“Nhiên tỷ, ngươi tới Hoa Hạ sao không cho ta biết trước?” Diệp Khiêm cười khan, nói.
“Ta là tới đột kích kiểm tra, nhìn ngươi có ở sau lưng ta lêu lổng hay không, nếu như sớm nói cho ngươi biết thì còn có hiệu quả gì.” Tống Nhiên cười quyến rũ, xoay người ngồi xuống trên đùi Diệp Khiêm, giơ tay ra vuốt má Diệp Khiêm, đôi mắt vũ mị đến cực điểm nhìn chăm chú vào mắt của Diệp Khiêm, nói: “Đệ đệ ngoan, có nhớ tỷ tỷ không?”
Diệp Khiêm xấu hổ không thôi, nghĩ thầm, ngươi là muốn khiêu khích ta thì cũng nên đổi nơi khác, đám huynh đệ của hắn đều ở bên cạnh nhìn xem.”Nhiên tỷ, cái kia... Cái kia bọn hắn đều đang nhìn xem.” Diệp Khiêm ngượng ngùng nói.
“Xem thì cứ xem, bọn hắn cũng không phải chưa thấy qua chúng ta thân mật.” Tống Nhiên hời hợt nói.
Mặc Long, Jack cùng Ngô Hoán Phong nguyên một đám mỉm cười không thôi, thế nhưng mà lại không dám cười ra tiếng, nghẹn mặt đỏ lên.
“Ngươi vẫn chưa trả lời ta đấy, có nhớ ta hay không?” Tống Nhiên không buông tha nói.
“Có!” Diệp Khiêm hồi đáp.
“Có nhớ nhiều không?” Tống Nhiên tiếp tục truy vấn nói.
“Ách, rất nhiều!” Diệp Khiêm cảm giác mình nhanh bị nữ nhân này làm cho cả hỏng mất.
“Nhiều ở đâu?” Tống Nhiên vũ mị mà cười cười, tiếp tục hỏi.
“Chỗ nào cũng nghĩ đến ngươi.” Diệp Khiêm hồi đáp.
“Vậy trong này có không?” Tống Nhiên vừa nói vừa giơ tay lơ đãng ở bộ vi nào đó của Diệp Khiêm sờ soạng một chút.
Diệp Khiêm toàn thân run lên, âm thầm thầm nghĩ, ngươi là yêu tinh ah.”Nhiên tỷ, ngươi tha cho ta đi!” Diệp Khiêm bày ra một bộ mặt như ăn mướp đắng nói.
Tống Nhiên rất vũ mị liếc Diệp Khiêm, nói: “Thật là một tên ngốc không hiểu phong tình.” Nói xong, Tống Nhiên từ trên người Diệp Khiêm xuống, ngồi xuống trên ghế sa lon. Nàng là nữ nhân thông minh, nếu không tập đoàn Hạo Thiên cũng sẽ không ở trên tay của nàng phát triển quy mô lớn như vậy, nàng tự nhiên rất rõ ràng tính tình của Diệp Khiêm, không có việc gì thì có thể trêu chọc hắn, nhưng mọi thứ đều không nên làm quá mức. Diệp Khiêm mặc dù đối với nữ nhân rất nhẫn nại, nhưng nếu như nàng đùa quá trớn sẽ khiến cho Diệp Khiêm tức giận.
Bởi vì đang là mùa hè, Diệp Khiêm chỉ mặc T-shirt ngắn tay mà thôi, cho nên băng gạc trên cánh tay trái hiện rõ trong mắt Tống Nhiên. Tống Nhiên cầm lấy cánh tay của Diệp Khiêm, trừng mắt liếc hắn một cái, nói: “Như thế nào lại bị thương? Có còn đau hay không?”
“Ách, đã tốt hơn nhiều, vết thương nhỏ mà thôi, không có gì trở ngại.” Diệp Khiêm nói.
“Ta nghe nói cuộc sống gia đình tại Hoa Hạ của ngươi vô cùng thoải mái, chẳng những ở bốn phía hái hoa ngắt cỏ, mà lại còn ở chung với mấy hot girl. Như thế nào? Ngươi muốn tìm thêm cho ta mấy người tỷ muội hả?” Tống Nhiên nói.
“Nào có nghiêm trọng như vậy, cái gì mà ở chung, chỉ là công tác cần mà thôi.” Diệp Khiêm ha ha nở nụ cười, nói.
“Hừ, ngươi đang khi dễ ta thiện lương hả.” Tống Nhiên nói, “Kỳ thật, ngươi tìm cho ta mấy người tỷ muội ta cũng sẽ không để ý, hơn nữa mấy nữ nhân này thân phận cũng xứng với ngươi. Ừ, đều là nữ tử rất không tệ.”
Diệp Khiêm kinh ngạc hỏi: “Ngươi như thế nào cái gì cũng biết? Ngươi đừng nói với ta là ngươi phái người điều tra ta nha.”
Tống Nhiên trợn tròn mắt, nói: “Ngươi làm vung tay chưởng quản thật là thoải mái, ta thât là mệnh khổ, giúp ngươi quản lý công ty lớn như vậy, ngươi cũng không biết quan tâm người ta một chút. Một năm trước, tập đoàn Hạo Thiên đã bắt đầu đem nghiệp vụ hướng Hoa Hạ phát triển, tuy còn không có chính thức ở Hoa Hạ thành lập công ty, nhưng nghiệp vụ của tập đoàn Hạo Thiên đã sớm vận hành ở Hoa Hạ. Lần này ta tới cũng là muốn chính thức đem tập đoàn Hạo Thiên tại thành phố Thượng Hải tạo dựng lên, kế hoạch ta đều nghĩ kỹ, nghe nói chính phủ có kế hoạch cải tạo thành cũ. Đây chính là nghiệp vụ mà tập đoàn Hạo Thiên chúng ta phải giành lấy. Ta cũng đã điều tra qua, lần này chính phủ tổ chức đấu thầu chỉ có ba đối thủ có thực lực cạnh tranh, là tập đoàn Phi Tường, tập đoàn Thanh Vân và tập đoàn Thiên Nhai. Bọn hắn tại thành phố Thượng Hải thậm chí Hoa Hạ đều là xí nghiệp nổi tiếng, lại là xí nghiệp bản địa, cho nên tập đoàn Hạo Thiên muốn đấu thầu thành công kế hoạch cải tạo thành cũ, đầu tiên phải dọn dẹp ba xí nghiệp này.”
Diệp Khiêm có chút sửng sốt, xem ra Tống Nhiên so với chính mình chuẩn bị nhiều hơn rất nhiều. Có chút trầm ngâm, Diệp Khiêm nói: “Nhiên tỷ, lần này chính phủ tổ chức đấu thầu, ta không muốn tập đoàn Hạo Thiên tham dự.”
Tống Nhiên sửng sốt, kinh ngạc hỏi: “Vì cái gì? Ngươi phải biết rằng cái kế hoạch cải tạo thành cũ này có rất nhiều lợi nhuận, chỉ cần đấu thầu thành công công trình này, như vậy tập đoàn Hạo Thiên sẽ chính thức ở thành phố Thượng Hải đâm xuống căn cơ.”
Diệp Khiêm nói: “Ta đương nhiên minh bạch, bất quá lần này kế hoạch cải tạo thành cũ liên quan quá rộng, ba xí nghiệp kia cũng đều không phải hạng người bình thường. Tập đoàn Phi Tường là tập doàn buôn bán ma tuy và buôn lậu súng ống đạn dược lớn nhất Hoa Hạ, tập đoàn Thanh Vân là tập đoàn do Thanh bang khống chế, mà sau lưng tập đoàn Thiên Nhai lại là Hồng Môn, cho nên vô luận là ai trúng thầu lần này, chỉ sợ công trình cũng sẽ không thể tiến hành thuận lợi. Huống chi, nếu như tập đoàn Hạo Thiên tùy tiện tham dự vào, vô cùng có khả năng khiến cho ba xí nghiệp liên hợp, đồng thời đối phó chúng ta, đến lúc đó cho dù chúng ta đấu thầu thành công, chỉ sợ tập đoàn Hạo Thiên cũng đừng mong tồn tại ở thành phố Thượng Hải.”
Tống Nhiên đôi mi thanh tú có chút nhăn lại, tuy nàng có đối với ba cái xí nghiệp đã làm điều tra, bất quá cũng là điều tra bên ngoài mà thôi, hoàn toàn thật không ngờ ba xí nghiệp này bối cảnh lại thâm hậu như vậy.”Ý nghĩ của ngươi là gì?” Tống Nhiên hỏi.
“Hiện tại ba xí nghiệp này đang tranh đấu gay gắt, chúng ta hãy tọa sơn quan hổ đấu. Dù cho ai đấu thầu thành công, nhưng người thắng sau cùng cũng chưa chắc chính là họ. Chúng ta bây giờ tốt nhất chính là cái gì cũng không làm, uống chút trà, nhìn xem mọi chuyện diễn ra.” Diệp Khiêm nói.
Tống Nhiên trầm ngâm một lát, cười quyến rũt, nói: “Vẫn là đệ đệ thông minh, được rồi, tỷ tỷ nghe theo ngươi.”
Dừng một chút, Tống Nhiên nói tiếp: “Đệ đệ ngoan, lúc nào đem bạn gái của ngươi mang về để cho tỷ tỷ nhìn xem? Cũng để tiện cho tỷ muội chúng ta liên lạc tình cảm nha.”
Diệp Khiêm cười khổ, nói: “Nhiên tỷ, ngươi cũng đừng tạo thêm phiền phức? Đã đủ loạn lắm rồi.”
Tống Nhiên vũ mị liếc Diệp Khiêm, nói: “Đàn ông các ngươi a, đều là không có lương tâm như vậy, có mới nới cũ. Đúng rồi, trong số bạn gái của ngươi có người gọi là Tần Nguyệt phải không?”
Diệp Khiêm kinh ngạc nhìn nàng một cái, nói: “Như thế nào vô duyên vô cớ nhắc đến nàng? Còn có, nàng còn không phải là bạn gái của ta.”
“Còn cùng ta giả bộ, bây giờ không phải, sớm muộn gì cũng thành mà thôi.” Tống Nhiên nói, “Lần trước ngươi không phải gặp một sát thủ Ám Dạ Hoa Bách Hợp sao? Ta đã điều tra qua, mục tiêu của nàng là Tần Nguyệt, cố chủ là chủ tịch tập đoàn Phi Tường.”