Sẽ Chỉ Mình Nàng Là Hoàng Hậu Của Ta

Chương 26: Chương 26: Ta không muốn chàng mệt mỏi nữa !




Sau yến tiệc sinh nhật của Thái tử , tâm điểm bàn tán của hoàng cung lẫn bá quan văn võ đều là Thái tử phi . Các sứ giả khen ngợi nàng không ngớt làm cho các bá quan cũng không kìm nén sự tò mò . Còn Hậu cung của Lý Khắc MInh thì nổ ra muôn vàn sự ghen tị . Nhìn nàng được vị Thái tử mà vốn lạnh lùng của họ chăm sóc cẩn thận , lo lắng từng li từng tí một có ai không cảm thán cho được . Họ cũng rất muốn thể hiện ra cho nàng rằng : Thái tử không phải chỉ của mình nàng mà là còn của họ nữa ! Chỉ có điều là Thái tử phi đang dưỡng bệnh chưa ra được khỏi cung nên họ chẳng thể làm gì được . Nhưng chắc chắn rằng chuyện cung đấu sẽ sớm xảy ra thôi !

Về phần Tạ Uyển Nhã nàng vẫn đang dưỡng bệnh , bị Lý Khắc Minh cấm cung đến nay đã là ngày thứ 10 . Nàng trong cung suốt ngày chỉ ăn rồi lại ngủ thế nhưng lại chẳng thể béo lên được . Giờ tuy đã gần trưa nhưng nàng vẫn đang say sưa trong giấc mộng . Mặc cho Kim Ngân hò hét dọa nạt ra sao nàng vẫn say sưa ngủ . Lý Khắc Minh vừa từ triều trở về liền tức tốc trở về Nguyệt Hà cung với nàng . Thấy con heo ham ngủ kia vẫn chưa chịu dậy , bất giác nở nụ cười sai người hầu ra ngoài hết .

- Này ! Nàng định ngủ đến khi nào ? Trời đã quá trưa rồi !

- 5 phút nữa thôi ! 5 phút nữa thôi ! .

- Nàng mau dậy đi ! Như vậy đâu còn là phép tắc của Thái tử phi cung kính nữa ! Nàng xem ! Các phi tần khác giờ này đã dậy hết rồi ! Còn náng thì vẫn say sưa mà ngủ !

- Vậy chàng đi tìm bọn họ đi ! Ta đâu có cấm !

- O hay ? Thái tử phi của ta là nàng hay là bọn họ ? Thôi được rồi đừng cứng đầu nữa mau dậy đi !

- Dậy làm gì cơ chứ ? Chàng suốt ngày cấm cung ta , ta lúc nào cũng chỉ có thể lảng vảng ở cung Nguyệt Hà hết ăn lại ngủ ngủ lại ăn ! Chán muốn chết đi được ấy !

Lý Khắc Minh nhìn đống chăn cuộn tròn ở một góc , lắc đầu . Tiểu nha đầu này lúc nào cũng ham chơi . Hắn cũng đâu muốn cấm cung nàng ? Nhưng nàng còn bệnh trong người , nếu không cấm cung thế nào cũng chạy đi chơi khắp nơi . Với lại , mấy hậu cung nham hiểm kia thấy nàng ra ngoài thế nào chả gây dễ ?

- Được rồi ! Mau dậy đi ! Từ nay sẽ không cấm cung nàng nữa !

Uyển Nhã nghe tin được thả , bật dậy như xác sống mừng rỡ hướng hắn hỏi :

- Thật sao ? Chàng không lừa ta đó chứ ?

Lý Khắc Minh cau mày nhìn nàng :

- Nàng xem nàng đó ! Cứ ham chơi như trẻ con , khéo bị dụ dỗ bắt cóc đi bây giờ ? Quân tử nhất ngôn nói được làm được !

Nàng cười “hì hì “ ngả vào lòng hắn , nghịch ống tay áo thuyết minh 1 hồi :

- Ta đâu phải ham chơi ! Ta là muốn biết rõ hoàng cung này có những ai để làm tròn bổn phận của mình . Ta là muốn biết xem ngoài ta , chàng còn những nương tử tuyệt đẹp nào . Biết đâu trong số đó ta lại tìm được tỉ muội tốt ? Nói tóm lại không phải ta ham chơi !

- Còn nói nữa ? Nàng nghĩ bọn họ thân thiện vậy sao ? Ra ngoài đấy rồi bọn họ hãm hại nàng đấy ! Đừng tin người như thế ! Mà chẳng phải lúc đầu nàng không chịu gả cho ta cũng vì lý do đó à ? - Đúng là lý do đó nên ta mới trốn tránh không muốn nhập cung ! Thế nhưng cũng không phải vì lí do đó mà khép kín , không giao tiếp với ai ! Trong số quý thiếp của chàng hẳn là sẽ có những người tốt ! Chàng đừng quá đa nghi ! Hơn nữa chàng nghĩ ta ngốc đến nỗi để họ bắt nạt sao ?

Lý Khắc Minh trầm tư suy nghĩ , tay hơi nghịch tóc của nàng . Thực sự là hắn rất lo sợ , hắn không thể bên nàng suốt ngày . Còn nàng thì cứ như con bé lên ba , không mưu toan tính kế gì cả . Nhóm người trong hậu cung kia sẽ chẳng có chuyện để nàng yên . Chưa nói đến được hắn sủng ái , chỉ riêng thân phận thái tử phi của nàng thôi cũng đủ để nàng bị hại thê thảm .

- Được rồi ! Chàng buông ta ra ! Hôm nay ta đến chỗ Vương tỉ chơi một chút ! Lâu rồi ta chưa gặp tỉ ấy ?

- Vương tỉ ? Vương Trắc phi ? Nàng thân với nàng ta lắm sao ?

- Chưa thân ! Nhưng rồi sẽ thân . Ta thấy tỉ ấy rất tốt , lại nhẹ nhàng thân thiện . Chắc sẽ dễ để hòa đồng cùng tỉ ấy !

- Nàng cho rằng ai cũng như vẻ bên ngoài của họ sao ? Chơi với Huyền Trâu từ nhỏ , ta cũng hiểu được phần nào tính cách muội ấy ! Hồi nhỏ muội ấy rất xấu tính nhưng không hiểu sao từ lúc vào cung lại thay đổi ! Nhưng không sao , nàng là nương tử của ta nên chắc muội ấy sẽ thân thiện thôi !

Uyển Nhã ngồi dậy nhìn hắn rồi xua tay :

- Ra ngoài đi ! Ta muốn thay đồ !

- Ra ngoài ? Chẳng phải ta nhìn thấy hết của nàng rồi sao ? Có nhất thiết phải ra ngoài không ?

Nàng tức giận , ném gối về phía hắn , vừa ném vừa mắng :

- Nam nhân thối tha ! Ra không thì bảo ? Chàng nói thêm là đừng bao giờ nhìn mặt ta nữa !

Làm được người kia ngượng, vị này đương nhiên vừa lòng . Hắn đem cái gối để vào giường cho nàng , trước khi đi còn thản nhiên nói vài ba câu :

- Lần này để Kim Ngân thay cho nàng ! Lần sau đến lượt ta nhé !

Lời nói của hắn làm nàng tức điên lên . Có Thái tử nào mà biến thái như hắn không ? Vậy mà mọi người cứ ca tụng lạnh lùng , nghiêm nghị ? Đúng à sói già đội nốt cừu non !

- Kim Ngân ! Mau vào thay quần áo cho ta ! Chúng ta đến điện Lưu Ly chơi một chuyến !

------- Tớ là giải phân cách đáng yêu -----

Vì nàng là người hiện đại mà trang phục là của cổ đại nên nàng luôn ưu tiên những trang phục nhẹ nhàng không quá cầu kì . Hôm nay nàng chọn trang phục màu tím , ngắn tay cộng thêm mấy phụ kiện nữa trông nàng giống 1 con nhóc hơn là 1 vị thái tử phi . Trên đường đi đến cung Lưu Ly nàng có gặp một người . Nhìn bộ dạng có vẻ rất giống quý thiếp , khí thái thì cao ngạo . Nàng ta nhìn thấy nàng nhún người , hạ giọng :

- Thần thiếp bái kiến Thái tử phi nương nương !

Uyển Nhã mải chơi nhìn thấy nàng ấy cúi xuống chỉ cúi người cười rồi định bước qua . Nhưng mọi chuyện đâu có đơn giản như thế ? Người nàng vừa lướt qua chính là Chân quý thiếp tên thật là Chân Mai Hạ , nổi tiếng khó tính chỉ sau Vương Huyền Trân trong hậu cung nhưng kĩ thuật diễn xuất cực kì cao thủ . Cô ta đứng dậy , khẽ đẩy cung nữ của mình để va vào Uyển Nhã làm cả nàng và cung nữ kia đều ngã . kim Ngân do lúc đó đã đi qua nên cũng không chứng kiến được , chỉ nhìn thấy cung nữ kia ngã làm nàng ngã theo . Tình cờ đúng lúc đó , Uyển Nhã đang ở chỗ bậc thang nên khi nàng ngã có va đập vài chỗ va đập mạnh . Kim Ngân luống cuống ra đỡ .

- Nương nương ? Người không sao chứ ?

Kim Ngân đỡ nàng đứng dậy , có thể thấy rõ vết trầy xước ở khuỷu tay và một vết xước nhỏ ở trán . Nhưng sau lớp váy , nàng còn bị trầy một vết rất to ở chân nên hoàn toàn dựa vào Kim Ngân để đứng lên . Lúc này Chân Mai Hạ mới bùng nổ diễn xuất . Ả tỏ ra hoảng hốt nhìn nàng quan tâm sau lại quay ra quát nạt vị cung nữ kia :

- Thái tử phi người không sao chứ ? Đều tại ta dạy dỗ cung nữ không nghiêm ! Còn ngươi đó cung nữ Hạ ! Đi đứng sao lại bất cẩn như vậy ? Làm nương nương ngã bị thương nặng , ngươi có gánh được không ?

- Nhưng nương nương , chính người ...

Dường như biết cung nữ kia sẽ nói ra , ả nhanh tay vung lên tát người cung nữ kia một cái :

- Câm miệng ! Đã làm sai rồi còn mạnh mồm ? Ngươi còn muốn sống không ?

Uyển Nhã nàng nghe mấy lời ngập ngừng từ miệng cung nữ kia hiểu rõ những chuyện gì đã xảy ra . Nàng cẩn trọng lên tiếng :

- Nếu người của quý thiếp đã phạm trọng tội , vậy chi bằng giao cho ta xử lí ?

Chân Mai Vũ hơi ngập ngừng . Ả không ngờ nàng sẽ xử lí theo hướng này . Cô Hạ cung nữ này chỉ vừa mới nhập cung ả ít ngày , chưa phải thân cận . Có mất đi cũng không sao .

- Được ! Vậy số mệnh con tiện tì này giao cho nương nương .

Uyển Nhã gật đầu hướng về phía cung nữ đang thút thít khóc vì lo sợ kia :

- Ngươi ! Theo ta về cung Nguyệt Hà !

Nghe lệnh của nàng , Kim Ngân dìu nàng đi trước rồi dẫn theo Hạ cung nữ đằng sau . Trước khi Hạ cung nữ rời đi , Chân Mai Hạ khẽ kéo tay nàng ta lại , thì thầm vào tai :

- Người nhà của ngươi vẫn còn trong tay ta đấy ? Giữ lấy cái mồm thì ta sẽ để họ yên phận mà sống !

Cung nữ kia đương nhiên sợ , không dám mở lời nhanh chóng nhịn đau đi theo Uyển Nhã .

------- Tớ là giải phân cách đáng yêu -----

Ngay khi về đến cung , lập tức ngự y được mời vào để băng bó vết thương cho nàng . Uyển Nhã trước khi băng bó nhìn Kim Ngân nói :

- Kim Ngân à ! Lấy thuốc băng bó cho vị cung nữ khi nãy đi ! Cô ta ngã cũng không phải nhẹ đâu !

- Nương nương ? Người bị ra vậy rồi sao còn thời giờ lo lắng cho người khác chứ ?

- Ngươi không hiểu rồi ! Cô ấy không hề có lỗi ở chuyện này ! Hơn nữa suy cho cùng nếu không gặp ta thì cô ta cũng không ngã ! Ngươi đừng có ích kỉ như thế ! Mau đi băng bó cho người ta đi !

Kim Ngân mặc dù không hài lòng cho lắm nhưng vì nghe lệnh nên cũng miễn cưỡng làm theo . Còn Uyển Nhã được các cung nữ cùng Thái y bôi thuốc cho rất cẩn thận .

Sau khi bôi thuốc , tạm thời nàng không di chuyển được mà phải nhờ vào Kim Ngân để bước đi . Kim Ngân dìu nàng về giường . Lúc này người Hạ cung nữ kia vội quỳ xuống khóc lóc van xin :

- Thái tử phi ! Nô tì đáng chết , làm người bị thương nặng ! Xin người trừng phạt nô tì !

Trên trán Uyển Nhã truyền đến một cơn đau , nàng xua tay :

- Bỏ đi ! Dù sao cũng không phải lỗi của ngươi ! Ta biết là do ai gây nên mà !

Sợ nàng biết sự thật sẽ tìm Chân Mai Hạ làm loạn , đến lúc đó ả sẽ tưởng là do cô khai như vậy người nhà cô sẽ chẳng bao giờ yên ổn được ! Cô vội quỳ rạp xuống , nhận hết tội về mình :

- Nương nương ! Là nô tì vô ý đẩy người ngã , hoàn toàn không có ai gây nên cả ! Người hiểu lầm rồi nương nương !

- Ta biết mà ! Ngươi không cần sợ ! Ta sẽ không chạy đến chỗ chủ ngươi để làm loạn đâu . Ta biết thế nào người kia cũng dọa ngươi gì đó như sẽ làm hại người nhà của ngươi . Vậy nên ta cũng không ép ngươi làm to chuyện làm gì ! Lấy ngươi về đây cũng để ngươi không bị người kia làm khó ! Ngươi cũng mệt rồi ! Lui xuống nghỉ ngơi đi !

Lời nói của nàng làm tất cả ai nấy trong phòng lúc này đều ngạc nhiên . Kim Ngân thì có phần tức giận vì tại sao nàng luôn tốt bụng quá như vậy .

- Tạ ơn nương nương !

Hạ cung nữ thật sự rất cảm kích nàng . Từ khi sinh ra đã là một tiện tì , chưa có ai coi trọng cô và thương cảm cô như nàng ! Lần sau có dịp nhất định sẽ toàn tâm toàn ý giúp nàng để báo đáp nàng !

------- Tớ là giải phân cách đáng yêu -----

Do bị thương 1 vết ở trán và bị trầy xước ở trên chân và tay rất nhiều nên có phần mệt mỏi nhưng vẫn không dám ngủ vì sợ Lý Khắc Minh về bất chợt . Rốt cuộc không chịu được đành gọi Kim Ngân vào dặn dò :

- Ta mệt quá nên muốn ngủ . Nếu Thái tử có đến thì nhắn lại là ta hôm nay chơi nên ngủ sớm . Nếu Thái tử nhìn thấy vết thương của ta thì cứ nói ta chạy chơi bất cẩn mà ngã , đừng nói thêm bất cứ việc gì ! Trong mắt Thái tử nhà ngươi chắc chắn chuyện sẽ không đơn giản đâu . Với lại , ... ta không muốn chàng mệt mỏi nữa ! Những chuyện trong triều là quá đủ rồi !

- Nhưng nương nương ! Rõ ràng là vị quý thiếp kia có gì đó mờ ám ? Người định cứ như vậy mà bỏ qua sao ?

- Chuyện đó ... ta không có bằng chứng nên chả thể làm gì được nàng ta ! Dù sao cũng chỉ là vài vết xước , khi khác rồi nghĩ cách trả đũa sau !

Do mệt mỏi nên vừa đặt lưng xuống nàng đã có thể ngủ say . Kim Ngân chờ nàng ngủ rồi khẽ kéo chăn cho nàng , lui ra . Vừa bước ra ngoài đã đụng mặt Lý Khắc Minh đang đứng ở đó không lên tiếng nào .

- Thái tử ... người nghe hết rồi sao ?

- Ừ ! Tất cả ! Và ta cũng nghe việc cung nữ họ Hạ kia nữa ! Được rồi ngươi lui xuống đi .

Lý Khắc Minh từ từ bước vào căn phòng kia , đến ngồi bên cạnh người đang ngủ . Qua lớp áo mỏng vẫn có thể nhìn được rằng vết trầy khá to . Lại nhìn lên khuôn mặt vẫn còn một vết trầy ở trán . Lý Khắc Minh khẽ thở dài . Cái cô nương ngốc này bao giờ mới đỡ ngây thơ đi chứ ? Cứ như vậy để người ta bắt nạt suốt thì sao ?

#lề : Truyện ra lò rồi nà :* mấy nàng nhớ vote ủng hộ nha :* đọc cả truyện “ Vợ tôi là nấm “ ủng hộ tôi nha :'

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.