực sự đi không được, ít nhất cần phải ba ngày nữa. Đối với nhãn hiệu kia em thực xin lỗi, Nam ca, anh có thể tìm giúp em lý do thoái thác qua đi được không?”
“Ví như nói mặt em dị ứng, không thể đi phỏng vấn, cái gì cũng được, dù thật ra em cảm thấy xin lỗi nhất vẫn là anh, để anh nỗ lực vì em lâu như vậy.”
Lê Sơ thực sự xin lỗi, nhưng là nàng mới chỉ đến gặp Ninh Mạn Thanh, sau ót Ninh Mạn Thanh còn chưa bớt sưng, còn không biết có thể có gì nguy hiểm hay không.
Tuy rằng biết đối phương là nữ chính trong chuyện này, tám chín phần sẽ không xảy ra chuyện gì, nhưng hiện tại Lê Sơ đã không còn xem Ninh Mạn Thanh là nữ chủ nữa, mà xem cô là bạn gái của mình.
Bia kia trầm mặc một hồi lâu mới đáp lời, nói: “Em có cái gì mà thực xin lỗi anh, đây cũng không phải là công việc của anh, hơn nữa đi rồi cũng chưa chắc có thể nhận được, chờ bộ phim của em phát sóng, tài nguyên nhất định sẽ đến nhiều hơn, dù sao em cũng rất đẹp.”
“Em bận chuyện thì đem sự tình giải quyết cho xong rồi toàn tâm toàn ý công tác đi, nếu ở đây mà tâm không ở, thì làm rối loạn lên cũng vậy, nói ba ngày xong?”
Lê Sơ giãn mặt, nặng nề mà lên tiếng: “Vâng! Chỉ ba ngày! Sau đó em nhất định sẽ nỗ lực công tác, mỗi ngày đều hướng về phía trước!”
Nhà xịn! Nam mụ mụ đệ nhất thiên hạ!
“Anh tin cái quỷ! Tắt tắt!”
Đường Tòng Nam ngạo kiều hừ lạnh một tiếng, ra vẻ không kiên nhẫn tắt điện thoại.
Lê Sơ buông di động xuống, thấy Ninh Mạn Thanh an tĩnh ngồi một bên nhưng gương mặt lại tràn đầy tươi cười, nhéo nhéo tay cô.
“Làm sao vậy? Rất ngạc nhiên sao?”
“Là rất vui vẻ.”
Thật ra Ninh Mạn Thanh rất vui vẻ, tuy rằng trong lòng nói là lấy công tác của Lê Sơ làm trọng, nhưng vẫn hy vọng nàng có thể ở lại bồi mình.
Cái cô càng vui vẻ chính là, Lê Sơ cũng không có do dự mà đưa ra quyết định này, thuyết minh cô trong lòng Lê Sơ thực sự là cực kỳ có trọng lượng.
“Có phải chị cảm thấy em không não khi yêu đương không? Em đây không phải như vậy đâu, chỉ là vừa chọn một thứ quan trọng với em hơn thôi.”
Lê Sơ không cố tình nói lời âu yếm, chỉ là thẳng thắng chia sẻ cảm xúc của mình vừa nãy, tuy rằng nàng nói trắng ra với Ninh Mạn Thanh như vậy, có khả năng không còn lãng mạn nữa.
Bất quá chỉ là một hợp đồng đại ngôn chưa chắc có thể tranh thủ được, trong lòng nàng căn bản không quan trọng bằng Ninh Mạn Thanh, nàng cảm thấy thực xin lỗi không phải vì bỏ lở cơ hội lần này, mà xin lỗi vì phụ nỗ lực của Đường Tòng Nam cho mình.
“Một cơ hội công tác mà thôi, sau này em sẽ có nhiều cơ hội như vậy, em sẽ có rất nhiều rất nhiều, thậm chí còn có tốt hơn.”
Sao Ninh Mạn Thanh cảm thấy bạn gái không não yêu đương chứ, nếu khóe miệng có thể banh tới Thái Dương được thì giờ khắc này chắc chắn là cô làm được luôn rồi.
Ninh Mạn Thanh muốn biểu đạt kích động của bản thân mình, lại bị bạn gái ngọt ngào vô tình từ chối.
Sáng sớm tinh mơ không thích hợp, ngày hôm qua Lê Sơ vẫn còn chưa hòa hoãn lại đâu.
So với sự tức giận vì sáng sớm không thấy nghệ sĩ nhà mình như Đường Tòng Nam, thì cảm giác trong phòng bệnh của nghệ sĩ nhà mình nhiều thêm một người như Nhiễm Nhan Như thì chỉ cảm thấy hoảng hồn.
“Chờ chờ chờ chờ đã.....”
Nhiễm Nhan Như ấn giữa mày, nhìn bộ dáng Ninh Mạn Thanh đang đút người ăn táo, giống như một cổ máy móc trơn tru.
“Có việc gì sao? Không có việc gì thì đi ra ngoài đi.”
Ninh Mạn Thanh lên tiếng với bạn tốt, nữ nhân nói chuyện yêu đương không muốn bị quấy rầy, chính là vô tình như thu cuốn hết lá vàng vậy đấy.
Nhiễm Nhan Như nhìn cô nương đang ngồi ở mép giường đối diện nàng cười thẹn thùng, bước chân như bay mà rời đi.
Người này hình như có chút quen mắt, nếu nàng nhớ không lầm thì, đây còn không phải là nữ một đóng cảnh tình cảm với Ninh Mạn Thanh trong phim vừa rồi sao?
Đây không phải là diễn cảnh sinh tình đi?
Nhìn bộ dáng của hai người họ, nàng muốn thuyết phục chính mình hai người chỉ là bạn bè bình thường thôi cũng không được luôn ấy.
Nhiễm Nhan Như đứng ngây ngô trước cửa một hồi lâu, lấy ra di động hưng phấn gọi cho Bạch Vụ.
“Biết gì không, Lão Ninh có động tĩnh!”
“Là cô nương nhìn đặc biệt ngoan ngoãn đóng cặp với cậu ấy đúng không?”
Bạch Vụ ở bên kia đại dương nằm trên giường thảnh thơi nhận điện thoại một chút cũng không kinh ngạc, phải biết rằng lúc Ninh Mạn Thanh ở bên này điên cuồng công tác cũng không quên bớt thời gian xem tin nhắn của người kia.
“Đúng vậy, cậu biết mà lại không nói cho tôi? Cậu gạt tôi?”
Nhiễm Nhan Như cảm thấy chính mình là bạn tốt kiêm người đại diện cũng quá thất trách đi, rõ ràng phải là người đầu tiên biết mới đúng, kết quả lại là người cuối cùng, Bạch Vụ còn biết trước!
“Sao tôi có thể gạt cậu được, Lão Ninh nói cho cậu biết rồi.”
“Tôi đâu có biết...... Ai..... Chờ một chút.... Nói không chừng tôi có biết gì đó.”
Nhiễm Nhan Như vốn muốn trả lời theo bản năng, sau đó nàng bỗng nhiên nhớ đến ngày nọ năm trước.
Ninh Mạn Thanh phân hóa bị nàng đưa vô bệnh viện sốt ba ngày, lúc nàng đi vào phòng đó có nghe được một mùi hương của Omega, chẳng lẽ lúc đó liền....
Nếu nàng nhớ không lầm, sau đó hai người còn gặp lại, thậm chí còn hợp tác.
Hai người kia cư nhiên có thể giả vờ như không có việc gì ở trước mặt nàng?
Nhiễm Nhan Như cũng không có ngửi qua hương vị tin tức tố của Lê Sơ, cho nên nàng cũng không dám kết luận chủ nhân của tin tức tố sáng hôm đó là Lê Sơ.
Nếu thật là Lê Sơ, Ninh Mạn Thanh thật đúng là cầm thú!
Nếu không phải, Ninh Mạn Thanh còn cầm thú không bằng!
Phòng bệnh, Ninh Mạn Thanh bỗng nhiên hắc xì hai cái.
“Bị người đại diện chị biết như vậy, không có chuyện gì sao?”
Tuy rằng Lê Sơ biết Nhiễm Nhan Như là bạn tốt của Ninh Mạn Thanh, sẽ không cần lo đến chuyện này, nhưng ngoài mặt vẫn muốn hỏi một tiếng.
“Không sao đâu, chúng ta là bạn tốt rất nhiều năm, sau này tôi đem liên hệ của cậu ấy cho em, nếu em không liên hệ được với tôi, có khả năng là tôi đang bận ở phim trường, em có thể hỏi cậu ấy hành trình của tôi.”
Lê Sơ gật đầu, lại lần nữa phát hiện cảm giác an toàn trong tình yêu không cần phải nỗ lực tìm kiếm, mà là đối phương cho nàng dễ như trở bàn tay.
Lê Sơ ở đây ngây người ba ngày, xác định Ninh Mạn Thanh đã qua thời kỳ nguy hiểm liền rời đi.
Nếu còn không đi, không chỉ đào bị hút không còn miếng nước, mà hột đào cũng bị đào mất luôn.
Trước khi chọn phim mới, Lê Sơ đi quay một chương trình truyền hình.
Đây là chương trình kiểu du lịch lữ hành, tên là <<Thời gian chậm rãi>>, có mấy thành viên cố định và khách mời hằng kỳ, cùng nhau ăn ăn uống uống ở những nơi có cảnh đẹp, địa điểm du lịch nổi tiếng hoặc nơi có phong tục nhân tình, sẵn tiện tuyên truyền một chút tài nghệ cá nhân.
Lê Sơ tham gia là làm MC cố định, chương trình được quay trước hai kỳ, sau đó lại biên tập cắt nối làm điều chỉnh lại.
Sau khi có trailer, kỳ thứ nhất là đi đảo, màn ảnh ban đầu là chiếu một đoạn ngắn vào đêm dài, từ ngoài biển xa xa quay đến dáng người.
Chân trời mang màu xanh u lam, giống như hòa cùng nước biển, Lê Sơ mặc váy trắng trong, vạt váy bị nước biển đánh đến trong suốt một nửa.
Gió biển, tóc đen, váy trắng, lụa mỏng, nàng giống như mỹ nhân ngư từ hải vực lên phiêu du.
Nàng vén tóc dài, cười minh diễm trước máy quay.
Cảnh này thực sự quá đẹp, cho nên cắt trước một đoạn này, cũng thêm phụ đề vào, làm đoạn mở đầu chương trình du lịch này.
Bình luận trở thành chiến trường, Lê Sơ thành công hút một đợt fan nhờ mỹ mạo.
Fans mới kích động rít rào ở Weibo: Vốn dĩ tôi chỉ vì thấy mặt mới nhảy hố, kết quả xem một kỳ thì phát hiện tỷ tỷ quả là người bình thản, nói chuyện thực săn sóc, còn luôn cong người với lao công, phát hiện bà lão mắt không tốt cho nên cũng cố gắng làm chậm lại, đợi bà làm xong, đây là tiên nữ hạ phàm xuống nhân gian gì đây!
Phim trường, Ninh Mạn Thanh đang nghỉ ngơi trên xe biến tốc nhìn di động, diễn viên diễn cảnh đánh nhau với cô muốn diễn thử thấy cô cực kỳ nghiêm túc nhìn di động đánh chữ, cho rằng cô đang nói chuyện gì đó cực kỳ nghiêm trọng, cũng không có mặt mũi quấy rầy.
Nhưng mà.....
@Bạn gái chính quy của Đào Đào: Lão bà của tôi đương nhiên là nhất rồi!