Bách Địa Phong nắm chặt bàn tay của Diệp Khiêm, trên mặt treo một nụ cười mang tính lễ tiết, nhưng trên tay lại âm thầm gia tăng sức mạnh. Từ khi Tống Nhiên đi tới Nhật Bản, cũng đã hơn một năm rồi, thời gian hơn một năm này, Bách Địa Phong vẫn không ngừng cố gắng theo đuổi Tống Nhiên, thế nhưng mà vô luận hắn có làm như thế nào, thái độ của Tống Nhiên đối với hắn vẫn là lạnh nhạt như vậy.
Tập đoàn Hạo Thiên có thể tại Nhật Bản phát triển thuận lợi như vậy, là nhờ một phần trợ giúp của Bách Địa Phong. Bách Địa Phong chưa từng nghe ai nói Tống Nhiên có bạn trai, hôm nay chợt nghe tin tức này khiến cho lòng hắn cảm thấy rất không thoải mái, nên hắn mới cố tình ở trước mặt Tống Nhiên cho Diệp Khiêm nếm một chút đau khổ.
Tay phải của Bách Địa Phong đột nhiên gia tăng sức mạnh, một cổ kình khí từ cánh tay trực tiếp truyền đến thân thể Diệp Khiêm. Bách Địa Phong là con trai trưởng của gia tộc Bách Địa, rất có thể sẽ là người lãnh đạo tiếp theo của gia tộc Ninja Y Hạ, ở bên trong lớp trẻ thì thân thủ của Bách Địa Phong cũng có thể xem là người nổi bật.
Ninja Nhật Bản, chẳng qua là võ giả trải qua huấn luyện đặc thù, những phương pháp huấn luyện đặc thù này có chút giống như là phương pháp tuy luyện cổ võ thuật của Hoa Hạ. Kỳ thật huấn luyện Ninja cũng chỉ là cho bọn họ học cổ võ thuật đã qua chỉnh sửa mà thôi. Nhật Bản là một quốc gia rất giỏi về copy, kể cả nền văn hóa, chữ viết của bọn họ cũng toàn bộ đều là copy mà đến, những cổ võ thuật này là trước kia từ Hoa Hạ truyền vào Nhật Bản. Đơn giản mà nói, Ninja Nhật Bản cũng giống như người tu luyện cổ võ Hoa Hạ, đều tu luyện cổ võ thuật Hoa Hạ, theo thời gian trôi qua bọn họ trở nên mờ nhạt trước tầm mắt người đời, bất quá bọn họ lại chân thật tồn tại.
Cảm giác được từ trên cánh tay của Bách Địa Phong truyền đến khí kình, Diệp Khiêm có chút sửng sốt, rất hiển nhiên hắn không ngờ rằng Bách Địa Phong vậy mà cũng tu luyện cổ võ thuật, trong nội tâm không khỏi có chút giật mình. Diệp Khiêm âm thầm có chút may mắn, may mắn lúc trước hắn không có tùy tiện đối với Nhật Bản phát động hành động gì quá mức, nếu không bằng thực lực Nanh Sói lúc trước căn bản không cách nào đối phó những võ giả cùng Ninja này. Cũng may trải qua đã hơn một năm tu luyện, Răng Sói sức chiến đấu đã có đề cao lớn, tuy nhiên không thể nói mỗi người đều là cổ võ cao thủ, nhưng là ít nhất tại rất lớn trình độ thượng khả dĩ ứng phó một ít cổ võ tu luyện giả.
Bất quá, tu luyện cổ võ thuật không giống với chiến đấu thuật, tu luyện cổ võ thuật cần phải có thời gian tích lũy. Một người bình thường, thông qua sự cố gắng cùng phấn đấu của bản thân, có thể trong vòng ba, bốn năm đạt tới cấp bậc cao thủ chiến đấu, thế nhưng mà thời gian ba, bốn năm lại tuyệt đối sẽ không thể trở thành cao thủ cổ võ. Bởi vì, tu luyện cổ võ thuật cần phải tu luyện khí kình, loại khí này không chỉ phải dựa vào sự cố gắng của bản thân là có thể học được. Dục tốc bất đạt, tu luyện cổ võ thuật không thể quá cấp tiến, nếu không chẳng những không có tiến triển gì, mà còn có thể đối với bản thân mình tạo thành tổn thương rất lớn. Về phần Diệp Khiêm, chính là một kẻ biến thái, không được tính vào trong những người này.
Người tu luyện cổ võ thuật, gọi chung là võ giả, chia làm thượng trung hạ tam phẩm. Bất quá, cũng không nhất định võ giả thượng phẩm nhất định sẽ đánh bại võ giả trung phẩm, cũng không nhất định võ giả trung phẩm có thể đánh bại võ giả hạ phẩm. Bởi vì, lúc hai người đối chiến, không chỉ dựa vào công phu bản thân, mà còn có điều kiện bên ngoài, còn có ý thức chiến đấu cá nhân, kinh nghiệm chiến đấu vv..... các loại nhân tố ước thúc.
Bách Địa Phong xuất thân từ gia tộc Ninja, từ nhỏ đã được tu luyện cổ võ thuật, nên phương diện sử dụng khí của hắn so với Diệp Khiêm khẳng định thuần thục hơn rất nhiều, hơn nữa còn mạnh hơn Diệp Khiêm rất nhiều. Cảm nhận được khí kình từ trên cánh tay Bách Địa Phong truyền tới, Diệp Khiêm đã biết rõ bản thân không phải là đối thủ của hắn, trong nội tâm rung động cũng không nhỏ.
Lâm Phong ở bên cạnh cũng rõ ràng cảm giác được biểu lộ trên mặt của Diệp Khiêm có chút biến hóa, đại khái cũng đoán được là chuyện gì đang xảy ra. Bất quá, dưới tình huống như vậy, hắn đang đảm nhiệm chức vụ bảo tiêu nên cũng không thể xuất thủ, chỉ có thể sống chết mặc bây, nhàn nhạt nhìn xem Diệp Khiêm ứng phó như thế nào.
Tống Nhiên cũng đã tu luyện cổ võ thuật hơn một năm, tuy chưa tính là cao thủ gì, nhưng cũng đã nhập môn rồi, cô tự nhiên cũng có thể cảm giác được cổ khí tức cường đại từ trên người Bách Địa Phong. Đây cũng là nguyên nhân lúc Bách Địa Phong tìm cô hợp tác thì cô đã đồng ý. Cô không chỉ muốn nhờ thế lực của tập đoàn Bách Địa để cho tập đoàn Hạo Thiên có thể cắm rễ tại Nhật Bản, hơn nữa cũng muốn mượn danh nghĩa hợp tác để tìm hiểu rõ thế lực của tập đoàn Bách Địa. Tuy cô là nữ nhân, cũng có chút lòng dạ hẹp hòi, hi vọng có thể khiến cho Diệp Khiêm biết được sự quan trọng của cô, nhưng cô không phải là người không hiểu được chuyện nặng nhẹ. Ở bên trong chúng nữ cô là người hiểu rõ Diệp Khiêm, cô cũng biết công phu của Diệp Khiêm bây giờ có khả năng không phải là đối thủ của Bách Địa Phong, thế nhưng mà cô cũng biết ở trước mặt của cô thì Bách Địa Phong cũng không dám làm gì xằng bậy, tối đa chỉ để cho Diệp Khiêm ăn chút đau khổ mà thôi, cho nên, cô cũng rất hi vọng nhìn thấy Diệp Khiêm sẽ dùng phương pháp gì để ứng phó chuyện này.
Tất cả mọi người đều không nghĩ tới, biểu hiện của Diệp Khiêm lại để cho bọn họ mở rộng tầm mắt, kể cả Bách Địa Phong, hắn cũng thật không ngờ Diệp Khiêm vậy mà lại làm như vậy. Theo hắn, bất luận là nam nhân nào đều không muốn mất mặt ở trước mặt nữ nhân mà mình yêu thích, Diệp Khiêm lại là tổng giám đốc tập đoàn Hạo Thiên, thân phận địa vị của Diệp Khiêm rất cao, cho nên hắn cho rằng, cho dù Diệp Khiêm có không chịu nổi, thì Diệp Khiêm cũng sẽ lựa chọn trầm mặc hoặc là cố gắng chịu đựng. Nhưng mà, Diệp Khiêm cũng không có làm như vậy.
“Ah... Nhẹ chút, nhẹ chút a!” Diệp Khiêm cau mày bày ra một bộ dạng rất thống khổ, liên tục kêu lên.
Bách Địa Phong sau khi có chút sửng sốt, liền buông lỏng tay của mình ra. Diệp Khiêm cũng đã phản ứng như vậy rồi, hắn cũng không thể tiếp tục nữa, nếu không chẳng những sẽ không tranh thủ được mặt mũi gì, mà còn lưu lại trong lòng Tống Nhiên một ấn tượng không tốt, hơn nữa còn có thể khiến cho Tống Nhiên có cảm giác là hắn không nể mặt cô, chỉ biết khi dễ kẻ yếu.
“Thật đau a, không ngờ lực tay của Bách Địa tiên sinh lại lớn như vậy, tay của tôi thiếu chút nữa đã bị anh bóp nát rồi.” Diệp Khiêm xoa bàn tay của mình, nói. Diệp Khiêm biết rõ tình cảm của Tống Nhiên dành cho hắn, là cùng chung hoạn nạn, sinh tử gắn bó không rời, không phải chỉ cần hắn ném đi chút mặt mũi thì có thể khiến cho Tống Nhiên không yêu hắn nữa. Huống chi, Diệp Khiêm lúc ở trước mặt Tống Nhiên cũng chưa từng chú ý mặt mũi, từ trước đến nay hắn đều có bộ dạng lợn chết không sợ nước sôi, cho nên hắn không ngốc đến nổi cùng Bách Địa Phong phân cao thấp, nhằm tranh thủ hảo cảm của Tống Nhiên.
Trọng yếu hơn là, Diệp Khiêm đã biết rõ hắn không phải là đối thủ của Bách Địa Phong, như vậy cần gì phải cố sức cùng Bách Địa Phong phân cao thấp? Chuyện giết địch một ngàn, tự hại 800 Diệp Khiêm sẽ không làm. Hơn nữa, Diệp Khiêm đang muốn tỏ ra yếu thế, khiến cho Bách Địa Phong khinh thị hắn, xem nhẹ hắn, như vậy hắn mới có khả năng đánh Bách Địa Phong trở tay không kịp, thắng vì đánh bất ngờ.
Diệp Khiêm làm như vậy, rõ ràng đã có hiệu quả, trên khuôn mặt của Bách Địa Phong hiện ra một tia nhàn nhạt khinh miệt. Bách Địa Phong vốn là một người kiêu ngạo, từ nhỏ đến lớn, hắn vẫn là người nổi bật trong gia tộc, được gia gia của hắn là Bách Địa Đoàn Tàng ưa thích, tuổi còn trẻ mà đã chưởng quản mạch máu kinh tế của gia tộc Bách Địa. Nếu như không có gì bất ngờ xảy ra, thì hắn rất có thể sẽ là người lãnh đạo tiếp theo của gia tộc Bách Địa, thậm chí là người lãnh đạo gia tộc Ninja Y Hạ. Bởi vậy, có rất nhiều nữ nhân yêu thương nhớ nhung hắn, người nịnh bợ hắn cũng nhiều vô số kể. Dần dà, hắn cũng khó tránh khỏi sẽ có chút ít tự cao tự đại, coi trời bằng vung. Diệp Khiêm làm ra phản ứng như vậy, hắn tự nhiên là khinh miệt không thôi, đem Diệp Khiêm quy vào loại người đối với hắn không tạo ra bất cứ uy hiếp gì.
Lâm Phong ở bên cạnh hiển nhiên là có chút giật mình vì biểu hiện của Diệp Khiêm, bất quá căn cứ vào sự hiểu biết của hắn đối với Diệp Khiêm, thì đây cũng là biểu hiện Diệp Khiêm nên có lúc này a. Tuy hắn cũng không có cùng Bách Địa Phong giao thủ, nhưng vẫn có thể thông qua biểu hiện của Diệp Khiêm vừa rồi, cảm giác ra Bách Địa Phong cũng không phải là một người đơn giản. Huống chi, hắn đối với gia tộc Ninja Y Hạ vẫn có chút hiểu rõ, người nổi bật trong một gia tộc Ninja như vậy, làm sao có thể là nhân vật đơn giản được.
“Diệp tiên sinh tựa hồ có chút mảnh mai ah.” Bách Địa Phong thản nhiên nói.
Có chút thở dài, Diệp Khiêm nói: “Ai, nói ra thật có chút mất mặt. Nhớ năm đó, tôi cũng là cao thủ có thể lên núi đánh hổ, xuống biển bắt Giao Long. Thế nhưng mà những năm này bởi vì lo làm sinh ý, cả ngày uống rượu thức đêm, bị tửu sắc lấy hết sức khỏe, nên thân thể càng ngày càng kém ah.” Sau đó, Diệp Khiêm đưa ánh mắt chuyển hướng Tống Nhiên, nói: “Lão bà, anh thật có lỗi với em, làm hại em lâu rồi không có... Ai, là anh có lỗi với em ah.”
Tuy Diệp Khiêm không có đem lời nói rõ ràng, nhưng có ai không hiểu rõ ý tứ trong lời hắn nói ah. Kết hợp với câu trước Diệp Khiêm đã nói, hắn nói bị tửu sắc lấy đi sức khỏe, nên hôm nay không có cách nào thỏa mãn Tống Nhiên, khiến cho cô lâu rồi không có nếm được tư vị cao trào.
Lâm Phong có chút mở rộng tầm mắt, thiếu chút nữa nhịn không được phun ra một họng máu, tuy hắn đã có chút quen bộ dạng cà lơ phất phơ của Diệp Khiêm, nhưng phong cách nói chuyện của Diệp Khiêm vẫn khiến cho hắn có chút không chịu nổi. Mà Bách Địa Phong sau khi có chút sửng sốt, thì có chút mừng rỡ trong lòng. Tuy hắn có chút không rõ vì cái gì Tống Nhiên lại chịu đi theo một kẻ phế vật như vậy, bất quá chỉ cần hắn hơi chút cố gắng, thì sẽ có thể đem Tống Nhiên đoạt đến tay a? Hắn cũng không phải thật tâm yêu thích Tống Nhiên, chỉ là vì trên người Tống Nhiên có loại mị lực rất đặc biệt hấp dẫn lấy hắn, hắn là hoa tâm đại thiếu làm sao có thể chỉ yêu một người? Càng là đồ vậy không chiếm được hắn lại càng không cam lòng.
Tống Nhiên trợn nhìn Diệp Khiêm, bất quá vẫn rất phối hợp vươn hai tay ra vuốt ve hai má của Diệp Khiêm, thâm tình nói: “Lão công, không việc gì đâu, chỉ cần chúng ta yêu nhau, có hay không có cái kia cũng không có việc gì đâu. Chỉ cần trong lòng của anh có em, một mực có em, như vậy là đủ rồi.”
Lời nói thâm tình, động lòng người ah. Bất quá Diệp Khiêm lại nhịn không được rùng mình một cái, nổi da gà khắp người.