Các fan của Chung Văn Thành đều đang bình luận sôi nổi:
Khi vừa đón máy bay, sắc mặt của Chung ảnh đế rất tệ, có vẻ như bị ốm.
Chắc chắn mấy ngày nay anh ấy đã vất vả rồi, người phụ nữ đó lại ở bên cạnh anh ấy khi anh ấy gặp khó khăn nhất, có lẽ đã thật lòng yêu anh ấy rồi.
Đúng đúng, chúng ta đừng quá khắt khe với cô ấy, cô ấy là người đã cùng chịu mọi gian khổ với Chung ảnh đế.
Kể từ khi Du Ân đến thăm mẹ Chung trong bệnh viện lần trước, Chung Văn Thành và Du Ân vẫn chưa chụp hình chung với nhau, hai người còn chưa gặp mặt nhau, Chung Văn Thành vẫn luôn ở quê hương.
Vì vậy, nhiều người nói rằng cái gọi là bạn gái của Chung Văn Thành thực chất chỉ là phù dung sớm nở tối tàn.
Nhưng lần này, người ta không chỉ đến nhà Chung Văn Thành vào ban đêm mà còn bị chụp ảnh với con mèo của Chung Văn Thành, điều này khẳng định danh tính bạn gái thực sự của anh ấy.
Chung Văn Thành đã đưa cho cô con mèo để nuôi, còn không phải là bạn gái chính quy sao?
Sau khi video này bị tung lên mạng, nó lại lọt nhóm tin tức nóng được tìm kiếm nhiều nhất, có thể thấy Chung Văn Thành tuy dần dần lùi lại phía sau nhưng lượng truy cập vẫn không thua đám tiểu thịt tươi hiện tại.
Và sau khi đoạn video này bị lộ, một số nhà thì vui, một số nhà thì buồn lo.
Những người hâm mộ mong Chung Văn Thành sớm có một chốn đi về thì đã mừng thay cho anh ấy, thậm chí còn khóc vì sung sướng.
Còn những người quá say mê Chung Văn Thành, đương nhiên ghét cái gọi là bạn gái đó, chẳng hạn như Tử Dạ.
Sau khi những bức ảnh đi thăm bệnh của Du Ân bị lộ ra ngoài, Tử Dạ nhìn thoáng qua đã nhận ra Du Ân, cô ta tức giận đến mức tự phát điên ở nhà một hồi lâu, cả phòng khách đều bị cô ta đập phá tan tành.
Cô ta không cam tâm, cô ta không cam tâm.
Chẳng qua Du Ân kia chỉ trẻ hơn cô ta vài tuổi thôi mà? Chẳng phải chỉ đẹp hơn cô ta có chút xíu thôi ư?
Du Ân và Chung Văn Thành mới quen nhau bao lâu chứ? Còn cô ta đã ở bên Chung Văn Thành bao nhiêu năm rồi? Tại sao Chung Văn Thành không thể nhìn thấy sự tồn tại của cô ta mà lại thích Du Ân được?
Đối với Tử Dạ, việc Chung Văn Thành độc thân cũng chẳng sao.
Dù sao cô ta không chiếm được thì người khác cũng đừng hòng.
Thậm chí Tử Dạ còn cảm thấy rằng Chung Văn Thành đã bốn mươi tuổi rồi, có lẽ cả đời này sẽ trở thành người độc thân, cô ta cũng cứ độc thân như vậy với anh ấy là được.
Nhưng ai có thể ngờ rằng Chung Văn Thành lại chính thức công bố bạn gái là Du Ân.
Đó không phải là một thông báo chính thức, nhưng sau khi bị chụp ảnh Du Ân đang thăm mẹ anh ấy thì anh ấy không hề phủ nhận điều đó, vì vậy đây cũng coi như một thông báo chính thức.
Tử Dạ tức giận đến mức khóc không biết bao nhiêu lần, sau đó cô ta chợt nảy ra ý tưởng sẽ rời xa Chung Văn Thành, cô ta muốn thu hút sự chú ý của Chung Văn Thành bằng cách này và muốn Chung Văn Thành giữ lấy cô ta.
Chung Văn Thành đã thực sự ngạc nhiên khi nghe tin cô ta rời đi, thậm chí còn nói sẽ quay lại trong vài ngày tới và nói chuyện đàng hoàng với cô ta.
Khỏi phải nói là Tử Dạ hạnh phúc như thế nào, cô ta nghĩ Chung Văn Thành đang thể hiện sự quan tâm đến cô ta.
Nhưng giấc mơ ngọt ngào của cô ta đã tan tành ngay lập tức bởi tin tức về chuyến thăm trong đêm của Du Ân đến nơi ở của Chung Văn Thành.
Để có thể gặp và trò chuyện với Chung Văn Thành vào ngày mai, cô ta đã đặc biệt chăm sóc sắc đẹp và làm móng, cố gắng làm cho vẻ ngoài của mình trông hoàn hảo hơn và làm cho mình trông trẻ hơn...
“Tại sao? Tại sao?” Tử Dạ tức giận gầm lên ở nhà, trợ lý của cô ta, Ngô Mẫn đang tra cứu thông tin trong phòng làm việc cho cô ta, nhưng khi nghe thấy tiếng la hét đó lại giả vờ như không nghe thấy.
Trên thực tế, Tử Dạ đã thoả thuận với Thẩm Dao, Thẩm Dao yêu cầu cô ta viết một kịch bản đại nữ chủ tương tự như trong “truyền kỳ Dung Phi” của Du Ân. Thẩm Dao nói rằng cô ta phải viết kịch bản càng nhanh càng tốt và tranh thủ sẽ cùng nhau đấu trên võ đài với “Truyền kỳ Dung Phi.”
Thẩm Dao lấy được kịch bản “Truyền kỳ Dung Phi” của Du Ân, bảo Tử Dạ sao chép nhưng Tử Dạ từ chối.
Bộ phim ăn khách của cô ta viết do Chung Văn Thành diễn chính là phong cách đại nữ chủ, cô ta tin rằng mình viết kịch bản rất giỏi và cô ta cũng tin rằng mình có thể viết một kịch bản hay hơn Du Ân.
Tử Dạ cũng cảm thấy ngột ngạt, muốn chứng tỏ mình giỏi hơn Du Ân nên đã tự ép bản thân viết lại một kịch bản cổ trang về đại nữ chủ. Thẩm Dao đồng ý, nhưng điều kiện tiên quyết là nếu sau khi công chiếu mà rating không bằng của Du Ân thì Tử Dạ cũng phải trả giá một phần.
Trên thực tế, đây gần giống như một vụ đánh bạc, Ngô Mẫn khuyên Tử Dạ nên cẩn trọng hơn, vì theo ý kiến của Ngô Mẫn, ngoài bộ phim ăn khách ban đầu, Tử Dạ chưa có bộ phim truyền hình nào được giới biên kịch công nhận danh tiếng trong nhiều năm nay, lỡ như rating không bằng Du Ân, chẳng lẽ Tử Dạ muốn hai bàn tay trắng ư?
Nhưng Tử Dạ đã đỏ mắt vì vụ việc với Chung Văn Thành và Du Ân ở bên nhau nên đã thế chấp căn biệt thự hiện tại của cô ta, tất cả tài sản của cô ta trong những năm qua đều là căn biệt thự này.
Tuy nhiên, sau khi Tử Dạ nhận được kịch bản, mọi thông tin đều giao cho Ngô Mẫn kiểm tra, cô ta không hề quan tâm đến khâu chuẩn bị công việc. Trong lòng Ngô Mẫn không thích nên mới cố tình giả vờ như không nghe thấy tiếng hét do tâm trạng xấu của Tử Dạ, cô ta chỉ làm công việc của mình một cách im lặng.
Ngoài Tử Dạ, còn có một người khác bị kích thích, đó là Phó Đình Viễn.
Khi nhìn thấy những bình luận nói rằng Du Ân thật lòng yêu Chung Văn Thành, anh đã tức giận đến mức suýt ném điện thoại di động của Dịch Thận Chi ra ngoài.
Dịch Thận Chi giật lấy điện thoại của anh ta, nói: “Bình tĩnh, bình tĩnh.”
Phó Đình Viễn hoàn toàn suy sụp, anh nghĩ đến chuyện mình bắt Du Ân giải quyết mối quan hệ với Chung Văn Thành, cô lại xử lý bằng cách đến nhà Chung Văn Thành vào nửa đêm sao?
Hay là anh đã phán đoán sai, cô thật sự đã yêu Chung Văn Thành rồi ư?
Giơ tay lên che mặt, yếu ớt dựa vào lưng ghế sô pha, anh nặng nề nói: “Có phải tôi chết rồi thì cô ấy mới tha thứ cho tôi phải không?”
Dịch Thận Chi bị lời nói của anh hù chết khiếp, vì vậy liền bỏ đi nụ cười cợt nhả trên mặt, kinh hãi hỏi anh: “Không phải chứ lão Phó? Cậu đây là bắt đầu đòi sống đòi chết rồi à?”
Phó Đình Viễn mím môi không nói gì, vẫn tiếp tục dựa vào chỗ đó và vẫn đưa tay lên che mắt.
Bởi vì anh đã che mắt lại nên cả Dịch Thận Chi và Hứa Hàng đều không thể nhìn thấy biểu hiện thật của anh, nhưng họ có thể cảm nhận được nỗi thương cảm của anh.
Dịch Thận Chi và Hứa Hàng liếc nhìn nhau, Dịch Thận Chi đập bàn: “Không phải chỉ là một người phụ nữ thôi sao? Cậu muốn có phụ nữ như thế nào mà người anh em này lại không tìm được à?”
“Cậu chờ đó, tôi sẽ gọi một đám đến đây cho cậu. Béo, mập, ốm, gầy gì đều có đủ cho cậu chọn.” Dịch Thận Chi vừa nói vừa lấy điện thoại ra chuẩn bị gọi điện.
Phó Đình Viễn bỏ bàn tay đang che mặt xuống, tức giận nói: “Ai thèm đám phụ nữ lộn xộn bát nháo đó chứ.”
Anh không phải loại người háo sắc, cũng không phải là người tùy tiện, hơn nữa tìm được một đám phụ nữ về là có thể giải quyết vấn đề à?
Trước kia anh nói gì Dịch Thận Chi sẽ nghe theo, nhưng lần này Dịch Thận Chi hoàn toàn không để ý mà cứ thế gọi điện thoại.
Mười phút sau, có người gõ cửa căn phòng của họ, một đám phụ nữ bước vào, trong nháy mắt cả không gian nồng nặc mùi son phấn.
Phó Đình Viễn: “…”
Hứa Hàng ngửi thấy mùi nước hoa và son phấn thì hắt hơi, liền lặng lẽ đứng dậy tránh ra một góc.
Dịch Thận Chi chỉ thị cho những người phụ nữ: “Tổng giám đốc Phó đang không vui, hãy cố gắng làm cho cậu ấy vui vẻ.”
Nói xong, anh ta liếc nhìn Hứa Hàng đang ở bên cạnh, nói như đang xem một chương trình hay: “Cậu Hàng cũng thất tình, cũng cần được an ủi.”
Hứa Hàng suy sụp, anh ta làm gì sai à? Tại sao lại nhét một đám phụ nữ vào tay anh ta chứ?