Say Nắng Gia Sư Của Em Trai

Chương 27: Chương 27




Say nắng gia sư của em trai

ngày 30/08/2012:thứ năm, ngày thứ 32 yêu nhau.

Sáng này em gia sư vẫn tới chở mình đi học,sáng hôm nay trời hơi mờ đục, nhưng rồi nắng cũng lên. Em gia sư mặc quần jeans áo sơ mi màu xanh bằng jean luôn, nhìn em vẫn xinh nhưng có 1 điểm là mình thấy mắt em hơi thâm quầng và có vẻ sưng mọng. Mình thoáng thấy nhói khi nghĩ là em đã khóc vào tối hôm qua. Mình nhìn thấy những chi tiết nhỏ như vậy là do em gia sư ngày nào cũng dành đội nón cho mình, mình ở rất sát mặt em.

-‘em khóc’, mình nói vừa đủ nghe, mình nghĩ là mình đoán đúng

-‘hả, đâu ra vậy, tối qua hơi khó ngủ chút thui’, em hơi ngạc nhiên rồi đáp nhanh, em bắt đầu cho xe chạy, mình biết em ngại, mình ôm em thật chặt.

-‘cho cơ hội đi em’, mình nói với em, cố nói 1 cách bâng quơ để câu chuyện ko trở nên nghiêm trọng

-‘hả?cơ hội gì?’, em gia sư ngạc nhiên hỏi mình.

-‘cơ hội để những vết thương lành lại’, mình nói, mình lượm đâu ra những từ đó thì không rõ nhưng mình nói theo những gì mình nghĩ.

-‘ko phải em ko cho cơ hội mà em ko có cơ hội, hiểu ko?’, em nói, em nói đơn giản nhẹ nhàng, ng lớn tuổi khi nghe đoạn đối thoại này sẽ nói bọn trẻ làm quá vấn đề, cứ bình thường đi sao phải tỏ ra đau khổ khổ sở như thế, đời còn nhiều thứ cay đắng hơn. Nhưng mình ớ trong cuộc và mình cảm ở trong em ko phải chỉ là vết xước nhỏ, nó nhiều hơn thế mà chẳng lẽ con người sống mà cứ chịu đựng, phải tìm mọi cách làm lành nó. Mình mơ hồ nghĩ những thứ vớ vẩn ấy

-‘nếu đã ko có thì ko cần nữa’, mình nói với em

-‘hả?’, em hôm nay có vẻ ngạc nhiên nhiều về mình, hay mình khác đi nên em chưa kịp đoán

-‘ý anh là dù ko có cơ hội thì anh và em cũng trải qua đc’, mình nói, bắt đầu trở nên vụng về.

-‘haha, bày đặt tinh vi’, em nói, rồi cười.

-‘hôm nay heo ko than đói àh?’, mình hỏi,ngày nào mình cũng nghe em than đói ít nhất là hai lần, nghe riết thành quen mà hôm nay gần tới trường mà em chưa than đói, chẳng biết đang nghĩ ngợi gì mà quên mất đói

-‘uhm ha,h mới thấy đói, hức hức đói quá’, em than liền, mình phì cười vì cái điệu bộ của em, làm như đau khổ lắm khi quên than đói.

-‘haha, sợ em luôn, em ăn gì?’, mình hỏi em, sáng nào gặp em mình cũng phải cười vài trận

-‘anh ăn gì?’, em gia sư hỏi ngược lại mình.

-‘ăn gì cũng được’, mình nói, bắt đầu hát câu hát em gia sư hay hát : ‘đường còn xa,con chó nó la con mèo, gâu gâu meo meo’, mình hát và nghe tiếng em gia sư cười giòn tan

Sau bọn mình chạy vào quán phở gần đó ăn xong em chở mình tới trường, em gia sư cũng đi học. Mình đơi em đi khuất mình mới vào trường, ai thấy mình cười ko hiểu sẽ nghĩ mình điên nhưng tại tâm trạng mình vui và hạnh phúc.

-‘em xin lỗi anh nha’, đó là nội dung tin nhắn của nhỏ Nhung, mình lại thấy ngán ngẩm, mình ít gì cũng thấy được con người nhỏ và mình chẳng hơi sức đâu mà rep lại tin nhắn.

Ngoài tin nhắn của nhỏ Nhung còn tin nhắn của thằng D, những tin nhắn trống và tin nhắn của nhỏ H, nội dung hơi khó hiểu : ‘em ko muốn anh thành nạn nhân của trò 49 ngày, vì em từng là nạn nhân. Em thừa nhận là em căm ghét ng yêu của anh nhưng em nghĩ cũng nên dừng lại chứ anh. Nếu anh muốn em có thể giúp anh’, nhỏ H cứ xuất quỷ nhập thần như thế, thỉnh thoảng nhắn tin, thỉnh thoảng lại bặt vô âm tín và bây giờ lại trở lại nhắn tin, nội dung tin nhắn thì vô cùng khó hiểu và khiến mình tò mò. Mình sợ mình bị dính bẫy nên mình không trả lời tin nhắn. Với lại mình cũng nghĩ, mình cùng gần tới cái mốc 49 ngày rồi và mình sẽ làm mọi thứ cho tình yêu này, cái tình yêu mình ko cảm thấy chút giả dối. Mình ko nghĩ ai có thể đóng kịch giỏi như thế, thậm chí nếu có kết cục buồn mình tin cũng là lí do khác chứ không thể là lí do chưa từng yêu hay hoàn toàn là dối trá. Vì không thể tin ai trong những người như H, Nhung hay HA, nên mình tin vào cảm giác của mình. Cứ bước , bước tới, cùng lắm là ngã nhoài và vì mình lớn nên ngã thì mình sẽ đứng dậy, có thể đau rồi nhưng cũng qua. Mình lạc quan vì thứ gì? Vì mình luôn hi vọng tất cả ngọt ngào mình nếm ko phải là dối trá hay mình tin, con người mình yêu đó, dù làm như thế nào cũng có lí do

Trưa em gia sư tới đón mình về, đúng là cô nàng không sợ nắng, em chẳng mặc áo khoác. Nhìn thấy mình là em cười, hồi sáng thằng bạn người gốc bắc của mình có nói

-‘2 anh chị hạnh phúc nhá’

-‘mày về đập cái tay cho gãy là được như tao’, mình đáp

-‘tao có con mẹ nào đâu , gãy tay thì có mà đi bộ’, nó nói liền, mình cười vui vẻ, thằng bạn này cứ hở ra là than ế, than chán. Hôm nọ nó còn nói là bộ y tế nên mang bệnh ế vào danh sách bệnh nan y.

Em gia sư chở mình về, mình chắc chắn là nắng và gió có tình ý với em gia sư, không thế sao 2 thứ ấy cứ tranh nhau đùa nghịch trên da em. Mình ôm em gia sư thấy thực chất hạnh phúc là thứ đơn giản, ngồi sau người mình yêu và được ôm.

-‘tối mấy giờ em đi’, mình hỏi em gia sư

-‘chắc cỡ 7h đó’, em trả lời liền, em chạy xe nhanh

-‘bạn em tên gì?’, mình hỏi em gia sư , mình vẫn nghĩ đó là Ban. Mà nếu là Ban thì có thể có D, vì bọn họ là bạn chung với nhau nhưng xác suất này khá ít vì D mới xuất hiện gần đây trở lại còn trước đó mất liên lạc hoàn toàn.

-‘nhỏ susu, nhỏ này bạn cùng quê với em chơi vui lắm’, em gia sư trả lời liền và có vẻ rất vui, nhỏ susu có phải là Ban ko? Có thể là tên biệt danh của Ban cũng có thể là người khác

-‘đi vui nha, mà em mua quà gì rồi?’, mình hỏi em gia sư

-‘em mua váy tặng với làm cái vòng tay, hồi sinh nhật em su còn trồng cả cây ổi nhỏ tặng em, em để trên lancan đó’, em nói hạnh phúc, chưa từng thấy em gia sư nói về ai mà có vẻ vui như vậy.

-‘sao trồng được?’, mình tò mò

-‘su mang cây ổi từ quê lên nhà em trồng, cây ổi loại gì dù còn nhỏ nhưng cũng ra trái được. su chơi tốt lắm’, em gia sư, lúc này gần về tới nhà

-‘ohm, đi chơi nhớ mua bánh cho anh’, mình nói đùa

-‘vậy cứ chê người ta là heo, mang bánh kem về nha’, em nói lúc này tới nhà mình, mình đứng còn em ngồi trên xe, em đưa mặt về phía mình, chớp chớp mắt, gió lại đùa trên tóc em, nhìn em chu miệng khi nói xong, mình nhớ là cũng lâu rồi mình chưa hôn em. Cả mấy ngày rồi thì phải. Mình nhanh chóng hôn nhanh, mình tin chắc em chưa kịp phản ứng. Vẫn cái mềm mại, cái vị ngọt của son đọng trên môi, cả cảm giác ươn ướt làm mình thấy sảng khoái, mình còn nghĩ khỏi ăn cơm trưa chắc cũng đủ. Em gia sư hơi rụt người lại vì bất ngờ sau đó em gia sư cũng nở 1 nụ cười, chết tiệt khi mình lại muốn hôn tiếp. Mình tin chắc ở môi em có chất gây nghiện



Em gia sư về rồi thì mình trở lên phòng, mình vẫn thấy trên môi vị ngọt. Mẹ mình gọi điện thoại về nói mình là trưa nay mẹ mình không về, mẹ đi công tác gì đó và dặn mình tự mua cơm ăn đi. Thế nên mình đi chiến trứng với thịt và nấu cơm ăn. Mình định gọi em gia sư tới nấu cơm ăn chung nhưng nghĩ lại không nên. Em gia sư sẽ thấy khó chịu vì cái cảm giác lén lút, không dám tới khi mẹ ở nhà, mẹ vừa đi thì tới. Mình nghĩ tới đó lại thấy buồn, nhưng mình đợi 1 ngày không xa em gia sư sẽ về nhà mình, mẹ mình và em gia sư sẽ cùng nấu ăn, mình cũng sẽ phụ cùng. Mình thích khung cảnh đó, cảm giác đó. Sẽ tới nhanh thôi, chắc chắn thế

Mình nhớ tới thằng bạn mà giờ quen thân với Ban, mình nghi Ban và thằng bạn mình yêu nhau, nhưng hỏi thì nó giấu. Mình gọi điện cho nó

-‘alo, gọi anh có gì?’, giọng thằng bạn nói vui vẻ trong điện thoại

-‘hôm nay sinh nhật người yêu chú àh?’, mình hỏi lại

-‘sao chú biết ?’, nó hỏi liền

-‘haha, vậy mà chối đek có ng yêu nhá’, mình đốp ngay, thằng bạn sơ hở

-‘uhm sn vợ anh, chú định tặng gì?’, thằng bạn nói ngay, nó rất vui vẻ

-‘vợ chú là nhờ anh mới có , chú ko tặng quà anh thôi’, mình nói với nó vui vẻ, nghe nó có người yêu mình cũng vui lây

-‘tối anh nghe vợ anh nói là có mời nhỏ bạn, là vợ chú đó, chú có đi ko?’,thằng bạn nói , mình nghe rõ trong giọng nói sự phấn khích của thằng bạn.

-‘tôi anh bận việc rồi, chú nhớ canh chừng vợ anh dùm anh’, mình nói, thế là em gia sư ko hề nói dối, mình vui vì điều ấy. Đúng là tối nay sinh nhật Ban và mọi người sẽ có buổi tối vui vẻ. Mình linh cảm thằng D sẽ xuất hiện nhưng ko đáng lo lắm.

-‘đc , đc, đc’, thằng bạn nói, mình biết nó rất vui.

-‘vợ chú mời nhiều ng ko?’, mình hỏi thằng bạn, cũng thấy tò mò,nếu tối nay ko bận chắc mình cũng tới buổi tiệc nhưng mà có vẩn đề là nếu thấy mình và thằng bạn là bạn nhau còn em gia sư và Ban là bạn, em gia sư sẽ nghi ngờ.

-‘nghe đâu có mấy đứa con gái bạn thân àh, tiền đâu mời cho nhiều’, thằng bạn mình đáp. Sau đó mình và nó chém gió qua lại 1 lát thì thôi, mình thấy hoàn toàn thoải mái và an tâm.

Lại nhận thêm 3 tin nhắn trống của thằng D, tự dưng lại thấy bất ổn nhưng mình trấn tĩnh được vì tính mình cũng hay lo xa, cũng quá nhạy cảm đến trở nên tào lao.



Chiều trời bắt đầu trở mây đen kịt báo hiệu cơn mưa, dạo này hay mưa. Cũng chẳng biết mình tự bao giờ để ý tới thời tiết, chắc tại khi yêu và người yêu mình thích mưa. Mình gọi điện cho em gia sư, mình tò mò không biết em mặc gì đi sinh nhật, em có thể sẽ xinh nhất đám

-‘alo, tổng đài Linh kute nghe’, em trả lời vui vẻ

-‘em đang ở đâu?’,mình cười rồi hỏi, vì mình nghe tiếng nước chảy

-‘em đang tắm, anh cấm nhìn nha. Haha’, em nói vui vẻ, ko biết đi tắm còn mang điện thoại chi

-‘đi tắm mang điện thoại cho ướt rồi khóc nha’, mình nói với em gia sư, nghe tiếng nước chảy, mình ko muốn cũng có chút tưởng tượng. Mình quả thực là thằng thích tưởng tượng

-‘em nghe nhạc mà, anh ko tắm đi dạy àh?’, em hỏi mình.

-‘tắm ùi, mà anh muốn đi nữa heo’, mình nói với em gia sư

-‘haha, nghỉ dạy rồi đi’ em nói, mình vẫn nghe tiếng nước chảy

-‘thôi tắm đi, em đi về sớm nha’, mình nói với em gia sư, mình nghĩ đi sinh nhật Ban em vui lắm.

-‘ohm, em tắm đây,em về sớm mang bánh cho anh, khi nào về em gọi anh nha’, em gia sư nói giọng vui vẻ nhẹ nhàng

-‘uhm, vậy nha, tắm đi, đi sao về vậy, bị gì anh giết chết ‘, mình đùa dọa em gia sư, nghe giọng em cười sau đó cúp máy.

Mình cũng chuẩn bị đi dạy, nói về mẹ mình khi biết mình đi dạy kèm. Mình nhớ lại hôm ấy mình đi về nói chuyện với mẹ

-‘ngày mai con bắt đầu đi dạy kèm’, mình nói trong bữa ăn tối cùng mẹ với thằng em, thằng em từ ngày em gia sư nghỉ, vẫn chưa tìm được gia sư mới dạy cho nó,với lại nó đòi phải là cô Linh nó mới chịu nên mẹ mình tự thành gia sư của nó, tối tối sau khi ăn cơm mẹ mình chỉ nó học, thỉnh thoảng mình cũng chỉ cho nó. Và như từ trước tới giờ, bụt nhà ko thiêng , nó cứ nhây nhây và giảng cho nó ức chế lắm. Lúc ấy mình mới thấy khâm phục em gia sư, có thể trị thằng em mình.

-‘đi dạy ở đâu?’, mẹ mình chắc cũng hơi ngạc nhiên việc mình đi dạy , nhưng mẹ mình tỏ ra bình thường, mình thấy mẹ không vui. Mẹ mình đâu thích mình đi làm, mẹ sợ mình lơ là việc học, mẹ coi mình là đứa con bé nhỏ, mới 13,14 và còn nhỏ lắm. Mình biết được điều đó khi thằng anh họ phân tích cho mình, thằng anh họ còn nói mẹ mình hơi shock khi biết mình có người yêu. Mình nghe thì cũng thấy ko hẳn hợp lí nhưng cũng ko đến nỗi

-‘dạy ở TKTQ, cũng gần nhà mình’, mình trả lời liền, dù mẹ ko thích mình cũng đi làm

-‘tiền mẹ cho ko đủ xài hả?’, mẹ mình hỏi, tất nhiên là tiền thì ko bao giờ đủ, mẹ mình cho mình cũng đủ xài thôi vì mẹ mình sợ mình hút chích gì đó

-‘không phải, con muốn đi làm cho biết mà’, mình nói, hôm nay ăn cái món mình không thích lắm, canh khổ qua, mẹ mình thì thích món này lắm nên nấu hoài

-‘uhm, tùy mày’, mẹ mình nói rồi từ đó mình và mẹ chẳng nói gì nữa. Sau cái chuyện hôm bữa, mẹ mình và mình cũng chẳng nói chuyện với nhau nhiều, câu chuyện có phần gượng gạo, là do mình cãi lời mẹ và mẹ mình hoàn toàn ko thích điều đó nhưng mẹ vẫn để yên cho mình.



Mình đi dạy, khi đang cho thằng học trò làm mấy bài tập thì em gia sư nhắn tin nói em cứ tới chỗ sinh nhật, vui lắm. Em chúc mình đi dạy làm mình ganh tỵ, mình cũng muốn đang ở buổi sinh nhật để chơi cho vui vẻ. Nhưng mình đã có động lực là lát em gia sư về và ghé qua mang bánh cho mình, mình và em lại ngồi ở bậc đá trò chuyện vui vẻ.

...

Mình ko hề biết, trong buổi tiệc nhỏ đó có nhiều thứ xảy ra. Mình vẫn dạy, đúng thiệt là mình không thích làm giáo viên, công việc đó với mình hơi nhàm chán, mình ngồi dạy mà ngáp tới ngáp lui. Cuối cùng cũng tới 8h, mình đứng lên ra về liền, ở nhà lướt web chút xíu là tới tối mịt, đi dạy có 2 tiếng mà thấy thời gian dài đằng đẵng, cứ ngồi canh thời gian. Giờ này em gia sư chắc đang vui vẻ lắm, vì về nhà ngồi chờ và học bài. Hơn 9h thì mình nhận được tin nhắn của thằng bạn, trước đó mình có vài cảm giác bất an, tự dưng thấy nóng trong ruột

-‘nhỏ bồ mày tao thấy hơi kì kì’,mình hoảng liền , gì mà thằng bạn mình nói kì kì,mình nghĩ ngay tới thằng D.

Mình gọi điện lại cho thằng bạn mình, bây giờ mà nhắn tin rồi ngồi đợi nó trả lời chắc ko kịp

-‘alo’, mình nghe giọng nó và vô số tiếng ồn ào, có lẽ đang trong quán ăn nào đó hay quán cà phê.

-‘gì mà mày nói kì?’, mình hỏi liền, vốn trong ng thấy có bất an nên mình lo lắng

-‘nhỏ bồ mày cãi nhau với thằng kia, mà nắm tay nắm chân nữa’, thằng bạn mình nói nhanh

-‘bây giờ hả?’,mình hỏi liền

-‘không, mới đây, giờ bồ mày về rồi’, thằng bạn trả lời, mình bắt đầu thấy sốt ruột, ko biết có chuyện gì xảy ra với em gia sư, mình linh cảm người em gia sư cãi nhau là thằng D

-‘cãi nhau vụ gì? thằng đó thằng nào?về lâu chưa?’, mình hỏi dồn dập, h mới nhớ sao thằng bạn mình lại nói là kì kì

-‘cãi nhau vụ gì sao tao biết, thằng đó tên D, mới về tức thì đó, thằng kia về luôn’, thằng bạn nói, mình bực bội hẳn, thế là thằng D xuất hiện và đi theo em gia sư, nhưng sao họ lại cãi nhau. Mình gãy tay ko thì mình xách xe chạy tìm em gia sư rồi. chẳng biết cái thằng có bệnh tâm lí đó có làm gì em gia sư ko nữa. Mình cúp máy sau khi hỏi xong thằng bạn, mình cũng kịp hỏi nó và biết chỗ đó là quán cà phê và nhờ nó tìm thông tin ở nhỏ Ban dùm mình.

Cảm giác này vừa nóng ruột vừa tồi tệ, mình gọi điện cho em gia sư và em không bắt máy, mình càng lo lắng và gọi lại thêm lần nữa. Sau nhiều hồi chuông thì may mắn em bắt máy, có lẽ đang đứng trên đường hay đang chạy xe vì mình nghe tiếng xe rất ồn ào trong điện thoại

-‘alo, em nghe’, em trả lời với giọng lớn

-‘em ở đâu? về chưa?’, mình hỏi em, cố tỏ ra bình thường như chưa biết gì

-‘em đang về, đang ở ngoài đường, em gặp phiền 1 chút’, em nói với mình, có vẻ như đang bận

-‘chuyện gì? em ở đâu, anh tới’, mình vừa nói vừa đi vơ cái quần jean để thay

-‘lát em nói, lát em ghé qua nhà anh, giờ em về đã, ở ngoài nghe điện thoại nó giật mất’, em nói sau đó thì cúp máy, mình ko kịp hỏi gì thêm cũng ko gọi lại vì sợ em đi đường nghe nguy hiểm. Mình biết là em gặp chuyện gì phiền phức và mình thấy lo, sao cuộc sống ko thể êm ả chút nào cho khỏe, hết chuyện này đến chuyện khác

Mình thay cái quần jean và đi xuống phía dưới bậc đá, ngồi ở nhà cũng thấy khó chịu. Những lúc có chuyện này mới thấy cái tay gãy đúng phiền phức. chẳng đi đâu được, xe cũng ko dám chạy. Đúng là khổ

Mình đợi hơn nửa tiếng mà em gia sư chưa về trong khi cái quán đó thì cũng đâu phải ở nơi nào xa xăm, mình lo lắng đứng ngồi không yên mà gọi điện thì ko dám. Điện thoại mình liền có tin nhắn, tin nhắn của nhỏ H: ‘sắp có chuyện lớn rồi đó’, tin nhắn đó như chọc vào cái tâm trạng đang bất ổn của mình. Mình dặn mình ráng bình tĩnh, chuyện đâu phải phim và chẳng tới mức đó. Mình không nhắn lại tin nhắn của nhỏ H dù mình muốn lắm vì mình biết với tính nhỏ H, nhỏ cũng dây dây ra thôi cũng chẳng hỏi được gì, ngay cả cái mục đích nhỏ H hành động mình cũng ko rõ thì làm sao có thể hỏi gì nhiều.



Mình ráng đợi tới gần 10 thì mới thấy em gia sư, chạy sau em là chiếc xe ex, mình thấy em gia sư vừa mừng vừa lo, và cũng thấy thắc mắc, mình thấy bực mình khi thấy thằng D ngồi trên xe, không biết hôm nay nó tới đây làm gì, và lúc nãy chuyện gì đã xảy ra. Em gia sư chạy xe nhanh lắm, em chạy về phía mình, dừng xe lại

-‘anh’, em gia sư nói như khẩn thiết lắm

-‘chuyện gì?’, mình hỏi thì ngay lúc đó thằng D cũng vừa đáp xe lại ngay gần xe em gia sư. Máu điên mình nổi lên. Mình nhìn nó tức tối, nó cũng nhìn mình bằng ánh mắt sắc lạnh. Hôm nay nhìn D rất bảnh, mặc quần jean và áo cũng bằng jean,em gia sư thì mặc chiếc váy màu hồng nhạt, nhìn hiền lành. Em gia sư không trang điểm và để tóc xõa, tô son như mọi lần

-‘D về đi, tớ ko thích nha’, em gia sư có vẻ cũng hơi hoảng, sau em định thần em quát, lần đầu tiên mình nghe em xưng hô cậu tớ

-‘Tớ đưa cậu về thôi mà’, thằng D nói, giọng nó trở nên ngọt, mình biết là họ vừa cãi nhau về chuyện gì đó và tình hình căng thẳng.

-‘về đi, tớ phát mệt với cậu’, em gia sư nói, giọng cũng dịu lại

-‘uhm, tớ về, về nhà tớ nhắn tin nha’, nó nói tỉnh bơ, mình ko nghĩ sao mới cãi nhau giờ lại bình thường thế đc

-‘khỏi, về đi’, em gia sư nói, em có vẻ mệt mỏi. Mình tò mò muốn biết chuyện gì đã xảy ra

Thằng D chạy đi rồi, em gia sư và mình ngồi xuống bậc đá, em thở mạnh, chắc chạy nhanh nên mệt

-‘có chuyện gì?’, mình hỏi liền,tò mò quá rồi

-‘sao anh biết mà xuống đây, đợi lâu chưa?’, em gia sư hỏi ngược lại mình, trời bắt đầu mưa lâm râm, giống như kiểu mưa phùn

-‘thì anh ở nhà chán quá nên xuống đây hóng gió, mới xuống àh’, mình nói dối, thực chất là mình lo sốt vó và ngồi ko yên nên xuống đây

-‘àh, em ko mua đc bánh, tại có chuyện’, em gia sư nói, mình lấy tay chấm mồ hôi cho em gia sư, nhìn em thấy thương. Không biết có bị đói bụng không nữa.

-‘chuyện gì, bánh thì khi khác ăn’, mình nói, hi vọng mọi thứ vẫn ổn

-‘em với D cãi nhau’, em gia sư nói nhỏ, em có vẻ buồn

-‘D nói là thương em, D nói D thực ra luôn quan sát cuộc sống của em , theo dõi chi tiết nhưng ko ra mặt’, em gia sư nói tiếp, mình nghe rõ từng lời, thấy máu trong ng giống như đông lại, thằng đó ko biết nghĩ gì, ý đồ của nó là gì

-‘vậy thì làm gì cãi nhau?’, mình hỏi em gia sư liền

-‘chuyện lằng nhằng lắm, nhưng đại loại là D nói từ h nếu ko làm ng yêu thì nó sẽ làm tri kỉ, bên em mãi mãi’, em gia sư nói thế, mình nghe mà buồn cười. Gì mà tri với kỉ, đâu ra kiểu đó nữa vậy?

-‘đâu ra vậy?’, mình hỏi em, thấy bực mình quá

-‘thì thằng D nói thế’, em trả lời, mình tin chắc có chuyện gì đó nhưng em gia sư giấu mình thôi .Chắc có uẩn khúc gì đó em ko tiện nói, mình cũng để yên cho em gia sư, vì mình thấy em có vẻ căng thẳng và mệt mỏi.

-‘kệ nó đi, em mệt hả?’, mình hỏi em,

-‘uhm, phát chán’, em trả lời ngán ngẩm

-‘em có thể cho anh biết mọi chuyện ko?’, mình nói, mình nghĩ đây là cách duy nhất giúp mình và em lại gần nhau và ko gặp nhiều phiền phức từ những ng xung quanh. Có vẻ lời đề nghị đó quá đường đột nên em gia sư ngạc nhiên.

-‘khi nào có dịp em sẽ kể, h em mệt quá’, em gia sư bình tĩnh và nói, giữa mình và em cần sự đồng điệu trong tâm hồn và ko cần nói nhiều cũng có thể hiểu nhau. Mình dù muốn biết nhiều chuyện nhưng mình hiểu mình ko thể ép em, khi nào em cần em sẽ nói.

Mình và em cùng im lặng, em gia sư tĩnh lặng nói

-‘em đang phải trả giá anh ơi’, em nói nghe giọng có vẻ mệt mỏi

-‘trả giá gì?’, mình hỏi, gợi cho em nói chuyện, em phải gỡ thì nó mới hết rối

-‘thì em đùa giỡn quá nhiều nên giờ em gặp rắc rối’, em gia sư nói rành mạch, mình nghe ở cơ thể em mùi bia pha với mùi nước hoa, cái mùi nghe lạ lắm

-‘em đùa giỡn với ai?’, mình hỏi em, thấy em như cánh hoa trong mưa, ai cũng có quá khứ và can đảm là dám nhìn lại hay không

-‘haha, em nói nhàm đó, thôi đi, khi khác em rảnh em kể anh nghe, h em về’, em nói nhanh như kịp định thần, để lại trong mình 1 khoảng tiếc nuối dài đằng đẵn g.

-‘em sẽ ổn phải ko?’, em nói khi leo lên xe

-‘chắc chắn’, mình nói, hẳn là có chuyện gì xảy ra với em gia sư, em chạy về và mình thì vào nhà

Mình quyết định ko thể ngồi yên mãi

Reply With Quote

Say nắng gia sư của em trai

Update ngày 31/08/2012:thứ sáu, ngày thứ 33 yêu nhau.

Tối hôm qua mình trở vào nhà với nhiều thứ tâm trạng. Thằng D đã xuất hiện và chính thức giở trò, nhiều ng nói mình ko nên để ý nhưng thực ra nếu ở trong hoàn cảnh mình mấy ng đó có nghĩ vậy ko? Nó hiện diện trước mắt và làm đủ trò như thế thì cứ bỏ qua riết àh, chẳng biết nó còn làm tới mức nào. D thật tình ko giống như HA, D là mẫu ng dạng khó đoán và ko hề rõ ràng. Hắn có bệnh tâm lí và hành động rất mông lung, ko thể biết. Tất cả mọi thứ mình làm là bảo vệ người mình yêu và chính mình, hơn là cứ ngồi yên và chờ xem chuyện gì xảy ra.



Mẹ và mình có nói chuyện vài câu khi mình trở lên nhà tối hôm qua

- ‘con đi đâu đó?’, mẹ mình vừa bước ra khỏi phòng và hỏi minh

- ‘con đi xuống dưới nhà dạo mát chút’, mình nói, mà thực ra ở dưới chỗ mình và em gia sư hay ngồi nhiều gió lắm, hôm qua còn có mưa lâm râm nữa mà.

- ‘mày gặp con Linh đó hả?’,hôm nay mẹ có vẻ bắt đầu trở cáu sau vài ngày mẹ để yên, mẹ mình hỏi bẵng giọng nghe khá gay gắt.

- ‘dạ’, mình trả lời thẳng thắn, mình không muốn yêu lén lút và dù gì mọi chuyện cũng đã phơi bày. Mình bước lại tủ lạnh rót nước uống, cố gắng tỏ ra hết sức bình thường

- ‘mẹ nói sao con không nghe vậy?’, mẹ mình đổi giọng ngọt ngào, mình biết có nhiều lí do để mẹ ko ưng, nhưng để mình 1 lần yêu, 1 lần tự quyết định cuộc đời của mình khó đến thế cơ àh?

- ‘con xin lỗi nhưng lần này mẹ để cho con làm theo ý con đi được ko?’, mình nói với mẹ bằng giọng nói nghiêm túc và cứng rắn. Sau cái vụ con nhỏ Nhung, mẹ cũng ngại thì phải dù gì thì mẹ cũng thấy cách nói chuyện và xử sự của nhỏ Nhung, mẹ ko còn lí do gì để ghép mình với nó.

- ‘mày yêu đi rồi sướng khổ tự chịu’, mẹ mình nói, mẹ mình quá lo lắng cho mình, sợ mình ngã và đau

- ‘con phải đi thì mới biết sướng hay khổ mà mẹ’, mình nói vụng về, muốn nói nhiều hơn nữa nhưng đầu óc trống rỗng. Mình nói thầm trong lòng , dù khổ con cũng sẽ đi tiếp, bước tiếp tới khi nào ko thể nữa thì thôi.

Mẹ mình lắc đầu ra chiều ngán ngẩm rồi bỏ vào phòng, mình ngồi lại bàn ăn uống nước, trước khi mẹ đóng cửa mình kịp nhìn thấy thằng em đang nằm ngủ say sưa. Mẹ là người phụ nữ nghiêm khắc gần như là có lòng tự tôn rất cao. Trong cách dạy con của mẹ và ba có 1 khoảng cách khá dài vì thế hồi còn ở chung cũng có nhiều xung đột. Mẹ mình yêu mình theo kiểu là vẽ sẵn con đường cho mình đi, từ đó giờ mẹ chưa từng muốn mình có người yêu là vì mẹ có ý định sẽ giới thiệu cho mình 1 cô gái hợp ý mẹ và nhỏ Nhung là 1 điển hình. Và giờ dù không thành công trong việc nhỏ Nhung thì mẹ vẫn không đồng ý chuyện mình với em gia sư.



Sáng thứ sáu, hôm nay em gia sư và mình đi học như mọi ngày. Mình dạo này đã quen dậy sớm và vì thế mình luôn xuống dưới sảnh đợi em trước. Dạo này hay nghe mấy bài hát của Phạm Quỳnh Anh, vì em gia sư kêu giống tâm trạng em và mình muốn nghe để hiểu hơn về tâm trạng đó của em gia sư, những bài hát có tâm trạng da diết và não nề, thường là thất bại trong tình yêu nhưng trái tim luôn yêu.

- ‘T ế vơ’, mình nghe tiếng em gọi mình, nãy giờ mình chơi game, hôm nay em gia sư tới trễ 10p. Mình ngước lên nhìn em, thì thấy em cười nụ cười trên đôi môi đỏ mọng.

- ‘em lấy anh mà ế gì?’, mình đứng lên tắt game bỏ điện thoại vào túi và bước lại chỗ em. Mình cũng cười,nhiều lúc mình có cảm giác em có 1 chỗ để cất mọi muộn phiền ở ngày hôm qua, vì thế dù hôm qua có chuyện gì thì sáng nay em vẫn ráng giữ nét tươi tắn. Cũng có thể vì em quá quen với những chuyện tương tự thế

- ‘ai lấy, có ma nó thèm’, em đáp liền, chưa từng thấy em chịu thua. Cái vấn đề em gọi mình T ế vợ mình nói nhiều lần thì em vẫn nhất quyết gọi, đến mức nhiều lúc mình nghĩ đó là tên của mình. Mình đưa tay nhéo lên má em, em la đau oái oái nhưng miệng cứ cười. Chú bảo vệ già nhìn mình vui vẻ. Tự mình cũng thấy vui vẻ

- ‘khi mà anh lành tay là mình đi chơi liền’, mình nói với em gia sư, lâu nay ko để ý tới cái xe của mình, sau cái vụ tai nạn thì thỉnh thoảng thằng anh mình qua mượn xe chạy thì hầu như nó nằm im trong bãi giữ xe.

- ‘đi đâu mà nói?’, em gia sư hỏi liền

- ‘đi đầm sen nước, lâu lắm anh chưa đi’, mình nói với em, hồi đó mình hay đi đầm sen nước với đám bạn lắm , đi chủ yếu chơi mấy trò chơi với dòm gái, tại hồi đó FA và hay ganh tỵ với mấy đứa người yêu của nhau mà đi đầm sen chung. Nhìn bọn họ tình cảm lắm

- ‘đi dòm gái àh?’ em hỏi mình liền, giống như đọc được suy nghĩ của mình

- ‘có ny rồi dòm chi’, mình nói chống chế

- ‘haha, chứ ko phải mấy thằng con trai hay nói là dòm gái là bản năng và hay giải thích với ng yêu là anh dòm thôi, có gì đâu’, em nói , tỏ ra vẻ am hiểu bọn con trai quá.

- ‘bọn nó khác, anh khác’, mình nói, sáng nay trời xanh gió mát. Từ ngày đi học buổi sáng mới cảm giác sài gòn ở 1 buổi sáng dễ chịu nhường nào, hay có người yêu và những thứ nhỏ nhặt cũng làm tâm trạng thoải mái.

- ‘anh gay àh, hahaah’, em phá ra cười, chọc quê mình. Có vẻ cười rất sảng khoái

- ‘em muốn biết ko?’, mình hỏi đùa lại, lúc này em vẫn đang cười, chắc em thích thú với ý nghĩ mình là gay

- ‘gay thì cũng như ng ta mà anh’, em nói tỉnh queo, mình đang định nói tiếp thì em rẽ vào quán phở dạo này mình và em gia sư hay ăn

Gọi 2 tô phở tái nhiều nước béo, nhiều bánh phở. Mình và em gia sư ăn lần đầu ở quán này cũng lâu rồi, hôm đó thế này, mình và em gọi 2 tô phở tái, hôm đó em gia sư than đói dữ lắm nên mình kêu người phục vụ cho nhiều bánh, mình trước đó cũng biết em thích bỏ nhiều nước béo nên mình gọi luôn. Khi người phục phụ đi rồi, em gia sư mới nhại lại giọng mình

- ‘cho em nhiều bánh, nhiều nước béo, nhiều thịt , nhiều rau’, nói xong em cười liền. Mình cũng đang cười ví cái tính tinh nghịch của em thì em gia sư nói tiếp

- ‘nhưng tính giá 10k thôi’, em vẫn nhại giọng mình. Lần này thì em cười dữ nữa

- ‘gì gì, kiếm chuyện ah?’, mình hỏi em, biết em đang kiếm cớ chọc mình

- ‘haha, anh mà gọi kiểu đó nó đuổi anh ra khỏi quán, đốt phông lông’, em nói, mình buồn cười vì đầu óc em phong phú, tự tưởng tượng rồi tự bịa chuyện ra nói

- ‘tự biên tự diễn quá ha’, mình cười nói

Chuyện cũng chẳng có gì sau cái vụ hôm đó, nhưng tính em gia sư thì nhớ dai và hôm nay em gia sư nói lại, em gia sư nói về việc đó và còn bày trò thêm nữa, em nói khi người phục vụ hỏi mình và em ăn gì, mình trả lời như mọi ngày.

- ‘bữa nào mình đóng phim đi anh?’, em nói với mình

- ‘phim gì?’, mình ngạc nhiên hỏi em, mình suy nghĩ lung lắm.

- ‘thì tự dưng em thích thế thui’, em nói bâng quơ, hơi khó hiểu thiệt.

- ‘mà phim gì?’, mình hỏi,

- ‘để em về nhà viết kịch bản rồi chiều nay gặp nhau mình đóng’, em ra chiều bí ẩn, ko biết em nghĩ ra chuyện gì nữa. Hay em kiếm cớ gặp mình,mình hoang tưởng thế mà thấy thích thú

- ‘vậy chiều nay gặp nhau àh?’, mình hỏi em, thấy vui lắm

- ‘ohm, chiều 2 h em qua đón anh đi chơi, hay anh có hẹn với em Nhung’, em nói đùa rồi cười, mình kì thực ko thích em nhắc tới nhỏ Nhung, mình nghe thấy khó chịu khi em ghép mình với nhỏ đó, dù là nói giỡn.

- ‘ko nói vậy nha’, mình nói với em gia sư, rất nghiêm túc.

- ‘ohm, biết ùi, dữ quá’, em bĩu môi than rồi cười. Mắt sáng lên thấy rõ khi người phục vụ bưng đồ ăn tới. Mình phì cười vì cô bé heo của mình đáng yêu quá .

Ăn xong xuôi thì em chở mình tới trường, chở tới trường cũng tới 7h rồi nên em chạy nhanh tới trường học sợ bị trễ, mà thực ra ngày nào em gia sư cũng đi học trễ ít nhất là 15p. Nhưng em gia sư nói giờ đó thầy cô mới vừa vào à. Nhớ lại tối hôm qua mình vẩn còn tò mò thằng D không biết nói gì với em gia sư mà bọn họ cãi nhau, sau đó D chạy theo em gia sư tới tận chỗ nhà cùng em gia sư làm gì? Chẳng lẽ nó biết nhiều thứ như thế mà không biết nhà mình ở đâu, mình tin là nó có ý đồ gì đó khi chạy theo em gia sư tới tận nhà mình. Rồi tỏ ra tỉnh bơ như chưa có gì, và những tin nhắn trống, lời cảnh báo của nhỏ H xuất hiện cùng lúc. Không muốn nghi ngờ nhưng cũng thắc mắc.

Nghĩ hoài cũng chẳng tới đâu nên mình bỏ qua, mình cũng tập tìm cho mình 1 chỗ để quăng những thứ ko đâu vào đấy



Giờ ra chơi, mình gọi điện cho thằng bạn quen nhỏ Ban, nghĩ lại mới thấy chuyện gì cũng có lí do của nó, nhờ mình lấy số nhỏ Ban, tính tìm thông tin rồi nhờ thằng bạn thế thân mà giờ thằng bạn có người yêu. Đúng là định mệnh, hồi đó mình có nghe ai đó nói về việc mỗi cuộc đời là 1 câu chuyện được thượng đế viết sẵn và vì là câu chuyện nên không bao giờ có chuyện công bằng. Có người câu chuyện đời họ bình lặng yên ả, chỉ chút gợn sóng, có người là đầy bão tố và tìm 1 chốn dung thân cũng khó. Và có lẽ câu chuyện cuộc đời mình, đầy rắc rối hay nhiều mắc xích đến mức khó tin, có lẽ đó là phút hứng thú nhất thời của người viết câu chuyện về cuộc đời mình và rốt cuộc là câu chuyện đó dẫn mình đi tới đây, nơi mà mình có ng để yêu và bên ngoài đầy bão tố. Khi không thể lí giải vài thứ, người ta thường đổ cho thượng đế. Tình yêu của con người cũng giống như sóng biển, mãi mãi nối liền nhau, dù sóng nhỏ hay to, dù thật hay giả, thì những con sóng vẫn phải theo quy luật và nối liền nhau, như 1 ai đó, rồi sẽ yêu 1 ai đó

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.