“ Thiển Thiển, con gái ngoan của mẹ, con cuối cùng cũng về rồi. Mẹ nhớ con muốn chết!”
Triệu phu nhân ở trên khuôn mặt nhỏ của Tô Thiển hôn vài cái, lập tức thu được ánh mắt ghen ghét hâm mộ của người một nhà.
Thật vất vả thoát khỏi mẫu hậu nhà mình dây dưa, nhìn thấy đại ca Tô Khải. “ Hêy, đại ca, hôm nay anh không đi đóng phim sao?”
“Không có, anh mới vừa quay xong một bộ, gần đây là thời gian nghỉ ngơi. Có thể ở bồi bên tiểu công chúa nhà ta thật tốt.”
“Nói đến đây, đại ca, chữ ký mà em muốn đã có chưa?” Bởi vì chuyện huấn luyện quân sự nên đã quên lời nhờ vả xin chữ ký của Giang Nhu lúc trước, chỉ là nha đầu kia cũng không quên. Đợi chút nữa gửi tin nhắn hỏi cô ấy một chút.
“ Cái con bé này, ngày đó anh phải đi sớm, tạm thời bị người đại diện gọi đi đóng phim điện ảnh. Không có mặt mũi để gọi cho em, có điều vì để bồi thường em, anh đặc biệt tìm một bức ảnh ấn bản giới hạn cho em, chỉ là không biết em muốn anh ghi gì lên đó.”
“ Cái này…… Anh chờ chút nhé.”
“Nhu Nhu, cậu có đó không?”
“ Có có. Thiển Thiển cậu về đến nhà rồi?”
“ Tớ về đến rồi. Lúc trước cậu không phải muốn ảnh có chữ ký anh tớ sao, nhưng đại ca đi vội, vừa nãy tớ mới nhớ ra, đại ca hỏi cậu muốn ghi gì lên?”
“Thật vậy hả? Tớ muốn loại chữ ký thật to, trực tiếp viết [ To Giang Nhu: Một đời an khang, vạn sự vô ưu! ] Tớ cảm thấy tớ có ảnh ấy che chở, nhất định có thể khỏe mạnh! Ha ha ha!”
“Đại ca, ký cái này. Anh có thể viết giúp một chút không?”
“Đương nhiên. Chỉ có điều……”
“ Có chuyện gì sao? Anh yên tâm đi, đại ca. Chỉ cần em có thể làm được nhất định giúp anh.”
“ Đúng lúc Dật Dương cho các em ba ngày nghỉ, ngày mai anh phải tham dự yến hội Dạ gia, Thiển Thiển có thể làm bạn đồng hành của anh không?”
“ Chuyện này à, không thành vấn đề.”
“Đại ca, anh cũng quá hèn hạ rồi!”
Nhị ca nhà mình cùng tam ca vẻ mặt phẫn hận nhìn về phía Tô Khải.
Hoá ra Dạ gia với Tô gia có thể nói là mối quan hệ thân thiết đã trăm năm. Giống như Tô gia, Dạ gia cũng là một trong năm đại hào môn, chỉ là gần đây đã ẩn ẩn đứng đầu năm đại hào môn.
Yến hội của Dạ gia luôn phát cho toàn thể Tô gia thư mời, năm ngoái bởi vì nguyên chủ tính tình tương đối quái gở, cho nên liền không ép buộc phải đi, chỉ có điều em gái nhà mình bây giờ tốt đẹp như vậy, đương nhiên là mấy anh trai cùng nhau muốn tranh để cô làm bạn đồng hành.
Kết quả đại ca thế mà ra tay trước, liền chút việc nhỏ này vốn chỉ cần Thiển Thiển nói ra anh ấy nhất định sẽ giúp, hơn nữa không lấy thù lao, nhưng đại ca lại để Thiển Thiển làm bạn nữ cho mình.
Quả nhiên gừng càng già càng cay, đại ca tuyệt đối là hồ ly ngàn năm, người có thể tồn tại trong cái chảo nhuộm lớn giới giải trí này quả là không đơn giản.
“Nhu Nhu, ngày mai cậu có muốn tham gia yến hội Dạ gia không?”
“Đương nhiên tớ muốn rồi! Tớ đã nói với cậu rồi người thừa kế Dạ gia kia là Dạ Diệu, chính là tình nhân trong mộng của danh viện (*), không chỉ có năng lực xuất chúng, hơn nữa gương mặt kia chính là có đem ba anh trai nhà cậu so cũng chưa chắc có thể sánh được.”
(*): Dùng để chỉ các thiên kim tiểu thư trong giới thượng lưu, con nhà danh giá, gia thế hiển hách.
Dạ Diệu, trong sách cũng xuất hiện qua, nghe nói là bạch nguyệt quang của Vân Thanh Thiển, nhưng cũng chỉ là bạch nguyệt quang, bởi vì cuối cùng hắn sống cô độc hết quãng đời còn lại, hình như không có thích người nào.
Quả nhiên, nữ chính không chiếm được thì người khác cũng đừng hòng chiếm được hắn. Không hổ là hào quang nữ chính trong truyền thuyết.
Hiện tại thật ra có chút chờ mong, so với anh trai mình người kia còn hoàn mỹ hơn thì lớn lên sẽ có bộ dáng gì đây nhỉ.
- --.
( Từ bạch nguyệt quang quá quen thuộc với các bạn rồi nên mình sẽ không mổ xẻ thêm nữa. Nam chính lên sàn