Nhắc tới Lâm Phàm, nhìn thấy biểu hiện của Lâm Phong, khiến cho Diệp Khiêm không khỏi nhớ tới An Tư cùng Diệp Văn, hai người này nói họ là mẹ cùng em gái của Diệp Khiêm, Diệp Khiêm cũng không muốn hoài nghi tính chân thật của bọn họ, thế nhưng mà sự thật bày ra ở trước mặt, đủ loại sự tình biểu hiện ra, cho thấy bọn họ không giống như là mẹ cùng em gai của hắn a, hơn nữa, Quỷ Lang Bạch Thiên Hòe cũng đã ám chỉ cho hắn rồi. Rất rõ ràng, Quỷ Lang Bạch Thiên Hòe biết rõ mấy thứ gì đó, chỉ có điều tính tình tiểu tử này Diệp Khiêm hiểu rất rõ ràng, nếu như hắn không muốn nói thì cho dù Diệp Khiêm có hỏi, thì hắn cũng sẽ không nói ra.
Đã hơn một năm không gặp, Diệp Khiêm không biết bọn họ hiện tại như thế nào rồi. Dù sao, bọn họ từng để cho Diệp Khiêm cảm thấy vui mừng khi gặp được người thân, dưới tình huống không có biết rõ ràng chân tướng, Diệp Khiêm rất nguyện ý đi tin tưởng bọn họ. Bất quá, Diệp Khiêm không chỉ có trách nhiệm với bản thân mà còn có toàn bộ anh em Nanh Sói, hắn không thể không cẩn thận cho được. Hắn cũng rất muốn biết, nếu như An Tư cùng Diệp Văn không phải là mẹ cùng em gái của hắn, thì mục đích của bọn họ là cái gì?
Chỉ là, hiện tại cũng không phải là lúc suy nghĩ về chuyện này, chỉ có thể chờ sau khi giải quyết chuyện tại Nhật Bản mới có thể điều tra rõ ràng được. Nói không chừng, đến lúc đó Quỷ Lang Bạch Thiên Hòe sẽ nguyện ý nói ra chân tướng, hắn cũng không cần phải ngờ vực lung tung nữa rồi. Bất quá, Diệp Khiêm cũng không phải là chuyện gì cũng không làm, tuy lần trước Jack không có tra ra thân phận của An Tư cùng Diệp Văn, bất quá Diệp Khiêm vẫn để cho hắn tiếp tục chú ý bọn họ, tiếp tục điều tra.
Bất kỳ một đứa trẻ cô nhi nào, trong lòng bọn họ đều có một khát vọng tìm được người thân của mình, bởi vậy, Diệp Khiêm có thể lý giải tâm tư của Lâm Phong. Nếu như đổi lại là bản thân hắn, thì hắn cũng sẽ giống như Lâm Phong mà thôi. Chỉ là, hiện tại hắn đang đứng tại một góc độ khác vì Lâm Phàm mà cân nhắc, hơn nữa Diệp Khiêm vẫn tin tưởng vào lời sư phụ Lâm Cẩm Thái đã nói, người không trải qua đại nạn thì sẽ không thành đại khí, hắn rất phi thường đồng ý.
Một người chính thức được gọi là thành công, cần phải trải qua kinh nghiệm xương máu, mới có thể chính thức phát triển. Cho dù là thiên tài, ở trong hoàn cảnh thuận buồm xuôi gió, theo thời gian dần trôi qua sẽ khiến hắn mất đi ý chí chiến đấu. Theo Diệp Khiêm, Lâm Phàm là một hạt giống rất tốt, hắn đương nhiên hi vọng tiểu tử này có thể đánh ra thiên địa thuộc về mình. Thậm chí, ngay cả chuyện mà Diệp Khiêm không có khả năng hoàn thành cũng có thể để cho hắn đi hoàn thành.
Cho nên, Diệp Khiêm rất hi vọng Lâm Phong sẽ không làm như vậy, sẽ không mang Lâm Phàm trở về bên cạnh hắn để che chở cho Lâm Phàm, nếu như Lâm Phong thật sự lựa chọn làm như vậy, thì Diệp Khiêm cũng sẽ không đi ngăn cản, dù sao, hắn là anh của Lâm Phàm, những chuyện hắn làm cũng đều là vì Lâm Phàm mà cân nhắc. Chỉ là, nói những chuyện này tựa hồ có chút quá sớm, dù sao, Lâm Phàm có phải là em trai của Lâm Phong hay không, vẫn chưa thể biết rõ a.
Bất tri bất giác, xe đã đến cửa ra vào của khách sạn. Sau khi dừng xe lại, Diệp Khiêm cùng Lâm Phong xuống xe, hướng trong khách sạn đi tới. Mở cửa phòng, đã nhìn thấy Quỷ Lang Bạch Thiên Hòe đang ngồi trong phòng khách, trong tay hắn đang kẹp một điếu thuốc không ngừng vuốt vuốt, nhưng cũng không có nhét vào trong miệng nhen nhóm.
Diệp Khiêm có chút sửng sốt, lập tức cười nhạt một tiếng, đi qua, đưa bật lửa qua, nói: “Muốn hút thì cứ hút a.”
Có chút lắc đầu, Quỷ Lang Bạch Thiên Hòe nói: “Tao đã từng đáp ứng với một người, cai thuốc. Đàn ông không thể nói không giữ lời, nói được thì sẽ làm được.”
Người này sẽ là ai? Diệp Khiêm xem chừng có lẽ là Vương Vũ a, ngoại trừ cô ấy, Diệp Khiêm thật sự nghĩ không ra còn có người nào có thể cải biến Quỷ Lang Bạch Thiên Hòe. Nhìn thấy một màn như vậy, trong nội tâm của Diệp Khiêm không khỏi nở nụ cười, nhìn thấy cách làm của Quỷ Lang Bạch Thiên Hòe như vậy Diệp Khiêm không khó nhìn ra, Vương Vũ đã phát huy ra tác dụng nhất định, cô đang dần ảnh hưởng cùng cải biến hắn.
Bất quá, Diệp Khiêm cũng không có tiếp tục dây dưa vấn đề này nữa. Dù sao, hắn đã từng cùng Vương Vũ có một đoạn thời gian dây dưa với nhau, năng lực thu thập tình báo của Quỷ Lang Bạch Thiên Hòe mạnh như vậy, tin tưởng có lẽ đối với chuyện của bọn họ đã biết rõ. Nếu như Diệp Khiêm nhắc tới chuyện này, thì khó tránh khỏi sẽ để cho song phương đều có chút xấu hổ, cho nên, vẫn không nói tới là hay nhất.
Lâm Phong đi đến đối diện Quỷ Lang Bạch Thiên Hòe ngồi xuống, nhìn hắn một cái, nói: “Anh cũng đi tới nơi tổ chức đại hội Phúc Thanh Bang a? Như thế nào? Anh đối với chuyện này cảm thấy thế nào?”
“Không thế nào hết, đều nằm trong kế hoạch của tôi.” Quỷ Lang Bạch Thiên Hòe thản nhiên nói.
Diệp Khiêm cùng Lâm Phong cũng không khỏi có chút sửng sốt, trong nội tâm kinh ngạc vô cùng, không biết lời nói của Quỷ Lang Bạch Thiên Hòe là có ý gì. “Sự xuất hiện của Triệu Hâm, cùng với phần tư liệu người nằm vùng kia, thân phận của Vưu Hiên thiếu chút nữa bị bóc trần, đều nằm trong kế hoạch của anh?” Lâm Phong kinh ngạc hỏi.
“Ngoại trừ chuyện của Vưu Hiên ra, tôi thật không ngờ Triệu Hâm vậy mà lại vu oan cho Vưu Hiên. Bất quá, Triệu Hâm đã nhận được báo ứng của mình, chuyện này cũng không có thoát ly khỏi quỹ tuyến đã định ra.” Quỷ Lang Bạch Thiên Hòe nói.
Quỷ Lang Bạch Thiên Hòe càng nói càng khiến cho Diệp Khiêm cùng Lâm Phong mờ mịt rồi, đêm đó thảo luận kế hoạch, cũng không có những chuyện này a. “Thiên Hòe, tao cùng với anh Lâm không rõ ý của mày là gì, mày có thể nói rõ một chút hay không?” Diệp Khiêm nói.
Quỷ Lang Bạch Thiên Hòe nhàn nhạt lườm Diệp Khiêm cùng Lâm Phong, nói: “Hai người để cho tôi có chút thất vọng a, mọi chuyện đã rất rõ ràng rồi, mà hai người còn không nhìn ra được sao? Được rồi, vậy để tôi nói cho hai người biết. Đêm đó, Vưu Hiên sau khi đi tới biệt thự của Triệu Khải, liền phái người đi giết Triệu Hâm, mà Triệu Hâm là do tôi cứu ra, cũng là tôi đem phần tư liệu người nằm vùng giao cho Triệu Hâm, hơn nữa còn sai khiến Triệu Hậm ở trên đại hội Phúc Thanh Bang đem chuyện này vạch trần ra. Bất quá, kế hoạch ban đầu là muốn để cho hắn đi tìm Sơn Gia, sau đó để cho Sơn Gia phát động tất cả đường chủ Phúc Thanh Bang tổ chức đại hội, về sau lại là Vưu Hiên dẫn đầu triệu tập đại hội.”
Diệp Khiêm cùng Lâm Phong không khỏi sửng sốt một chút, nhìn nhau cười khổ một tiếng, hoàn toàn không có dự liệu được loại tình huống này, đành phải tiếp tục ngồi nghe tiếp.
Dừng một chút, Quỷ Lang Bạch Thiên Hòe nói tiếp: “Chỉ là, tôi không có dự liệu được Sơn Gia vậy mà muốn nhân cơ hội này loại bỏ Vưu Hiên, vậy mà ở trên tư liệu mà tôi đưa cho Triệu Hâm ghi thêm tư liệu của Vưu Hiên vào. Bất quá, bọn họ đã đánh giá quá thấp Vưu Hiên rồi, bằng bản lãnh của bọn họ căn bản không đủ để đối phó Vưu Hiên.”
“Vậy Diêm Khôn là do mày giết chết đúng không?” Diệp Khiêm hỏi.
Nhẹ gật đầu, Diệp Khiêm nói: “Đúng vậy, Diêm Khôn quả thật là do tao giết chết. Diêm Khôn vốn là người Hắc Long hội phái tới nằm vùng, cũng là lá bài tẩy của Vưu Hiên. Vưu Hiên vốn có ý định lợi dụng Diêm Khôn vu oan hãm hại thế lực bên trong Phúc Thanh Bang không ủng hộ ông ấy, Diêm Khôn cũng cam tâm tình nguyện làm việc này, nếu như Diêm Khôn không chết, thì Phúc Thanh Bang sẽ trở thành thiên hạ của Vưu Hiên.”
“Anh Bạch, anh giấu giếm chúng tôi thật khổ a, còn làm hại tôi cùng anh Diệp ngờ vực lung tung. Tin tưởng, Vưu Hiên cũng có cách nghĩ giống tôi cùng anh Diệp, cho rằng mọi chuyện Triệu Hâm làm là do Sơn Gia sai sử.” Lâm Phong nói, “Bất quá, cho dù có đánh vỡ đầu ông ấy thì ông ấy cũng sẽ không nghĩ ra, chuyện này vậy mà lại do anh Bạch làm hết thảy.”
“Tuy lực lượng của Phúc Thanh Bang không phải rất lớn, nhưng ở Nhật Bản cũng có thể xem là thâm căn cố đế, có bọn họ với tư cách là phòng thủ hậu phương thì khi làm chuyện gì cũng thuận tiện hơn rất nhiều. Nếu như Phúc Thanh Bang biến thành phạm vi thế lực của Vưu Hiên đến lúc đó cho dù chúng ta bóc trần thân phận của Vưu Hiên, cũng sẽ đối với chuyện của chúng ta có ảnh hưởng rất lớn. Vừa vặn thừa cơ hội này, tiêu diệt toàn bộ người do Hắc Long hội phái tới Phúc Thanh Bang nằm vùng, đây là chuyện không thể nào tốt hơn rồi.” Quỷ Lang Bạch Thiên Hòe nói.
“Mày sớm đã biết rõ người nào do Hắc Long hội phái tới Phúc Thanh Bang nằm vùng rồi hả?” Diệp Khiêm nhíu lông mày một chút, nói, “Tựa hồ mày đối với chuyện của Nhật Bản biết rất rõ ràng ah.”
Lạnh nhạt lườm Diệp Khiêm, Quỷ Lang Bạch Thiên Hòe thản nhiên nói: “Như thế nào? Mày đang sợ hãi hả? Sợ tao đùa nghịch âm mưu thủ đoạn hại mày sao?”
“Đương nhiên không phải. Chỉ là, tao không rõ vì cái gì mày đối với chuyện của Nhật Bản biết rõ ràng như vậy, chẳng lẽ mày cũng đã sớm có ý định tiến quân tới Nhật Bản sao?” Diệp Khiêm kinh ngạc hỏi. Đây quả thật là nghi hoặc lớn nhất trong lòng Diệp Khiêm, nếu như Quỷ Lang Bạch Thiên Hòe không phải đã sớm có ý nghĩ muốn tiến quân vào Nhật Bản thì hắn cần gì phải đối với tất cả thế lực lớn tại Nhật Bản tiến hành điều tra cẩn thận như vậy, biết đến rõ ràng như vậy? Ví dụ như chuyện bên trong Phúc Thanh Bang người nào là người nằm vùng a, có vài người thậm chí là mười mấy năm trước đã là người nằm vùng rồi, muốn biết thân phận của bọn họ cũng không phải là chuyện trong nhất thời có thể biết rõ ràng a.
“Mày rất muốn biết sao?” Quỷ Lang Bạch Thiên Hòe không mặn không nhạt nói, “Tao nghĩ, tao làm chuyện gì còn không cần phải thông báo cho mày một tiếng a? Nếu như mày không tin tao, thì tao sẽ lập tức rời khỏi, có lẽ tao không nên giúp mày đối phó Hắc Long hội. Hơn nữa, tao và mày còn là kẻ thù của nhau, nếu như không phải tao không muốn nhìn thấy cảnh mày chết ở trên tay người khác, thì tao chẳng hơi đâu giúp mày làm gì.”
Diệp Khiêm bất đắc dĩ lắc đầu, nói: “Mày có thể đừng nói như vậy không? Tao có bao giờ nói là tao không tin mày chưa? Nếu như ngay cả người huynh đệ tốt nhất của tao mà tao cũng không tin, vậy thì tao còn có thể tin tưởng ai? Nếu như tao không tin mày, thì tao còn có thể để cho anh Lâm gọi mày tới sao? Tao chỉ muốn biết, có phải là mày có ý định tiến tới Nhật Bản hay không, nếu như có thì tao sẽ rời khỏi đây.”
“Không cần, nếu như tao muốn chiếm Nhật Bản, thì tao sẽ tự mình đi làm, không cần mày bố thí.” Quỷ Lang Bạch Thiên Hòe nói.
Quỷ Lang Bạch Thiên Hòe là loại người mạnh miệng mềm lòng, trên miệng hắn vĩnh viễn sẽ không nói chịu thua người khác. Kỳ thật, hắn làm hết thảy mọi chuyện, cũng là vì Nanh Sói, cùng Diệp Khiêm ở chung lâu như vậy, Quỷ Lang Bạch Thiên Hòe như thế nào lại không biết tâm tư của Diệp Khiêm? Như thế nào lại không biết hắn muốn đem thế lực Nanh Sói mở rộng tới Nhật Bản? Cho nên, hắn mới có thể sớm làm ra an bài như vậy. Chỉ là, hắn có suy nghĩ của mình, hắn không muốn để cho Diệp Khiêm cảm thấy là đang thiếu nợ hắn, thủy chung, hắn và Diệp Khiêm vẫn có một mối hận cũ khó có thể hòa giải.
Nhìn thấy Diệp Khiêm cùng Quỷ Lang Bạch Thiên Hòe như vậy, Lâm Phong cuống quít đứng ra giảng hòa, khuyên giải nói: “Đều là huynh đệ, cần gì phải vì chuyện này cãi lộn ah. Tôi tin tưởng anh Bạch sẽ không bán đứng chúng ta, anh Bạch, thật ra anh Diệp cũng không có ý tứ kia, anh cũng đừng có hiểu lầm. Mục tiêu của chúng ta lần này chính là Hắc Long hội, là một cọng rơm hơi cứng, nếu như giữa chúng ta xảy ra mâu thuẫn, phân tán lực lượng, thì làm sao có thể đối phó được Hắc Long hội ah.”