Cuộc nói chuyện của những kẻ nghe lén
Những ngày sau đó cuộc sống của em vẫn bình thường, không có gì thú vị. Sáng thì đi café với bạn bè, trưa qua quán phụ mẹ làm việc đến chiều, tối về nấu cơm ăn cơm, lên voz đọc rì viu, chém gió với các thím hoặc lại đi chơi với lũ bạn.
Từ buổi sinh nhật hôm đó, em có gặp lại ông Hào, ổng có hỏi tại sao em với thằng Nam lại đánh nhau. Em cũng kể toàn bộ sự việc, ổng trầm ngâm suy nghĩ rồi bào đừng chấp nó, cũng vì nó quá yêu My nên mới như vậy. Có chuyện gì thì cứ liên lạc với ổng. Em với ông Hào bắt đầu chơi thân với nhau từ đây
Bạn của ổng có mở một quán café hiện đang tuyển nhân viên. Ổng có giới thiệu cho em vào làm. Quán được thiết kế rộng với nhiều gian khác nhau dành cho nhiều lứa tuổi. Tổng cộng có bốn gian: Một gian dành cho fan bóng đá, một gian dành cho các thanh niên tuổi teen, một gian dành cho người ưa sự yên tĩnh và gian còn lại dành cho nhân viên văn phòng. Mỗi gian đều có 3 nhân viên phục vụ và một người pha chế, em là thằng đực rựa duy nhất ở gian dành cho tuổi teen
Từ ngày đi làm, em phải dậy sớm hơn, không còn được ngủ nướng nữa, giờ giấc cũng có phần khắc khe hơn. Quản lý là một du học sinh ở Hàn Quốc về vì thế chẳng trách, từ ngày em bước vào quán đã cảm thấy có hơi hướm của giống như những bộ phim trên TV từ xứ sở kim chi.
Tối hôm sinh nhật tới giờ, em mới gặp My có vài lần, chỉ lướt qua thôi chứ không nói chuyện được nhiều. Dường như cô ấy bận lắm, thấy lúc nào cũng hối ha hối hả. Thảnh thử ra em cũng không hỏi được chuyện của em và Linh như thế nào nữa.
”Dạo này mày đi đâu mà tao gọi hoài không được vậy” – Thy nói đưa miệng nhấp ly café
”Đi làm chứ đi đâu.”
”Mày đi làm á? Làm gì? Trai bao à?”
”Bao cái cứt. Tao đang phục vụ ở quán café trên đường X. Làm cũng được hơn một tuần rồi”
”Đù. Ghê bay. Đi làm nhận lương rồi mở tiệc khao đi chứ?”
”Chưa có lương thì lấy cái vẹo gì khao. Từ từ cuối tháng. À mà sao tao không thấy chị em nhà My đi với mày vậy?”
Ừm! My đang bận show gì đó trên Sài Gòn. Nó đi đi về về miết à. Còn con Linh nó về dưới nhà rồi. Vài bữa nữa mới lên lại. Mà mày hỏi chúng nó có việc gì vậy?”
”Có gì đâu. Thấy chúng nó hay đi với mày hôm nay không t hấy nên hỏi thôi”
”Hay là thích đứa nào? Nói đi tao làm mai cho. Hehee” – Thy vừa nói vừa cười gian trá
”Mày có mà phá tao chứ làm mai cái đít gì? Mà chưa có kết quả thi của Linh à?”
”Chưa. Nghe mấy ông thầy mình bảo chắc đầu tuần sau mới có. Sức nó học dư xăng đậu vào cái trường này”
”Đù tự tin dữ bay”
”Thật mà. Linh nó học chắc lắm, năm ngoái đi thi học sinh giỏi tỉnh đấy. Bố mẹ nó khuyên nó lên học ở Sài Gòn nhưng nó không muốn. Nó bảo học trường nào cũng như nhau chỉ kinh nghiệm thực tế là được”
”Ghê vậy. Con gái mà sao nó cá tính khiếp”
”Còn không. Tao còn nể nó vài phần đấy”
Cuộc chém gió của em và Thy quanh đi quẩn lại cũng chỉ liên quan tới mấy vấn đề xảy ra trong đời sống. Từ việc yêu đương cho tới những vấn đề lớn hơn như biển Đông, chiến sự ở vùng Trung đông hay động đất, sóng thần ở Nhật Bản.
”Muộn rồi, về ngủ thôi. Mai tao còn đi làm sớm” – Em nói rồi nhìn vào đồng hồ bấy giờ đã điểm 10h
”Ừm! thì về. Tính tiền thằng bạn con cô ơi”
”ĐM. Mày rủ tao đi uống rồi bắt tao trả tiền à?”
”Thôi trả đi. Đàn ông ga lăng một chút coi. Rồi thích con em nào của tao, tao làm mai cho ha. 2 con đó nhiều vệ tinh lắm đấy”
”Thực sự mà nói con em nào của mày cũng được cả” - Em nghĩ thầm trong bụng
Cuộc sống của em những ngày sau đó vẫn đều đặn như thế không có gì đặc biệt cho đến ngày Linh có kết quả thong báo trúng tuyển. 25 điểm, với số điểm đó Linh có thể học bất kì khoa nào trong cái trường này
Hôm nay, em xin anh quản lý về sớm vì phải đi chúc mừng Linh đậu đại học. Bữa tiệc được tổ chức ở nhà Linh dưới huyện nên em phải đèo cả Thy xuống. Đường thì xa, đã đi mệt rồi lại còn được bà cô suốt ngày léo nhéo bên tai bảo em đi chậm lại thôi, bay hết tóc rồi hát vu vơ. Em cũng không hiểu thằng bạn trai nó làm sao có thể chịu nổi cái tính cách này của nó nữa.
Đang chạy xe thì có tin nhắn đến, là của My. Em có thói quen dù đang làm bất cứ việc gì hễ có điện thoại hay tin nhắn đều phải mở ra xem trừ những lúc đang thi hay làm việc mà thôi
”Tí trong buổi tiệc có anh Nam. Anh giúp em tí nha” – Rồi, đã hiểu. Em lại phải đóng giả bạn trai hờ của My nữa. Thật sự đúng là có tiếng nhưng không có miếng.
Nhưng mà lỡ ba mẹ My hỏi thì biết trả lời sao đây? Lại còn Linh và Thy nữa, chúng nó nhìn vào rồi sẽ nghĩ gì? Rắc rối thật đấy. Em vừa đi xe, vừa nghĩ ngợi lung tung suýt tí nữa thì húc vào đuôi xe người ta. Thy đập vào vai em rồi hét lên
”ĐM thằng chó. Mày đi xe kiểu gì vậy. Tí nữa là xong rồi”
”Im cho tao lái xe. Không thì biến” – Em quạu lại
Thôi thì kệ vậy. Chuyện đến đâu hay đến đó. Biết đâu lại giống trong mấy bộ phim Hàn Xẻng, đóng kịch rồi thành thật thì sao, em cũng chả mất miếng thịt nào mà sợ
Gần 11h trưa thì tới nơi, buổi tiệc cũng được bắt đầu, cũng không có gì đặc biệt xảy ra. Thằng Nam cũng không phá phách như hôm bữa mà chỉ ngồi im ăn rồi nốc bia như nước lã. Em thì ngồi cạnh My và một một người đồng tính. Hình như là bạn của học cùng với Linh hay sao ấy. Em cũng không kì thị với người đồng tính đâu mà chỉ cảm thấy hơi nhột thôi. Ngồi bên cạnh thằng cha này nó cứ hay sờ sờ vuốt vuốt rồi nhìn em đắm đuối lắm. Chả hiểu tại sao Linh nó lại sắp xếp em ngồi như vậy, thấy trong buổi tiệc Linh nhìn em với nó cười hoài à. Một lúc sau mới biết lý do là nhỏ muốn giới thiệu thằng cha đó cho em (Anh không bị gay đâu Linh ơi )
Thy không cho em đụng tới một chút cồn nào vì tí nữa còn phải lái xe. Càng tốt, em chẳng muốn uống và thế là ngồi phá mồi thôi. Ngồi bên cạnh, My cứ gắp đồ ăn cho em không, nào là thịt rau, lẩu, cá. Đến no căng bụng mà trong bát vẫn còn đầy đồ ăn. Em cố ăn hết vì mẹ nói rằng không được bỏ phí thức ăn, nếu bỏ phí là phải tội. Thành thử ra em ăn đến không nuốt nổi nữa thì bấy giờ My mới tha cho em.
Chiều hôm đó, cả 3 chị em Thy đều lên trên phố luôn. Vì phải mang đồ đạc nên Linh với My đi taxi còn em chở Thy về. Đến nơi lại rủ thêm vài đứa nữa đi hát trong đó có cả bồ của Thy. Đến lúc này em phải giao gái về cho chủ rồi chạy về nhà tắm rửa thay đồ và phóng ra quán
”Chuyện của anh sao rồi My?” – Em hỏi My khi đang ngồi trong phòng hát
”Chuyện nào cơ anh” – Cô bé giả lơ
”Giao dịch giữa hai anh em mình ấy”
”À. Thì dạo này em hơi bận. Để em tìm thời gian hỏi ý kiến nó đã. Anh có vẻ sốt sắng quá nhỉ?”
”Không phải” – Em chối: “Anh chỉ sợ em quên thôi. Cố gắng thành công nhé không phải đền bù hợp đồng đấy”
”Được rồi, em biết rồi” – Môi của My trề ra rồi xác nhận. Nhìn đôi môi chỉ muốn cắn cho một phát
Hát xong, cả bọn lại rủ nhau đi nhậu tiếp. Lần này chả có thằng nào uống được cả. Ngồi đó chỉ là chém gió với nhau cho bay hết bia rượu trong người ra thôi. Đến tầm 10h thì bồ của Thy phải đi làm. Nó làm DJ trong một quán bar khá nổi ở thành phố này. Thế là tất cả lại hú nhau vào bar, quẩy trong tiếng nhạc. Đêm đó gần 1h sáng em mới về tới nhà. Cũng may là bố mẹ đi ngủ sớm chứ không lại to chuyện
Sáng hôm sau, em xin nghỉ ở quán buổi sáng vì có việc trên trường. Cũng ngại lắm, mới đi làm chưa đầy vài tháng mà đã xin nghỉ liên tục. Cũng may được anh quản lý dễ tính với lại quán ở thời điểm này chưa đông khách chứ không cũng chẳng đi đâu được
Trên khoa em có tổ chức chào đón sinh viên mới. Vì vừa rồi em chưa hoàn thành vụ tiếp sức mùa thi nên phải tham gia, chắc lại văn nghệ, nhảy múa, hát hò đây mà. Năm nào chả thế, em thì không hững thú lắm với mấy cái môn này nên chỉ tham gia cho có lệ thôi chứ thực sự đi làm vẫn sướng hơn.
Tầm khoảng 10h thì xong việc, đang tính về thì thằng Huy gọi
”Đang ở đâu thế mày?”
”Ở trường. Có gì không?”
”Café không. Tao có chuyện này hay lắm”
”Chuyện gì. Nói mẹ đi úp úp mở mở”
”Đm. Gặp mới nói được. Đi không?”
”Ở thì đi. Quán cũ hả?”
”Không. Mày ra quán café X trên trường Y đi. Tao đang ở đó”
”Đợi chút. Tao qua giờ”
Quán café thằng Huy nói là một quán khá nổi tiếng ở thành phố này nhưng nó chỉ dành cho người lớn tuổi chứ không phải dạng thanh niên như bạn em. Em cũng thắc mắc không hiểu tại sao nó lại dẫn em tới đây. Thằng này tính của nó xưa nay là vậy. Cứ úp úp mở mở ra điều quan trọng lắm. Mà cũng quan trọng thật, chắc lần này, nó kiếm được phi vụ làm ăn nào muốn share cho em đây.
Bước tới nơi, em thấy nó đang ngồi trong một góc khá kín. Nó vẫy em lại
”Chuyện gì?”
”Mày xem cái này đi” – Nó đưa cái laptop đang mở một cái gì đó lên rồi đưa cho em. Trên màn hình hiện ra một chiếc motor với bản vẽ sửa chữa. Nhìn sơ qua là biết ngay nó đang muốn độ xe. Thằng Huy ngoài game và gái ra thì tốc độ cũng là một niềm đam mê của nó. Đang gật gù xem xét thì có tiếng nói ở đằng sau lưng
”Ngồi đâu đây chị?”
”Ra chỗ kia đi. Chỗ đó vắng người” – Là tiếng của chị em My, Linh
Em đang định ra chào hỏi nhưng tự dưng lại muốn nghe chị em cô ấy nói gì nên ra dấu cho thằng Huy im lặng.
” Chiếc váy sáng nay dẹp ghê hơ. Em muốn mua quá”
”Cô lại chuẩn bị xin tiền tôi chứ gì?”
”Thì chị đi làm rồi, không cho em tiền thì cho ai đây? Hehe”
”Ừm tí tôi cho. Mà chị hỏi cái này này?”
”Chuyện gì chị”
”Em thấy anh Minh thế nào?” – My hỏi đến tôi, thằng Huy ngồi trố mắt ngạc nhiên
”Thế nào là thế nào? Chị muốn hỏi sao?”
”Về tính cách, con người, thái độ của anh ấy ý?”
”Sao tự nhiên chị lại nhắc về anh Minh? Hay là hai người….. Ông này ghê nha. Hahaaa”
”Bậy. Chị muốn hỏi thế thôi. Chứ có gì đâu”
”Thật không, em không tin được”
”Không tin tùy cô. Chị chỉ hỏi vậy thôi”
”Nhắc mới nhớ, hôm qua lúc ăn tiệc ở nhà, chị ngồi gắp thức ăn cho anh ấy không à? Hai người nhìn có vẻ tình cảm lắm mà. Hai người không có gì thật không đấy?”
”Em cứ trả lời chị đi.”
”Về Minh hả? Ừm…” – Em hồi hộp chuẩn bị đến đoạn gay cấn: “Minh là người khá dễ thương hòa đồng tính tình vẫn còn hơi trẻ con. Nhưng có trách nhiệm phết. Cái hồi mà chị Thy nằm viện ấy, ổng là người chăm sóc cho chị ấy nhiều hơn cả bác nữa. Đến nỗi em còn lầm tưởng là 2 người đang yêu nhau nữa cơ”
”Rồi. Thế nếu là em, em có chọn một người như Minh làm bạn trai không?”
”Sao chị lại hỏi thế?”
”Thì cứ trả lời chị đi”
”Nếu được chọn bạn trai em sẽ không chọn Minh”
”Sao lại vậy? Minh tốt thế còn gì?”
”Nhưng anh ấy không phải mẫu người của em. Minh có nét trẻ con lắm, em chọn bạn trai phải là người chín chắn. Nói chung là Minh không hợp với em được. Mà chị hỏi làm chi thế?”
”À. Không có gì. Chị hỏi vậy thôi”
”Thật không đấy? Nghi lắm”
”Nghi cái đầu cô ấy”
Cảm giác của em sau khi nghe Linh nói vậy sao nhỉ. Lẫn lộn lắm, có một chút thật vọng, một chút hụt hẫng nhưng lại dễ chịu và có một điều gì đó nhen nhóm trong em. Em cũng không biết phải tả sao nữa chỉ biết thở dài một cái nhìn thằng Huy cười. Còn nó thì nhếch mép lên hờ hờ như thằng ngáo đá. Nó biết em đang say nắng Linh giờ lại nghe những lời như vậy chắc nó nghĩ em buồn lắm. Cũng buồn nhưng cũng chả sao. Chỉ là say nắng thôi mà. Cảm giác đó sẽ hết nhanh thôi
Huy kéo cái lap lại bật word lên và gõ sau đó đưa cho em
”Không sao chứ?”
”Không sao?” – Em gõ lại rồi đưa cho nó
”Giờ sao?”
”Chả sao cả?”
”Bị phũ vậy buồn không?”
”Có. Nhưng chẳng sao đâu. Sợ éo gì”
”Uhm.”
”Thôi uống hết nước đi rồi tính tiền về”
Gấp cái lap lại. Em với nó nhẹ nhàng đi ra ngoài. Ở trong đó, chị em My vẫn đang trò chuyện rất vui vẻ về những bộ phim, những bộ váy, về công việc và cuộc sống để lại đằng sau một thằng cu với tâm trạng rối bời là em. Linh nói đúng, cô ấy thích những chàng trai chín chắn trong cuộc sống mà cái đó ở em không có. Muốn một chút gì đó níu kéo nhưng biết lấy gì để níu bây giờ. Thay đổi ư? Em có nghe một người nào đó nói ấn tượng đầu rất khó phai, nếu có thay đổi thì cũng không bao giờ hết trong lòng người khác được. Thôi thì hãy bỏ qua. Nghĩ nhiều cũng chỉ có thế thôi. Hãy cứ sống thật với chính bản thân mình đừng vì một ai đó mà thay đổi bởi sự thay đổi đó không bao giờ vùi lấp được sự thật mình không phải là con người như thế. (Lời khuyên chân thành tới các thím voz đấy.)
Trưa phố núi sao mà nắng thế không biết nhưng em lại cảm thấy hơi lạnh, cái se lạnh của mùa thu hay là cái lạnh của một con người không được tình yêu đáp lại.