Ko thể xem phim tôi đưa em tới một quán cà phê nhỏ, tại đây tôi tự tin mượn mic của nhà hàng hát tặng em bài “ Chúc mừng sinh nhật “ và bài “ em tuyệt vời nhất “ Tôi ko thể tặng cho em đôi giày mà em mong muốn nhưng tôi có thể tặng cho em thứ em cần. Một cái ô hình gấu màu vàng, em từng nói đi học trời nắng chang chang mà ko có ô để che. Thiết nghĩ nhiều lúc em muốn lấy áo mưa che cho lành.
Em hạnh phúc nhận quà của tôi, rối rít cảm ơn tôi. Thấy em vui như vậy tôi cũng vui lắm. Mỗi lần đi làm thêm về dù cho vất vả, cơ cực đến đâu nhưng chỉ cần nhìn em cười qua đt là tôi lại thấy lòng phấn khởi hơn. Khác với Nga, em ko hề sở hữu ưu điểm nào gọi là “ nữ công gia chánh “ như Nga. Nhưng những thứ khác em lại rất rành rỏi. Mặc cho lúc đầu còn bỡ ngỡ, sau đó em sẽ hoàn thành công việc một cách nhanh chóng. Chính điều này càng khiến tôi yêu em nhiều hơn.