Sau Khi Xuyên Thư Ta Bị Nữ Chủ Đánh Dấu

Chương 1: Chương 1: Xuyên Thư




Lê Sơ chưa từng nghĩ đến bản thân sẽ gặp phải loại chuyện như xuyên sách này.

Giờ khắc này nàng đang dại ra nhìn ly nước trong tay mình, đôi mắt giật giật.

Trước khi xảy ra tai nạn, Lê Sơ vừa mới xem xong một quyển ngôn tình ABO.

Đây là lần đầu tiên nàng xem thể loại này, giới tính của nhân loại không phải là nam nữ, mà là Alpha, Beta và Omega.

Số lượng Alpha và Omega không chiếm nhiều trong tổng dân số, bọn họ bị hấp dẫn bởi tin tức tố của nhau, Beta không có tin tức tố cũng không ngửi được tin tức tố, tương đương với người thường.

Nàng hứng thú dào dạt mở truyện, sau đó phát hiện ở chương 1, nữ pháo hôi giả ý cầu hòa kỳ thật là muốn hạ thuốc nữ chủ, muốn quay lại video nữ chủ bất nhã kia lại cùng tên cùng họ với nàng.

Nữ pháo hôi này được miêu tả cũng rất ít, mở đầu chương 1 chỉ ba bốn trăm từ, sau đó mới là cốt truyện chính thức, Lê Sơ cũng không để ý tiếp tục đọc tiếp, phía dưới chương 1 còn hài hước để lại bình luận, nữ pháo hôi này cùng tên với nàng.

Sau đó cũng có người trả lời bình luận của nàng, “đề nghị đọc kỹ toàn truyện, tránh bị xuyên sách nha!”

Lúc ấy Lê Sơ chỉ ha ha cười, hiện tại nàng chỉ muốn la lên, người anh em, ngươi quá thần thông đi!

[Đèn thủy tinh ngược sáng chiếu đến gương mặt tái nhợt của nàng, nàng biết nàng sắp phải chào đón tương lai như thế nào]

Đây là nguyên văn miêu tả nữ pháo hôi sau khi mưu kế bị bại lộ, mà Lê Sơ cũng cảm thấy đây là miêu tả sinh động tình trạng hiện tại của nàng.

Cứu mạng!!!! Vì sao lại xuyên sách!!! Vì sao vẫn bắt đầu bằng con đường chết!!!!

Ly nước Lê Sơ cầm trong tay cũng bắt đầu run, căng da đầu ngẩng mặt nhìn nữ nhân đứng trước mắt, lúc thấy rõ mặt cô, hô hấp hơi dừng.

Ninh Mạn Thanh không hổ là nữ chính của bộ truyện này, trong truyện cô được xưng là nhan sắc thần tiên trong giới giải trí, tuy rằng giờ phút này cô vẫn còn chưa phân hóa, nhưng mỹ mạo này cũng khiến Lê Sơ hét chói tai trong lòng một trăm lần.

Ninh Mạn Thanh đẹp, là một loại tươi đẹp mỹ mạo, ngũ quan của nàng thiên về hướng cổ điển, mang theo hơi thở u nhã, cao ngạo giống như tiểu thư khuê các tuyệt diễm tinh thông kinh văn cổ đại, giống như mỹ nhân ngọc bích thượng đẳng, thậm chí trong thanh nhã lại không mất đi sự sắc bén, đôi mắt phảng phất có thể nhìn thấu lòng người.

Giờ phút này, hai mắt cô dừng trên người nàng, tay cũng đưa đến phía nàng lấy ly nước trong tay.

“Từ từ.”

Lê Sơ nhìn không được kêu dừng, làm tay Ninh Mạn Thanh ngừng giữa không trung.

Lê Sơ biết, tuy bề ngoài Ninh Mạn Thanh đang là Beta, nhưng uống xong ly nước này, cô sẽ bị kích thích, thức tỉnh phân hóa thành Omega, sau đó gặp được nam chủ phù hợp với mình, bắt đầu tiến bước trong con đường tình yêu và sự nghiệp.

Nàng chỉ là vô tình quấy nhiễu sự nghiệp diễn xuất của nữ chủ, nhưng vấn đề là nếu nữ chủ uống xong ly nước này, thân là pháo hôi như nàng chắc chắc sẽ xong đời, theo hướng đi của cốt truyện là kết cục chết không được tử tế.

“Cô đang có ý đồ gì?”

Ninh Mạn Thanh nhìn gương mặt tràn đầy mâu thuẫn của nữ nhân trước mặt, trong mắt mang theo chút lạnh lẽo.

Nàng mời cô đến đây, lại nói mấy lời lấy lòng, nói cái gì muốn cô tha thứ thái độ trước kia của mình, chỉ cần uống ly nước này sẽ tiêu tan hiềm khích lúc trước.

Chỉ là nàng lại cầm ly nước trầm mặc rất lâu, lúc cô muốn đưa tay lấy lại cản trở, muốn nói không có vấn đề gì, cô cũng không tin.

“Tôi tự dưng có chút khát, tôi lấy ly nước khác cho chị.”

Ngón tay Lê Sơ có chút mất tự nhiên nắm chặt thành ly, nàng biết Ninh Mạn Thanh đã có nghi ngờ.

Nguyên chủ vốn dĩ muốn đối phó với Ninh Mạn Thanh, từ khắc họa bên ngoài có thể thấy được nguyên chủ ghen ghét Ninh Mạn Thanh rất nhiều, Ninh Mạn Thanh cũng không phải là dạng thánh mẫu gì, tuy rằng nàng không định cho Ninh Mạn Thanh uống ly nước chứa thuốc này, nhưng nếu bị Ninh Mạn Thanh phát hiện ly nước có thuốc cùng với camera trong phòng, thì kết cục của nàng phỏng chừng cũng không thể tốt hơn so với nguyên chủ chút nào đâu.

Không thể để lại chứng cứ, Lê Sơ dứt khoát kiên quyết uống hết ly nước này, quẹt vệt nước trên môi lại rót cho Ninh Mạn Thanh một ly nước khác.

Nàng giả vờ trấn định, Ninh Mạn Thanh lại liếc mắt nhìn nàng một cái, tiếp nhận ly nước, cũng không có uống.

Lê Sơ cũng mặc kệ cô có uống hay không, nàng đã nghĩ kỹ rồi, tuy rằng không biết giới tính nguyên chủ là gì, chỉ cần trước khi thuốc phát huy tác dụng, để Ninh Mạn Thanh rời khỏi đây là được, sau đó nàng sẽ gọi cho người đại diện của nguyên chủ, dọn dẹp xong ly nước với camera giấu trong này thì đi bệnh viện giải quyết tình trạng thân thể của mình, như vậy là có thể hoàn mỹ né tránh đoạn tình tiết này.

Sau đó nữ chủ thế nào, cũng không có liên quan đến nàng, nàng trốn đi, cùng lắm thì ai về nhà nấy là tốt rồi!

Nhưng thời gian thuốc phát tác so với sự tưởng tượng của Lê Sơ còn nhanh hơn rất nhiều, nàng siết chặt ly trong tay, cúi đầu nói với Ninh Mạn Thanh: “Cảm ơn chị hôm nay đồng ý lời hẹn này, tôi không tiễn chị, tôi đi vệ sinh một chút, có thể không đưa chị ra ngoài.”

Lê Sơ nói xong cũng không kịp xem phản ứng của Ninh Mạn Thanh, vội vàng chạy vào toilet.

Nàng vừa mới vào, chân đã có chút run rẫy mà dựa vào bồn rửa tay, đá hoa cương lạnh lẽo làm nàng dễ chịu hơn một chút, nàng miễn cưỡng đứng thẳng người.

Lê Sơ liếc mắt nhìn gương, khi thấy rõ bộ dáng trong gương, kinh ngạc mà mở to hai mắt nhìn, biểu tình đông cứng.

Nàng không biết nguyên chủ ra sao, nhưng gương mặt trong gương này đích xác giống với bản thân y như đúc.

Mà hiện tại nàng cũng không rảnh lo này nọ, nàng mở vòi nước dùng nước lạnh vỗ mặt, bọt nước rơi xuống từ đôi má nóng đỏ, làm ướt đến cổ áo nàng.

Lê Sơ bực tức tác dụng của thuốc quá mạnh mẽ, duỗi tay sờ túi, mới phát hiện di động của nguyên chủ không có để trên người.

Chân nàng đã mềm đến độ không đứng được, cổ ám hỏa theo xương sống dâng đến trong máu, nàng nhịn không được khép lại hai chân.

Trong lòng nàng khóc lóc thảm thiết, biết vậy vừa rồi không nên uống, nàng giả vờ làm rớt ly nước kia xuống đất không phải là tốt hơn sao!!!

Một mùi hương đào ngọt ngào nổ tung trong phòng, làm Lê Sơ hốt hoảng, trong người nàng bị dục hỏa thiêu đốt, hương thơm từ nơi nào phát ra nàng cũng không có tâm trạng tra xét, nàng dùng sức mở cửa phòng vệ sinh, muốn đi ra ngoài tìm di động gọi điện thoại.

Ninh Mạn Thanh vốn là muốn rời đi.

Tuy rằng không biết Lê Sơ đang muốn làm gì, trước sau lời nói phản ứng đều quái dị, nhưng cũng không trong phạm vi cô cần quan tâm.

Chỉ là khi nàng đi đến cửa chuẩn bị ra ngoài, lại nghe hương tin tức tố mùi mật đào.

Từng đợt phảng phất, nhè nhẹ ngọt ngào, đem cô đông cứng ở một chỗ, khiến cô mê đắm lại tham luyến, trái tim cũng truyền đến rung động cực kỳ xa lạ.

Ninh Mạn Thanh nghĩ, cô vốn không nghe được tin tức tố mới đúng, cô chỉ là Beta, lúc 18 tuổi đến bệnh viện kiểm tra trên báo cáo đo lường đã viết rất rõ ràng.

Nhưng cỗ mùi hương tin tức tố kia lại càng ngày càng nồng, tuyên bố vừa rồi không phải là ảo giác của mình.

Đầu lưỡi cô giống như muốn nổi lên vị ngọt của mật đào, đại não vì hương vị tin tức tố cũng có chút thiếu oxy, cô không tự giác đi đến gần nơi phát ra mùi hương, tiếng vang từ tay nắm cửa khiến cô trong nháy mắt thanh tỉnh.

Nhưng kế tiếp nhìn đến một màn này, cô cũng đã cứng đờ tại chỗ.

Tóc đen ướt đẫm dính vào gương mặt trắng nõn của Lê Sơ, gương mặt đỏ hồng cùng đôi mắt sáng ngời lúc này bịt kín một tầng hơi nước, thân thể không tự giác đong đưa, đầu ngón tay cầm tay nắm cửa cũng lan tràn mùi hương tươi ngọt.

Giống như một quả đào chín mọng, chỉ cần dùng sức là có thể niết thành nước.

Hoạt sắc sinh hương, không khác là mấy.

Hô hấp Lê Sơ càng thêm nặng nề, đầu óc cũng không thanh tỉnh, trước mắt nàng bao phủ một tầng hơi nước, chỉ là thấy bóng người mơ hồ trước mặt mình, hẳn là Ninh Mạn Thanh còn chưa đi.

Nàng phảng phất như thấy được cứu tinh, đâm sầm chạy đến.

“Ninh Mạn Thanh....”

Giúp tôi gọi điện thoại.

Lê Sơ không kịp nói một câu hoàn chỉnh, ý thức đã hoàn toàn rơi vào mê loạn.

Với Ninh Mạn Thanh mà nói, trong mắt cô chỉ thấy bộ dáng nàng nỗ lực tiến đến gần mình, sau đó tỏa ra mùi hương ngọt ngào.

Môi đỏ lại gọi tên cô bằng âm thanh mềm mại, đôi mắt phảng phất mang theo một đầm nước xuân.

Tuyến thể sau cổ Ninh Mạn Thanh nóng lên, đại biểu cho bản năng khát vọng điên cuồng chiếm hữu Omega trước mắt thuộc về mình.

Ý chí của Ninh Mạn Thanh cũng hỏng mất, cô nắm lấy cằm Lê Sơ hỏi: “Thuốc ức chế của cô đâu?”

Lê Sơ không có trả lời cô, chỉ vòng tay ôm lấy cổ cô.

Ý thức mất khống chế.

Ninh Mạn Thanh nhìn nữ nhân cơ hồ mềm thành nước trong lòng ngực, đem nàng bế lên.

Lê Sơ nghe được một cỗ mùi hương thoang thoảng, như mùi hoa lan cũng không chỉ là mùi hoa lan.

Trong thanh hương mang theo một chút cay chát, giống như trà mây nàng đã từng uống qua.

Tay nàng muốn bắt lấy mùi hương kia nhưng bất lực, sau đó một đôi tay dài mảnh khảnh nắm lấy bàn tay nàng, ở giữa những khe hở nắm lấy thân thể đang run lên của nàng.

Mùi hương trà bao bọc lấy mùi mật đào, trong hòa trung hòa ra một cổ hương thơm cực kỳ đặc thù, vừa thanh đạm vừa ngọt ngào.

Giống như mưa phùn xối lên lá trà cùng trái đào, bịt kín cả người.

Lê Sơ nức nở ra tiếng, nàng giống như con thuyền cô độc trong mưa gió, bất lực lạnh lẽo, nhưng phía sau ấm áp lại cứu rỗi nàng, phiến ấm áp kia đem nàng gắt gao quấn lấy, giống như loại thực vật dây leo nào đó, chỉ là loại này lại thật mềm mại, giống như ngọn gió nhẹ nhàng phớt qua.

Lê Sơ nghe được tiếng tim đập của người kia, cảm nhận được hơi thở của người kia, nàng gần như quyến luyến hít lấy mùi hương như mây này.

Cổ mùi hương kia vừa ôn nhu vừa cường thế chiếm lấy đại não nàng, khống chế cảm quan của nàng, muốn nàng mê loạn, muốn nàng thuần phục, muốn nàng cam tâm tình nguyện giao phó.

Đau đớn làm tay Lê Sơ mất đi lực đạo, móng tay được cắt tỉa tỉ mỉ để lại mấy vệt đỏ trên tấm lưng như lụa.

“Ngoan, đừng sợ.”

Thanh âm này mang theo chút trầm, rời vào màng nhĩ khiến Lê Sơ không tự giác buông lỏng tay, lông mi run rẩy, nước mắt được hôn lấy.

Tuyến thể sau cổ tràn đầy mùi hương mật đào, mê hoặc cô cắn liếm hết ngon ngọt, hàm răng Alpha dễ dàng đâm thủng tuyến thể, giống như đòn độc ngắn ngủi đánh dấu con mồi của mình.

Mùi hương mây mù lạnh lạnh tràn vào trong thân thể, Lê Sơ run rẩy dữ dội, đại não nàng cũng trống rỗng, không thể suy nghĩ được gì, phảng phất giống như đỉnh núi vươn khỏi đám mấy đón lấy ánh mặt trời, ôn nhu đến mức giờ phút này nàng chấp nhận chịu chết.

.....

Lúc Lê Sơ tỉnh lại, có thể nói là ngũ lôi oanh đỉnh.

Ninh Mạn Thanh ngủ say bên cạnh, so với hôm qua cô đã phân hóa thành Alpha, nhìn cô hiện tại càng có tính công kích, Lê Sơ không dám nhìn nhiều, đầu óc nàng hỗn loạn thành một mảnh, hai chân đang nhũn ra cũng dùng tốc độ nhanh nhất mặc xong quần áo, chạy trối chết.

Lúc trốn đi cũng không quên mang đi camera giấu ở chậu hoa, nàng mang khẩu trang và đội nón, ngồi trên xe taxi hai mắt vô thần.

Omega của ta đâu? Tuyệt thế Omega đại nữ chủ của ta đâu?

Vì sao cô lại biến thành A?

Vì sao?

Cốt truyện đâu có viết như vậy?

.....//....

Editor lải nhải:

Phổ cập kiến thức ABO (lưu ý chỉ áp dụng ABO trong án văn này)

ABO trước phân hóa – sau phân hóa: Theo giả thuyết trong truyện này thì khi sinh ra, ngoài giới tính sinh học (nam nữ - không quan trọng), thì sẽ có giới tính chính là Alpha (A) Beta (B) và Omega (O).

Quyết định giới tính ABO dựa trên tin tức tố, sự phân hóa diễn ra từ lúc mới sinh đến năm 18 tuổi, nếu sau 18 tuổi chưa phân hóa xem như đã gần 80% là Beta, một số trường hợp sau 18 tuổi mới phân hóa, gọi là phân hóa muộn.

Tin tức tố: Xem như là dấu hiệu nhận biết AO trong truyện này, tin tức tố có thể khống chế điều khiển được, tưởng tượng như kiểu siêu năng lực vậy, và tin tức tố trong truyện này đại diện cho xxx cùng với tuyến thể (mức độ nhẹ, nặng tùy điều khiển, sau đó sẽ có giải thích..... =)))

Chỉ có A và O có tin tức tố và ngửi được tin tức tố, B không có cũng không ngửi được.

Mỗi tin tức tố có một mùi khác nhau, xem như là đặc trưng của tin tức tố.

Tuyến thể: Về mặt sinh học như nam nữ bình thường, thì điểm nhạy cảm và để dựng dục nằm ở tuyến thể, theo miêu tả thì tuyến thể hơi u lên ở phía sau cổ, ở O và A nơi đó cũng là nơi phát ra tin tức tố.

Đánh dấu (tiêu ký): Có 2 mức độ đánh dấu là thiển độ tiêu ký và cao độ tiêu ký.

Thiển độ tiêu ký (ngắn ngủi đánh dấu (QT)): Cắn nhẹ vào tuyến thể, dùng để an ủi lẫn nhau, tượng trưng cho việc xxx mức độ nhẹ (kiểu ở bên ngoài hoặc oral sex của nữ nữ), thiển độ tiêu ký để lại mùi hương của A lên người O khoảng 2 3 ngày mới phai nhạt bớt, dẫn đến việc đi ra ngoài sẽ bị phát hiện =))) Đây giống như là một kiểu đánh dấu lãnh thổ vậy, các chương sau sẽ giải thích rõ hơn.

Cao độ tiêu ký (vĩnh cửu đánh dấu (QT)): Vẫn là cắn vào tuyến thể nhưng lại là truyền tin tức tố vào người O, có thể khiến O mang thai, cũng tượng trưng cho việc xxx mức độ nặng (kiểu ở bên trong =))). Sau khi cao độ tiêu ký thì O sẽ hoàn toàn bị ràng buộc ở bên A, không thể phát sinh quan hệ với người khác.

Thuốc ức chế: Vì tin tức tố phát ra sẽ khiến các A O ngửi được (nếu A ngửi thấy A thì khó chịu, A ngửi thấy O hoặc ngược lại thì bị kích thích) nên sẽ bình thường sẽ dùng miếng dán ức chế dán sau tuyến thể. Mỗi A và O đều có kỳ mẫn cảm, trong kỳ mẫn cảm A O hoặc sẽ tìm an ủi từ O A, hoặc phải dùng thuốc ức chế để vượt qua kỳ mẫn cảm đó.

Tạm đến đây, sau sẽ có thêm thuật ngữ mới sẽ có giải thích.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.