Sân khấu Đông Hải nằm ở phía Tây Nam của Đông Hải, đối diện với khách
sạn Hoa Đình. Sân khấu Đông Hải được xây vào những năm 1975, cả sân có
kiến trúc hình tròn, có thể chứa hơn 18.000 người. Vào năm 1995 thì được xây lại, tăng tổng diện tích sân khấu lên đến 1250 mét vuông, là một
trong những sân khấu hiện đại nhất TQ.
Từ khi sân khấu Đông Hải được khánh thành đến này thì có rất nhiều minh tinh đã biểu diễn ở nơi này.
Dựa theo lời của Trang Bích Phàm, vòng tứ kết của “ TQ ai đồ “ sẽ được diễn ra tại sân khấu ở Đông Hải, chung kết có thể diễn ra ở sân vận động
Đông Hải có sức chứa hơn 8 vạn chỗ ngồi.
Ngày hôm sau, sau khi học xong thì đoàn người Bùi Đông Lai đã đón xe đến sân khấu Đông Hải.
Mặc dù là đã 5h chiều nhưng mà sân khấu Đông Hải vẫn tấp nập, bãi đổ xe sớm đã có nhiều ô tô đậu, trong đó có nhiều chiếc tốt hơn Land Rover mà Ngô Vũ Trạch, Hạ Y Na lái đến.
- Như thế nào mà nhiều người vậy nhỉ?
Thấy bên ngoài đông người ra vào thì Bùi Đông Lai có chút kinh ngạc, hắn
không ngờ chỉ một tiết mục cùi bắp thế này mà lại sôi nổi như vậy.
- Đông Lai, chú đúng là chicken, chương trình này hiện tại đang hốt đấy, người xem cũng đến mấy triệu người rồi.
Ngồi ở sau, Trang Bích Phàm nghe Bùi Đông Lai nói vậy thì liền đắc ý giải thích:
- Tiết mục sôi động như thế, theo ka thấy nếu được biểu diễn ở sân khấu
có 8 vạn chỗ ngồi thì đến lúc đấy sân khấu sẽ full chỗ a.
Đối mặt với câu nói trang bức của Trang Bích Phàm, Ngô Vũ Trạch cũng không có
trêu chọc vào, mà vẻ mặt cổ quái nhìn về phía Bùi Đông Lai. Mà Bùi Đông
Lai thì âm thầm chậc lưỡi, cảm thán đúng là một đám FAN cuồng mà.
- Đông Lai, không phải là một chút tình hình chú cũng không biết đó chứ?
Sau khi xe dừng lại, Ngô Vũ Trạch thấy Trang Bích Phàm và Cổ Văn Cảnh xuống xe thì nhịn không được mà hỏi Bùi Đông Lai.
- Biết cái gì?
Vẻ mặt Bùi Đông Lai tỏ ra khó hiểu.
- Kháo.
Ngô Vũ Trạch làm ra một động tác khinh bỉ, nói:
- “ TQ ai đồ” này là do công ty Hồng Tinh và Đông Nguyệt phối hợp với nhau tổ chức, do Đông Hải tuyên truyền ra ngoài.
"Ách. . ."
Bùi Đông Lai liền ngạc nhiên, tập đoàn Đông Nguyệt hiện nay đã là của hắn a.
Mà thân là lão bản, nhưng mà một chút tiết mục này hắn lại không biết.
- Nếu chú âm thầm sử dụng một chút thì chị của Trang Bích Phàm sẽ đạt được giải quán quân a.
Ngô Vũ Trạch thấy Bùi Đông Lai ngạc nhiên thì cười trêu ghẹo.
- Cút.
Bùi Đông Lai cười đùa một câu, trong lòng rất rõ, nếu hắn làm như thế thì
đúng là vũ nhục chị của Trang Bích Phàm và Trang Bích Phàm. Nếu hắn muốn giúp chị của Trang Bích Phàm thì sau này cuộc thi kết thúc, hắn có thể
để cho chị của Trang Bích Phàm gia nhập vào công ty, sau đó ủng hộ mạnh
mẽ.
Ngô Vũ Trạch sớm đã đoán được tâm tư của Bùi Đông Lai cho nên hắn cười cười, không nói gì nữa.
Sau khi Bùi Đông Lai và Ngô Vũ Trạch xuống xe, thì đám người Hạ Y Na cũng hướng về phía Bùi Đông Lai mà đi tới.
Hiệu ứng mỹ nữ quả là không tệ a.
Thân là hoa hậu giảng đường thì mị lực của Hạ Y Na không thể nghi ngờ. Mặc
dù thời tiết đã vào đông, Hạ Y Na đã ăn mặc hơi kín đáo nhưng mà cũng
bày ra được làn da trắng bóng, ngay khi nàng vừa xuất hiện thì một đám
sắc lang đều đem ánh mắt nhìn về phía nàng.
- Hạ mỹ nữ, tớ cảm thấy cho cậu đi thi thì tốt hơn, lấy tư sắc của cậu thì mấy tên nam nhân sẽ bầu phiếu cho cậu a.
Thấy Hạ Y Na hấp dẫn ánh mắt của đám nam nhân thì Ngô Vũ Trạch mở miệng trêu.
- Ngô Vũ Trạch, nếu cậu chịu bán mình(*) thì mấy nữ giám kháo tuyệt đối sẽ cho cậu giành giải quán quân.
Hạ Y Na trả đũa một câu.
(*) ý của cái này là Ngô Vũ Trạchlàm trai bao ..
"Ách. . ."
Ngô Vũ Trạch há miệng thở dốc:
- Hạ mỹ nữ, chẳng lẽ cậu không biết là có rất nhiều giám khảo nam sao?
- Cây cúc tàn, đất đầy tổn thương. (**)
(**) Ý nói là @ss tàn, cây côn thì mềm không thể làm ăn được
Hạ Y Na bĩu môi.
- Đi thôi, chị của ka đang chờ chúng ta, chúng ta vào thì gọi nàng một tiếng, sau đó để chị ấy đi làm công tác chuẩn bị.
Có lẽ là nóng lòng muốn gặp chị của mình cho nên Trang Bích Phàm không nhân cơ hội này mà đả kích Ngô Vũ Trạch.
Ngô Vũ Trạch tự biết mình không phải là đối thủ của Hạ Y Na cho nên không tiếp tục tranh đấu nữa.
Bởi vì người đến sân coi rất nhiều cho nên khi đoàn người Bùi Đông Lai tiến vào trong sân khấu thì đã tốn gần hơn 20’.
20’ sau.
Đoàn người Bùi Đông Lai đã đi đến một gian phòng trong sân vận động để gặp được chị của Trang Bích Phàm.
So với Trang Bích Phàm thì chị của hắn cao gần 1m7, dưới chân lại mang
thêm một đôi giày cao gót nên lúc này dáng người gần 1m8, chân dài eo
thon, trước sau lồi lỗm, dáng người quả là phải dùng từ ma quỷ để hình
dung.
- Mọi người khỏe, tôi là chị của Trang Bích Phàm, tên là Trang Hiểu Vân.
Sau khi Trang Hiểu Vân xuất hiện thì mỉm cười chào hỏi đám người Bùi Đông Lai.
- Trang Bích Phàm, chú xác định đây là chị của chú?
Thấy dáng người Trang Hiểu Vân cao ráo, hơn nữa nhan sắc cũng thuộc dạng
nhất lưu, giọng nói lại êm tai, vẻ tươi cười mê người, Ngô Vũ Trạch
trừng to mắt hỏi.
Ách?
Nghe Ngô Vũ Trạch hỏi thế, Trang Bích Phàm liền có chút tức giận, nói:
- Kháo, không phải chị của ka thì chẳng lẽ là chị của chú à?
- Chị chú a, Trang Bích Phàm này, chị chú có dáng người cao lớn như thế,
bộ dạng lại xinh đẹp nữa. Không ngờ lại có một tên đệ đệ không đúng đắn
như chú a?
Ngô Vũ Trạch cười nói:
- Nếu chị ta thật sự là chị của chú thì ka một vạn lý do tin rằng chú là người đột biến gen rồi.
"Khanh khách. . ."
Nghe được Ngô Vũ Trạch trêu trọc, Hạ Y Na, Dương Tĩnh, Tằng Khả Tâm 3 người
không nhịn được mà bật cười thậm chí ngay cả một người ít nói như Cổ Văn Cảnh trên miệng của nở ra nụ cười.
- Chị đừng để ý, 2 đứa nó gặp nhau lại cãi nhau như chó với mèo.
Bùi Đông Lai cười cười bước lên, vốn là định giải thích với Trang Hiểu Vân một câu, sau đó lại hướng Trang Bích Phàm hỏi:
- Trang Bích Phàm, tên đại gia hỏa chú sao không giới thiệu một chút đi?
Trang Bích Phàm bị Ngô Vũ Trạch trêu ghẹo đến mức không còn mặt mũi, vốn là
hắn đang tức giận trừng mắt Ngô Vũ Trạch, sau đó nghe Bùi Đông Lai nói
thế thì cười cười:
- Mọi người, đây là chị của ka, tên là Trang Hiểu Vân, được xưng là mỹ nữ đó a.
"Hì hì."
Trang Hiểu Vân là chị của Trang Bích Phàm nhưng lúc này nghe em của mình giới thiệu như thế thì cũng bị chọc cười.
…
…