Hạ Úc Huân lo lắng nhìn Âu Minh Hiên đột nhiên im lặng, trong lòng không ngừng nghĩ liệu hắn có đem mấy cái cách xấu xa ra để chỉnh đốn cô không?
“Úc Huân, có thời gian em dẫn tôi đi gặp ba mẹ em, coi như là bù đắp!”
“Cái… Cái gì? Gặp ba em?” Hạ Úc Huân gần như hét lên.
Rõ ràng bọn họ chưa làm gì cả, tại sao phải gặp ba mẹ? Tại sao tại sao?
Nếu chuyện này bị ba cô biết được, cô chắc chắn sẽ bị đánh gãy chân!
Còn có Tư Thần, bọn họ chẳng phải càng không có khả năng sao?
“Học trưởng, anh tha cho em đi! Lần sau em không dám nữa!” Hạ Úc Huân ai oán khóc.
Thay vì lúc đó cầu xin tha thứ với ba cô, không bằng bây giờ cầu xin với học trưởng.
“Em nghĩ đi đâu vậy!” Âu Minh Hiên cười, ngay lập tức dùng thần thái nghiêm túc nói: “Anh chỉ muốn học một chút võ từ cha em mà thôi”
“Ah?” Hạ Úc Huân đột nhiên ngơ ngác “Tại sao tự nhiên muốn học cái đó? Anh không phải bận bay tới bay lui du sơn ngoạn thủy sao”
“Ai nói anh bận bay tới bay lui vì muốn du sơn ngoạn thủy? Anh không thể vì công việc sao?” Âu Minh hiên bĩu môi.
Sau khi tốt nghiệm, hắn mới tiếp quản công ty nhà hắn, có rất nhiều việc cần phải làm, bận hộc máu, kết quả cô lại nghĩ hắn đi du sơn ngoạn thủy.
“Sao có thể...” Hạ Úc Huân thì thầm.
Cô hoàn toàn không biết bối cảnh gia đình Âu Minh Hiên, chỉ biết rằng trên QQ hiển thị vị chí địa lý của hắn mỗi ngày đổi một địa điểm như xe motor vậy.
Muốn cô tưởng tượng theo chủ nghĩa lãng mạn, Âu Minh Hiên không bao giờ làm việc giờ xuất hiện trong bộ dáng ngồi trong văn phòng cả ngày. Thật khiến cô khó tưởng tượng, còn khó tượng là cô tưởng tượng chính bản thân mình mặc váy.
Nói rằng hắn là một người lừa đảo, đi khắp thế giới bán nghệ* cô có khi còn tin...
*Làm xiếc, ca hát, múa để kiếm sống.
Nếu Âu Minh Hiên biết suy nghĩ của cô, nhất định sẽ tức hộc máu ba nghìn lần.
Thấy khuôn mặt Âu Minh Hiên không ổn, Hạ Úc Huân liền bỏ qua chủ đề này nói “Ba của em không tùy tiện nhận người”
Sau đó nhìn hắn từ trên xuống dưới, sau đó phát hiện... thật ra cơ thể này thực sự khá tốt.
Âu Minh Hiên cười “Anh biết, em có nói rồi, hiện tại người muốn bái sư ở Tinh Võ Quán phải qua ba cửa sáu cấp độ”
Khuôn mặt Hạ Úc Huân có chút tốt lên “ Đương nhiên rồi! Ba em hiện tại đang cùng Taekwondo Quán đấu đá, hiện tại đang tìm một số đệ tử tài năng để bồi dưỡng. Chẳng qua, một thiên tài võ thuật trăm năm khó gặp như em trên thế giới này thật sự hiếm, rất khó tìm được một người khác”
“Thật sự chưa từng gặp qua đứa con gái nào lấy đánh nhau làm tự hào!” Âu Minh Hiên đau đầu nhìn cô.
Hạ Úc Huân khinh bỉ nhìn Âu Minh Hiên “Loại đàn ông như anh sẽ không hiểu được đâu, các người đều thích con gái dịu dàng hiền thục, loại phụ như chim nhỏ nép vào lòng đàn ông! Thật là nông cạn!”
Âu Minh Hiên sờ cằm: “Cũng... không hẳn vậy...”
“Há? Anh vừa nói cái gì?”
“Không có gì! Em rốt cuộc có dẫn tôi đến không?”
“Có có! Thế anh tính lúc nào đi?”
“Thứ sáu tuần này, đợi anh tan làm, anh sẽ đến công ty đón em”
“Được thôi!” Hạ Úc Huân xoa xoa mái tóc rốt bù của mình, đột nhiên cảm thấy có gì đó không ổn.
Vài giây sau, cô kích động nắm lấy cổ áo Âu Minh Hiên “Học trưởng, hôm nay là thứ mấy? Bây giờ là mấy giờ?”
Âu Minh Hiên buồn bã đáp: “Không cần hỏi nữa, em đến trễ rồi”
Hạ Úc Huân hét lên, rồi bịt kín tai chạy vào phòng tắm đánh răng, rửa mặt.
Hai phút sau, cô cũng như vậy xông ra “Học trưởng, quần áo em đâu?”
Âu Minh Hiên nhàn nhã ngồi trên ghế sofa, để cô tùy ý nắm lấy cổ áo của mình, không nhanh không chậm mà nói: “Em định mặc bộ màu đỏ tối qua”
Hạ Úc Huân đảo mắt: “Em chết chắc rồi...”
Tưởng tượng đến vẻ mặt lạnh lùng sắc bén của Lãnh Tư Thần, Hạ Úc Huân sợ đến nỗi muốn trực tiếp chui vào trong bụng mẹ.
Hạ Úc Huân không sợ là không sợ nhưng chỉ cần một cái nhìn của Lãnh Tư Thần cũng có thể làm cô sợ hãi.
Này, hỏi thế gian tình là chi, bất quá vỏ quýt dày có móng tay nhọn...