30
Từ khi phó bang chủ và bang chủ bắt đầu yêu xa, hai người bọn hắn liền biến thành trụ cột ngược cẩu độc thân siêu vững chãi của bang.
Bang chủ đích thực đạt tiêu chuẩn “miệng nói không nhưng thân lại muốn” trong sách giáo khoa vẫn thường đề cập, ngoài mặt tuy không được tự nhiên song trên thực tế mỗi ngày đều show ân ái với phó bang chủ đến quên cả đất trời. Vì thế, từ sáng đến tối toàn bang đều bị bao trùm bởi một mùi vị chua cay mà hai kẻ cuồng yêu mang lại, bang chúng quả thực muốn cắm một cái biển “Độc thân cẩn thận, coi chừng mù mắt” ngay tại lối vào lãnh địa bang.
Tối thứ sáu, Dẫn Cung Lạc Nguyệt chỉ huy đoàn cố định đánh một phó bản 25 người, thời điểm đánh xong con Boss cuối cùng, sau khi phân phát trang bị và linh thạch đã là hơn 11 giờ đêm, đoàn viên đều vội vàng thoát game đi ngủ, chỉ có Tần Mộ Vũ dùng Thao Thiết chở Hội Trần về thành.
Ánh trăng trong game rất đẹp, trong trẻo như sương thanh cao lạnh lùng tựa tuyết, cứ thế rơi đầy trên con đường nhỏ ở trước mặt hai người. Hội Trần ngồi trên lưng tọa kỵ há miệng ngáp dài, nhàn nhã mở YY đảo mắt nhìn thoáng qua một chút, vào lúc chuẩn bị thoát ra lại phát hiện acc YY của bang chủ và phó bang chủ đã chui vào phòng bí mật hú hí rồi…
Tết âm lịch qua đi, phó bang chủ trở về thành thị nơi mình sinh sống, từ đó về sau hai người kia liền cắm mặt trong phòng kín trên YY cả ngày, bất kể sáng hay là tối, ngày hay là đêm.
“Hai người bọn hắn có nhiều chuyện để tám như vậy sao?” Hội Trần nhìn phòng chat khóa mã kia, trong lòng có phần ngạc nhiên mà lẩm bẩm.
Bởi vì Hội Trần và Tần Mộ Vũ đã tiến vào giai đoạn vợ chồng già, chỉ cần “liếc mắt một cái đã biết đối phương đang nghĩ gì”, do đó bình thường bọn hắn gần như không cần lên tiếng!
Tần Mộ Vũ nhẹ ho nhẹ, nói: “Bọn họ không nói chuyện.”
Hội Trần dùng một ánh mắt phi thường phức tạp nhìn Tần Mộ Vũ: “…”
Tần Mộ Vũ dối trá giải thích: “Không phải anh cố ý vào nghe lén, chẳng qua mật mã phòng chat kia quá đơn giản, mới một giây anh đã giải được rồi.”
Ngọn lửa hóng hớt hừng hực thiêu đốt linh hồn, Hội Trần hỏi: “Không nói chuyện vậy thì làm cái chi?”
Phải nỗ lực tích lũy tư liệu sống để mai này đi bóc phốt mới được!
Tần Mộ Vũ cười cười: “Ngủ.”
Hội Trần bình tĩnh xác nhận: “Ngủ theo nghĩa đen?”
Tần Mộ Vũ: “Đúng.”
Hội Trần: “…”
Mở YY rồi cùng nhau đi ngủ, yêu xa thực sự là vô cùng tình thú.
Tần Mộ Vũ lại nói: “Anh nghe thấy tiếng bang chủ ngáy, ngủ ngon thật đấy mà.”
Hội Trần vui vẻ: “Ha ha, bang chủ ngủ còn ngáy hả.”
Tần Mộ Vũ thêm mắm dặm muối: “Không chỉ thế, còn chảy nước miếng kìa, áo gối cũng ướt cả.”
Hội Trần dừng một chút, hỏi: “Làm sao anh biết, không phải là anh…”
Tần Mộ Vũ thản nhiên đáp: “Hắn chỉnh camera laptop vào thẳng mặt mình.”
“Đừng nhìn! Không được nhìn!” Hội Trần nắm cằm Tần Mộ Vũ, nổi giận nói, “Cứ như cái tên cuồng rình rập ấy!”
“Anh thoát ra đây,” Tần Mộ Vũ bỗng nhiên có phần ủy khuất, “Chẳng qua anh chỉ muốn cấp thêm cho em chút tư liệu bóc phốt thôi mà.”
Hội Trần tiếc nuối: “Loại chuyện như thế cũng không thể viết ra, sao có khả năng nói cho người khác biết chúng ta lén lút đột nhập vào máy tính của bang chủ được.”
Tần Mộ Vũ: “Cũng đúng.”
“Kết nối đến trang tiểu thuyết em chưa đọc xong lần trước đi.” Hội Trần đột ngột đổi chủ đề.
“Tuân lệnh.” Tần Mộ Vũ lập tức giúp Hội Trần mở trang web tiểu thuyết trên internet, lại nói, “Lần sau bảo bối có thể thử tự kết nối một mình. Mấy hôm trước, anh mới viết một phần mềm nho nhỏ, đã sắp hoàn thiện rồi, em có thể dùng nó để vào mạng một cách dễ dàng.”
“Tốt quá.” Hội Trần vô cùng vui vẻ, “Mau mau trang bị cho em.”
Nếu có thể tự mình lên mạng, thì cảm giác tự do sẽ càng cao!
Tần Mộ Vũ một bên đem mã nguồn của phần mềm nạp vào số liệu ý thức của Hội Trần, một bên tiếp tục nói: “Còn có năng lực dùng số liệu sáng tạo vật phẩm nữa… Anh tính chỉnh lý số liệu của những thứ em thường dùng rồi truyền sang cho em, về sau em muốn cái gì có thể trực tiếp sao chép lại, không cần nhờ đến anh, em thấy có được không?”
Hội Trần kích động: “Rất được!”
Tần Mộ Vũ: “Vậy hôn một cái đi.”
Hội Trần xoay người, đặt lên trên mặt Tần Mộ Vũ một nụ hôn cực kỳ vang dội.
[ Tán gẫu cận ] Hội Trần: “Chụt!!!”
Lại còn có cả ba dấu chấm than.
31
Thời gian cứ như vậy mà trôi qua.
Chiều tà trăng lên, Xuân đi Thu đến, rất nhiều người và nhiều chuyện đều dần dần phát sinh biến hóa. Bang hội có một nhóm người lục tục A game, Dẫn Cung Lạc Nguyệt luyến tiếc không muốn đá bọn họ khỏi bang, song lại vì nhân số bị đầy mà không thêm được thành viên mới, vì thế dứt khoát tạo một bang khác, để những bang chúng đã A game ở lại cái bang hội ngập tràn hồi ức kia.
Khi ấy, sáu người cùng phó bang chủ tới thành phố C offline gặp mặt bang chủ ngày xưa chỉ còn lại hai người, những người khác bởi vì công tác, học tập, kết hôn, sinh con, vân vân… mà lục tục nghỉ chơi. Tôi là cọng cỏ nhỏ cũng đã dắt tay bạn trai quen ở trong game đi vào cung điện hôn nhân, không còn online nhiều nữa, kênh YY vì thiếu mất một giọng loli thực đáng yêu cho nên có phần tịch mịch.
Phó bang chủ và bang chủ kiên cường trải qua một đoạn tình duyên trong xa cách, cuối cùng đã không phải vất vả bôn ba nữa, nghe nói đơn xin chuyển công tác của phó bang chủ đã được công ty phê duyệt, hắn được điều tới thành phố C, mà bang chủ chật vật mãi mới tốt nghiệp cũng tìm được một công việc như ý muốn, địa điểm chỉ cách công ty phó bang chủ đúng hai con đường. Hai người bọn hắn tu thành chính quả sau một quãng thời gian yêu xa, bây giờ rốt cuộc có thể ngọt ngào âu yếm ở thế giới 3D rồi.
Sau nữa, người chơi game này càng ngày càng ít, dù đã trải qua hai lần update phiên bản tổng thể mà game thủ vẫn thiếu thốn đến đáng thương. Game mới không ngừng được tung ra, người chơi có chung thủy hơn nữa thì cũng chẳng thể nào chơi mãi một game cả đời được. Do đó qua thêm một năm nữa, nơi đây triệt để biến thành game hoang ở trong truyền thuyết, chỉ có một số ít game thủ cũ vì hoài niệm mà đăng nhập dạo chơi chốc lát mà thôi.
Trong số những game thủ ôm ấp kỷ niệm vào game, đương nhiên là có bang chủ và phó bang chủ.
Tuy bọn hắn không thể hiểu vì sao Hội Trần và Tần Mộ Vũ lại có tình cảm đậm sâu với cái game này như vậy, thế nhưng đây cũng nơi bọn hắn quen biết rồi yêu nhau, cho nên những lúc rảnh rỗi vẫn sẽ online đi dạo, chụp ảnh màn hình, nói chuyện với bọn Hội Trần, Tần Mộ Vũ trong chốc lát, đồng thời thuận tiện quảng cáo về một game online huyền huyễn bối cảnh Tây phương mới chơi. Mỗi lần tán gẫu, bọn hắn đều thúc giục Hội Trần và Tần Mộ Vũ mau nhảy sang ổ bên kia, để cả bọn cùng đi đánh đấu trường như lúc trước.
“Chúng tôi muốn ở lại đây một thời gian nữa.” Đối mặt với sự mời mọc rất đỗi nhiệt tình của Dẫn Cung Lạc Nguyệt, Hội Trần ôn tồn hồi đáp, “Tháng sau đi, lúc ấy chúng tôi sẽ sang game đó tìm các cậu.”
Cơ bản là hắn còn muốn ở lại cái game hoang này để thể nghiệm cảm giác thế giới chỉ có hai người một chút!
Dẫn Cung Lạc Nguyệt: “Nói rồi đấy nhé, đến lúc đó ông bái tôi làm sư phụ, Mộ Vũ bái tên kia nhà tôi, bọn tôi sẽ kéo các ông.”
Tần Mộ Vũ: “Được.”
Hội Trần cười khẽ: “Tên kia nhà cậu là cái gì vậy?”
[ Thế giới ] Bả Tửu Lâm Phong: “Ngoan gọi chồng nào.”
[ Thế giới ] Dẫn Cung Lạc Nguyệt: “… Anh
~~, chúng ta có thể đừng nói trên kênh Thế giới như vậy được không?”
[ Thế giới ] Bả Tửu Lâm Phong: “Dù sao cũng chẳng có ai, mau gọi.”
[ Thế giới ]Dẫn Cung Lạc Nguyệt: “Chồng.”
[ Thế giới ]Bả Tửu Lâm Phong: “Anh yêu em.”
Coi như là tuyên bố với toàn thế giới.
[ Thế giới ] Người qua đường A: “… Gâuuuuuuu.”
Chỉ online ôn lại kỷ niệm xưa một chút thế mà bất ngờ bất ngờ ăn phải một miếng xương chó rồi!?
[ Tán gẫu cận ] Dẫn Cung Lạc Nguyệt: “Đừng đùa nữa, anh dùng Tán gẫu cận cho em ngay!”