Sếp Của Tôi Là Một Ông Chú!

Chương 1: Chương 1: Nhận Việc




Bối Bội Sam đứng trước gương, cô cầm cây kéo trên tay, đắn đo do dự cả nửa ngày trời cũng không dám tự ý cắt tóc mình đi. Đây là mái tóc dài cô rất thích, nuôi dưỡng bấy lâu nay, không lẽ vì tiền mà phải hi sinh nó đi.

Đầu thì nghĩ vậy, nhưng tay cô vẫn là không dám cầm kéo lên cắt. Cuối cùng Bối Bội Sam bỏ cuộc, cô bỏ cây kéo ra, sau đó đi ra khỏi phòng tắm.

Ngã người xuống ghế, cô nằm nhìn trần nhà, nếu không cắt tóc người khác nhìn vào sẽ biết cô là nữ, mà cái này thì ai cũng biết rồi.

Bối Bội Sam suy nghĩ một hồi lâu, cô nghĩ ra ý tưởng, liền bật dậy.

“ Sao mình không nghĩ đến chuyện đội tóc giả cơ chứ?” Bối Bội Sam lẩm bẩm, sau đó cô liền lấy điện thoại, lên mạng đặt mua bộ tóc giả cho nam.

...

Rất nhanh chóng cô đã nhận được hàng, Bối Bội Sam liền đem đi thử, búi tóc mình lên rồi đội bộ tóc giả vào, cô nhìn mình trong gương.

“ Rất giống con trai đó chứ “ Nhìn mái tóc ngắn của mình, Bối Bội Sam hết sức hài lòng.

Nhưng nhìn xuống vòng một thì...

“ Hơi...hơi to “ Bối Bội Sam lẩm bẩm, sau này phải bó ngực lại, chuyện đó sẽ rất khó thở, nhưng mà phải làm thôi, nếu không thì làm sao mà có tiền chứ.

Bối Bội Sam lựa chọn công việc vệ sĩ, từ nhỏ cô đã được học võ nên bây giờ thân thủ rất giỏi. Nhưng Bối Bội Sam không làm vệ sĩ nữ, mà làm vệ sĩ nam.

Bởi vì nếu làm vệ sĩ nữ, khó mà được người khác nhận vào làm, nên cô đã cố ý làm giả sơ yếu lí lịch của mình. Cứ tưởng khó mà ai chọn mình, ai dè vừa nộp hồ sơ đã có người lựa làm vệ sĩ riêng, ngày mai cô sẽ được đi làm rồi.

Lúc đầu Bối Bội Sam tính cắt tóc của mình đi, nhưng mà mái tóc này đi theo cô lâu vậy, cô cũng không thích để cắt tóc ngắn nên không thể xuống tay với nó được.

Bây giờ cứ ngụy trang tạm đi, còn nếu bị phát hiện thì nắm chân nắm tay ông chủ để giữ mình lại, khó lắm mới có công việc lương cao thế này cô không thể bỏ lỡ được.

...

Sáng hôm sau.

Bối Bội Sam nhìn mình trong gương, cô kéo cavat lên, sau đó chỉnh sơ mi của mình ngay ngắn, khoác áo vest đen lên, nhìn kĩ trong gương...

“ Mình cũng đẹp trai phết đấy chứ “ Bối Bội Sam tự mãn nói, cô đây đang là khen về vẻ đẹp của mình, ý muốn nói mình có vẻ đẹp phi giới tính.

Để chắc chắn cho bộ tóc giả của mình không rơi xuống bất thình lình, Bối Bội Sam quyết định đội thêm cái nón vào cho chắc, chứ rơi giữa đường lụm lại không kịp thì chỉ có mà toang.

Chắc chắn việc cải trang thành nam của mình thành công, vòng một nó cũng đã ổn rồi, chỉ là hơi khó thở thôi.

Thấy bản thân thật ngầu, Bối Bội Sam dây dưa một lúc mới chịu đi làm.

“ Ngày đầu không thể đi trễ được “.

...

Đứng trước tòa nhà cao ơi là cao, Bối Bội Sam vừa bước vào cảm thấy thật áp lực, một phần là do không khí ở đây hết sức nặng nề, ai ai cũng không hấp tấp chạy nhanh để đến công ty làm việc, người thì cắm mặt vào máy tính từ sớm.

Bối Bội Sam làm vệ sĩ cho người đứng đầu tập đoàn này, cô nhớ không lầm người đó đã là một ông chú 32 tuổi rồi, tên cái gì mà...

Sở Bách Điềm thì phải?

Bối Bội Sam cảm thấy nơi này không khí không mấy tốt mấy, vừa nặng nề cô lại mang thêm tâm trạng lo lắng, sợ bị nhìn ra là nữ cải nam trang, nhưng mà dường như mọi người cũng không chú ý đến cô lắm, cô coi như đó là chuyện tốt đi ahaha.

Bối Bội Sam được dẫn đến phòng làm việc của Sở Bách Điềm, ít nhất cũng nên tự giới thiệu mình với ông chủ chứ?

“ Sở tổng, vệ sĩ của ngài đã đến “ Thư kí Đường đẩy cửa đi vào, Bối Bội Sam đi theo sau tiến vào trong cùng.

Sở Bách Điềm ngồi ở đó, cô có thể cảm thấy rõ sức ép của người đàn ông này làm người khác khó thở, nhìn sơ qua cũng đoán được là con người tàn độc như thế nào rồi.

“ Xin...xin chào ông chủ “ Bối Bội Sam lên tiếng, cô đã cố chỉnh giọng nói của mình cho giống nam hơn, nhưng mà...nghe nó thật dẹo dẹo sao ấy nhỉ?

Sở Bách Điềm chẳng thèm chú ý đến cô, cũng không ngẩn đầu lên nhìn một cái, bàn tay anh vẫn gõ bàn phím máy tính.

Dường như căn phòng đang trở nên im lặng, ngoài tiếng bàn phím vang lên thì chẳng còn gì nữa.

Thư kí Đường vẫn lạc quan tươi cười, chỉ có Bối Bội Sam nhăn mặt, cô là đang trưng bộ mặt bất mãn đấy!

Con người gì kì cục vậy? Người ta chào hỏi lại không để ý đến là sao? Có phải là đang xem thường cô không?

Tại sao thư kí Đường kia còn tươi cười như chưa có chuyện gì vậy chứ?

“ Ra ngoài “ Sở Bách Điềm lên tiếng.

“ Vâng, tôi đã rõ “ Thư kí Đường nói, sau đó tiện tay kéo Bối Bội Sam ra khỏi phòng, nhanh chóng đóng cửa lại.

“ Này...người đàn ông đó....anh ta làm sao vậy?” Bối Bội Sam bên ngoài tò mò hỏi, với nghị lực gì mà thư kí Đường này trong tình huống đó vẫn cười tươi như vậy chứ?

“ Sở tổng là vậy, sau này cậu sẽ quen thôi “ Thư kí Đường vỗ vai cô nói.

“ Vậy...vậy sao “ Tự dưng cô cảm thấy có gì đó không ổn ở đây..ahaha.

“ Mà sao cậu phải đội nón vậy?” Thư kí Đường tò mò hỏi, với cái style ngộ nghĩnh này của cậu vệ sĩ này có chút gì đó...

“ À à...“.

“ Tôi bị hói...tôi bị hói đấy mà “.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.