Sau Ly Hôn, Tôi Hô Mưa Gọi Gió

Chương 43: Chương 43




Đêm đó, tôi đã mạnh mẽ vượt qua rào cản tâm lý và nằm xuống chiếc giường bẩn thỉu kia, tôi không ngừng tự nhủ rằng vượt qua tất cả những điều này là bước đầu tiên trong công cuộc trả thù của tôi.

Ban đêm, Tân Hạo Đình sáp lại gần định ôm tôi, tôi liền đẩy anh ta ra: “Em đang có chuyện, anh đừng làm ồn, phiền phức.”

Lúc này anh ta mới hờn dỗi nằm lăn ra: “Anh biết em đang giận, tất cả là lỗi của anh. Bà xã à, em đừng giận nữa.”

“Ngủ đi, lòng của em đang ở quê nhà, không biết bố có sao không. Em tức giận gì chứ, đừng già mồm nữa được không?” Tôi mượn bóng tối để che dấu tâm trạng, trả lời qua loa.

Anh ta vui vẻ, sáp lại hôn tôi một cái: “Đừng lo lắng, cát nhân tự có thiên tướng.”

Tôi bấu chặt tay dưới chăn bông một cách ghê tởm.

Tôi kinh tởm chết đi được, nếu không phải tôi muốn lấy lại mọi thứ thuộc về mình thì tôi sẽ không tiếc bằng mọi cách khiến cho cả nhà họ Tân thân bại danh liệt, ô danh muôn đời.

Nhưng lại không được, tiền cũng mất hết rồi, nhà cũng không phải do tôi đứng tên. Tôi đã hứa sẽ mua cho con gái một căn nhà lớn, tôi quyết không thể thất hứa được.

Trong màn đêm, đầu óc tôi quay cuồng, chỉ tràn ngập suy nghĩ làm sao để lấy lại mọi thứ trong thời gian ngắn nhất, tôi không muốn ở với tên súc sinh này thêm một phút giây nào nữa.

Ngay cả việc nằm trên cùng một chiếc giường như thế này cũng rất đáng khinh nhờn.

Đến giờ phút này, tôi thực sự khâm phục sự bình tĩnh của mình, đêm qua tôi đã không bất chấp tất cả mà lao vào để trút giận.

Ngày hôm sau.

Tôi đến gặp luật sư Khâu và cung cấp tất cả bằng chứng tôi có, cũng như một số dữ liệu tài chính và kể cho anh ta nghe tất cả về diễn biến của sự việc, ngay cả vẻ mặt của luật sư Khâu cũng hơi thảng thốt.

Tuy nhiên, anh ta đã giúp tôi phân tích tình hình hiện tại từ góc độ của nhà chuyên môn.

Trong trường hợp này, dù tôi có bằng chứng Tân Hạo Đình lừa dối trong hôn nhân thì cơ hội thắng của tôi chỉ là một nửa. Tôi chỉ lấy lại được một nửa tài sản chung của vợ chồng, dù sao công ty cũng do một mình anh ta hoạt động trong mấy năm.

Tôi hỏi luật sư Khâu, anh ta đã nói với tôi rất cụ thể rằng Tân Hạo Đình lầm đường lạc lối trong hôn nhân, đối phương là ai đi chăng nữa cũng không có gì khác biệt.

Tôi lặp lại những gì luật sư Khâu đã nói, khả năng chiến thắng chỉ có thể là một nửa.

Không, tôi muốn tất cả.

Anh ta không xứng đáng để tôi tha thứ, tôi phải khiến cho anh ta mãi mãi không thể ngóc đầu lên được.

Luật sư Khâu vẫn bảo tôi cần phải nắm nhiều bằng chứng xác thực hơn nữa, như vậy mới có lý do chính đáng trong trường hợp phải ra tòa. Luật sư Khâu và tôi đã chính thức ký một thỏa thuận người đại diện.

Tôi cũng đã thảo luận với anh ta về việc tôi muốn dùng một vài thủ đoạn.

Sau khi rời khỏi công ty luật, mục tiêu của tôi rất rõ ràng, cho dù tình huống thế nào đi chăng nữa thì tôi vẫn phải đối mặt, tôi phải dựa vào khả năng của mình để thay đổi hoàn cảnh hiện tại.

Điều quan trọng nhất là phải nắm chắc công ty Vật liệu xây dựng Đỉnh Hâm, biết người biết ta trăm trận trăm thắng.

Tôi trở về công ty, thành công cũng ở đây mà thất bại cũng ở nơi này. Tất cả mọi chuyện đều bắt đầu từ đây, vậy thì tôi cũng sẽ khiến nó sẽ chấm dứt ở đây.

Xem ra muốn đánh sắt thì tự mình phải cứng rắn, muốn thắng trận chiến ác liệt này thì tôi phải mạnh mẽ lên.

Tôi bắt đầu bí mật liên hệ với những khách hàng cũ và lợi dụng Từ Quốc Thiên làm cầu nối cho mình. Lúc đầu, Từ Quốc Thiên tỏ ra miễn cưỡng và có phần thiếu trung thực.

Tôi đã gặp khó khăn khi tìm ra tung tích của vợ cậu ta, tình cờ hôm ấy cô ta đến bệnh viện khám thai, tôi lập tức đến bệnh viện để kiểm tra túi mật và làm bộ tình cờ gặp mặt Thẩm Giai Giai, vợ của Từ Quốc Thiên.

Chúng tôi còn đi mua sắm với nhau, tôi mua rất nhiều đồ dùng trẻ em cho đứa bé mà cô ta chưa gặp mặt, còn đưa cô ta đi ăn tối. Cuộc gặp gỡ tình cờ của chúng tôi thật thú vị. Tôi cũng đã nói rất nhiều điều tốt về Từ Quốc Thiên, còn cố ý nói vợ chồng chúng tôi thật sự cảm ơn vì sự cống hiến của cậu ta trong nhiều năm qua.

Vào giờ chót, bởi vì đồ đạc nhiều quá nên đành phải gọi điện cho Từ Quốc Thiên đến đón Thẩm Giai Giai.

Khi Từ Quốc Thiên lao đến chỗ chúng tôi đang ăn ở với tốc độ của một con báo, nhìn thấy tôi và Thẩm Giai Giai thân thiết như thế nào, tôi chắc hẳn trong lòng cậu ta đã sụp đổ.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.