Edit & beta: MeanChan
Say rượu không đáng sợ, đáng sợ là say xong còn có người kể lại cho bạn vào ngày hôm sau.
Di động của Chu Vận đang phát một đoạn video.
Một nửa trước thì anh phát điên cứ như thằng ngốc, cả miệng đầy là bảo bối nhà tôi thế này thế nọ, còn gọi điện thoại nữa chứ.
Khâu Ninh dại ra, anh không cần xác nhận cũng đã biết là lúc đó mình gọi điện thoại cho ai, chẳng hiểu mấy hôm trước anh lên cơn gì mà lại đổi ghi chú từ “Sếp lớn” thành “Tất Dục Cẩn“.
Cẩn này trông giống Cẩn kia, khó trách anh không nhận ra có gì không đúng!
Trong video, anh thành công triệu hoán ra BOSS, sau đó trở nên kích động —— với ông chủ của mình, gào mồm lên hô vang dội: “Bảo bối!”
Hành quyết công khai là trí mạng nhất.
Khâu Ninh: “......”
Tiểu Tần sao cậu lại thế!
Ông chủ tới rồi còn nghịch di động!
Không biết tắt ghi hình đi à!
Khâu Ninh quyết định chờ thằng nhóc kia tan ca rồi nói chuyện cẩn thận với nó một trận.
Càng xem về đoạn sau, sắc mặt Khâu Ninh càng phức tạp, đặc biệt là khi thấy Tất Dục Cẩn bế mình lên là cả người anh đều dại ra.
Anh nghĩ một trăm lần cũng không hiểu.
Dù gì thì anh cũng là một người đàn ông trưởng thành cho 1m78, cân nặng rơi vào tầm một trăm ba (65 kg), bế lên vừa không mềm mà cũng không thơm, Tất Dục Cẩn có ý đồ gì!
Ý đồ với cái loa vang dội ngày đó sao!
Linh hồn Khâu Ninh đã bay lên đọt cây, video kết thúc lúc nào anh cũng không biết.
Anh không rõ hướng phát triển của sự việc này lắm, trong lòng thấy có chút gì đó kỳ quái, và một ý tưởng to gan không thực nào đó cũng dần bay ra...
Không không không, ngừng lại!
Anh thở ra một hơi.
Nhân viên của mình ra ngoài uống say rồi phát điên, rất gây ảnh hưởng tới hình tượng công ty nên chắc chắn là Tất tổng định chờ mình tỉnh lại rồi mới chậm rãi tính sổ sau. Vả lại tốt xấu gì ông chủ cũng từng qua đêm ở nhà anh, nói không chừng chỉ là ông chủ muốn cảm ơn anh thôi?
Nói đến vụ ngủ lại, lần trước Tất Dục Cẩn còn đặc biệt quay xe lại đón anh nhỉ...
Khâu Ninh giật mình một cái.
Anh nhanh chóng kéo dòng hồi ức trở về, không ngừng tìm lý do an ủi bản thân.
Chắc là Tất tổng thấy hai người đã trải qua một lần kia nên có hơi thân thiết hơn một chút? Huống hồ hắn cũng đã nhận cuộc gọi nhầm kia rồi, không thể nào giả ngu được đâu ha.
Không sai!
Chính là như vậy!
Tất cả là do anh nghĩ nhiều quá thôi!
Khâu Ninh quyết định trong lòng, hô hấp trở nên nhẹ nhàng thông thuận hơn, tim cũng không đập như điên nữa.
Anh cúi đầu nghĩ ngợi, dòng suy nghĩ lại về bên đoạn video kia một cách căng thẳng.
Vẫn nên cảm ơn người ta.
“Tất tổng thật sự là người tốt, ôm anh về phòng, còn lấy tiền mua thuốc giải rượu cho anh, lúc em trở về người ta còn lau mặt cho anh xong rồi cơ.”
Khâu Ninh nghĩ thầm, lúc anh ngồi tàu lượn siêu tốc cũng không thấy kích thích như bây giờ đâu.
Câu “Cảm ơn” trong khung chat kia mãi không thể gửi đi được.
Khâu Ninh quả thực không biết nên bày ra cái vẻ mặt gì thì tốt.
Anh mở miệng, giọng nói hơi nghèn nghẹn: “Tất tổng lau mặt cho tôi?”
Chu Vận há một tiếng: “Không ngờ đúng không, lúc em vào tắm thì thấy trong đó treo một chiếc khăn lông ướt, Tất tổng có chút thói ở sạch, cũng không dùng đồ khách sạn đưa nên ngoại trừ dùng cho anh thì còn cho ai được nữa.”
Khâu Ninh không phục: “Nhỡ đâu tôi tự dùng thì sao?”
Chu Vận nhìn anh như đồ ngốc: “Anh say như heo chết rồi, mộng du à?”
Khâu Ninh tê hết cả người, đồ ăn đặt trước mặt cũng nuốt không trôi nữa.
Trong lúc mơ hồ còn có người đang gọi anh, hóa ra không phải là mơ.
Khâu Ninh cầm lòng không đậu mà sờ sờ môi, hình như còn cọ qua cả miệng anh à?
A a a! Uống rượu lầm người! Uống rượu lầm người thôi!
Sao lại chẳng nhớ nổi cái gì thế này!!!. Đam Mỹ Sắc
Khâu Ninh cắn răng, nhìn tin nhắn chưa gửi trong di động, quyết định nhấn nút gửi.
Tất Dục Cẩn: Tỉnh rồi?
Khâu Ninh: “......”
Trả lời nhanh vậy, ông chủ anh đang làm việc cá nhân trong giờ làm đấy à!
Anh lười biếng như vậy, nhân viên phía dưới học xấu theo anh thì biết làm sao!
QN: Tối hôm qua đã khiến Tất tổng vất vả, thêm phiền cho ngài rồi.
Tất Dục Cẩn: Biết thì tốt.
Tất Dục Cẩn: Có thuốc đấy, đau đầu thì uống đi.
Tất Dục Cẩn: Về sau cấm rượu.
???
Anh là ai hả?
Quản lắm vậy?
Thái Bình Dương là sân nhà anh à?
Khâu Ninh hừ lạnh một tiếng.
QN: Bình thường tôi không uống rượu. Đầu không đau, cảm ơn Tất tổng đã quan tâm.
QN: 【 gấu con đáng yêu cảm ơn.jpg】
Đối phương không đáp lại nữa, có lẽ là bận rồi.
Khâu Ninh lau mặt, đầu óc kêu ong ong.
Chu Vận nhét di động vào túi, đi đến bên cạnh anh, lấy lòng nói: “Anh Khâu, đầu óc anh không có bệnh gì chứ?”
Khâu Ninh trừng cậu ta một cái: “Cậu mới có bệnh!”
“Em không có ý đó,“ Chu Vận cười ái muội, “Bạn gái em tới rồi, nếu anh không sao thì em ra ngoài chơi một buổi trưa nhé. Anh yên tâm, lúc về em nhất định sẽ mang đồ ăn ngon cho anh!”
Khâu Ninh nhớ rõ rằng bạn gái Chu Vận mới tốt nghiệp không lâu, hình như đi thực tập ở thành phố A. Anh liếc di động của Chu Vận một cái: “Không được cho người khác xem video.”
“Anh yên tâm, Tiểu Tần chỉ chia sẻ cho em, em cũng chỉ cho một anh nhìn thôi, xóa ngay bây giờ đây!” Chu Vận bày ra tư thế cầu xin: “Với cả Tất tổng về rồi thì chào người ta giúp em với nha, xin anh đó.”
Khâu Ninh cười một tiếng, đá cậu ta một cái: “Trẫm chuẩn, cút đi.”
Chờ sau khi Chu Vận vui mừng ra cửa, Khâu Ninh lấy trò chơi ra, chuẩn bị rảnh rỗi thì làm nhiệm vụ của mình và Nguyệt kiến noãn, sau đó tạo một kế hoạch kết hôn thật chi tiết.
Hệ thống hôn nhân trong《 Thất giới 》 rất linh hoạt, người chơi có thể tự do lựa chọn hình thức hôn lễ. Có thể mời bạn bè thân thích tới nhà ăn tiệc đứng, hoặc là cưỡi ngựa dạo phố chung vui, có thể chọn kiểu dáng cho kiệu cưới và đồ cưới, mình có thể tự bố trí tất cả.
Trước khi thoát trò chơi anh cũng hỏi qua Hành Cẩn, đối phương cho anh toàn quyền quyết định.
Hoàn toàn không có chút chờ mong nào với đám cưới.
Nhưng Khâu Ninh biết, Hành Cẩn không hề ngại phiền toái mà là do tính cách người ta vậy.
Hơn nữa đối phương cũng nhận ra ngữ khí của mình không đúng nên còn bổ sung thêm: “Em làm gì tôi cũng thích.”
Lúc này Khâu Ninh vẫn còn nhớ rõ, tim cứ đập mặt cứ đỏ bừng không dừng được.
Bảo bối nhà anh đáng yêu quá thể!
Mới online, anh đã bị một thông báo màu vàng hấp dẫn lực chú ý.
【 hệ thống: Người chơi thân ái, búp bê rối sơ sinh mà bạn nuôi dưỡng đã lớn rồi, mau tới chỗ chưởng môn xem đi ~ nhắc nhở hữu nghị: Mang quà cho rối nhỏ, có tỷ lệ tăng thuộc tính cho rối nhỏ đó nha! 】
Khâu Ninh mở to hai mắt ra nhìn.
Búp bê của anh lớn rồi!
Tiếc rằng bảo bối nhà anh không ở đây lúc này, không thể lập tức chia sẻ tin tốt này cùng cô ngay!
Khâu Ninh dùng tốc độ bàn thờ để mở giao diện nuôi dưỡng ra, tiến độ nuôi quả nhiên thể hiện rằng con rối đã lớn. Trong khung nhân vật, rối nhỏ đang ngủ gà ngủ gật, đầu đội một vòng sáng tím sâu kín chờ được chủ nhân đánh thức.
Mọi người đều biết nhà phát triển game không có lương tâm, nói hay thì là tăng cảm giác kích thích cho người chơi nên chỉ có thể nhìn thấy thuộc tính của búp bê rối sau khi thu hoạch.
Nói trắng ra thì là hai chữ: Thu tiền!
Khâu Ninh nhịn cảm giác đau thịt, mua một đống đồ chơi các loại.
【 loa 】 Thu Ninh: Mua cánh phượng hoàng, linh hồn của rồng, nước mắt kỳ lân với giá cao, mua mười bộ, mọi người có thể tới chỗ người đánh xe ở thành Trường An để đưa trực tiếp MMM ~
Những vật liệu này nếu được dùng trước khi triệu hồi búp bê thì có khả năng tăng thể năng của rối nhỏ vĩnh viễn, không cần chữa trị cho nó thường xuyên nữa, đặc biệt tiết kiệm sức lực và thời gian.
【 chat riêng 】 Mang anh đi hái sao: Búp bê trưởng thành rồi sao?
Khâu Ninh nhớ rõ cái ID này, là người trước đây từng tranh búp bê Quỷ Vu với anh.
【 chat riêng 】 Thu Ninh: Đúng á!
【 chat riêng 】 Mang anh đi hái sao: Tôi cũng ra được【 búp bê rối nhỏ】
Khâu Ninh click mở thuộc tính.
Di tốc +20
Công kích +5396
Trị liệu +3000
Phong ấn +3
Còn đặc biệt thêm hiệu ứng CD (?).
Không phải cực phẩm nhưng cũng không kém cực phẩm là bao.
Sướng ghê, lại là một Âu hoàng khác!
Đôi mắt Khâu Ninh hâm mộ đến đỏ luôn.
【 chat riêng 】 Thu Ninh: Xin một bản danh sách quà tặng với【 ôm quyền 】
Đối phương rất thoải mái gửi cho anh một bản, Khâu Ninh tỉ mỉ lưu lại, đợi chút nữa đi mua bổ sung những món còn thiếu.
【 chat riêng 】 Mang anh đi hái sao: Tôi bên này vẫn còn thừa cánh phượng với linh hồn của rồng, cho cậu đó, dù sao thì trong thời gian tới tôi chẳng dùng được mấy thứ này, để lại chỉ tốn diện tích ba lô【 che miệng cười 】
Khâu Ninh nói cảm ơn.
【 chat riêng 】 Mang anh đi hái sao: Hẳn là đủ hết đồ rồi nhỉ, bây giờ không mở luôn sao?
【 chat riêng 】 Thu Ninh: Chờ đến tối á, lúc đấy bảo bối nhà tôi mới về【 thẹn thùng 】
Mang anh đi ngắm sao bừng tỉnh.
Có nữ thần trấn ải thì sợ gì không mở được cực phẩm?
【 chat riêng 】 Mang anh đi hái sao: 【 hiểu rõ 】
【 chat riêng 】 Mang anh đi hái sao: Bao giờ thì hai người kết hôn?
【 chat riêng 】 Thu Ninh: Thứ sáu, cậu với chồng của cậu có rảnh tới không? Vị trí bạn bè thân thiết bên tôi vẫn còn hai chỗ.
【 chat riêng 】 Mang anh đi hái sao: Ôi trời, thật xui là thứ sáu tôi cho người ta mượn tài khoản, có một người bạn tốt cũng sắp kết hôn, đang thiếu một bộ thời trang hoa diên vĩ để làm phù dâu.
Để cho hôn lễ trông được đẹp, phù dâu sẽ thống nhất một bộ thời trang. Mà hoa diên vĩ là bộ quý nhất trong thời điểm hiện tại nhưng không còn xuất bản nữa.
Khâu Ninh nhướng mày.
Có vẻ đôi tân nhân phô trương không vừa đâu.
Đụng hàng không đáng sợ, người nào nghèo hơn người nấy tự phải xấu hổ.
Người ta nói đến độ này rồi, Khâu Ninh cũng không tiện gò ép thêm.
【 chat riêng 】 Mang anh đi hái sao: Nhưng tôi có tài khoản phụ, nhưng chỉ có một bộ thời trang mới ra gần đây thôi, nếu cậu không chê thì tôi chạy tới thêm náo nhiệt nha?
Khâu Ninh cười cười, nói được.
【 chat riêng 】 Thu Ninh: Hỏi chút nha, bạn bè thân thiết bên cậu còn có ai rảnh không? Càng nhiều người càng tốt, định nhờ họ giúp một chút【 đáng yêu 】
- -
Tất Dục Cẩn bận rộn xong thì cũng tới giờ cơm chiều, lúc này hắn mới có thời gian lấy di động ra xem.
Xem xong tin tức ở tài khoản chính thì lại chuyển sang tài khoản phụ. Di động lập tức rung ô ô ô không ngừng, tất cả tin nhắn đều tới từ cùng một người.
QN:!!!
QN: 【 hình ảnh 】
QN: Búp bê của em lớn rồi, chờ mong chết được! Khi nào chị mới lên mạng vậy? Chúng mình mở với nhau đi【 đáng yêu 】
QN: Vừa mới mua được bao nhiêu quà cho bé, sao em không nghĩ đến chuyện chơi Quỷ Vu ngay từ đầu đi nhỉ【 mỉm cười 】
QN: Phù dâu phù rể em cũng tìm được rồi, đoán xem có những ai nè ~
Tất Dục Cẩn chậm rãi đọc hết, sau đó chọc chọc ngón tay lên giao diện mấy cái.
Ngốc.
Bạn thân của hai người chỉ có mấy ID quanh đi quẩn lại, chả có gì mà phải đoán.
Lúc nhân viên nhỏ nói lời này nhất định là đang cười rất tươi, đôi mắt cong cong lên, khác hẳn với lúc đối mặt trực tiếp với mình, cười trông hơi giả trân.
Cẩn: Ăn cơm chiều chưa?
QN: 【 hình ảnh 】
Khâu Ninh gửi tới một tấm hình, là chén mì đỏ rực, cho không ít tương ớt.
Cái bàn được lau đến bóng loáng, có thể nhìn thấy ảnh ngược mơ hồ của người chụp, nhưng bóng dáng rất mông lung như xuất hiện trong giấc mộng.
Cả ngày nay Tất Dục Cẩn đã không thấy được người rồi, hắn không định nhìn mì sợi đâu.
Cẩn: Có thể gửi một tấm ảnh không?
Khâu Ninh mới rời ngón cái ra khỏi nút gửi thì đã nhận được câu này.
Tất nhiên là anh biết ảnh gì.
Mở camera trước lên, mặt Khâu Ninh xuất hiện trên màn hình, cũng may là trận say rượu hôm qua không làm ảnh hưởng tới giá trị nhan sắc của anh.
Vẫn đẹp trai ngời ngời.
QN: 【 hình ảnh 】
Gương mặt đàn ông dưới ánh đèn trở nên trắng hơn nhiều, có thể là do đang ăn mì nên hơi đỏ lên, chóp mũi toát ra một lớp mồ hôi mỏng khó thấy, xuống chút nữa là đôi môi đỏ hơi mím, có lẽ là đang hơi hồi hộp.
Lúc này Tất Dục Cẩn vẫn nhớ rõ cảm giác mềm mại đó.
Có lẽ là đã có kinh nghiệm từ trước nên Khâu Ninh không còn quá ngượng ngùng nữa, chỉ là thấy mình lên ảnh xấu chết đi được.
Sau khi gửi xong còn thấy hơi thẹn thùng, giấu đầu lòi đuôi mà nói sang chuyện khác.
QN: Bảo bối chị tan tầm chưa?
Cẩn: Ừ.
QN: Thế về sớm chút nha, trên đường chú ý an toàn.
Cẩn: Không muốn về.
QN:?
Cẩn: Muốn ngồi nhớ em.
- ---------Hết chương 38----------