Cô bé chạy tới vỗ mạnh vai cậu nhóc khiến Devil giật mình quay lại, trên tay vẫn còn cầm ly rượu.
- Bạn bị điên à? – Devil tức giận.
( Tụi nó đang tìm bạn đó, tụi nó biết bạn đang ở trong này và lại đi một mình nữa! )
- Tụi nào cơ???
( Cái tụi hôm bữa ở bệnh viện….)
Mới nói ngang đó Nim đã bị Devil cầm tay lôi đi thật nhanh.
- Không thể ra ngoài bẳng cửa chính của
nhà hàng được! Tụi nó chắc chắn đã chận sẵn ở đó! – Devil vừa chạy vừa
nói, khuôn mặt đăm chiêu.
Thế là Devil cầm tay Nim dẫn ra cửa sau. Nhưng mới đên ngang cầu thang đã thấy 2 thằng ở đó. Vậy là đành quay lại.
- Mẹ kiếp! Chỗ nào cũng thấy tụi nó! – Devil lầm rầm.
Bống Devil thấy một cái bàn còn trống
với hàng ghế sofa dài ở góc khuất bên phải của nhà hàng, cậu nhóc lôi
Nim tới đó và ngồi xuống.
Tiếng lũ côn đồ càng lúc càng gần:
- Đại ca ơi! Em tìm mờ mắt rồi mà không thấy hắn đâu hết!
- Đồ ngu! Hắn là Devil mà, làm sao có thể để chúng ta dễ dàng tìm thấy được! Cứ tìm đi, tìm ở cái chỗ nào khuất khuất ấy!
Và Nim hốt hoảng khi nhìn thấy 3 thằng
trong lũ côn đồ đang tiến lại phía mình, ánh mắt chúng nhìn quanh, việc
phát hiện ra Devil chỉ còn là chuyện thời gian mà thôi.
Nim nhìn sang Devil, khuôn mặt cậu nhóc tuy bình tĩnh nhưng vẫn thoáng vẻ lo lắng. Đầu óc Nim rối bời.
- Bực mình thật! Nước này thì chỉ có đánh nhau mới mong thoát nổi thôi! – Devil đưa tay vuốt mặt.
Nhưng Nim vẫn còn nhìn thấy miếng băng
cộm lên sau lưng Devil, vết thương sâu như thế chưa có thể lành ngay
được. Nếu đánh nhau lúc này người chịu thiệt sẽ chỉ có Devil mà thôi.
Lũ côn đồ đang tiến ngày một gần, một trong số chúng hình như đã nhìn thấy Nim, cô bé hoảng hốt quay đầu lại.
- Chúng tới rồi à? Thế này thì… - Devil nghiến răng rồi chuẩn bị đứng lên.
Nhưng Nim đã cầm tay Devil níu lại,
trong cái khoảnh khắc nguy hiểm ấy, cô bé đã có một hành động táo bạo mà chẳng bao giờ Nim nghĩ mình có thể làm, nhất là đối với Devil…
Đó là…Nim đã ôm Devil và đẩy cậu nhóc
ngã xuống ghế, mặt cô bé và mặt cậu nhóc chỉ còn cách nhau chưa đầy 2cm. Devil ngạc nhiên nhưng rồi cũng nằm im lặng.
Vì Nim đã hành động một cách rất thông
minh. Người ngoài nhìn vào sẽ nghĩ rằng đây là một cặp tình nhân đang
hôn nhau, khuôn mặt cùng mái tóc dài của Nim đã che gần hết khuôn mặt
của Devil. Nếu không nhìn kĩ sẽ không phát hiện được.
Và lũ côn đồ đã bước tới…
- Ê chúng mày! Nhìn cái cặp này kìa! Bạo dạn gớm! Dám hôn nhau giữa cái chốn đông đúc như thế này! – một thằng
trong số chúng vừa chỉ tay về phía Nim và Devil, vừa cười như điên như
dại.
- A cái thằng điên này! Kệ chúng nó, lo mà tìm Devil đi! Mày muốn tao bảo đại ca cho mày ăn giấy vệ sinh không?
- Rồi rồi! Mày làm gì ghê thế!
- Máy thằng vô dụng này! Tụi bây rảnh
lắm hả? Sao mà đứng một cục cãi nhau thế kia? – Tên cầm đầu không biết
từ đâu cũng xuất hiện.
Nim nhìn Devil, mồ hôi chảy ròng ròng. Cả thở mà 2 người cũng không dám thở mạnh…
- Dạ đại ca! Không có gì đâu! Ở đây không có thằng nhãi!
- Không có thì đi chỗ khác tìm! – tên cầm đầu la lớn.
Vậy là chúng nó từ từ bỏ đi.
Nim thấy nhẹ cả người, vội vã ngồi dậy. Nhưng Devil đã dùng tay đè cô bé xuống! Nim ngạc nhiên!
- Nhưng đại ca ơi! – một tên tự dưng đứng lại.
- Gì?
- Em thấy tóc của cái thằng đang ôm con nhỏ kia giống giống tóc của thằng Devil!
Tên đại ca không nói gì, nhưng quay đầu nhìn chằm chằm về phía Nim và Devil…
Cũng may Devil níu Nim lại kịp thời, không thì bị phát hiện mất!
Một lúc sau, hắn lấy tay đập vào đầu tên đàn em cái CỐP rõ đau.
- Mày ngu! Thằng Devil có tóc thì thằng
khác cũng có tóc chứ? Thế cái nhúm lông lổm nhổm trên đầu mày không phải là tóc thì là cái gì hả? Tóc thì thằng nào chả có! Không giống mới là
lạ đó! Tao phải cho mày ăn giấy vệ sinh để bớt ngu đi mới được! – những
lời “thuyết giáo” của tên đại ca khiến những người ngồi xung quanh không thể không bật cười.
Và rồi chúng bỏ đi. Lần này chắc sẽ không quay trở lại.
Nim hú hồn ngồi dậy. Nhưng không may là
cái huy hiệu của trường trên áo Nim bị mắc vào cúc áo của Devil, nếu
giật mạnh có lẽ sẽ rách áo Nim mất.