Sẽ Có Một Ngày Anh Hiểu Em

Chương 39: Chương 39: Lời xin lỗi chưa kịp nói




Ánh sáng khuất sau làn mây đen mang một màu sắc u buồn ,trên chiếc giường bệnh…Myn vẫn hôn mê.Căn phòng chứa một nỗi buồn sâu .Một gioijt nước mắt ! Nước mắt sao??Tại sao lại là nước mắt? Giọt nước mắt từ khóe mi Myn nhẹ nhàng rơi xuống.Vì sao?Giọt nuosc mắt tại sao mãi rơi?

Một cảm giác khó tả đã lướt qua chốc lát trong cảnh tượng ấy.Mãi trong mơ,cô vẫn gọi tên 1 người

-Kan..Kan

Sery đến phòng bệnh thay ca chăm sóc,thấy Myn chưa tỉnh nhưng nướ mắt vẫn đầm đìa rơi

-Myn,mày tỉnh lại đi-Sery lay người MYn

Myn dần hé mở đôi mắt đã nhắm lại hai ba ngày nay

-Ôi sao mệt mỏi thế này-Myn uể oải

-Mày không nhớ gì à-Sery đưa khăn cho Myn lau mặt

-À tao nhớ rồi,nhưng tao ngủ mấy ngày rồi-Myn từ từ ngồi dậy

-Mới 2 ngày chứ mấy-Sery

-Hã,2 ngày mà còn chứ mấy,lâu vậy-Myn

-Chờ xíu tao gọi bọn kia đã-Sery

“Yêu không nghỉ phép _Issac 365,only C and DJ Gin”

Bao nhiêu lâu để anh quên từng ngày, thời gian cứ thế trôi qua mau

Nhưng hôm nay anh đã có một người ở bên anh không lo sớm mai

Và anh biết trái tim anh thật lòng muốn mang em về nơi này Babe!

Tin anh đi cho anh thấy nụ cười mà anh mang theo mỗi đêm

Vẫn nói những tiếng yêu kia dù bao lần anh đã mơ

Yêu em thì chẳng cần nghỉ phép đâu babe!

[ĐK]

Giờ lòng chỉ yêu em và yêu em và thế biết đến bao giờ

Từng ngày vội trôi đi vẫn qua đi và mãi chẳng biết khi nào

Ngày bão tố còn về đây không?

Liệu chút nắng có mang em về

Chờ ngày được bên em đừng quên anh ngày nắng ấm áp hôm nào

Perché Tiamo...Tiamo...Tiamo... (Bởi vì anh yêu em)

-Alo,gì vậy Sery –Key

-Anh Key hã,Myn tỉnh rồi ,anh gọi mọi người đến nha-Sery

-Ok em,bọn anh đến liền-Key



-Mọi người tí sẽ đến giờ mày ăn gì không tao đi mua-SEry

-Uk,tao cũng cảm thấy đói,mua bánh bong lan cho tao nha-Myn đòi hỏi

-Dạ biết rồi ạ-Sery cười rồi chạy đi mua đồ ăn

Sery vừa đi thì 5’ sau bọn Y&K đến thăm

-Myn,Myn chị sao rồi-Yumi xem toàn thân Myn coi có bị thương gì không

-Không sao mà-Myn

-Ủa Kan đâu rồi-Myn

-Kan…Kan-Anna ngập ngừng

-Sao nói đi-MYn

-Kan…-Shi

-Mọi người nói cho tôi biết đi,Kan ở đâu rồi-Myn không nhớ ra mọi chuyện sau lúc cô bị đánh ngất đi

-Cậu ta đi đâu thì đâu lien quan tới cô-Kin ra vẻ căm thù

-Kin,anh im đi-Anna hõ tay vào bụng Kin.Myn thì cũng chẳng nói gì chỉ im lặng

-Myn,Thật ra Kan đi về Pháp rồi-Ry gần cạnh giường bệnh

-Oh-Myn chỉ gật đầu rồi nằm xuống giường

-Lạnh lùng nhỉ,tôi mà như Kan không có ai quan tâm như thế này,tôi cũng về đó tìm người khác-Ken

-Này,đi ra ngoài-Yumi

-Thôi,chúng ta ra ngoài đi,cho Myn nằm nghỉ xíu.Tí nữa còn xuất viện-Kay

-Cảm ơn,làm phiền mọi người-Myn nằm xuống rồi lạng nhìn về phía cửa sổ

-Kan,cậu đi thật sao???-Suy nghĩ của Myn đang rất hối hận

-Ủa sao mọi người ở ngoài vậy-Sery

-Nảy giờ em đi đâu vậy-Key

-À mua bánh cho Myn này-Sery

-Thôi ,giờ tui sẽ đi làm giấy xuất viện cho Myn-Kelly

-Anh đi với em-Shi

-Uk,cũng được-Kelly

-Vậy giờ vào dọn đồ cho Myn thôi-Kin

-Myn ơi bánh này,dậy đi-Sery

-UK,đưa đây-Myn ngồi dậy

-Thay đồ di,giờ về nhà-Anna

-UK-Myn ở trong thay đồ còn cả bọn lại ra căn tin bệnh viện ăn hàng tám chuyện

-Ê ,Myn đâu,bọn tui làm giấy xong rồi nè-Kelly

-Trong phòng đang thay đồ đấy-Ken

-Chị ấy ra rồi kìa-Yumi chỉ tay vè phía MYn



-Nhanh,vào xe thôi-Ry

-UK mà chuyện của Tú Anh thì sao ha-Shi

-À Tú Anh xin nghỉ 1 thời gian để lo cho Thiên Ân-Kelly

-Thiên Ân,đừng nhắc tới cậu ta-Myn

-Người yêu cô mà,vì vậy mà Kan phải qua Pháp đó-Kin nói quạch tẹt ra

-Thằng này,im đi-Ken

-Là sao-MYn

-Không có gì đâu mà-Ry

-Nói tôi nghe đi,mọi người đừng dấu tôi-Myn

-Chị phải tin em,em chưa bao giờ lừa chị mà,đúng không??-Shi an ủi

-Thôi gần tới nhà rồi,im lặng đi-Kelly đánh trống lãng

-À mà tí nữa tao với Anna phải lên trường tìm bác Cao LInh nói chuyện-YUmi

-Chuyện gì vậy-Kay

-Bọn mình sẽ rút lui khỏi cuộc thi đấy-Anna

-Sao lại rút lui-Key

-Chúng ta bây giờ gặp rất nhiều chuyện nên phải có thời gian giải quyết chuyện này chuyện nọ-Yumi

-Uk,vậy đi đi-Ry

-Uk,vào nhà đi,ăn gì bọn tao mua cho-YUmi

-Thôi để tí tao về nấu cho ăn-anna

-Uk,Anna là số 1 –Kin khen quá trời quá đất

-Hihi,thôi đi nha-anna

Yumi và anna chạy lên trường gấp để gặp Bà Cao Linh

-Tao lên phòng trước nha-Myn

-UK,mày lên đi,tao nấu cháo cho mày ăn nha-Ry

-Ry,em cũng biết nấu hã-Kay

-Uk,nghĩ sao mà không biết ,đâu phải như người nào của ai đó-Ry liếc nhìn Ken

-Ai vậy ta???-Ken

-Uk,ai vậy-Kay

-Ai thì hiểu chưa Ken-Ry

-thôi bà vào nấu cháo cho Myn đi-Ken ngồi xuống nghe nhạc

-Anh giúp em-Kay

-Anh biết nấu không vậy,hay lại phá tôi-Ry

-Tin anh đi,anh hay nấu cho bọn kia ăn lắm-Kay

-Đúng rồi ắ,nó nuôi bọn anh mà-Shi cầm quyển sách cầu thang đi xuống

-Đọc sách gì vậy-Key

-Bí ẩn mãi mãi là bí ẩn-Shi

-Ẩn gì mà ẩn ,ghét nhất cái gì gọi là bí ẩn,lằng nhằng-Key

-Cho em đọc với-Kelly

-UK,lại đây-Shi

-Sery giờ mình làm gì giờ-Key

-Em hơi mệt,nên lên phòng đây-Sery

-Mặt em xanh sao lắm,đến bệnh viện không-Key

-Không cần đâu-Sery bước đi không vững nhưng vẫn cố gắng

-Dê..dê sản phẩm của chúng ta đã xong-Kay vui mừng

-Ăn được không vậy-Key

-xí-Ry bưng cháo lên cho Myn

“Cốc..Cốc” Ry gõ cửa nhưng chẳng thấy Myn mở cửa

-Myn ơi, Myn tao mang cháo lên này-RY la lớn

-Tao vào nha-Ry bước vào thì thấy Myn đang ngồi nhưng không chịu ra mở cửa

-Con này ở trong đây mà tao gọi không trả lời-Ry đang tô cháo xuống bàn

-À tao không nghe rõ-Myn khẽ chùi nước mắt để Ry không thể phát hiện nhưng đừng nghĩ vậy là giấu được Ry.Ry rất tinh mắt và suy luật kĩ càng

-Mày khóc hã-Ry

-Không có,mày nhìn nhầm đấy-Myn

-Mày nghĩ tới Kan đúng không-Ry

-Không ,mày không biết gì thì đừng nói-Myn

-Đừng cố chấp,mày khóc thì khóc đi,tao biết mày muốn khóc-Ry

-Ry à,tao thật sự muốn nói lời xin lỗi anh ấy nhưng quá muộn rồi-Myn đứng dậy ôm lấy Ry và khóc

-Tâm trạng sẽ tốt hơn nếu chia sẽ cho 1 người khác .Có gì tâm sự với tao này-Ry

-Hix hix tao không muốn Kan trách tao nữa đâu,tao muốn xin lỗi anh ấy-Myn vẫn khóc,và có lẽ khóc to hơn

-thôi nào,Kan không phải ghét mày đâu-Ry

-Anh ấy thật sự ghét và căm thù tao-Myn

-Anh ấy vẫn còn tình cảm với mày đó Myn à-Ry

-Sao mày biết-Myn

-Anh ấy @#$@@$#$&%&-RY kể lại chuyện hôm bửa Myn bị bắt cóc

-Anh ấy đã cứu tao-Myn

-Vì cứu mày nên giờ Kan không thể đi được mà phải đi bằng xe lăng,không còn cách nào nên phải về Pháp điều trị-RY

-Anh ấy…anh ấy làm vậy càng khiến ta cảm tháy dằn vặt và có lỗi lắm-Myn

-Vậy mày cần phải tìm cơ hội xin lỗi anh ấy thôi-Ry

-còn cơ hội sao-Myn

-Anh ấy hứa sẽ quay lại mà mày đừng lo lắng-Ry

_Tao mong khi tao gặp lại Kan thì anh sẽ tốt hơn,Kan sẽ không còn căm thù và ghét tao nữa-Myn cầu mong

-Mày yên tâm,Kan sẽ không sao đâu mà-Ry

-Ăn cháo đi kẽo nóng nha-Ry bước xuống cầu thang

-Uk,cảm ơn mày vì mọi chuyện-MYn


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.