Thân là con trai của Nạp Lan Ngũ Khải, Nạp Lan Kỳ ở Trầm Thành được coi là một tên hoàn khố.
Tủy rằng từ nhỏ hắn được gia tộc hun đúc, làm việc gì cũng thành thục lão luyện hơn so với các bạn cùng tuổi nhưng mà nói về thành tích học tập của hắn thì so với Nạp Lan Minh Châu, Nạp Lan Hiên mà nói thì quả thực là cách biệt một trời một vực.
Bời vì thành tích của hắn quá kém cho nên Nạp Lan Ngũ Khải đành phải đưa hắn đến học ở trường Tử Kim Hoa.
Tuy rằng mỗi sáng sớm Nạp Lan Kỳ đều đến muộn nhưng mà hắn đến muộn rất có quy luật, mỗi ngày sau khi tiếng chuông của giờ tự học vang lên thì hắn sẽ có mặt ở trường.
Ngay khi toàn bộ học sinh lớp 12 có mặt ở hội trường thì hắn vẫn giống như ngày thường, vẫn ngồi trên chiếc Hummer để đi tới trường.
Thành tích thi của Bùi Đông Lai chẵng những làm cho mấy tên học sinh lớp 12 bàn luận sôi nổi mà ngay cả mấy tên lớp 10, lớp 11 cũng như thế.
Ngay khi Nạp Lan Kỳ vừa đến Giáo Học Lâu thì hắn đã nghe những lời bàn luận về Bùi Đông Lai, bàn luận về thành tích thi vào Đại học của hắn.
Bởi vì lần trước hắn cùng Nạp Lan Minh Châu ở trên quán ăn lề đường đã gặp hai người Tần Đông Tuyết và Bùi Đông Lai cho nên hắn vẫn còn nhớ được cái tên Bùi Đông Lai này.
“ Bùi Đông Lai thi được 745 điểm sao ? ”
Nghe được số điểm của Bùi Đông Lai thì toàn thân Nạp Lan Kỳ liền sững sờ ngay tại chỗ, thì thào tự nói.
Vài giây sau, Nạp Lan Kỳ liên lấy lại tinh thần, hắn đi lên phía trước nắm lấy áo của một tên học sinh lớp 10 rồi quát :
- Ngươi vừa nói, Bùi Đông Lai thi được bao nhiêu điểm hả ?
- 7... 745
Ở Tử Kim Hoa này thì Nạp Lan Kỳ nổi danh là một tên ác bá, tên học sinh lớp 10 kia bị Nạp Lan Kỳ nắm lấy áo thì liền bị dọa, lắp bắp trả lời.
"Bá!"
Nạp Lan Kỳ lại nghe được số điểm này, hắn liền buông lỏng bàn tay mình ra, không kìm lòng được mà lay lay cái đầu nghĩ :
“ Minh Châu tỷ không phải đã nói lần trước thi thử thì hắn chỉ đứng thứ nhất từ dưới đếm lên sao, mà lần này hắn lại thi được 745 điểm ? Hắn làm sao có thể thi được điểm cao như thế này ? ”
Tên học sinh lớp 10 kia vô cùng sợ hãi Nạp Lan Kỳ, thấy hắn đang lẩm bẩm một mình thì định yên lặng rời khỏi.
- Đứng lại.
Tên tên học sinh lớp 10 kia định chuồn đi thì Nạp Lan Kỳ liền rống lên một tiếng, sau khi đợi mấy tên kia dừng lại thì hắn làm ra bộ dạng hung thần ác sát hỏi:
- Các người lấy tin tức kia từ nơi nào ? Tin tức này có chính xác không ?
- Đây là tin tức do Bộ Giáo Dục công bố trên mạng, hơn nữa tin tức này đã truyền khắp trên Inte rồi, vô cùng chính xác.
Một gã học sinh lớp 10 can đảm trả lời.
Nghe được câu trả lời thuyết phục thì Nạp Lan Kỳ cũng không có tiếp tục chú ý đến mấy tên học sinh lớp 10 kia nữa, hắn liền lấy điện thoại ra bấm số của Nạp Lan Minh Châu.
Nạp Lan Kỳ cũng rất rõ ràng, việc Nạp Lan Minh Châu đến Trầm Thành để từ hôn cũng không có nói cho Nạp Lan Trường Sinh biết.
Mà bởi vì sợ bị bại lộ cho nên trước khi Nạp Lan Minh Châu rời khỏi Trầm Thành đã dặn dò hắn không được mở miệng nói lung tung.
Đồng dạng, hắn cũng nhớ được ước định của Nạp Lan Minh Châu cùng với Bùi Đông Lai cách đây một tháng.
Dưới tình hình như vậy thì cho dù hắn không tin được, cũng không thể chấp nhận được việc Bùi Đông Lai thi được 745 điểm thì hắn vẫn phải đem tin tức này nói cho Nạp Lan Minh Châu biết.
- Thực xin lỗi, thuê bao quý khách……
Vài giây đồng hồ sau, giọng nói êm tai của một vị tiểu thư liền vang lên, Nạp Lan Kỳ nghe xong thì liền tức giận muốn quăng cái di động đi.
Sau đó hắn liền cúp điện thoại, rồi gọi cho Nạp Lan Hiên.
Tít…
Bên tai vang lên tiếng “ Tít “ thì Nạp Lan Kỳ liền thở phào một hơi.
- Tiểu Kỳ?
Mười mấy giây sau, trong điện thoại đã truyền ra giọng nói của Nạp Lan Hiên.
- Ca, là ta!
Nạp Lan Kỳ rất lại tinh thần, giọng nói có chút kích động.
- Có chuyện gì sao ?
Đầu bên kia điện thoại, bởi vì tối hôm qua Nạp Lan Hiên cùng với Nạp Lan Minh Châu đi tham gia tụ hội cho nên ngủ hơi trễ, lúc này hắn vẫn còn ở trên giường lại bị tiếng điện thoại của Nạp Lan Kỳ đánh thức vì vậy hắn có vẻ khó chịu, giọng nói cũng thiếu kiên nhẫn.
- Ca, có việc! Có chuyện lớn rồi.
Có lẽ là quá kích động cho nên giọng nói của Nạp Lan Kỳ vô cùng lớn.
Đầu bên kia điện thoại, Nạp Lan Hiên đang mơ hồ bỗng nghe được tiếng rống của Nạp Lan Kỳ thì thiếu chút nữa làm rớt điện thoại xuống đất.
- Có chuyện gì thì nói, làm gì mà gào khóc thảm thiết rứa ?
Nạp Lan Hiên liền tức giận.
- Hô! Hô.
Không hiểu tại sao bị Nạp Lan Hiên giáo huấn một trận thì Nạp Lan Kỳ lại trở nên bình tĩnh lại, giọng nói của hắn cũng rõ ràng hơn:
- Ca, năm nay Trạng Nguyên là Bùi Đông Lai, hắn thi được 745 điểm !
Trạng Nguyên sao ?
745 điểm?
- Phốc xuy.
Nạp Lan Hiên đang uống nước ngạc nhiên nghe được lời nói của Nạp Lan Kỳ thì đem toàn bộ nước trong miệng phun ra.
- Ngươi …. Ngươi nói ai là Trạng Nguyên ?
Nạp Lan Hiên trợn tròn mắt, vẻ mặt không dám tin hỏi.
- Chính là tên phế vật có hôn ước với Minh Châu tỷ.
Có lẽ là bị thành tích nghịch thiên của Bùi Đông Lai cho nên khi Nạp Lan Kỳ nói đến hai chữ “ Phế Vật “ thì hắn liền cảm thấy khó thở.
- Cái tên phế vật kia là Trạng Nguyên sao ? Hơn nữa còn thi được 745 điểm sao ?
Mặc dù đây là lần thứ hai Nạp Lan Kỳ mở miệng nhưng mà hắn vẫn không tin, hắn đang hoài nghi lỗ tai của mình có vấn đề.
- Đúng vậy, ca.
Nạp Lan Kỳ cũng biết được sự thật này khó có thể xảy ra được, nhưng mà hắn tin rằng mấy tên học sinh lớp 10 kia không dám lừa hắn.
- Tiểu Kỳ, có phải là người nghe lầm không ? Phải biết rằng vào kỳ thi thử lúc trước thì hắn chỉ đạt được 288 điểm a. Hắn làm sao có thể thi được 745 điểm được?
Khiếp sợ qua đi, Nạp Lan Hiên hoàn toàn không tin lời nói của Nạp Lan Kỳ, hắn hùng hồn nói:
- Ta xem ra, hắn thi được 245 điểm, cùng lắm làm được 345 điểm thôi.
- Ca, thật sự là hắn thi được 745 điểm.
Vẻ mặt của Nạp Lan Kỳ hiện lên vẻ buồn bực nói:
- Hiện tại, tin tức này đã truyền khắp cả Trầm Thành, hơn nữa trên mạng cũng đều đưa tin.
Là thật sao ?
Nạp Lan Hiên lại sững sờ, sau đó hắn cũng không nói gì nữa mà trực tiếp ném điện thoại lên giường rồi mở máy tính ra.
Một phút đồng hồ sau.
Điểm của Bùi Đông Lai đã hiện ra trước mắt của Nạp Lan Hiên.
Trước máy vi tính, Nạp Lan Hiên liền đờ người ra.
- Ca…
Đầu bên kia điện thoại, Nạp Lan Kỳ không ngừng kêu lên.
Một giây.
Mười giây.
Một phút.
Một phút trôi qua, Nạp Lan Hiên liền lắc lắc đầu, hắn mở mắt thật to rồi nhìn sát vào màn hình, cố gắng để cho mình nhìn rõ thêm một chút.
Xác định bản thân mình không có nhìn lầm, Nạp Lan Kỳ một bên lắc đầu, một bên thì thào tự nói:
- Này, mẹ nó, làm sao có thể được.
- Ca!
Đầu bên kia điện thoại, Nạp Lan Kỳ vẫn còn kêu.
Tiếng gọi của NẠp Lan Kỳ đã kéo Nạp Lan Hiên từ trong kiếp sợ trở lại với hiện thực, trong lòng hắn vừa động, nghĩ tới điều gì đó rồi vội vàng bổ nhào tới trước giường, cầm điện thoại lên rồi cúp, sau đó bấm số của Nạp Lan Minh Châu.
- Xin lỗi, số máy quý khách…..
- ĐCMN.
Bên tai vang lên giọng nói của vị tiểu thư kia thì Nạp Lan Hiên liền tức giận chửi má nó, sau đó hắn lại nghĩ đến tối hôm qua bởi vì Nạp Lan Minh Châu uống quá nhiều, hơn phẩn nửa là sợ người khác đánh thức cho nên đã khóa điện thoại rồi.
Hiểu được điểm này thì Nạp Lan Hiên không nói hai lời, nhanh chóng khoác lên người một bộ quần cả, ngay cả mặt cũng không kịp rửa, hắn liền chạy xuống lầu mở chiếc Maybach chạy nhanh về chỗ của Nạp Lan Minh Châu.
Cũng giống như Nạp Lan Kỳ, Nạp Lan Hiên cảm thấy chuyện này có chút thần kỳ nhưng mà nếu thật sư là như thế thì hắn nhất định phải đem tin tức này để báo cho Nạp Lan Minh Châu.
Bời vì, hắn dùng đầu ngón chân cũng có thể nghĩ được nếu như Bùi Đông Lai là “Sử thượng tối ngưu Trạng Nguyên” thì khi hắn đem sự việc từ hôn của Nạp Lan Minh Châu nói ra thì hậu quả sẽ không thể nào tưởng tượng được.
…………
Ngay khi Nạp Lan Hiên lái xe tới chỗ của Nạp Lan Minh Châu thì chiếc xe chở Bùi Đông Lai cùng với Ngô Chí Quốc đã tới trước cửa của Trầm Thành Nhất Trung.
Trước cổng trường có một nhóm người, dẫn đầu chính là các lãnh đạo của Sở Giáo Dục, tiếp theo là người của Bộ Giáo Dục cùng với các phóng viên. Các thành viên trong Trầm Thành Nhất Trung đang tiếp đón những vị lãnh đao này.
Ngay khi biết Bùi Đông Lai đang trên đường đến đây thì bọn hắn liền đứng ở chỗ này.
Đứng khoảng 20’ rồi.
Mà phía sau bọn họ là một tấm biểu ngữ, trên đó có ghi : Nhiệt liệt chào mừng Bùi Đông Lai đồng học đã trở thành sử thượng tối cường Trạng Nguyên!
Chiếc Audi A6 dừng lại, Ngô Chí Quốc chủ động xuống xe rồi mở cửa cho Bùi Đông Lai.
Nhìn thấy tấm biểu ngữ kia, nhìn thấy từng khuôn mặt kích động trước mắt, Bùi Đông Lai bình tĩnh xuống xe.
- Khách sát.
Các phóng viên liền giơ máy ảnh lên chụp hình.
Một hình này được máy ảnh ghi lại.
Hai mươi ngày trước.
Bùi Đông Lai ở trong biển người mênh mông cũng không chớp mắt.
Hôm nay.
Hắn oanh động toàn quốc.