Sau thử thách gay go của mình với quý ngài Ashford, Kelsey gần như quên rằng Dì Elizabeth cùng em gái nàng đang ở trong thành phố và trông chờ gặp mặt nàng sáng hôm sau. Nàng đã gửi đi một lời cáo lỗi để trì hoãn chuyến thăm của họ cho tới cuối tuần.
Cuộc viếng thăm đó sẽ là một cuộc gặp mặt khó khăn, đầy cảm xúc, với cố gắng bao che cho những lời nói dối, không nghi ngờ gì là nàng phải sáng tác thêm những câu chuyện mới – và nàng nhớ họ cũng nhiều như vậy. Nàng không thể nào đối mặt với việc đó sau chuyến phiêu lưu nàng vừa trải qua. Bên cạnh đó, Derek thẳng thừng từ chối việc rời khỏi nàng, và nàng đã có một thời gian khó khăn thăm nom họ hàng mình, nhưng người anh không biết là có tồn tại, với việc anh cứ đeo bám bên cạnh.
Thực tế, nó làm nàng mất cả tuần, với vô số lời đảm bảo rằng nàng đã ổn, để làm cho anh thả lỏng mình và đi làm những công chuyện thường nhật của mình. Và thậm chí khi ấy, anh cũng sẽ không ngừng nâng niu nàng, đối xử gần giống như nàng là một kẻ tàn tật, cho tới khi nàng đồng ý nói về vụ tai nạn. Nàng cho rằng anh cảm thấy nếu nàng không thể nói chuyện cởi mở về nó nàng sẽ không bao giờ thực sự vượt qua nó.
Có thể có điều gì với việc đó, bởi nó không dễ để bắt đầu, nói với anh mọi chuyện đã xảy đến với nàng ngay hôm đó, nhưng nó trở nên dễ dàng hơn. Sau đó nàng thực sự cảm thấy tốt hơn. Và anh cũng kể cho nàng những điều khác, những chuyện nàng đã không biết được.
Nàng đã không biết gã coi nhà đã tự làm gãy cổ mình, không thấy xác hắn nằm đó trong căn hầm, bởi Derek đã giữ cho đầu nàng quay khỏi hắn khi họ băng ngang qua xác hắn. Người đàn ông còn lại bị đánh bằng dùi cui và bị bỏ lại trong chuồng ngựa cùng với Henry là người đánh xe của nàng, anh ta đã ổn. Anh ta đã cố gắng giúp nàng, do đó Derek đã thêm một khoản tiền thưởng lớn vào lương anh ta. Người đàn ông này có thể sẽ dành hết đời mình phục vụ Kelsey.
Vì những người phụ nữ tội nghiệp đó đã không được may mắn thế, hai ông chú của Derek đã cho họ đủ tiền để họ sẽ không phải quay trở lại với nghề nghiệp cũ của mình nữa, không phải làm việc nữa nếu họ không muốn thế. Anh em nhà Malory không cần phải làm vậy. Nhưng hành động của họ là rất tốt bụng đối với bọn họ.
Và Ngài Ashford, ừm, nàng chẳng ngạc nhiên chút nào là hắn đã hoàn toàn phát điên, vì hắn đã thực sự rất gần với cái ngưỡng đó. Nhưng điều đã đẩy hắn vượt qua ranh giới đó làm nàng sửng sốt.
- Hắn đã được đưa tới Bedlam, nơi hắn sẽ không bao giờ rời khỏi nưã, giờ thì tâm trí hắn hoàn toàn không còn tỉnh táo nữa rồi – Derek đã nói với nàng vài ngày sau đó – Chú James của anh đã để những người phụ nữ quay lại chỗ hắn, và họ đã trả lại cho hắn những gì hắn đã làm với họ - có tặng thêm một chút nữa.
Kelsey không nói tới chuyện nàng có thể đã biến hắn thành thái giám, nếu nàng là một trong những người phụ nữ đó. Derek không nói tới chuyện một trong những người phụ nữ đó đã nghĩ tới chuyện này.
Và rồi cũng tới buổi sáng nàng không thể nào trì hoãn chuyến thăm dì và em gái nàng được nữa. Như nàng đã nghĩ, nó thực sự khiến nàng kiệt sức về mặt tình cảm và buồn lòng. Phần khó khăn nhất, cái nàng hoàn toàn không mong đợi chút nào, là không nhắc tới Derek trong cuộc trò chuyện của mình. Đáng ngạc nhiên là, tên anh thốt ra từ đầu lưỡi nàng thật tự nhiên, và nàng cứ phải cắn lưỡi mỗi lần như vậy.
Nàng qua được cuộc viếng thăm mà không phạm sai lầm nào. Tuy nhiên, nàng trở về nhà với tâm trạng khá là buồn phiền với toàn bộ câu chuyện và cả ngày đó nàng vẫn còn rất buồn. Và không may, đêm đó là thời điểm Derek cầu hôn nàng.
Họ đang ăn tối cùng nhau. Nàng chỉ mới vừa nhấp một ngụm vang đỏ. May mắn là khăn trải bàn có màu tối. Vết ố màu sẽ không bị thấy rõ lắm. ( Tức là cô ý đang uống mà nghe câu đó xong là phun cả rượu ra ý mà)
- Xin lỗi – Derek mỉm cười tinh quái – Anh không định làm em giật mình như thế.
Làm nàng giật mình ư? Làm nàng shock nghe có vẻ giống hơn.
- Đây không phải chuyện có thể đùa cợt được – nàng khiển trách, cau mày với anh.
- Đó không phải là chuyện anh sẽ dùng để đùa cợt.
- Nhưng anh không thể nào nghiêm túc được!
- Tại sao không?
- Đừng có giả bộ chậm hiểu, Derek. Anh biết tại sao mà. Em là tình nhân của anh. Một quý ngài ở địa vị của anh không kết hôn với tình nhân của mình. Đơn giản là chẳng ai làm thế.
- Nếu anh muốn thì anh cứ làm chứ.
Đó thực là một lời tuyên bố bướng bỉnh...một cách kỳ cục, nàng gần như đảo tròn mắt. Nhưng nàng quá buồn phiền bởi chủ đề này tới mức khó có thể thấy có gì đáng ngạc nhiên về nó.
Dĩ nhiên, nàng vô cùng muốn được kết hôn với anh. Nàng không thể nghĩ được có chuyện gì khác nàng ao ước hơn không. Nhưng nàng cũng biết rõ như anh rằng chuyện đó là không thể nào. Và việc anh khơi ra chuyện đó càng làm nàng giận hơn nữa. Làm sao anh dám xúi giục nàng làm chuyện đó chứ?
Chuyện nàng là một người khá tương xứng với anh không còn quan trọng nữa, hay ít nhất nàng đã là thế trước khi bán mình trong một căn nhà ô danh tại một căn phòng đầy những quý tộc ở London. Chuyện tự bán mình đã khiến nàng hoàn toàn không còn thích hợp với hôn nhân nữa, thậm chí là với người đã mua nàng.
- Em sẽ không lấy anh, Derek – nàng cương quyết nói – Và em sẽ không cám ơn vì anh đã hỏi em.
- Em không muốn lấy anh sao?
- Em không nói vậy, em nói em sẽ không lấy anh. Em sẽ không gây ra cho anh và gia đình anh một scandal khác.
- Kelsey, cứ để anh lo về gia-
- Câu trả lời của em là không, Derek, và nó sẽ không thay đổi. Và em sẽ đánh giá cao nếu anh không ở lại qua đêm. Em muốn ở một mình.
Sau lưng nàng anh nhìn chằm chằm một cách kỳ cục. Nàng bước qua anh. Và nàng đang tức giận. Anh nhận ra những dấu hiệu. Nàng che dấu nó rất khéo, nhưng nàng cực kỳ điên tiết với anh – bởi anh đã cầu hôn nàng. Và lúc đó anh đã nghĩ nàng sẽ hài lòng, vui sướng – hay ít nhất là nàng sẽ nói vâng.
Derek thở dài. Bản thân anh còn chưa làm quen được với ý tưởng đó, chỉ mới phát hiện ra là anh muốn cưới nàng, và sau một tuần dài bị những cảm xúc lạ lùng ăn mòn. Nó đã bắt đầu khi anh biết rằng Lonny đã chết, và Kelsey cũng biết điều đó, không còn điều gì khiến nàng ở lại với anh ngoài thanh danh của nàng. Nàng sẽ không còn phải sợ hãi rằng Lonny sẽ bắt nàng phải thực hiện thỏa thuận của mình. Và nàng phải hiểu Derek đủ rõ để biết rằng anh sẽ không giữ lại hóa đơn mua bán để ép buộc nàng. Nàng có thể bỏ đi bất kỳ lúc nào, giống như một tình nhân bình thường. Rằng chuyện anh đã tiêu tốn cho nàng nhiều tiền thế nào không còn quan trọng nữa.
Điều đó khiến cho anh có hoảng hốt đôi chút. Khi anh nhận ra anh bị kích động, anh cố gắng tìm hiểu lý do. Và câu trả lời tới với anh không khó khăn gì. Anh đã phải lòng chính tình nhân của mình.
Đó thực là một điều cực kỳ ngu ngốc. Thậm chí anh còn biết điều đó. Nhưng dù sao anh cũng đã bị vậy rồi. Và anh biết anh không phải cưới nàng. Họ có thể duy trì mối quan hệ hoàn hảo như hiện tại – miễn là nàng còn sẵn lòng ở lại với anh. Nhưng anh không thích cái “sẵn lòng” đó. Anh muốn sự lâu dài. Anh muốn chuyển nàng tới sống ngôi nhà của chính anh. Anh muốn nàng mang thai con của anh. Anh không muốn giấu nàng đi nữa.
Nhưng nàng đã nói không. Nàng đã nói câu trả lời của nàng sẽ không thay đổi. Ơn chúa, nó sẽ thay đổi chứ, dù vậy, có thể không phải đêm đó mà thôi.