Đêm nay chỉ là trận chiến nhỏ mà thôi, cho nên Diệp Khiêm cũng không có quá miễn cưỡng, huống hồ, sinh nhật lão bà xác thực là chuyện trọng yếu. Diệp Khiêm lo lắng cũng không phải đêm nay có vấn đề gì, mà là sau đêm nay, Thanh bang sẽ có động tác gì.
Sau khi hẹn thời gian, mấy người lại tùy tiện trò chuyện một số chủ đề không liên quan, sau đó Giao Tuấn Sinh cùng Triệu Thiết Trụ, Vạn Xuân Hoa ba người liền ly khai, chỉ còn lại có Diệp Khiêm cùng Mặc Long hai người.
“Lão đại, ngươi không biết làm như vậy là có chút xúc động rồi sao? Vạn nhất...” Mặc Long nói.
Thế nhưng mà lời còn chưa nói hết, Diệp Khiêm liền mỉm cười đánh gãy, nói: “Tuy cùng ba người bọn hắn ở chung thời gian cũng không phải rất dài, nhưng ta tin tưởng bọn họ. Dù cho hôm nay bọn hắn không đồng ý gia nhập Nanh Sói, bọn hắn cũng sẽ không biết đem chuyện này nói ra. Mặc Long, Nanh Sói nếu như muốn tại Hoa Hạ dừng chân phát triển, không thể chỉ cần chỉ dựa vào những thành viên trước kia của chúng ta, mà phải có máu mới rót vào. Huống hồ, Hoa Hạ lớn như vậy, chúng ta phát triển cũng không thể chỉ ở thành phố Thượng Hải. Trọng yếu hơn là Hoa Hạ cùng các quốc gia khác trên thế giới bất đồng, cho nên chúng ta mỗi một bước phát triển đều phải phải có thân phận hợp pháp, nếu như là dùng thân phận Nanh Sói xuất hiện, những người cục Quốc An nhất định sẽ đến tìm phiền toái.”
Mặc Long yên lặng nhẹ gật đầu, nói: “Giao Tuấn Sinh cùng Triệu Thiết Trụ có tư cách cùng tiềm chất gia nhập Nanh Sói, về phần Vạn Xuân Hoa, tựa hồ có chút không thích hợp.”
Diệp Khiêm cười cười, nói: “Mỗi người đều có giá trị của riêng mình, hắn cũng có tiềm chất phương diện nào đó. Có lẽ ngươi cho rằng Vạn Xuân Hoa quá mức khoa trương, nhưng Thanh Phong so với hắn còn muốn khoa trương hơn. Thôi đừng nói những chuyện này nữa, nói chuyện của ngươi đi.”
“Ta? Ta có cái gì có thể nói.” Mặc Long kinh ngạc nói.
“Chuyện Mặc môn là như thế nào? Có điều tra được tin tức nào không?” Diệp Khiêm hỏi.
Có chút lắc đầu, Mặc Long nói: “Đã qua nhiều năm như vậy, cũng không biết Mặc môn có còn tồn tại không nữa.”
“Mặc môn trải qua mấy ngàn năm đều không có biến mất, đã nói lên nó có giá trị tồn tại của chính mình, yên tâm đi, tìm được chỉ là vấn đề thời gian mà thôi.” Diệp Khiêm nói.
“Lão đại, đêm nay đi quán bar có phải là có chuyện gì hay không?” Mặc Long hỏi.
Gật gật đầu, Diệp Khiêm thản nhiên nói: “Ta có người bằng hữu bị người Thanh bang đánh bị thương, hơn nữa còn đoạt địa bàn của hắn, ta đi qua đòi lại cho hắn một cái công đạo.”
“Không phải chỉ đơn giản như vậy a?” Mặc Long có chút nở nụ cười, nói.
Diệp Khiêm từ chối cho ý kiến nở nụ cười, cái gì cũng không có nói.
Kỳ thật, dù cho không có phát sinh chuyện của Vương Hổ, Diệp Khiêm cũng sẽ đi dò xét phản ứng của Thanh bang, thậm chí là phản ứng của Hồng Môn, chỉ có khi biết rỏ cử động của bọn hắn, như vậy mới có thể lập ra kế hoạch tiêu diệt bọn họ. Mặc Long cũng là người theo Diệp Khiêm từ lâu, cho nên Diệp Khiêm vừa nói xong, Mặc Long đã biết rõ chuyện không có đơn giản như vậy.
Sau khi nhìn thấy Diệp Khiêm cùng Mặc Long ly khai Kim Sắc Huy Hoàng, nữ tử trẻ tuổi vẫn ở văn phòng cao nhất gọi Thượng Quan Phi Vân vào, nói: “Giúp ta tra bối cảnh của mấy người kia, càng kỹ càng tốt.”
Thượng Quan Phi Vân đáp ứng, liền quay người đi ra ngoài.
Nữ tử trẻ tuổi đi đến phía trước cửa sổ, hít thật sâu một hơi, nói: “Diệp Khiêm ah Diệp Khiêm, ngươi đến cùng suy nghĩ cái gì?”
Sau khi ly khai Kim Sắc Huy Hoàng, Diệp Khiêm cùng Mặc Long đi đến chỗ Jack. Jack đã không còn ở nơi mà tập đoàn Hạo Thiên cung cấp, mà đã thuê một chỗ mới, làm nơi chuyên xử lý công việc của công ty bảo an. Công ty bảo an tên là “Thiết Huyết”, tuy còn không có chính thức hoạt động, nhưng cũng chiêu một được một ít nhân viên.
Diệp Khiêm cùng Jack thương thảo một chút phương án hoạt động của công ty bảo an, cùng với kế hoạch phát triển bước tiếp theo của Nanh Sói, sau đó liền rời khỏi công ty bảo an. Diệp Khiêm hiện tại đang xoắn xuýt không biết có nên nghe theo đề nghị của Tần Nguyệt hay không, kỳ thật Diệp Khiêm cũng hi vọng Thanh bang cùng Hồng Môn hợp lại lần nữa, đương nhiên độ khó ở trong đó rất cao, nhưng lợi ích đạt được càng lớn. Chỉ là, mạng lưới tình báo của Nanh Sói tại Hoa Hạ còn chưa có chính thức hoàn thiện, đối với Thanh bang cùng Hồng Môn Diệp Khiêm biết quá ít, làm chuyện gì cũng khó tránh khỏi sẽ có chút ít trói buộc. Hồng Môn thì Diệp Khiêm cũng không phải quá lo lắng, dù sao cũng có Tần Nguyệt, Nanh Sói nếu như muốn cùng Hồng Môn thành lập quan hệ tốt hẳn không phải là vấn đề. Thế nhưng mà Thanh bang bên kia thì phải làm thế nào? Diệp Khiêm hiện tại ngay cả người lãnh đạo Thanh bang là ai cũng không rõ ràng, thì đừng nói cái gì chỉnh hợp Thanh bang cùng Hồng Môn.
Diệp Khiêm cảm thấy đầu của mình có chút đau đớn, lắc đầu, đem những chuyện này vứt ra khỏi đầu, Diệp Khiêm đưa tay nhìn đồng hồ. Hiện tại còn không nghĩ ra phương án tốt để hành động, Diệp Khiêm cảm thấy hay là thăm dò phản ứng của Thanh bang rồi nói sau.
Đã năm giờ chiều rồi, Diệp Khiêm vội chạy tới cửa hàng. Đêm nay còn muốn đi tham sinh nhật con gái của Kỷ Mộng Tình, không mang quà thì không thể nào nói nổi ah.
Đối với tiểu hài tử yêu thích cái gì, Diệp Khiêm thật sự không rõ ràng, hắn cũng không nhớ rõ chính mình lúc nhỏ thích món đồ chơi gì nhất, cho nên tùy tiện mua một con búp bê vải, một ít chocolate và các loại đồ ăn vặt, sau đó vội vàng hướng nhà Kỷ Mộng Tình chạy tới.
Kỷ Mộng Tình đang ở nhà vội vàng chuẩn bị bữa tối, sau khi biết rõ đêm nay Diệp Khiêm sẽ tới, Kỷ Mộng Tình trong nội tâm vui vẻ không thôi. Đối với Diệp Khiêm, Kỷ Mộng Tình cũng không biết mình có cảm tình gì, nếu như nói chỉ là cảm ơn, thì có lẽ lại không chỉ là như thế. Tiểu Vũ đang ở trong phòng khách vui vẻ chơi đồ chơi của mình, tiểu hài tử dù sao vẫn là tiểu hài tử, không có ưu sầu gì.
Nghe thấy tiếng chuông cửa vang lên, Kỷ Mộng Tình trong nội tâm vui vẻ, kêu lên: “Đến liền!” Sau đó có chút không thể chờ đợi từ trong phòng bếp đi ra ngoài, vừa đi còn vuốt vuốt tóc trên trán của mình.”Ngươi đã đến rồi?” Kỷ Mộng Tình vừa mở cửa vừa nói, trên mặt hiện ra bộ dáng vui vẻ tươi cười.
Thế nhưng mà, lúc cửa mở ra, Kỷ Mộng Tình biểu lộ lập tức xơ cứng. Xuất hiện tại cửa ra vào cũng không phải là Diệp Khiêm, mà là chồng trước của nàng Trương Kiếm. Kỷ Mộng Tình dáng tươi cười lập tức biến mất, đổi lấy là một bộ dáng lạnh lùng khuôn mặt lạnh như băng, thản nhiên nói: “Ngươi tới làm cái gì?”
“Hôm nay là sinh nhật tiểu Vũ, ta làm ba sao có thể không tới?” Trương Kiếm vừa nói vừa đẩy cửa ra, trực tiếp đi vào.
Kỷ Mộng Tình khinh thường hừ một tiếng, nói: “Hiện tại mới biết rõ mình là ba ba của nàng sao? Sao lúc trước ngươi nhất định không nhận trách nhiệm làm ba của nàng? Trương kiếm, mời ngươi lập tức đi ra khỏi đây, ta không chào đón ngươi.”