Edit & beta: MeanChan
(Truyện đăng tại wattpad MeanChankhongvui và clairdelaluneblog.wordpress.com)
Con người quả nhiên là sinh vật không chịu được sự tán dương.
Buổi sáng mới khen Tất Dục Cẩn là người, buổi chiều hắn liền biến thành chó.
Cả văn phòng đều làm việc riêng, vì cớ gì chỉ có mình anh bị gọi vào văn phòng đau khổ nghe giáo huấn.
Khâu Ninh không hiểu.
Đây không phải lần đầu anh vào văn phòng Tất Dục Cẩn, nhưng mỗi lần đều không có chuyện gì tốt.
Lần đầu tiên vào để kiểm điểm, lần thứ hai... chuẩn bị kiểm điểm.
“Nghĩ gì thế?”
Giọng người đàn ông ngồi ở một đầu khác của bàn làm việc kéo suy nghĩ của anh về lại, Khâu Ninh đứng đàng hoàng, nói: “Tôi đang nghĩ, một người như tôi, làm sao mới có thể cống hiến một phần ít ỏi của bản thân cho công ty.”
Tất Dục Cẩn không tỏ ý kiến cụp khóe miệng xuống, nhìn anh chằm chằm: “Bằng phương thức chơi điện thoại?”
“......” Khâu Ninh rũ mắt, ấn mấy tâm tư xui xẻo trở lại đáy lòng: “Tôi sai rồi.”
“Sai ở đâu?”
“Đi làm không nên làm việc riêng, chơi di động, tạo thành gương xấu cho nhân viên khác sai phạm theo.”
Câu trả lời rất công thức hóa, Khâu Ninh lại nghe thấy một tiếng thở dài rất nhẹ, sau đó nghe Tất Dục Cẩn hỏi: “Nhân viên sẽ tuân theo quy tắc chứ?”
“...... Sẽ.”
Tất Dục Cẩn mang theo chút ý cười: “Hửm?”
Khâu Ninh chột dạ một trận, đành nói tiếp: “Một chút chút.”
“Chép lại năm lần.”
Khâu Ninh không dám tin mà ngẩng đầu, hai mắt bị các dấu chấm hỏi che kin: “Chép, chép năm lần?”
“Không muốn sao?”
Anh thấy anh hỏi có xàm không hả! Đại ca, anh thấy có ai ra đời làm việc rồi còn bị phạt hay không?
Nhưng Khâu Ninh rất là cẩn thận, không trực tiếp từ chối ngay mà hỏi: “Nếu tôi nói không muốn thì có trừ tiền lường không?”
Ông chủ trả lời một cách rất vô tình vô nghĩa: “Có.”
...... Khâu Ninh cảm thấy, thật ra chép năm lần cũng không có gì ghê gớm.
Tất Dục Cẩn ngồi sau bàn làm việc, hai mắt sáng ngời nhìn anh, hai tay đặt trên bàn, khóe miệng rũ xuống, nhìn cũng không nghiêm khắc lắm, tư thái nhàn hạ thả lỏng.
Lúc này Khâu Ninh mới phát hiện, tuy rằng đối phương đang giáo huấn anh nhưng lại không hề mang bộ dạng tức giận, anh hãy còn nhớ tới vẻ mặt lạnh lùng xa cách khi hai người mới gặp mặt, tự nhiên không biết nó đã biến mất từ lúc nào.
Trong văn phòng thoang thoảng một mùi hương không biết tên, hương vị rất thanh đạm, vừa nãy khi anh đi sau Tất Dục Cẩn, trên người đối phương cũng có hương thơm nhàn nhạt này, quẩn quanh ở chóp mũi khi có khi không.
Khâu Ninh giương mắt, trực tiếp đụng phải ánh mắt Tất Dục Cẩn, ánh mắt thâm thúy như nhìn thấu cả linh hồn anh.
“......” Không khí hơi quái dị nhưng Khâu Ninh lại không nói ra được quái dị ở chỗ nào.
Ngay lúc anh đang nghĩ mình có nên chào tạm biệt không thì Tất Dục Cẩn lại mở miệng hỏi một câu: “Đang nhắn tin cho bạn gái?”
???
Khâu Ninh há miệng thở dốc, suýt nữa thì buột miệng thốt ra “Sao anh biết”, nhưng cuối cùng cũng chỉ rụt rè đáp: “Ừm.”
“Tình cảm giữa hai người chắc tốt lắm nhỉ?”
Khâu Ninh không biết nên trả lời như thế nào, ông chủ đột nhiên quan tâm làm anh rối hết cả óc, hiện tại MR cũng bắt đầu quan tâm vấn đề tình cảm của nhân viên rồi sao?
“Vâng.”
Hình như anh gặp ảo giác mà cảm thấy tâm tình ông chủ tốt lên một chút, sau đó hỏi: “Thích người đó lắm sao?”
Trên đầu Khâu Ninh xuất hiện vô số dấu chấm hỏi.
Vì sao đang giáo huấn dạy bảo nhau rất vui vẻ lại đột nhiên biến thành cuộc giao lưu tình cảm giữa cấp trên với nhân viên vậy?
“Thích.” Khâu Ninh nắm lấy tất cả cơ hội để khoe ân ái, dù là cấp trên của mình cũng không buông tha.
“Anh không biết bạn gái tôi tốt cỡ nào đâu, người ngoài mà bắt nạt tôi là cô ấy sẽ giúp tôi bắt nạt lại, không cho người khác nói xấu về tôi một câu, dù tôi chỉ có thể cho cô ấy một hôn lễ rẻ nhất nhưng cô ấy cũng chưa từng ghét bỏ tôi.”
Nói xong lời cuối cùng, anh không nhịn được mà cười: “Ai có thể không yêu một người bạn gái như vậy chứ?”
Tất Dục Cẩn lẳng lặng nghe anh nói xong, nhướng mày: “Hôn lễ?”
“......”
Chết, lỡ miệng.
Anh chớp chớp đôi mắt, tìm mọi cách lôi đề tài về: “Đằng nào thì về sau cũng kết hôn, thương lượng trước ấy mà.”
Để tăng mức độ đáng tin, Khâu Ninh còn lắm miệng một câu: “Đến lúc đó còn hy vọng Tất tổng tới cho thể diện.”
Ánh mắt Tất Dục Cẩn thay đổi trong phút chốc, bộ dáng này, Khâu Ninh hình dung không nổi, có vẻ là vui mừng nhưng lại muốn nhịn lại, cảm thấy buồn cười nhưng lại vẫn chờ mong.
Kỳ dị.
“Nhất định thế.” Cuối cùng ông chủ nói như vậy.
Tuy rằng Tất Dục Cẩn không trách móc anh nặng nề, nhưng sau khi trở lại cương vị, Khâu Ninh vẫn cảm thấy như mình bị lột một tầng da.
Kỳ quái, quá kỳ quái.
Tất Dục Cẩn có ý gì? Không nhân cơ hội làm mình khó xử một trận, ngược lại còn làm người anh em thiện lành khuyên bảo anh cả buổi?
Đồng nghiệp xung quanh thật cẩn thận thò qua hỏi xem Tất tổng bảo gì, Khâu Ninh không đáp nổi.
Ông chủ chẳng nói cái gì, nhưng đã đáp ứng về sau sẽ tham gia hôn lễ của anh Khâu nhà các cậu.
Quá là f*ck luôn.
Sau đó, Khâu Ninh không còn dám móc di động ra nữa, dù cho di động rung ầm ầm trong túi thì anh vẫn nhất quyết chỉ động vào khi đã tan làm.
Bảo bối nhà anh trả lời tin nhắn.
Cẩn: Đều được, em muốn dùng Thần Khí Quỷ Vu thì để rối nhỏ lại, Thần Khí của tài khoản Tiêu Dao cũng sắp làm xong rồi.
Khâu Ninh nghĩ nghĩ.
QN: Để rối nhỏ lại đi, Ánh nến xếp đôi ta vào đội chủ lực.
Hai người đều hiểu rõ, dựa vào năng lực thao tác của Hành Cẩn là không thể vào được đội chủ lực, thứ được coi trọng hơn cả chính là trang bị của hắn và thao tác của Khâu Ninh.
Người ta nể tình nên mới để hai vợ chồng vào một đội, dù sao cũng phải có chút cống hiến khác.
Cẩn: Được.
QN: Chị không giận em sao?
Cẩn: Được em dỗ xuôi rồi.
?
Khâu Ninh suy nghĩ nửa ngày không hiểu mình làm gì mà dỗ được bạn gái, chỉ có thể là do bảo bối nhà anh bao dung hào phóng, tự mình nghĩ thông suốt.
QN: Nhân vật của chị còn thiếu hai chiếc huyết nha nữa, đêm nay em đi tìm cho chị.
Huyết nha là vật liệu trói buộc, tuy rằng có thể rơi trong phó bản năm người nhưng tỷ suất rơi làm người ta giận sôi, rất đau gan.
Cẩn: Từ từ tìm, còn mấy ngày nữa.
Khâu Ninh ở đầu này lại thở dài, không thể từ từ được, kẻ thù của bạn trai chị sắp chạy qua đây giết vào chủ nhật đấy.
Anh trả lời tin nhắn của Ánh nến, để anh ta sắp xếp chiến thuật.
Thời gian rất gấp gáp, Khâu Ninh nghĩ đến việc tận dụng mấy ngày này để sáng tạo ra một phương pháp chiến đấu Thần Khí Quỷ Vu mới, tốt nhất là có thể phối hợp với Tiêu Dao của Hành Cẩn.
Ít nhất không thể để bảo bối chết nhanh quá, dù thế nào cũng phải lấy được mấy đầu người, kéo uy vọng bang hội đi lên, để lúc phân chia thành trì cũng chiếm ưu thế hơn.
Anh nghĩ khá ổn thỏa nhưng khi về đến nhà, vừa mới buông cặp táp lên trò chơi thì đã nhận được tin nhắn của Lục Trừu Trừu qua WeChat, bảo anh mau lên YY, Nguyện Quân Hảo Mộng đang khóc lóc ầm ĩ trên YY.
Khâu Ninh cảm thấy bát tự của anh với Nguyện Quân Hảo Mộng phạm hướng, không dứt nhau ra được.
QN: Sao lại thế này?
Lục Trừu Trừu: Còn không phải là di chứng vụ Thân Thị Khách nâng giá loạn xạ bị đá đi đấy sao. Thân Thị Khách chạy tới YY nói là do Nguyện Quân Hảo Mộng sai sử, Nguyện Quân Hảo Mộng lại nói là Thân Thị Khách ghi hận trong lòng vì cô ta không nói giúp hắn, hai người cứ thế mà ầm ĩ lên.
Lục Trừu Trừu: Ai biết Thân Thị Khách lại là kẻ tàn nhẫn, hắn chụp lịch sử trò chuyện của hai người lại, nãy mới gửi lên trên YY, bằng chứng như núi.
QN:...... Sau đó thì sao?
Lục Trừu Trừu: Nguyện Quân Hảo Mộng đương nhiên không chịu thừa nhận, một mực khẳng định ảnh chụp là photoshop, bây giờ hai người vẫn còn ầm ĩ trên YY, ở kênh thế giới cũng biết việc này, thể diện của bang hội chúng ta coi như bị hai người đó ném hết rồi.
Khâu Ninh lên YY. Lúc vào kênh, số người online đã đột phá một vạn, tất cả đều là người tới hóng hớt.
Nguyện Quân Hảo Mộng đang khóc ròng: “Vì tôi không giúp cậu nói chuyện thì cậu liền đối xử với tôi như vậy, khổ cho tôi còn coi cậu là bạn tốt, nghĩ cách nói hay giúp cậu trước mặt Ánh nến, muốn kéo cậu trở về. Đúng là mắt tôi bị mù.”
Âm thanh của cô không lớn, dù đang lên án nhưng vẫn nhu nhược, tiếng khóc thút thít rất dễ nghe.
Thân Thị Khách đã bị lột mất áo choàng màu vàng, mở mic hừ một tiếng: “Tôi hỏi Ánh nến rồi, căn bản là cô chẳng hề nói gì với cậu ấy về chuyện của tôi. Sao hả, cô cho rằng tôi bị đá ra khỏi bang hội thì không còn mặt mũi mà gửi tin nhắn riêng cho Ánh nến nữa? Cô có tâm tư gì thì tự cô biết!”
Thân Thị Khách thở dốc một hơi, tiếp tục nói: “Cô ghen ghét Hành Cẩn có tiền, ghen ghét cô ấy đã bái Thanh Khê mấy độ làm sư phụ, còn có Thu Ninh, cô nhìn bọn họ không vừa mắt, cảm thấy họ uy hiếp đến địa vị ở Ngàn sát các của cô. Tài khoản phụ gần đây luyện tốt chưa? Đùi của Xuân phong mãn diện ôm thích không? Hử? Khi đó cô liền cân nhắc đến việc chơi xấu hai người đó thế nào đúng không?”
Đề tài đột nhiên quay lên người mình, Khâu Ninh nhíu mày, nhớ tới một lần làm nhiệm vụ hằng ngày thật lâu về trước, đụng tới đội ngũ do Xuân phong mãn diện dắt theo.
Chuyện nâng giá này đã qua lâu như vậy, anh và Hành Cẩn đã sớm bỏ qua từ đời nào, không biết vì sao bây giờ lại ầm ĩ lên.
Thanh âm của Nguyện Quân Hảo Mộng cao vút lên: “Cậu nói hươu nói vượn cái gì! Tôi luyện một tài khoản phụ thì sao, cậu hắt một chậu nước bẩn lên người tôi còn chưa đủ, muốn hắt thêm một chậu nữa à?”
Thân Thị Khách căn bản là không thèm nghe cô ả giảo biện, trào phúng đáp: “Xuân phong mãn diện có thù oán với nhóm Hành Cẩn, nhưng hắn có đánh lại được không? Kim chủ của cậu bị người ta dùng tiền đập bẹp dí! Sau đó còn kết hôn với kim chủ, hôn lễ giá một vạn so ra còn kém loại một ngàn, cười chết mất thôi!”
Tai nghe truyền đến mấy tiếng thở dốc vì áp lực, qua vài giây, Nguyện Quân Hảo Mộng đột nhiên kêu lên: “Đúng đấy, tôi nhìn bọn họ không vừa mắt đấy thì sao?”
Thanh âm của cô sắc nhọn không còn dịu dàng đáng thương như bình thường: “Mỗi ngày ở bang hội giả vờ giả vịt cái gì, có tiền thì ghê lắm à? Đoạt sư phụ của người khác, dùng tiền vả mặt thì đắc ý lắm đấy? Vụ nâng giá là do tôi nghĩ ra, nhưng tôi có bảo cậu nâng nhiều thế à? Tự làm bậy không thể sống thì liên quan gì tới tôi!”
Quả tự hủy này đã làm mọi người kinh ngạc, dấu chấm hỏi và mé nó các kiểu nhảy lên nhanh phát khiếp trong phần bình luận.
Khâu Ninh cảm thấy bất ngờ, đồng thời lại có suy nghĩ mà theo lý thường thì gọi là “Thì ra là thế“.
Ánh nến không thể không ra mặt khống chế hiện trường hỗn loạn này, hắn đá tài khoản YY của Thân Thị Khách ra, ngữ khí nghiêm túc: “Tiểu Mộng cậu có biết hậu quả của kẻ đồng phạm nâng giá không?”
“Biết đấy, thì sao?” Nguyện Quân Hảo Mộng trào phúng cười: “Cậu muốn đá tôi à? Ánh nến cậu đừng quên, lúc tôi ở ngàn sát các thì cậu còn chưa lập tài khoản đâu, bang hội này phát triển cho tới ngày hôm nay, cậu có trả giá nhiều bằng tôi không?”
Ánh nến không nói.
Di động của Khâu Ninh rung lên không ngừng, là nhóm chat nhỏ của bọn họ, Lục Trừu Trừu đã tức đến phát rồ.
Lục Trừu Trừu: Má con dẩm này! Nó có cống hiến cái beep, chỉ biết ôm đùi lão bang chủ mà thôi! Chỉ huy chiến trường? Chỉ huy phó bản? Ngay cả đấu trường cũng không đánh được, kéo thấp đẳng cấp bình quân của bang hội còn không biết xấu hổ mà nói cống hiến!
Lục Trừu Trừu: 【he, tui.jpg】
Thú vị nhưng chỉ là sủi cảo: Sao Ánh nến không đá ả đi?
Lục Trừu Trừu: Lúc Ánh nến tiếp nhận Ngàn sát các đã hứa với lão bang chủ là sẽ chăm sóc ả Bích Loa Xuân kia, sao đá được? Có thể đá thì tôi đá nó đi từ 800 năm trước rồi!
Ưu Nhạc Quả: Chị Trừu Trừu đừng nóng giận, anh trai cũng rất đáng thương đó QAQ
Lục Trừu Trừu: @QN @ Cẩn hai người bị hại các cậu lên nói đi, đứng ở đỉnh cao đạo đức mà nghiền áp ả đi!
Di động Khâu Ninh lại rung lên, không phải là tin nhắn trong diễn đàn nhỏ, cái này do Hành Cẩn gửi tới.
Là ảnh chụp màn hình một cuộc nói chuyện phiếm, Ánh nến phát tin nhắn riêng cho “cô ấy“.
Ánh nến nói hiện tại sắp ghép server, hy vọng chuyện lớn hóa thành chuyện nhỏ, chuyện nhỏ coi như không có, chờ ghép server xong lại đòi công bằng cho hai người.
Bảo bối nhà anh chỉ đáp lại hai chữ: Xin lỗi.
Tính tình Hành Cẩn xưa nay đã vậy, người không phạm ta, ta không phạm người, nhìn kết cục của Xuân phong mãn diện là biết, mà đó đã là đáp án khoan dung nhất của hắn “cô” rồi.
Cẩn: Cố gắng lên.
QN: Em sẽ cố!
Cẩn: Đừng bại bởi bạn trai cũ của em.
Khâu Ninh nhìn chằm chằm ba chữ bạn trai cũ, huyết áp tăng vút lên cao.
Anh đã bảo ngay sao bảo bối nhà anh nay lại rộng lượng thế!
Hóa ra là đang chờ anh ở ải này!
Khâu Ninh lại nói lời ngon tiếng ngọt, chắc chắn đối phương không tức giận thì mới yên tâm.
Anh mở đồng thời hai tài khoản Thần Khí Quỷ Vu và Hành Cẩn, chọn NPC để truyền tống tới phó bản, treo máy ở YY, cũng không hé răng ngồi nghe Ánh nến chịu đựng cơn giận để khuyên bảo người khác.
“Tôi sẽ không xin lỗi, dù sao thì khối thần thiết kia cũng đâu có được mua với giá đã bị nâng đâu, sao tôi phải xin lỗi?” Nguyện Quân Hảo Mộng cũng không cảm kích: “Nói thẳng đi, bang này có hai người đó thì không có tôi, có tôi thì không có hai người đó, cậu chọn đi!”
Ngữ khí Ánh nến đã vô cùng bất đắc dĩ: “Tiểu Mộng, sắp ghép server rồi, cậu cần gì phải...”
“Chọn ai?”
Khâu Ninh trào phúng nhếch khóe miệng, sợ là hôm nay anh không làm người tốt được rồi.
Anh mở diễn đàn WeChat ra.
QN: @ Lục Trừu Trừu muốn nhờ cậu giúp một chút.
Tất Dục Cẩn vừa về đến nhà liền lên trò chơi, hắn loại tài khoản của mình từ chỗ Khâu Ninh mà vẫn không thấy đối phương nói gì.
Đợi hai phút cũng không thấy có ai nhắn tin chào hắn, cái người mà ngày thường chỉ cần hắn vừa lên mạng thôi là đã gào ầm bảo bối này nọ nay lại không thấy mặt đâu.
Tin nhắn trong WeChat vẫn là cái tag kia, có lẽ là hai người trò chuyện riêng.
Tất Dục Cẩn khẽ nhíu mày, hắn nhảy vào YY, vừa vặn nghe thấy tiếng Nguyện Quân Hảo Mộng, tràn đầy khinh thường và trào phúng.
“Tôi muốn cho hai người họ không sống nổi trong bang này đấy, lúc cậu kéo bọn họ vào bang nên nghĩ tới điểm này, có bản lĩnh thì cậu đá tôi ra đi... À, suýt thì quên cậu không đá được.”
Càng nghe càng phát cáu.
【bạn tốt của bạn Lục Trừu Trừu online. 】
【bạn tốt của bạn Thu Ninh online 】
【 hệ thống bang hội: Lục Trừu Trừu thăng cấp cho Thu Ninh làm đường chủ Thanh Long đường. 】
【 hệ thống bang hội: Thu Ninh mời Nguyện Quân Hảo Mộng ra khỏi bang hội, lý do:. 】
Tất cả mọi người đều không kịp phản ứng.
Tất Dục Cẩn nhướng mày.
Trong YY, âm thanh lạnh nhạt của Khâu Ninh vang lên: “Ánh nến không thể đá, tôi có thể.”
“Cút đi.”
- ---------Hết chương 47----------