Siêu Cấp Binh Vương

Chương 260: Chương 260: Kế Hoạch Đáng Sợ Của Quỷ Lang




Bóng đêm yên tĩnh đáng sợ!!!

Trong nhà Phùng Phong, Quỷ Lang Bạch Thiên Hòe đang lẳng lặng ngồi đối diện Phùng Phong, nhìn khuôn mặt Phùng Phong, khóe miệng của Bạch Thiên Hòe hiện ra nụ cười lạnh.

“Ngươi không phải được gọi là đệ nhất cao thủ của Nanh Sói sao, ngươi mau đi giúp ta giải quyết tên Diệp Khiêm kia đi.” Phùng Phong nói.

Quỷ Lang Bạch Thiên Hòe cười nhạt một tiếng, nói: “Ngươi biết Diệp Khiêm là người như thế nào sao?”

Phùng Phong có chút sửng sốt, hắn hiển nhiên hiểu rõ Quỷ Lang Bạch Thiên Hòe không phải nói đến thân phận lão đại thành phố Nam Kinh của Diệp Khiêm, nếu vấn đề đơn giản như vậy Quỷ Lang Bạch Thiên Hòe cũng sẽ không hỏi hắn. “Là ai?” Phùng Phong có chút mê hoặc hỏi.

“Hắn là thủ lĩnh lính đánh thuê Nanh Sói, được gọi là Lang Vương.” Quỷ Lang Bạch Thiên Hòe chậm rãi nói.

“Híz-khà-zzz...” Phùng Phong không khỏi hít một hơi lãnh khí, hắn hoàn toàn không ngờ rằng sẽ là kết quả như vậy, Diệp Khiêm dĩ nhiên là thủ lĩnh lính đánh thuê Nanh Sói, vậy mà mình còn cho là hắn bất quá chỉ có chút vận khí cứt chó, nên nhận được sản nghiệp của Trần Phù Sinh. Lập tức, thân thể Phùng Phong không khỏi khẽ run lên, khẩn trương nhìn Quỷ Lang Bạch Thiên Hòe, nói: “Ngươi là do hắn phái tới?”

Quỷ Lang Bạch Thiên Hòe nhàn nhạt cười cười, nói: “Ngươi không cần khẩn trương, ta đã không còn là thành viên Nanh Sói rồi, tự nhiên cũng không phải là người mà hắn phái đến bên cạnh ngươi. Hơn nữa, ta cùng Nanh Sói còn có thâm cừu đại hận, ngươi có thể không cần phải lo lắng chuyện ta sẽ đối phó ngươi.”

Phùng Phong nhẹ nhàng thở ra, quay đầu ngẫm lại, thời điểm Quỷ Lang Bạch Thiên Hòe đi theo hắn, lúc đó Diệp Khiêm còn chưa có tiếp nhận sản nghiệp của Trần Phù Sinh, Diệp Khiêm cũng không thể biết trước tương lai, mà an bài Quỷ Lang Bạch Thiên Hòe ở bên cạnh hắn. “Nếu ngươi đã không còn là thành viên Nanh Sói, hơn nữa Nanh Sói còn là cừu nhân của ngươi, thì ngươi càng phải giúp ta giết chết Diệp Khiêm. Việc này đối với ngươi và ta đều là chuyện tốt, không phải sao?” Phùng Phong có chút tươi cười nói. Đối với năng lực của Quỷ Lang Bạch Thiên Hòe hắn đã được thấy qua, quả thực là biến thái.

“Ta nghĩ, ngươi nghĩ sai một việc. Thứ nhất, ta không là thủ hạ của ngươi, ngươi căn bản không có quyền lợi ra lệnh cho ta, chúng ta chỉ đơn thuần là quan hệ hợp tác mà thôi; thứ hai, chuyện của ngươi cùng Diệp Khiêm căn bản không liên quan đến ta, ta tại sao phải giúp ngươi giết hắn?” Quỷ Lang Bạch Thiên Hòe vẫn gương mặt bình tĩnh, thản nhiên nói. Phảng phất như đang nói chuyện phiếm.

Phùng Phong không khỏi sững sờ, nói tiếp: “Chúng ta là quan hệ hợp tác, nếu như ta chết đi, đối với ngươi cũng không có lợi a? Chẳng lẽ ngươi không thể giúp ta diệt trừ chướng ngại sao?”

“Rất đáng tiếc, đồ vật ta muốn đã có, ngươi bây giờ với ta mà nói đã hết giá trị lợi dụng.” Quỷ Lang Bạch Thiên Hòe hiện lên bộ dáng tươi cười âm lãnh, nói, “Đúng rồi, quên nói cho ngươi biết một việc, người mà ngươi giao cho ta huấn luyện, hôm nay cũng đã là người của ta.”

“Không có khả năng, điều đó không có khả năng, những người kia đều đối với ta trung thành và tận tâm, tuyệt đối sẽ không phản bội ta.” Phùng Phong có chút không thể tin được, hắn giao cho Quỷ Lang Bạch Thiên Hòe hỗ trợ huấn luyện hơn một trăm người, làm sao lại vô duyên vô cớ trở thành thủ hạ của Quỷ Lang Bạch Thiên Hòe.

“Hừ, ngươi thật đúng là cô lậu quả văn, chẳng lẽ ngươi không biết trên thế giới này có một loại thuốc, có thể biến con người thành một loại người hoàn toàn không có tư tưởng mà chỉ biết giết chóc sao? Những người kia của ngươi, hôm nay chỉ nghe mệnh lệnh của một mình ta mà thôi, bọn hắn cũng không có bất cứ cảm giác cùng tư tưởng nào.” Nụ cười trên mặt Quỷ Lang Bạch Thiên Hòe càng thêm âm trầm khủng bố rồi, đây chính là một trong những kế hoạch của hắn, muốn đối phó Nanh Sói, không thể chỉ dựa vào thực lực bản thân, mà còn cần phải có một quân đoàn biết chấp hành mệnh lệnh của hắn. Từ lúc Phùng Phong giao cho hắn huấn luyện hơn một trăm người, Quỷ Lang Bạch Thiên Hòe không ngừng tiêm thuốc tẩy não bọn họ, hơn nữa còn làm tê liệt dây thần kinh cảm giác đau của bọn họ, có thể nói nhóm người này đều không biết thống khổ, không có tư tưởng, đúng là một cỗ máy giết người. Đương nhiên, loại này thí nghiệm cũng vô cùng nguy hiểm, hơn một trăm người mà chỉ có hơn 20 người còn sống sót.

Phùng Phong sắc mặt âm trầm, phẫn nộ không thôi, lạnh lùng nói: “Ngươi đi theo ta, chính là vì hơn một trăm người kia?”

Quỷ Lang Bạch Thiên Hòe có chút lắc đầu, nói: “Đương nhiên sẽ không chỉ có đơn giản như vậy. Ta là người gần đây đối với thu thập các loại vũ khí lạnh phi thường cảm thấy hứng thú, ta biết rõ, trên tay ngươi có một thanh Thôn Chính Yêu Đao, có phải hay không?”

Phùng Phong toàn thân run lên, nói: “Làm sao ngươi biết?”

“Việc này ngươi cũng không cần biết, ta tự nhiên có phương pháp của ta.” Quỷ Lang Bạch Thiên Hòe nói.

“Đúng vậy, Thôn Chính Yêu Đao quả thật đang ở trên tay của ta. Ngươi chỉ vì một thanh đao, cam tâm tình nguyện nghe ta sai sử lâu như vậy?” Phùng Phong có chút không dám tin tưởng, mặc dù nói Thôn Chính Yêu Đao rất nổi danh, nhưng bất quá cũng chỉ là một thanh đao mà thôi, nhiều lắm thì so với những thanh đao khác sắc bén hơn mà thôi, hắn thật sự không nghĩ ra được, Quỷ Lang Bạch Thiên Hòe muốn thanh đao này làm cái gì.

“Có một số việc, ngươi không cần biết quá nhiều, ngươi chỉ cần biết rằng ta là vì Thôn Chính Yêu Đao mà đến, là được rồi.” Quỷ Lang Bạch Thiên Hòe nói.

Dừng một chút, Quỷ Lang Bạch Thiên Hòe nói tiếp: “Còn có một việc đã quên nói cho ngươi biết. Diệp Khiêm, kể cả thành viên Nanh Sói đều thuộc về ta đấy, không có sự cho phép của ta, bất luận kẻ nào cũng không thể động đến bọn hắn. Mà ngươi, rất không may đã xúc phạm nguyên tắc của ta, cho nên, ngươi phải chết.”

Phùng Phong chấn động, đang muốn lớn tiếng gọi, thế nhưng mà đã không còn kịp rồi, chỉ thấy một đạo bạch quang hiện lên, cổ họng Phùng Phong bị rạch ra một vết thương thật sâu, máu tươi ồ ồ chảy ra. Phùng Phong che cổ họng của mình, vẻ mặt không thể tin nổi, nhưng mà máu tươi căn bản là ngăn không được, muốn gọi người đến giúp, lại kêu không ra tiếng.

Quỷ Lang Bạch Thiên Hòe vỗ vỗ bờ vai của hắn, nói: “Một đại ca xã hội đen bất nhập lưu mà thôi, vậy mà cũng dám khiêu chiến Nanh Sói, kiếp sau ngươi phải nhớ kỹ, Nanh Sói ngoại trừ ta, ai cũng không thể động.”

Nói xong, Quỷ Lang Bạch Thiên Hòe quay người từ trong phòng đi ra. Những thủ vệ ở đó căn bản không biết lão đại của mình đã chết trên tay Quỷ Lang Bạch Thiên Hòe. Lúc nhìn thấy hắn đi ra còn tôn kính hành lễ, nhưng mà nghênh đón bọn hắn đều là môt con dao găm.

...

Diệp Khiêm hiểu được cái gì gọi là tiên hạ thủ vi cường, hắn phải đi giải quyết Phùng Phong trước, như vậy mới có thể hoàn toàn tránh thoát thủ đoạn trả thù của Phùng Phong. Huống hồ, đây cũng là vì Ngô Hoán Phong báo thù, bất kỳ người nào tổn thương thành viên Nanh Sói, Diệp Khiêm đều tuyệt đối sẽ không nương tay.

Thừa dịp bóng tối ban đêm yểm hộ, Diệp Khiêm mang theo Thanh Phong cùng Hoàng Phủ Thiếu Kiệt, rất thuận lợi giải quyết hết thủ vệ bên ngoài biệt thự của Phùng Phong, lặng lẽ tiến vào. Nhưng mà, Diệp Khiêm lại cảm giác được có chút không đúng, bên ngoài biệt thự có thủ vệ, mà trong biệt thự này lại không có một thủ vệ nào, để cho Diệp Khiêm có cảm giác bất khả tư nghị.

“Lão đại, có mùi máu tươi.” Thanh Phong thấp giọng nói.

“Sát, mũi ngươi là mũi chó a, còn mùi máu tươi.” Hoàng Phủ Thiếu Kiệt tựa hồ cùng Thanh Phong trời sinh là đối đầu, nghe hắn nói xong, lập tức nói ra.

Diệp Khiêm hung hăng trợn mắt nhìn Hoàng Phủ Thiếu Kiệt, Diệp Khiêm thế nhưng mà tinh tường, Thanh Phong tại thời điểm mấu chốt là chưa bao giờ nói giỡn, hắn nói có mùi máu tươi, vậy thì khẳng định có. Hoàng Phủ Thiếu Kiệt bị Diệp Khiêm trừng mắt liếc, ngoan ngoãn ngậm miệng lại. Diệp Khiêm lạnh lùng nói: “Lúc hành động đừng có nói nhảm.”

“Đã biết, sư phụ!” Nhìn thấy Diệp Khiêm không giống như đang nói đùa, Hoàng Phủ Thiếu Kiệt đáp.

“Đi!” Diệp Khiêm làm một thủ thế, ba người chiếu ứng lẫn nhau hướng trong biệt thự đi tới. Hoàng Phủ Thiếu Kiệt sinh ra trong gia đình quân nhân, tại quân đội cũng trãi qua một thời gian ngắn, đối với một ít ngôn ngữ của người câm điếc tự nhiên vẫn hết sức rõ ràng.

Lúc đến phòng khách, một màn trước mắt để cho ba người không khỏi chấn động, chỉ thấy Phùng Phong ngã vào trên ghế sa lon, nơi cổ họng có một vết thương thật sâu. Thanh Phong đi tới, ngón tay đặt ở cổ Phùng Phong dò xét mạch đập của hắn, lắc đầu, nói: “Đã bị chết. Nhiệt độ cơ thể còn nóng, tin tưởng là mới bị giết cách đây không lâu.”

Diệp Khiêm lông mày có chút nhíu lại, Phùng Phong bị giết, ai giết hắn, chẳng lẽ là Lý Tể Thiên? Thế nhưng mà ngẫm lại thì không có khả năng, Lý Tể Thiên tuyệt đối sẽ không sử dụng biện pháp như vậy. Hắn muốn đối phó Phùng Phong, nhất định là thông qua quan hệ của hắn từng bước một bức bách, khiến cho Phùng Phong cuối cùng hai bàn tay trắng. Trực tiếp giết người, Lý Tể Thiên có lẽ không có người làm việc này, nếu không cũng không cần tìm mình hợp tác.

Như vậy sẽ là ai? Diệp Khiêm lông mày nhíu lại, chẳng lẽ là Quỷ Lang Bạch Thiên Hòe? Trừ hắn ra, Diệp Khiêm cũng không nghĩ ra người nào khác.

Lúc này, một bóng người bỗng nhiên từ trong phòng vọt ra, tiếp theo từ trong phòng nhảy lên cửa sổ. Ba người sững sờ, cuống quít đuổi theo.

Bóng đen đột nhiên ngừng lại, lạnh lùng nở nụ cười, nói: “Đã sớm đoán được ngươi đêm nay sẽ đến, thế nhưng mà lại không nghĩ rằng ngươi lại đến sớm như vậy.”

Ba người Diệp Khiêm cũng dừng bước lại. “Thiên Hòe?” Diệp Khiêm nhịn không được có chút kích động.

“Phùng Phong ta đã thay ngươi giải quyết.” Quỷ Lang Bạch Thiên Hòe nói.

“Ngươi tại sao phải làm như vậy? Ngươi không phải một mực đi theo bên cạnh hắn sao?” Diệp Khiêm tuy đã sớm đoán ra Quỷ Lang Bạch Thiên Hòe đi theo Phùng Phong là có mục đích, nhưng vẫn nhịn không được mà hỏi.

“Muốn đáp án? Rất đơn giản, bởi vì các ngươi đều là của ta, chỉ có ta mới có thể giết các ngươi. Ngoại trừ ta, ai dám đụng đến Nanh Sói, thì ta sẽ giết chết hết.” Quỷ Lang Bạch Thiên Hòe thản nhiên nói.

“Ôi...” Hoàng Phủ Thiếu Kiệt vừa muốn nói chuyện, Thanh Phong giơ tay bưng kín miệng của hắn, thần sắc mặt ngưng trọng đối với hắn lắc đầu. Hoàng Phủ Thiếu Kiệt vẻ mặt mê hoặc, không rõ vì cái gì Thanh Phong nhìn thấy người này lại khẩn trương như vậy, mà ngay cả sư phụ cũng thế, tựa hồ có chút kích động.

“Thiên Hòe, ta muốn hỏi ngươi một vấn đề, ngươi hãy trả lời chi tiết cho ta.” Diệp Khiêm hít thật sâu một hơi, nói.

“Muốn hỏi ngươi cứ hỏi, thế nhưng mà ta không đảm bảo sẽ trả lời ngươi.” Quỷ Lang Bạch Thiên Hòe nói.

“Phật Tổ Xá Lợi, có phải vẫn còn trong tay của ngươi hay không?” Diệp Khiêm hỏi.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.