Lông mày của Diệp Khiêm có chút nhíu lại, hắn như thế nào lại quên, hội nghị ba năm một lần của lính đánh thuê thế giới, đây một chuyện rất trọng yếu. Đây là hội nghị của các tổ chức lính đánh thuê của các quốc gia trên thế giới, chủ yếu là đối với việc phân chia địa bàn hoạt động, cùng với vấn đề phân phối lợi ích của từng tổ chức lính đánh thuê. Ví dụ như, tại vùng Trung Đông, ngoại trừ Nanh Sói thì không được tồn tại tổ chức lính đánh thuê khác, những tổ chức lính đánh thuê khác nếu như đến vùng Trung Đông chấp hành nhiệm vụ, vậy nhất định cần phải chào hỏi Nanh Sói trước, nếu không sẽ bị coi là coi rẻ Nanh Sói, sẽ bị Nanh Sói tiến hành đả kích.
Tinh Thần ở lúc này lại bị thương, không thể không khiến Diệp Khiêm hoài nghi, ở trong này chắc có âm mưu nào đó. Có chút trầm ngâm một lát, Diệp Khiêm nói: “Ngươi giúp ta đặt vé máy bay chiều mai, bất quá, đừng thông báo cho bên kia. Ngươi nói ta có việc không thể ly khai Hoa Hạ, chuyện bên kia để cho bọn hắn tự xử lý.”
Có chút sửng sốt một chút, Jack nói: “Vâng, lão đại, ta biết rõ nên làm như thế nào.”
Sau khi cúp điện thoại, lông mày của Diệp Khiêm càng thêm nhíu lại. Từ khi Nanh Sói tiêu diệt Huyết Báo, nghiễm nhiên đã trở thành vương giả lính đánh thuê thế giới, lính đánh thuê các quốc gia trên thế giới cơ bản đều là Nanh Sói sai đâu thì đánh đó, không dám có nửa điểm đắc tội, nhưng mà trong lúc này, Tinh Thần lại xảy ra chuyện, điều này không khỏi làm cho Diệp Khiêm hoài nghi ở trong chuyện này cất dấu âm mưu gì đó. Trong đầu Diệp Khiêm, không khỏi hiện ra hình ảnh Quỷ Lang Bạch Thiên Hòe, chẳng lẽ hết thảy chuyện này là do hắn làm ra sao?
Diệp Khiêm hít thật sâu một hơi, đem chút suy nghĩ có chút hỗn loạn đè ép xuống, sau đó quay người đi đến bên cạnh Lâm Phàm, vỗ vỗ bờ vai của hắn, nói: “Đi thôi, chúng ta trở về!”
Chứng kiến Diệp Khiêm cùng Lâm Phàm bình yên vô sự trở về, thôn trưởng không khỏi chấn động, quả thực không thể tin được, vội vàng chạy về nhà, gọi điện thoại cho đứa con trai Nhân Hùng của lão.
Hổ Tử thì vẻ mặt hưng phấn, trông thấy Lâm Phàm, hung hăng ôm hắn một cái. Nhìn thoáng qua vết thương trên mặt Lâm Phàm, Hổ Tử quan tâm hỏi: “Ca, ngươi không sao chớ?”
Lâm Phàm lắc đầu, nói: “Không có việc gì, chỉ là tổn thương nhỏ mà thôi.” Nói xong, Lâm Phàm ánh mắt không khỏi hướng bốn phía nhìn nhìn, có chút thất vọng thu hồi ánh mắt của mình. Diệp Khiêm biết rõ, hắn là đang tìm kiếm bóng dáng của Triệu Tinh, âm thầm thở dài, Diệp Khiêm vỗ vỗ bờ vai của hắn, nói: “Đi thôi!”
Lúc về đến nhà, Lâm Cẩm Thái trông thấy vết thương trên mặt của Lâm Phàm, cũng không có tỏ vẻ gì, chỉ thản nhiên nói: “Không có việc gì rồi, đi nghỉ ngơi đi!”
Khi màn đêm buông xuống, Diệp Khiêm rời khỏi Chu Thụ Thôn. Lâm Cẩm Thái cũng không có giữ hắn lại, chỉ là tại trước khi Diệp Khiêm đi, nói một câu nói, “Nếu có thể không giết người thì đừng giết người!”
Diệp Khiêm có chút sửng sốt một chút, sau đó nhẹ gật đầu. Hắn biết rõ, sư phụ Lâm Cẩm Thái một mực truy cầu chính là tinh thần vô vi của Đạo gia, cho nên làm người rất khiêm cung, không như trong lòng hắn luôn tràn đầy sát ý. Hắn biết rõ sư phụ đây là đang muốn tốt cho hắn, bất quá có đôi khi người tại giang hồ thân bất do kỷ. Tại nơi xã hội người ăn người, ngươi không giết người khác, người khác sẽ giết ngươi, mạnh được yếu thua, chính là như vậy.
Vùng Trung Đông, Ai Cập!
Đây là một nơi có vô số nền văn minh, cũng là một quốc gia thần bí, nơi đây lưu truyền rất nhiều truyền thuyết thần kỳ không kém hơn Hoa Hạ. Nổi danh nhất, không có gì qua được sự nguyền rủa thần bí của Kim Tự Tháp Ai Cập!
Tổng bộ Nanh Sói, đặt ở Cai-rô thủ đô Ai Cập, quốc gia tràn đầy thần kỳ này!
Lúc này, trong tổng bộ Nanh Sói, một trung niên nam tử đang thoải mái ngồi ở trên ghế, khuôn mặt vui vẻ đắc ý. Chu Chí, là nhân vật cấp nguyên lão của tổ chức lính đánh thuê Nanh Sói, lão lúc trước đi theo Điền Phong chinh chiến bốn phía, đem thế lực Nanh Sói cắm rễ xuống. Lão vốn là thiếu tá của bộ đội đặc chủng Gấu Bắc Cực nước Nga, là một cao thủ có thân thủ cường hãn!
Hiện nay, Chu Chí ở Nanh Sói chỉ là nhân viên thầm lặng mà thôi, nếu như nói lúc trước Điền Phong là thân cây, như vậy lão là rễ cây! Nhưng từ khi Diệp Khiêm đảm nhiệm chức thủ lĩnh tổ chức lính đánh thuê Nanh Sói, Chu Chí càng ít lộ diện, thậm chí có thành viên Nanh Sói còn chưa từng thấy hắn. Chu Chí phụ trách chấp chưởng hình đường, danh hiệu tổ chức: Tử Lang! Bất luận thành viên Nanh Sói nào, một khi phạm sai lầm, lão có được quyền tiền trảm hậu tấu. Tương đương với Cẩm Y Vệ thời Minh Hoa Hạ!
Đứng trươc mặt của trung niên nam tử là một nam tử đeo mặt nạ, rất là cung kính. Hắn cũng là thành viên của Tử Lang, danh hiệu: Tu La. Tất cả thành viên dưới trướng của Tử Lang đều không có tên, bọn hắn, chỉ có danh hiệu! “Thủ lĩnh, hội nghị ba năm một lần của tổ chức lính đánh thuê thế giới sắp tổ chức, lúc này Tinh Thần lại gặp chuyện không may, ta hoài nghi là có người muốn đối phó Nanh Sói!” Tu La nói.
Chu Chí chậm rãi nhấp một miếng rượu trong chén, nói: “Đây là khẳng định, các ngươi mau chóng phái người đi điều tra chuyện này, ta muốn có kết quả càng sớm càng tốt!”
“Vâng!” Tu La nói, “Thủ lĩnh, vậy hội nghị lính đánh thuê thế giới lần này làm sao bây giờ?”
“Vừa rồi Jack gọi điện thoại tới nói, Diệp Khiêm tại Hoa Hạ có chuyện bận không thể thoát thân được, đây là một cơ hội, tổ chức Nanh Sói là ta cùng Điền Phong một tay vất vả đánh hạ được, lại vô duyên vô cớ để cho hắn ngồi chức thủ lĩnh nhiều năm như vậy, hắn cũng nên thỏa mãn.” Trong ánh mắt của Chu Chí hiện lên một đạo tinh mang, khóe miệng không tự chủ được hiện lên một nụ cười lạnh.
Tu La toàn thân không khỏi run lên một cái, nói: “Từ khi Diệp Khiêm chấp chưởng Nanh Sói đến nay, thế lực Nanh Sói đã phát triển rất nhanh chóng, hơn nữa hiện tại có rất nhiều thành viên Nanh Sói đều kính nể đối với Diệp Khiêm. Thủ lĩnh làm như vậy, chỉ sợ... Chỉ sợ sẽ khiến nhiều người tức giận.”
Ánh mắt của Chu Chí hiện lên một đạo sát ý, lạnh lùng nhìn chằm chằm Tu La ở trước mặt, nói: “Ngươi đang hoài nghi quyết định của ta? Ngươi đừng quên thân phận của mình!”
Tu La toàn thân run lên, cuống quít đáp: “Vâng!”
“Thông tri chó thủ lĩnh của những tổ chức lính đánh thuê khác, hội nghị lần này sẽ do ta đại diện Nanh Sói tham gia.” Chu Chí nói, “Nanh Sói là một tay ta gầy dựng lên, Diệp Khiêm làm việc chỉ vì cái trước mắt, ta không thể để cho Nanh Sói hủy ở trong tay của hắn.”
Nhìn thấy Tu La ly khai, lông mày Chu Chí có chút nhíu lại, lẩm bẩm nói: “Quỷ Lang Bạch Thiên Hòe, ta ngược lại muốn nhìn một chút, ngươi có thể chơi ra cái thủ đoạn gì. Hừ, chuyện lần này chỉ sợ là do ngươi làm a?”
Cùng lúc đó, trong một phòng bệnh ở bệnh viện, toàn thân Tinh Thần bao phủ đầy băng gạc, nằm ở trên giường bệnh. Bên cạnh hắn có một người trẻ tuổi đang đúng, vừa gọt quả táo, vừa nói: “Tinh Thần, Jack đã điện thoại tới, nói là, bên Hoa Hạ xảy ra chuyện, lão đại không thể trở về.”
Tinh Thần cau mày, nói: “Làm sao có thể? Chẳng lẽ lão đại một chút không có ý thức đến ở trong đó khẳng định có âm mưu cực lớn sao? Hội nghị ba năm một lần của lính đánh thuê thế giới sắp bắt đầu, ở thời điểm này lại có người ám sát ta, điều này nói rõ địch nhân là nhằm vào Nanh Sói mà đến.”
“Tinh Thần, ngươi còn nhớ rõ bộ dáng của người kia không? Là ai thương tổn ngươi?” Nhậm Thiên Dã hỏi tiếp.
“Hắn đeo mặt nạ của thủ hạ dưới trướng Tử Lang, nhìn không ra dung mạo của hắn.” Tinh Thần nói.
“Tử Lang?” Nhậm Thiên Dã không khỏi lắp bắp kinh hãi, nói, “Chẳng lẽ là Chu Chí làm? Rất có thể, nếu như giết ngươi, hiện tại ở bên trong Nanh Sói chính là do hắn làm chủ rồi, rất có thể hắn muốn mượn cơ hội này đem Nanh Sói thu về dưới trướng của hắn. Theo ta được biết, hắn đã dòm xét vị trí này từ rất lâu rồi, lão đại lại không thể trở về, căn bản không ai có thể khống chế hắn.”
“Không phải là không có khả năng này.” Tinh Thần nói, “Bất quá bất kể như thế nào, Chu Chí vẫn rất quan tâm Nanh Sói, cho dù hắn có lên làm thủ lĩnh Nanh Sói, cũng không muốn Nanh Sói hủy diệt. Ta nghĩ, có thể là người khác làm, Chu Chí không thể công nhiên phái thành viên dưới trướng hắn đến ám sát ta, đây không phải là nói cho người khác biết hắn muốn đoạt vị sao.”
“Thế nhưng mà trừ hắn ra, ta không nghĩ ra còn có người nào dám làm như thế.” Nhậm Thiên Dã cau mày, nói.
Tinh Thần cau mày, tựa hồ nhớ lại tình cảnh lúc ấy, một lát, chậm rãi nói: “Cái bóng lưng kia, ta ngược lại cảm thấy rất quen thuộc, tựa hồ đã gặp nhau ở nơi nào.”
“Ừ? Ngươi cẩn thận nghĩ lại!” Nhậm Thiên Dã, nói.
“Cái bóng lưng kia, rất giống một người.” Tinh Thần nói, “Bất quá ta cũng không phải rất khẳng định.”
“Ai?” Lông mày của Nhậm Thiên Dã nhíu một cái, hỏi.
“Người đã từng được gọi là đệ nhất nhân của Nanh Sói Quỷ Lang Bạch Thiên Hòe!” Tinh Thần nói.
“Híz-khà-zzz...” Nhậm Thiên Dã hít một hơi lãnh khí, nói: “Ngươi khẳng định là hắn?”
“Ta cũng không chắc chắn cho lắm, bất quá nhìn bóng lưng thì giống đến mười phần.” Tinh Thần nói, “Thiên Dã, ngươi nhanh liên hệ Jack, đem chuyện bên này cẩn thận nói với hắn một lần, lại để cho hắn nói cho lão đại, chuyện này rất khẩn cấp, vô luận như thế nào lão đại cũng phải trở về gấp. Ta cảm thấy, có một âm mưu rất lớn đang diễn ra!”
“Ta biết rõ, ngươi an tâm dưỡng bệnh a. Có ta ở đây, ai cũng đừng nghĩ có thể phá hoại Nanh Sói!” Nhậm Thiên Dã cầm quả táo đã gọt xong đưa tới, nói.
Tinh Thần có chút nhẹ gật đầu, nói: “Ngươi cũng phải cẩn thận một chút, phân phó các huynh đệ khác, tốt nhất không nên hành động một mình, lúc này không thể xảy ra bất luận là sai lầm gì.”
“Ừ!” Nhậm Thiên Dã nhẹ gật đầu, “Ngươi nghỉ ngơi đi, ta còn phải đi về căn cứ.”
“Đi thôi!” Tinh Thần nhìn Nhậm Thiên Dã cười cười, nói.
Nhậm Thiên Dã đứng dậy đi ra khỏi phòng bệnh, hai mắt hắn bỗng nhiên lòe ra sát ý nồng đậm, khóe miệng không tự giác hiện ra nụ cười lạnh, lẩm bẩm nói: “Huynh đệ, ngươi đừng có trách ta tâm ngoan thủ lạt.”
Cất bước đi đến văn phòng của bác sĩ trong bệnh viện, Nhậm Thiên Dã từ trên người móc ra một xấp tiền trực tiếp đưa qua. Gã bác sĩ có chút sửng sốt một chút, kinh ngạc nhìn Nhậm Thiên Dã, hỏi: “Ngươi... Làm cái gì vậy?”
Nhậm Thiên Dã cũng không nói chuyện, rút ra chủy thủ “Phanh” đâm vào mặt bàn công tác trước mặt gã bác sĩ, nói: “Cho ngươi hai lựa chọn, một là nhận lấy số tiền này, hai là ta lấy mạng của ngươi.”
Bác sĩ toàn thân không khỏi run rẩy một chút, run rẩy nói: “Ngươi... Ngươi muốn ta làm cái gì?”
Khóe miệng của Nhậm Thiên Dã hiện ra một nụ cười lạnh!
Nương theo hội nghị ba năm một lần của lính đánh thuê thế giới sắp tổ chức, toàn bộ lính đánh thuê thế giới giống như lâm vào một mảnh khẩn trương, đặc biệt là Nanh Sói, tựa hồ sắp đến gần một cuộc đại tẩy trừ. Vậy mà không có bất kỳ người phát giác, giờ phút này Diệp Khiêm đã ngồi trên chuyến bay đi tới Cai-rô thủ đô Ai Cập.