Sếp Của Tôi Là Một Ông Chú!

Chương 54: Chương 54: Ăn Khuya




Bối Bội Sam nằm trong lòng Sở Bách Điềm chán chường rồi ngồi lên, cô kéo mền ra khỏi người anh quấn lên người mình, anh bị kéo mền đến thức giấc thì mở mắt ra, thấy bóng lưng của cô anh liền nhanh tay kéo cô lại, ôm lấy cái eo nhỏ của Bối Bội Sam:“ Trời chưa sáng mà, em đi đâu vậy?“.

“ Đi ăn khuya “ Cô đáp.

Lúc anh về nhà liền nổi hứng kéo cô về phòng ngủ làm chuyện vợ chồng này, làm cả hai đều mệt và kiệt sức như nhau nên đã ngủ đến tận nửa đêm. Bây giờ cũng đã là ba giờ sáng, cô cũng muốn ngủ đến trời sáng lắm nhưng mà cô thật sự rất đói, nghe tiếng gọi của cái bao tử nhỏ của mình mà thức giấc đây.

“ Anh cũng đói “ Anh nũng nịu dụi mặt vào người cô, Bối Bội Sam liền đẩy anh ra.

“ Em không còn sức lực nào chơi với anh đâu, anh muốn ngủ thì cứ ngủ tiếp đi “.

Cô nói xong thì đi vào phòng tắm, anh vẫn nằm đó, nghe tiếng nước trong phòng tắm không kiềm lòng mà bật lên, tự tiện mở cửa đi vào trong.

Cô đang tắm nhìn thấy anh đi vào liền hoảng hốt, cho dù cả hai cái gì cũng đã thấy rồi nhưng mà...

“ Anh...anh đi ra cho em “ Cô hét lên, cầm vòi sen chỉa về phía anh.

Sở Bách Điềm bị nước bắn vào người nhưng anh không quan tâm mấy, anh đi đến giật lấy vòi sen trên tay cô:“ Nào, anh muốn tắm chung thôi mà “.

Ba giờ sáng, phòng tắm của biệt thự nhà họ Sở thật náo nhiệt!

...

Sau khi vật lộn với anh trong phòng tắm cuối cùng thì cũng tắm xong, anh và cô ra ngoài kiếm gì đó ăn. Bây giờ đã là ba giờ sáng nhưng những quán ăn đêm vẫn sáng đèn, cả hai cùng nhau đến một quán bên đường ngồi ăn khuya cùng nhau.

Bát cháo nóng hổi cùng với mùi thơm tỏa ra làm Bối Bội Sam thích thú, cô nhanh chóng lấy thìa mà ăn, ăn giờ này thật sự rất là thích luôn ấy.

Sở Bách Điềm cũng đói không kém gì cô, ngủ đến tận giờ này thì bụng anh chẳng còn cái gì bên trong cả.

Cả hai ăn khuya xong vẫn chưa chịu về nhà, cô còn nổi hứng muốn ăn vặt, anh cũng không có ý kiến ý có gì nữa vì cô muốn là được, thấy cô vui thì điều gì cũng sẽ làm cho cô.

Bối Bội Sam cầm ly sữa chua trái cây trên tay mà vui vẻ như đứa con nít được cho kẹo, nếm thử một chút cô cảm giác quá hạnh phúc. Đồ ăn mãi mãi là chân ái, lâu lâu ăn khuya như vậy lại càng thích hơn nữa.

“ Anh có muốn ăn không?” Cô quay sang hỏi anh.

Sở Bách Điềm gật đầu, cô liền đút cho anh một muỗng, anh ăn thử cảm thấy rất ngon. Hèn gì cô bé ngốc nhà anh lại thích đến như vậy.

Cả hai loay hoay ở ngoài thì trời cũng gần sáng, bây giờ thời tiết thay đổi nên lạnh hơn, Bối Bội Sam hơi run người, anh thấy thế liền khoác áo của mình lên cho cô.

“ Em ngồi đây đợi anh “.

Anh nói xong liền đứng dậy rời đi, Bối Bội Sam ngoan ngoãn ngồi đó đợi, mười phút sau anh quay lại trên tay cầm hai li ca cao nóng, anh đưa một li cho cô.

“ Như này sẽ ấm hơn “.

Bối Bội Sam nhận lấy, đúng là cầm li ca cao nóng trên tay cô cảm thấy khá hơn nhiều.

“ Anh xem, bình minh kìa...“.

Ở cạnh anh và ngắm bình minh thế này thật thích mà.

...

Trời cũng đã sáng, bình minh cũng đã ngắm. Bối Bội Sam vẫn chưa mệt chút nào, cô cùng anh đi ăn sáng nốt.

Ăn sáng xong cô lại ăn bánh ngọt, thấy cô ăn nhiều anh cũng an tâm nhưng mà...

Ăn nhiều thứ một lúc như vậy có ổn không?

“ Này, sữa của em đây “ Anh đưa cho cô hộp sữa chuối, cả hai đã ở ngoài từ ba bốn giờ sáng đến giờ. Bây giờ cũng đã là bảy giờ rồi, cô còn chưa mệt sao?

“ Cảm ơn anh “.

Cô nhận lấy rồi uống thôi, vẻ mặt hạnh phúc vì được ăn nhiều món làm tâm trạng cô thoải mái lắm. Sau những chuyện vừa rồi cô rất kén ăn, không ngờ hôm nay lại có hứng ăn uống đến vậy.

...

Ở bên ngoài mấy giờ đồng hồ cuối cùng cô đã mệt và chịu về nhà nghỉ ngơi, Bối Bội Sam mệt rã rời nên đã ngủ say trên giường. Anh kéo mền lên đắp cho cô sẵn tay chỉnh điều hòa lại, kéo rèm cửa rồi mới rời khỏi nhà.

Nghĩ đến chuyện Phương Lạc Lạc đã trở về, anh vừa đi vừa lo lắng bà ta sẽ đến làm khó dễ cô mất.

Nhưng mà với tính của Bội Sam nhà anh thì dễ gì mà để bà ta ức hiếp nhỉ? Nhất định rồi, trước đây một mình cô có thể hạ nhiều người cùng một lúc như vậy mà.

...

Chiều.

Bối Bọi Sam ngủ đến chiều mới thức giấc, cô cũng không làm gì nhiều. Do đã trễ nên cô cũng không dùng bữa, chỉ uống trà và ăn bánh ngọt ở sau vườn, đợi đến tối để ăn cùng với Sở Bách Điềm.

Ngồi thưởng thức cảnh đẹp, trà ngon bánh ngọt làm cô rất thoải mái,

Nhưng mà...

Chưa được bao lâu thì có người đến phá đám, khỏi nói cũng biết là ai rồi.

Bối Bội Sam đứng dựa vào cửa nhìn Phương Lạc Lạc. Người phụ nữ này nhìn đã khó ưa rồi, bà ta còn từng hành hạ chồng của cô sao?

À ha, cũng là cơ hội tốt cho cô. Bây giờ có thể thay anh trả thù năm xưa rồi!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.