Siêu Cấp Cường Giả

Chương 737: Q.5 - Chương 737: Kiếm còn người còn, vĩnh không nói bại! (Hạ)




Thấy Bùi Đông Lai xuất hiện thì Cô Độc Phong Ảnh ngẩn ra dường như hắn không ngờ Bùi Đông Lai sẽ xuất hiện vào lúc này.

Hắn càng không nghĩ dến Bùi Đông Lai lại nói ra làm hắn yên lòng.

Cô Độc Phong Ảnh ngạc nhiên khiến cho Bùi Đông Lai không nhịn được mà ngầm thở dài.

Sau khi biết tin Bạch Mi đạo nhân khiêu chiến Cô Độc Phong Ảnh thì Bùi Đông Lai liền đi tới võ quán Cô Độc.

Khi hắn đến thì trận chiến đã bắt đầu, Cô Độc Phong Ảnh giống như là chó nhà có tang, liên tục lui sau.

Một khắc này, hắn đã lo lắng cho Cô Độc Phong Ảnh đồng thời cũng do dự có nên ra tay giúp Cô Độc Phong Ảnh không?

Cuối cùng hắn bỏ qua ý nghĩ này.

Bởi vì hắn biết Cô Độc Phong Ảnh là người cao ngạo.

Đối với Cô Độc Phong Ảnh mà nói thì hắn cho phép bản thân mình thua Bùi Vũ Phu người đứng đầu trên Thần bảng, nhưng không cách nào nhận thua trước người sử dụng kiếm giống như mình là Bạch Mi đạo nhân.

Nhất là sau khi nắm được thế cục thì Bạch Mi đạo nhân lại nói những lời này để đả kích Cô Độc Phong Ảnh.

Hắn tức giận, hắn không cam lòng, hắn muốn liều mạng nhưng biết được đó chỉ là chuyện cười.

- Cô Độc thúc, 'Cô Độc Kiếm Pháp' chia làm 5 cảnh giới, Duy Ngã Bất Khoái, Trọng Kiếm Vô Phong, Nhân Kiếm Hợp Nhất, Thảo Mộc Giai Kiếm cùng Tâm Trung Vô Kiếm.

Đối mặt với vẻ kinh ngạc của Cô Độc Phong Ảnh thì Bùi Đông Lai mở miệng:

- Từ sau khi xuất quan thì ngài đã đạt tới cảnh giới Thảo Mộc Giai Kiếm, đồng thời cũng đã bước chân vào Bán Bộ Cương Kính, trong mắt của cháu, ngài chậm chạp không có đột phá là bởi vì từ đó đến nay ngày không để “ Tâm Trung Vô Kiếm” vào trong lòng.

Cô Độc Phong Ảnh nghe vậy, ánh mắt không khỏi mờ đi vài phần.

Hiển nhiên là hắn cũng biết cái này,

Thậm chí là khi đi cùng Bùi Vũ Phu, hắn từng cố gắng thỉnh giáo Bùi Vũ Phu nhưng bởi vì phần cao ngạo kia nên thủy chung hắn vẫn không nói ra.

Mà Bùi Vũ Phu cũng hiểu tính cách của Cô Độc Phong Ảnh, cũng không có chủ động truyền thụ võ học gì cho Cô Độc Phong Ảnh.

- Cùng mấy cảnh giới khác bất đồng, Cương Kính không hề chú trọng tu luyện mà là coi trọng việc tu luyện “ Thần Vực” , “ Thần Vực” cường đại rồi thì mọi cơ năng của thân thể cũng tăng lên.

Bùi Đông Lai tiếp tục nói:

- Cô Độc thúc,trong quá trình tu luyện “ Vô Thần” thì cháu đã phát hiện rằng việc tu tâm cũng gián tiếp tu luyện “ Thần Vực”. “ Tâm Vô TRung Kiếm” từ ý nào mà nói cũng có thể quy kết về “ Vô Thần”. Đây cũng chính là nói lấy tích lũy của người, chỉ cần ngộ được “ Tâm Vô Trung Kiếm” thì có thể thuận lợi bước vào cảnh giới Cương Kính.

2 mắt Cô Độc Phong Ảnh tỏa sáng.

Hắn đã từng vào lần rơi vào trạng thái “ Vô Thần”, tu luyện cso nhiều hiệu quả nhưng mà hắn cũng biết trạng thái “ Vô Thần” là chỉ có thể ngộ chứ không thể cầu.

- “ Nhập Thần” thật ra là chỉ đạt tới cảnh giới “ Vô Tâm” cái gọi là Vô Tâm chính là bất động tâm, vô ngã. Từ đó bỏ qua ý thức của bản thân để vong sinh, vong tử, vong địch, vong ngã, bất động niệm, bất giới ý, “ Vô Tâm” để tự nhiên.

Bùi Đông Lai từ từ nói:

- Trong mắt cháu, “ Tâm Trung Vô Kiếm” cần phải xem đối thủ không có kiếm, toàn bộ công kích của đối thủ là hư ảo, không tồn tại, càng quan trong hợn là không cầm đem việc thắng lợi ký thác (gởi) vào kiếm của mình.

Bên tai vang lên lời nói của Bùi Đông Lai thì tinh quang trong mắt Cô Độc Phong Ảnh lóe lên, sau đó lâm vào trầm tư.

Người nọ là ai?

Coi như lúc Bùi Đông Lai đang giảng giải cho Cô Độc Phong Ảnh thì mọi người trong võ tràng liền ném mắt nhìn về phía Bùi Đông Lai, trong đó những người không biết Bùi Đông Lai liền thầm hỏi.

Mà những người có quen biết với Bùi Đông Lai thì kinh ngạc, kinh ngạc tại sao Bùi Đông Lai lại xuất hiện ở đây.

- Hắc, quả nhiên không hổ là con trai của Bùi Vũ Phu, có thể tự mình truyền thụ những kinh nghiệm của mình cho Cô Độc Phong Ảnh, chẳng lẽ nó đã bước chân vào khu vực Cương Kính sao?

Bạch Mi đạo nhân thấy vậy thì khóe miệng nở nụ cười châm chọc.

Đối mặt với vẻ châm chọc của Bạch Mi đạo nhân thì Bùi Đông Lai cũng không để ý mà vẻ hắn tỏ ra chờ mong nhìn vào Cô Độc Phong Ảnh.

Mắt thấy Bùi Đông Lai không để ý đến mình, nhớ lại chuyện Bùi Đông Lai giết chết đại đệ tử mình là Lãnh Vô Cực thì Bạch Mi đạo nhân liền tức giận:

- Tiểu tử, vừa rồi ta đã tha cho Cô Độc Phong Ảnh 1 mạng, nhưng luận võ giữa ta và hắn chưa kết thúc, ta cho người 3s, lập tức cút khỏi đây, nếu không thì chớ trách ta ỷ lớn hiếp nhỏ.

Bùi Đông Lai nghe vậy thì chân mày nhíu lại, nhìn về phía Bạch Mi đạo nhân.

- Lời của ta không nói lần thứ 2.

Mắt thấy Bùi Đông Lai thờ ơ, Bạch Mi đạo nhân nổi giận, ánh mắt như đao nhìn về phía Bùi Đông Lai.

- Ý lớn hiếp nhỏ, ta muốn biết, làm sao ngươi ỷ lớn hiếp nhỏ đây?

Lúc này đây, một giọng nói vang lên khắp võ tràng đủ để mọi người nghe rõ.

Nói xong, bóng người hiện ra.

Cả người Long Bồ Tổ Đề liền xuất hiện bên cạnh Bùi Đông Lai.

- Ngươi là ai?

Long Bồ Tổ Đề đột nhiên xuất hiện làm cho sắc mặt Bạch Mi đạo nhân biến đổi, hắn mặc dù không có gặp qua Long Bồ Tổ Đề nhưng mà trực giác nói cho hắn biết Long Bồ Tổ Đề rất mạnh.

- Ngươi còn chưa nói cho ta biết, ngươi ỷ lớn hiếp nhỏ như thế nào?

Long Bồ Tổ Đề nhìn chằm chằm vào Bạch Mi đạo nhân, hỏi một đằng, trả lời một nẻo nói:

- Ngươi sẽ động thủ với Đông Lai ư?

Bạch Mi đạo nhân trầm mặc không nói, lý trí nói cho hắn biết nếu như hắn dám động thủ với Bùi Đông Lai thì Long Bồ Tổ Đề tuyệt đối không bỏ qua cho hắn.

- Ngươi đang lo lắng ta sẽ ra tay giúp Đông Lai?

Dường như nhận ra tâm tư của Bạch Mi đạo nhân, Long Bồ Tổ Đề hừ nhẹ một tiếng:

- Hoặc là nói ngươi cho rằng ngươi có thề giết được Đông Lai?

- Ý của ngươi là ta giết không được hắn?

Bạch Mi đạo nhân cau mày, vẻ mặt hết sức khó coi, tuy rằng hắn sợ hãi Long Bồ Tổ Đề, nhưng mà ở hắn cũng không muốn mất mặt ở trước nhiều người như vậy.

Dù sao, thông qua trận chiến vừa rồi thì hắn đã xác lập được địa vị Minh chủ võ lâm.

Thân là Minh chủ võ lâm mà ngay cả một vãn bối như Bùi Đông Lai mà hắn cũng không đánh lại, nếu điều này truyền ra ngoài thì chẳng phải là khiến người ta cười rụng răng sao?

- Nếu không phải Đông Lai muốn để tự tay Cô Độc Phong Ảnh rửa mối nhục này thì hiện tại ngươi đã trở thành một đống thi thể rồi.

Long Bồ Tổ Đề cười lạnh một tiếng:

- Không phải ta khinh ngươi, chỉ dựa vào thực lực Cương Kính nhập môn của ngươi thì ngay cả 1 chiêu của nó thì ngươi cũng không đỡ được.

Rầm.

Lời kia của Long Bồ Tổ Đề vừa mới thốt ra thì cả võ tràng liền sôi trào lên.

- Ngươi nói ngay cả một chiêu của hắn mà ta cũng không đỡ nổi sao?

Bạch Mi đạo nhân hoài nghi lỗ tai của mình có vấn đề, hỏi một câu, sau đó không đợi Long Bồ Tổ Đề trả lời thì hắn liền cười lên:

- Ngươi đang nói đùa sao?

- Nói giỡn ư?

Long Bồ Tổ Đề cười lạnh:

- Với người như ngươi thì Long Bồ Tổ Đề ta đây cần phải nói giỡn không?

- Ngươi…ngươi là Long Bồ Tổ Đề?

Người có tên, cây có bóng, nghe được cái tên Long Bồ Tổ Đề này thì Bạch Mi đạo nhân cả kinh, vẻ mặt liền tỏ ra khiếp sợ.

Mặc dù hắn chưa gặp qua Long Bồ Tổ Đề nhưng mà hắn đã nghe qua danh của Long Bồ Tổ Đề, biết được Long Bồ Tổ Đề là một trong những cường giả nằm trong top 10 trên Thần Bảng.

"Ách. . ."

Khiếp sợ không riêng gì Bạch Mi đạo nhân mà cả đám người Dương Thiện cũng cả kinh trợn mắt há hốc mồm!

“Bá”

Sau đó, vô luận là Bạch Mi đạo nhân hay đám người Dương Thiện cùng nhìn sang phía Bùi Đông Lai.

Bọn hắn biết rằng lấy thân phận của Long Bồ Tổ Đề thì nàng sẽ không nói đùa.

Đây cũng chính là nói Bạch Mi đạo nhân sẽ không đỡ nổi 1 chiêu của Bùi Đông Lai.

Bùi Đông Lai thấy vậy cũng không để ý mà lẳng lặng nhìn Cô Độc Phong Ảnh, đợi kết quả từ Cô Độc Phong Ảnh.

"Hô ~ "

Sau đó, Cô Độc Phong Ảnh từ trong trầm tư lấy lại tinh thần, thở ra một ngụm oi bức, sắc mặt phức tạp nhìn vào Bùi Đông Lai.

- Cô Độc thúc, thúc hãy để lão già kia im miệng đi.

Nhận thấy được khí tức trên người Cô Độc Phong Ảnh biến đổi thì Bùi Đông Lai biết rõ Cô Độc Phong Ảnh đột phá, lập tức nở nụ cười.

Cô Độc Phong Ảnh nghe vậy thì không nói gì nữa mà bước lên một bước.

- A di, chúng ta xuống thôi.

Bùi Đông Lai thấy thế thì biết Cô Độc Phong Ảnh muốn xuất thủ.

Long Bồ Tổ Đề gật đầu rồi cùng Bùi Đông Lai đi xuống võ đài.

Mắt thấy Cô Độc Phong Ảnh bước lên thì Bạch Mi đạo nhân cảm thấy vô cùng tức giận, hắn nhịn không được mà quát lạnh:

- Cô Độc Phong Ảnh, ngươi đã muốn chết thì ta sẽ thanh toàn cho ngươi.

Cả người Bạch Mi đạo nhân đột nhiên biến mất.

Ngay sau đó.

Đột nhiên Bạch Mi đạo nhân xuất hiện trước người Cô Độc Phong Ảnh, thanh Thái Ất kiếm trong tay hắn vung lên hóa thành một đạo bạch quang, chém thẳng xuống đầu Cô Độc Phong Ảnh.

Một kiếm này, hắn vận dụng toàn lực, muốn giết chết Cô Độc Phong Ảnh.

Đối mặt với một kiếm toàn lực của Bạch Mi đạo nhân thì Cô Độc Phong Ảnh cũng không động đậy, tùy ý để kiếm chém thẳng xuống.

Nhưng mà.

Coi như lúc thanh Thái Ất kiếm sắp chém trúng đỉnh đầu Cô Độc Phong Ảnh.

Cô Độc Phong Ảnh liền động.

Chỉ thân thân mình hắn lóe lên né được một kiếm này, đồng thời thanh bảo kiếm trong tay hắn chém ra.

“Phốc”

Kiếm quang hiện lên, đầu của Bạch Mi đạo nhân liền bay ra, máu tươi bắn lên, thanh Thái Ất kiếm trong tay hắn rơi xuống.

“Bịch”

“Leng keng”

Đầu người cùng thanh bảo kiếm liền rơi xuống đất.

"Ách. . ."

Hình ảnh dừng lại.

Trừ Bùi Đông Lai và Long Bồ Tổ Đề ra thì tất cả mọi người đều kinh trợn mắt há hốc mồm.

Thấy được ánh mắt của mọi người tỏ ra khiếp sợ thì Cô Độc Phong Ảnh không có gì mà là thu kiếm đi về phía Bùi Đông Lai.

- Chẳng…chẳng lẽ thực lực Cô Độc Phong Ảnh tăng lên là bởi vì Bùi Đông Lai sao?

Dường như toàn bộ mọi người trong võ tràng đều suy nghĩ như thế.

- Cảm ơn cháu, Đông Lai.

Giống như suy đoán của mọi người, Cô Độc Phong Ảnh dừng lại ở trước người Bùi Đông Lai rồi nói cảm ơn, trong giọng nói tràn ngập vẻ cảm kích, càng nhiều là thổn thức.

Thế sự vô thường.

Người thiếu niên từng cần hắn bao che đã trở nên mạnh mẽ hơn nhiều.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.