“Bốp”
Một quyền của Bùi Đông Lai đấm thẳng vào huyệt Nhân Trung
của Aust khiến cho cả người hắn chấn động, khí huyết quay cuồng, cả
người giống như quả bóng chày, bay ngược ra sau.
“Rắc”
Ngay sau đó, thân thể của Aust đập vào một cây dừa làm cho cả cây dừa đổ ngã.
“Mặc dù đối với người luyện võ thì lực lượng và tốc độ là quan trọng
nhất nhưng mà kỹ xảo mới chỉ là nhân tố quyết định để giành thắng lợi.”
Một quyền đánh bay Aust, Bùi Đông Lai không có thừa thắng xông lên mà là âm thầm suy tư, tổng kết lại kinh nghiệm.
Cùng lúc đó, Aust đã từ mặt đất bắn lên, hắn cũng không có chủ động công
kích Bùi Đông Lai, cũng không có kêu gào mà là trừng to mắt, vẻ mặt kỳ
lạ nhìn vào Bùi Đông Lai, cảm giác kia giống như đang hỏi:” Tại..tại sao lại như vậy? Từ lúc nào mà hắn lại đột nhiên mạnh đến như thế?”
Ngay sau đó.
Không đợi Aust lấy lại tinh thần, Bùi Đông Lai lại động, cả người liền bắn về phía Aust, tay phải hóa thành chưởng, đánh về huyệt Ấn Đường của Aust.
Cũng giống với huyệt Thái Dương và Nhân Trung, huyệt Ấn Đường cũng là một trong những tử huyệt trên cơ thể con người.
Nhưng mà so với các bộ phận khác trên người thì huyệt Ấn Đường là một bộ phận yếu nhất, một khi bị trúng vào thì liền chết ngay.
Aust cũng biết được bộ phận ấy là bộ phận yếu nhất trên cơ thể.
Vì thế, Aust không chút suy nghĩ liền vung tay chặn ở trước mặt.
“Bốp”
Tiếng vang giòn truyền ra, một chưởng Bùi Đông Lai đã vỗ vào trên cánh tay
của Aust, vẫn chưa tạo thành thương tổn gì lớn với Aust.
- FUCK, chết.
Aust hóa giải một đòn công kích của Bùi Đông Lai rồi liền hóa thủ vi đao, chém thẳng vào đầu của Bùi Đông Lai.
Cảm nhận được Aust công kích lại mình, Bùi Đông Lai chỉ mỉm cười rồi nghiêng người né qua, làm cho một đòn của Aust thất bại.
Tránh được một đòn của Aust, Bùi Đông Lai không có dừng lại mà là tay phải
nắm chặt, đột nhiên vung lên, một chiêu Câu Quyền nhắm vào huyệt Hắc Hổ
Đào Tâm mà đấm vào.
“Hừ”
Lại đối mặt với đòn công kích của Bùi Đông Lai, Aust cũng không né tránh mà là tùy ý để Bùi Đông Lai công kích. Tay phải của hắn hóa thành trảo, chụp vào cổ họng của Bùi Đông
Lai, muốn bóp nát cổ họng của Bùi Đông Lai.
Sở dĩ hắn không phòng thủ mà còn công kích lại là bởi vì hắn tin tưởng đòn công kích của Bùi
Đông Lai sẽ không tạo thành thương tổn gì đối với mình.
Lý tưởng thật phong mãn nhưng sự thật lại rất hôi lông.
“Bốp”
Một quyền Bùi Đông Lai nện trúng vào huyệt Hắc Hổ Đào Tâm của Aust, Ám Kình bùng nổ, tuy rằng đã bị kình lực trên người Aust hóa giả đi không ít
nhưng mà cũng làm cho khí huyết trên người Aust quay cuồng, tay phải của hắn muốn bóp lấy cổ họng của Bùi Đông Lai dừng lại ở trên không.
“Bốp”
Lại một quyền.
Vẫn nện vào huyệt Hắc Hổ Đào Tâm.
“Phốc”
Thân hình của Aust giống như là một con tôm khô, há miệng phun một búng máu.
- Quỳ xuống cho tao.
Liên tục 2 quyền đánh vào huyệt Hắc Hổ Đào Tâm của Aust, Bùi Đông Lai liền
quát lên một tiếng, hóa thủ thành chưởng, chụp vào ngay giữa đầu của
Aust.
Bởi vì kình khí đã mất hết nên theo bản năng Aust vung tay đỡ lấy.
Nhưng mà.
Bởi vì kình khí trên người hắn đã mất đi cho nên không thể đem kình lực tập trung vào cánh tay để đỡ được.
“Bốp”
Một chưởng đánh ra, Ám Kình bùng nổ.
“Rắc”
Ám Kình khủng bố đã làm gãy cánh tay của Aust, thế công không giảm vẫn thẳng vào đầu của Aust mà chưởng xuống.
Tuy rằng cánh tay của Aust đã gãy bất quá hắn cũng không dám chậm trễ, cũng không để ý đến cơn đau từ cánh tay và bụng truyền vào. Cả người hắn cố
gắng né qua một bên.
“Rắc”
Tuy rằng hắn đã né qua một bên
nhưng mà đầu vai của hắn cũng bị Bùi Đông Lai chụp trúng. Ám Kình trên
cánh tay Bùi Đông Lai bùng nổ trong nháy mắt đã đánh vào cơ thể của hắn
làm cho xương vai hắn bị vỡ ra hơn nữa 2 chân liền dính sâu vào trong
đất.
- Quỳ xuống.
Bùi Đông Lai quát lên một tiếng lớn rồi tay phải phát lực, đánh xuống.
“Bịch”
Liên tục bị trúng chiêu, Aust không thể chịu đừng được nữa, 2 chân hắn mềm nhũn, trực tiếp quỳ rạp xuống đất.
Giờ phút này hắn giống như là một con chó TQ quỳ trước mặt Bùi Đông Lai vậy.
“Vù”
Bùi Đông Lai bước lên một bước rồi chân phải của hắn đá ra, nhắm ngay ngực của Aust mà đá thẳng vào.
Là Tiên Chân.
Lúc nãy, một đòn này của Bùi Đông Lai đá vào đùi của Aust thì không tạo thành bất cư thương tổn gì đối với hắn.
Nhưng mà lúc này đây, kình khí trên người của hắn đã mất hết, cho dù thân thể có cứng rắn đến đâu cũng không thể ngăn cản.
“Rắc”
Lực đạo khủng bố đã đá gãy xương sườn của Aust, hắn giống như một quả bóng bị đá bay ra xa.
“Rầm”
Thân thể của Aust hung hăng đập xuống đất, máu me đầy người. Dưới ánh mặt trời cả người của hắn trở nên vô cùng chói mắt.
Cả người hắn giống như là một con chó chết, cả người run rẩy, không ngừng hộc máu.
Ngoài rừng dừa.
Tất cả mọi người đều lo lắng chờ đợi kết quả.
Lo lắng là bởi vì thông qua lần giao chiến ngoài rừng dừa thì bọn hắn nhìn ra Bùi Đông Lai không phải là đối thủ của Aust.
Nhưng mà hiện giờ Aust lại giống như một con chó chết nằm trên mặt đất, thở thì nhiều mà hít vào thì ít.
“Ách”
Một màn này đã làm cho bọn hắn hoàn toàn sợ ngây người.
- Hắn…hắn lại mạnh đến mức này rồi.
Khiếp sợ qua đi, Hạ Hà lấy lại tinh thần, cười khổ không thôi:
- Hổ phụ vô khuyển tử, Vũ Phu, ông có đứa con như vậy thì có chết cũng không tiếc.
Lúc này đây, Bùi Đông Lai giống như là chiến thân, bước từng bước đi tới phía Aust.
Nhìn Bùi Đông Lai đi về phía mình thì khuôn mặt của Aust không còn vẻ cuồng ngạo nữa mà thay vào đó chính là sự sợ hãi.
Sợ hãi rất nhiều, hắn giãy dụa muốn đứng lên.
Ở cái nhìn chăm chú của đám người Thái Hổ, Jason thì Aust cố nén đau, 2 tay chống xuống mặt đất, từ từ…từ từ đứng lên.
Ngay sau đó.
Không đợi Aust đứng lên thì Bùi Đông Lai đột nhiên đạp vào người của hắn.
“Bốp”
Một cước đáp xuống làm cho cả người Aust liền ngã xuống, 2 chân của hắn nện xuống mặt đất. Cả người không ngừng run lên.
Mặc dù là như thế nhưng mà hắn cũng không cam lòng cứ như vậy mà chết đi. Hắn lại giãy dụa rồi muốn đứng lên một lần nữa.
“Bịch”
Lúc này đây không đợi Bùi Đông Lai ra tay thì bởi vì Aust mất máu quá nhiều thêm vào đó là thương thế quá nặng nên thân thể thoát lực, cả người hắn tự ngã xuống.
"Hô... Hô... Hô..."
Sau khi ngã xuống đất
thì Aust trừng lớn mắt nhìn vào Bùi Đông Lai, vẻ hoảng sợ trên mặt hắn
hiện ra, hắn cố thở sau đó..lại…lại cố gắng đứng dậy một lần nữa.
“Bịch! Bịch! Bịch! Bịch! Bịch!”
Sau đó, dưới cái nhìn của đám người Jason, Thái Hổ thì Aust lại giãy dụa
đứng lên rồi ngã xuống, mỗi lần ngã xuống đất thì thương thế trên người
lại trở nên trầm trọng hơn. Cả người hắn đã hoàn toàn nhuộm đỏ bởi màu
máu tươi, ngay cả khí lực đưa tay lên cũng không được.
Nhìn vào
hình ảnh trước mặt thì Thái Hổ vô cùng rung động, hắn không kìm lòng
được mà đem ánh mắt nhìn về phía Bùi Đông Lai, trong ánh mắt tràn đầy vẻ kính sợ.
Mắt thấy Bùi Đông Lai đến gần thì Aust cũng biết được
bản thân hắn phải chết cho nên cũng không tiếp tục giãy dụa nữa mà là
trừng to mắt, nhìn về Bùi Đông Lai. Hắn cố gắng há mồm, kết quả là há cả nửa ngày mà cũng không há ra được.
Không thể há mồm, Aust chỉ có thể trừng to mắt nhìn vào Bùi Đông Lai, cảm giác kia giống như đang
hỏi: “ Chẳng lẽ đây là võ học của TQ sao?”
Không trả lời.
Bùi Đông Lai dừng bước lại, từ trên cao nhìn xuống, dùng một loại ánh mắt thương hại nhìn vào Aust.
Có lẽ là ánh mắt thương hại của Bùi Đông Lai đã kích thích Aust, cũng có
lẽ là hắn bắt đầu hồi quang phản chiếu. Hô hấp của hắn lại được tiếp
tục, trong cơ thể tràn ngập một cỗ lực lượng không biết ở đâu ra.
- Tốc độ của mày, lực lượng, năng lực phản ứng cùng năng lực chống trả
của mày không bằng tao, tại sao mày lại có thể đánh bại được tao?
Vẻ mặt của Aust không thể tin tưởng nhìn vào Bùi Đông Lai, điên cuồng mà lắc đầu:
- Làm sao mà võ học TQ lại mạnh đến thế?
- Sẽ không, tuyệt đối sẽ không!
Aust nói xong, trong lòng vừa động, đoán được cái gì. Hắn trừng to mắt, nhìn chằm chằm vào Bùi Đông Lai:
- Nhất định là mày che giấu thực lực! Nhất định là như vậy.
Vẫn không trả lời.
Bùi Đông Lai từ từ ngồi xuống đất, mặt không thay đổi mà vươn tay ra, một
phát bắt trúng cổ của Aust rồi xách hắn lên giống như là xách một con
gà.
“Rắc”
Tay của Bùi Đông Lai phát lực, bóp nát cổ họng của Aust rồi sau đó dùng sức kéo một cái.
“Phốc”
Kéo xong một cái thì đầu và người của Aust đã chia đôi cơn mơ, cột máu phóng lên cao.
Bùi Đông Lai mang theo đầu của Aust, ngẩng đầu nhìn trời:
“ Tiêu Phi, hắn là tên Thần Võng thứ nhất tôi giết chết nhưng cũng không
phải là tên cuối cùng. Tôi cam đoan, không lâu nữa, trên dưới Thần Võng, gà chó không tha.”