Siêu Cấp Ác Bá Thái Tử Phi

Chương 109: Chương 109: Nữ nhân, nàng là đang thương tâm vì ta sao?




TDD chăm chú nghe hắn kể lại, nhìn thấy biểu tình thống khổ cùng giãy giụa trên gương mặt Bắc Thần Ngạo, nàng dường như cũng có thể cảm nhận được tâm tình lúc này của hắn, không ngờ trên thế gian lại có người tàn nhẫn như vậy, ném đứa con của mình chỉ mới 13 tuổi vào rừng sói, đây hoàn toàn không phải là muốn rèn luyện hắn, mà chính là đẩy hắn vào chỗ chết.

Thật không ngờ lão Trữ vương này còn có thể ác độc như thế.

Nếu như, không nghe thấy những lời này của Bắc Thần Ngạo, e rằng nàng sẽ bị nụ cười hiền lành giả tạo kia của lão ta lừa gạt.

“Nghĩa phụ của ngươi nếu đã nhẫn tâm vứt bỏ ngươi giữa rừng sói, vậy ngươi còn vì cái gì vẫn muốn trở lại bên cạnh lão ta?” TDD nhìn hắn hỏi.

Nếu như là nàng, nàng tuyệt đối sẽ không muốn nhận người như vậy làm cha.

Bắc Thần Ngạo nhìn thấy khuôn mặt trắng nhỏ của nàng đang bộc lộ vẻ giận dữ, hỏi ra một câu: “Nếu là nàng….có sợ đàn sói không?”

TDD bị hắn hỏi một cách đường đột như vậy, nghĩ cũng không nghĩ liền trực tiếp trả lời.

“Sợ chứ! Tại sao không sợ? nói đến sói, ánh mắt sắc nhọn của chúng khi nhìn thấy chúng ta thật khiến người ta rét run, chúng như muốn ăn tươi nuốt sống, uống máu con mồi, ai có thể không sợ.”

TDD tự mình tưởng tượng, lại không biết sự sợ hãi của nàng đã thật sự đả kích người nam nhân trước mắt.

Bắc Thần Ngạo ánh mắt vẫn chăm chú nhìn biểu tình giả dạng sợ hãi của nàng, tuy hắn biết TDD lúc này là đang cố ý, nhưng chính là, nếu như nàng thật sự nhìn thấy hình dáng xấu xí của mình, còn có thể giả vờ mà đùa cợt như lúc này không?

“Nghĩa phụ là người đã nuôi ta từ nhỏ đến lớn, về tình về lí ta cũng nên hiếu thuận với ông ta.” Bắc Thần Ngạo tiếp tục nói, ngoài cảm tình này ra, chủ yếu nhất vẫn là thuốc giải trong tay lão.

Hiện tại, năm ngày sau chính là ngày trăng tròn, hắn nên làm thế nào đây?

“ta khinh! Nghĩa phụ của ngươi hoàn toàn là một lão tặc máu lạnh, ngươi còn hiếu thuận lão.” TDD tặng hắn một ánh mắt khinh thường.

Nàng thật muốn bổ đầu cuả Bắc Thần Ngạo ra, xem rốt cuộc bên trong đấy chứa cái gì, rõ tàng bản thân chịu nhiều ủy khuất như vậy, vẫn còn muốn nói giúp hắn.

Bắc Thần Ngạo nhất thời cảm thấy cao hứng, nhìn nàng: “nữ nhân, nàng là đang thương tâm vì ta sao?”

“Ai thương tâm vì ngươi.”

TDD không nghĩ ngợi liền trực tiếp phản bác, nhưng chỉ có nàng biết, vừa mới nàng quả thật đau lòng thay cho Bắc Thần Ngạo, tuy nhiên, nếu đổi lại là người khác, nàng cũng sẽ đau lòng sao, một người nam nhân từ nhỏ liền bị nghĩa phụ của mình khống chế, thậm chí nhẫn tâm đem hắn ném vào chỗ nguy hiểm.

Lẽ nào, bởi vì như vậy, mới tạo nên một Bắc Thần Ngạo với tính cách lạnh lùng như bây giờ.

“đúng rồi, nàng biết võ công sao?” đang lúc TDD lâm vào trầm mặc, Bắc Thần Ngạo đột nhiên hỏi.

Hắn vừa mới ở trong vương phủ, hoàn toàn không ngờ được TDD sẽ tới cứu hắn, càng không thể ngờ TDD có thể lẻn được vào vương phủ.

“biết một chút” TDD khiêm tốn dùng ngón tay giơ lên, cười cười nói.

Bắc Thần Ngạo nhìn nàng, biết một chút?, biết một chút thì lúc bay qua tường vào vương phủ sớm đã bị ám vệ giết chết rồi, còn có thể có cơ hội ngồi đây cười với hắn sao?

Xem ra, TDD quả thực không phải là một nữ nhân đơn giản, thảo nào Trữ vương lại ra sát lệnh đối với nàng.

“Trữ vương tại sao lại muốn dùng thuốc khống chế ngươi?” TDD hoài nghi hỏi.

Trong mắt Bắc Thần Ngạo nhất thời xuất hiện một tia kinh ngạc, TDD tại sao lại biết việc trữ vương dùng thuốc với hắn?

“Nàng biết?”

“Biết! ta thật ra đã nghe được cuộc đối thoại của các ngươi, còn biết trữ vương muốn giết ta. Nhưng mà, ngươi thực sự trúng độc sao? Hiện tại vẫn không có thuốc giải, vậy ngươi phải làm thế nào?” TDD gật đầu, trực tiếp nói.

__Hồng Trần__

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.