Sau mấy phút Lê Sơ gửi tin, nhận được tin trả lời.
[Ninh lão sư]: Dán ngăn trở tin tức tố?
Tin nhắn không đầu không đuôi gửi lại Lê Sơ, nhưng trong nháy mắt Lê Sơ lại hiểu được ý nghĩ của Ninh Mạn Thanh, đầu ngón tay lướt trên màn hình.
[Lê Tiểu Sơ]: Hết hiệu lực mà cậu ấy quên mất, sau đó đã nhanh chóng dán lại.
[Ninh lão sư]:Gặp phải ở trên đường sao?
[Lê Tiểu Sơ]: Không phải, ở buổi thử vai á.
Vốn dĩ Lê Sơ không định nói đến chi tiết như vậy, do cả ngày hôm nay đó là chuyện thú vị nhất, chỉ là Ninh Mạn Thanh hỏi như vậy, nàng liền đem cả quá trình hôm nay toàn bộ kể ra, đương nhiên, không nói đến sự kiện với Chung Duyệt ra.
Chung Duyệt khiêu khích Lê Sơ cũng không để vào mắt, nàng cũng không lo lắng Chung Duyệt sẽ nhắm vào nàng, nàng cảm thấy chỉ cần có thực lực nhất định sẽ có thể nổi tiếng, đối với giá trị thương mại của mình, nàng vẫn hiểu rõ, bất quá trong lòng nàng có nhiều tự tin, là do nàng quen được Ninh lão sư.
“Đóa Đóa, gọi gà nướng mật ong cho chị đi.”
Lê Sơ vừa nhắn tin với Ninh Mạn Thanh vừa nói chuyện phiếm với trợ lý, nàng thèm.
“Lê tỷ.... Không được đâu....” Tiền Đóa Đóa cầm di động vẻ mặt khó xử, nhìn sườn mặt Lê Sơ nói, “Nam ca nói chị phải bắt đầu giảm béo, đêm nay phải ăn đồ giảm cân.”
“Vì cái gì? Không phải chứ?”
Lê Sơ kêu rên, nàng sờ sờ bụng đói của mình, lại sờ sờ chân mình, lâm vào thống khổ.
Theo lý mà nói, nàng không xem là béo, thậm chí còn gọi là thon thả, cái gì nên có đều có, nhưng nàng cũng biết, lên màn hình sẽ béo hơn một chút, phải gầy hơn nữa khi lên hình mới mỹ lệ.
Làm nghệ sĩ thật là khó a, muốn vui vẻ ăn gà nướng hu hu hu hu.
Lê Sơ hấp hối giãy dụa nói: “Hôm nay ăn một lần cuối? Ngày mai mới bắt đầu được không?”
“Vậy em hỏi Nam ca một chút.”
Tiền Đóa Đóa nhìn ánh mắt sáng lấp lánh của Lê Sơ, thực sự không có cách nào từ chối.
Nhưng Đường Tòng Nam nhận được điện thoại, nhẫn tâm từ chối.
“Còn ăn gà mật ong? Để nàng an phận ăn rau!”
“Lê tỷ, Nam ca nói chị ăn rau!”
“Ọc.”
Trong bụng Lê Sơ lại ngo ngoe rục rịch, mẹ kế thật nhẫn tâm!
Sau khi về đến nhà, Lê Sơ lại bắt đầu đau khổ ăn rau, tuy rằng có ức gà, nhưng nàng chỉ cảm thấy nhạt như nước ốc.
Nàng gian nan ăn một chút, có chút buồn bực chậm rãi ăn, lại nhận được một cuộc gọi.
“Xin hỏi là Lê Tiểu Sơ sao, tôi từ giải trí Hắc Kim....”
Cuộc gọi này nửa giờ mới kết thúc, Lê Sơ từ hưng phấn ban đầu đến có chút nghi ngờ.
Sau khi nói chuyện điện thoại xong, nàng lập tức gửi tin cho Ninh Mạn Thanh.
[Lê Tiểu Sơ]: Ninh lão sư, giải trí Hắc Kim vừa mới điện cho em, họ muốn đào em qua công ty bọn họ.
Bên kia rất nhanh nhắn trả lời.
[Ninh lão sư]: Hắc Kim khá tốt.
Lê Sơ hiểu rõ, giải trí Hắc Kim rất tốt, so với Phù Vũ của nàng hiện tại tốt gấp mấy lần, là một trong những công ty top đầu, cho nên nàng mới hoang mang, đối phương làm sao lại tìm đến tiểu nhân vật như nàng, chương trình của nàng quay tối mai mới được công chiếu đây!
[Lê Tiểu Sơ]: Đúng vậy, em còn đi tra xét một chút, hẳn không phải lừa đảo, nhưng tự nhiên bọn họ tìm em em thấy rất kinh ngạc a.
[Ninh lão sư]: Chủ Hắc Kim là Omega, nàng đối với nghệ sĩ công ty rất có ưu đãi, nghệ sĩ Omega trong công ty tốt hơn những công ty khác nhiều, hơn nữa em cũng có thiên phú và linh khí, không cần kinh ngạc.
[Lê Tiểu Sơ]: Trong điện thoại họ cũng nói như vậy, nhưng em cảm thấy có chút không thực tế, hơn nữa hợp đồng họ đưa em đãi ngộ còn rất tốt, còn không phải là hợp đồng dài hạn.
Chuyện này lại càng kỳ quái, Lê Sơ chưa từng thấy người nào lương thiện như vậy, đây chẳng lẽ là nhà từ thiện thời hiện đại sao?
[Ninh lão sư]: Chờ hợp đồng đến gửi cho tôi xem.
[Lê Tiểu Sơ]: Được nha!
[Ninh lão sư]: Đừng quá lo lắng
[Ninh lão sư]: Gần đây Vu Phi Minh có tìm em không?
[Lê Tiểu Sơ]: Không có.
Lê Sơ tận lực không đi đến tổng công ty, dù sao cũng không có yêu cầu gì, Vu Phi Minh cũng chưa liên hệ đến nàng.
[Lê Tiểu Sơ]: Còn Ninh lão sư thì sao, gần đây có phải quay gì không, cảm giác chị có chút bận?
Kỳ thật Lê Sơ rất ít khi hỏi tình hình gần đây của Ninh Mạn Thanh, trong lịch sử trò chuyện của các nàng, đại đa số đều là nàng chia sẻ mọi chuyện với Ninh Mạn Thanh, Lê Sơ cảm thấy Ninh lão sư đối xử với nàng tốt như vậy, nàng cũng nên quan tâm cô nhiều một chút.
Tuy rằng trong truyện gốc nàng không nhớ rõ ít nhiều, hơn nữa cốt truyện đã đi đến hướng nào nàng cũng không biết, nhưng lỡ như nhớ đến, nói không chừng còn có thể giúp cô một chút.
[Ninh lão sư]: Uh, có một số việc, ngày mai gặp.
[Lê Tiểu Sơ]: Vâng, ngày mai gặp.
Ngày mai là bắt đầu quay kỳ mới của <<Đây là diễn viên>>, đến lúc đó lại có thể gặp mặt Ninh lão sư rồi.
Tâm tình Lê Sơ sung sướng, động tác ăn rau cũng tình nguyện hơn nhiều.
Thật ra Lê Sơ muốn đem chuyện Hắc Kim liên hệ nàng nói cho Đường Tòng Nam nghe, nhưng sự tình còn chưa chắc chắn, không nên để hắn vui vẻ sớm, huống chi việc này cũng chưa quyết định xong.
Nàng đã nói “cẩu phú quý, chớ tương quên”, Tiền Đóa Đóa có thể dễ dàng mang theo cùng, còn Đường Tòng Nam có thể trở thành người đại diện của nàng nữa không lại là chuyện không chắc, nàng tận lực tranh thủ một chút mới được.
Trong mắt nàng, năng lực nghiệp vụ của Đường Tòng Nam vẫn xem là tốt, tuy rằng khả năng hiện tại cũng không phải rất xuất sắc, nhưng tình cảm quan tâm với nghệ sĩ lại là thật, nếu có thể, nàng đương nhiên hy vọng đem nam mụ mụ theo bên người.
Dù sao nàng cũng không có chí hướng rộng lớn, cũng không có gì chắc chắn nàng sẽ trở thành đỉnh lưu*, có thể sống vui vẻ là được.
*đỉnh lưu: lưu lượng nằm trong top, người có độ nổi tiếng, phổ biến cao
Lê Sơ đọc sách tiêu thực một chút, 9 giờ hơn mới vào phòng tắm, tắm rửa skincare làm hết một loạt mới lên giường nằm.
Nàng vô thức mở giao diện chat của mình, danh sách liên hệ của nàng không nhiều lắm, trên cùng là Ninh Mạn Thanh, kế là Đường Tòng Nam và Tiền Đóa Đóa.
Trên màn hình còn dừng lại ở dòng “ngày mai gặp”, Lê Sơ ngáp một cái, nhắn tin chúc ngủ ngon cho Ninh Mạn Thanh.
Bên kia cũng trả lời, nhắn đến một tin bằng giọng nói
“Ngủ ngon.”
Ngắn ngủn hai giây, cùng với âm thanh hô hấp nhẹ nhàng.
Thanh âm kia không giống như trong trí nhớ Lê Sơ, có lẽ vì ghi âm trong điện thoại hơi khác, nghe lên chút khàn khàn.
Lê Sơ nghe lại hai lần, ngượng ngùng bấm lưu lại.
Ư ư ư, âm thanh Ninh lão sư thực sự kích thích a!
Trong lòng Lê Sơ có chút xao động, tin tức tố cũng vô thức tràn ra ngoài.
Trên mặt Lê Sơ đỏ ửng, kỳ thật nàng không có lòng kinh nhờn Ninh lão sư, nhưng là nàng có chút không khống chế được thân thể của mình.
Thân thể đã từng bị tin tức tố của Alpha đánh dấu xâm chiếm, giống như mỗi tế bào trong cơ thể đều biểu đạt khát vọng, không khí xung quanh trở nên nóng ướt cô đặc, giống như trở về đêm triền miên hôm đó.
Lê Sơ không muốn lấy tay mình ra dùng, nàng cưỡng bách chính mình đi vào giấc ngủ, trằn trọc một hồi lâu, mới nặng nề ngủ đi.
Tin tức tố vị mật đào thoáng ra, dần dần phiêu đãng trong không khí.
Ngày hôm sau đôi mắt Lê Sơ thâm quầng dại ra rời giường, yên lặng đi phòng vệ sinh giặt quần.
Nếu nàng có tội, pháp luật sẽ phạt nàng, chứ không phải để Ninh lão sư tra tấn nàng trong mộng!
Nàng thực sự sắp dục cầu bất mãn hu hu hu.