Long Vương, Diệp Cô Thành? !
Thấy được người xuất hiện là Diệp
Cô Thành thì Tần Phong, Trứu cục trưởng cùng Diệp Tranh Vanh là 3 người
biết được thân phận của Diệp Cô Thành liền sững sờ ngay tại chỗ.
Mà những người khác thì không biết Diệp Cô Thành là thần thánh ở phương nào, thấy Diệp Cô Thành xuất hiện thì tất cả đều lộ ra bộ dạng nghi
hoặc.
- Chư vị, dựa theo mệnh lệnh của cấp trên thì công tác
bắt giam và phá án của vụ án lần này sẽ do tôi và thuộc hạ của tôi xử
lý.
Không đợi đám người Tần Phong lấy lại tinh thần, Diệp Cô
Thành một thân y phục tác chiến bước vào phòng họp, không có tỏ rõ thân
phận mà đưa ra một tờ văn kiện, mặt không chút thay đổi, nói:
- Đây là văn kiện do chính cấp trên tự mình ký vào.
- Đồng chí thiếu tướng, mời ngồi.
Nghe được Diệp Cô Thành nói thế thì Tần Phong liền đứng dậy mời Diệp Cô Thành ngồi xuống, hắn không có kêu tên của Diệp Cô Thành mà chỉ dùng 2
chữ Thiếu Tướng, hắn hiểu được tính chất đặc thù của tổ chức Long Nha là là tính bảo mật.
Nghe được Tần Phong nói như thế thì Diệp Cô
Thành cùng 2 gã thành viên Long Nha bước đến bên cạnh Tần Phong, đưa tờ
văn kiện cho Tần Phong xem rồi sau đó giữ im lặng, ngồi xuống.
Sau khi Diệp Cô Thành ngồi xuống thì 2 gã thành viên Long Nha giống như
là 2 cây súng đứng thẳng tắp ở phía sau Diệp Cô Thành , 2 mắt nhìn về
phía trước, vẫn không nhúc nhích.
Ân?
Thấy một màn như thế thì đám người Dương Viễn không biết thân phận thật sự của Diệp Cô Thành thì lại càng tò mò hơn.
Cùng lúc đó, sau khi nhìn vào tờ văn kiện mà Diệp Cô Thành đưa cho mình thì Tần Phong gõ nhẹ xuống bàn rồi nói:
- Chư vị, dựa theo chỉ thị của cấp trên thì bởi vì thân phận của Thiếu
Tướng có mức đặc thì cho nên chúng ta sẽ không tiện công bố ra. Mặc
khác, giống như lời của Thiếu Tướng thì ngài và thuộc hạ của ngài sẽ
tham dự toàn bộ quá trình của vụ án này, bao gồm cả vây bắt và công tác
thẩm vấn.
Ách?
Bên tai nghe được lời nói của Dương Viễn, thì ánh mắt của đám người Dương Viễn tỏ ra tò mò nhìn về phía Diệp Cô Thành.
- Đồng chí thiếu thướng, vừa rồi các đồng chí ở địa phương đã báo cáo
lại. Tiếp theo chúng ta cần phải thông báo một bản báo cáo cho người dân rõ, tiếp theo nữa là sẽ bắt đầu tiến hành thẩm vấn đối tượng hiềm nghi
là chủ tịch tập đoàn Đông Hải Bùi Đông Lai cùng với CEO của tập đoàn
Đông Hải là Quý Hồng, xin hỏi ngài có muốn xem báo cáo không?
Tần Phong mở miệng lần nữa, đối mặt với Diệp Cô Thành thì hắn không dám tỏ thái độ của tổ trưởng.
- Không cần.
Mặt Diệp Cô Thành không chút thay đổi, nói:
- Dựa theo quyết định của các vị mà tiến hành, nhưng người của tôi sẽ tiến hành tham gia quá trình thẩm vấn.
- Được.
Tần Phong trả lời một câu thuyết phục, những người khác bởi vì nhìn ra
thân phận thần bí của Diệp Cô Thành cho nên cũng không có bất cứ ý kiến
gì. Dù sao bọn họ cũng đều biết rằng, càng là tổ chức thần bí thì mạng
lưới tình báo của bọn họ sẽ cường đại hơn, ở bọn hắn xem ra, tin tức của Diệp Cô Thành nắm giữ so với bọn hắn thì lại càng nhiều hơn.
Cùng lúc đó, Diệp Tranh Vanh cũng dần lấy lại tinh thần, hắn không ngừng thầm hỏi bản thân: Tại sao thúc thúc lại đến đây? Chẳng…Chẳng lẽ người
sợ Bùi Đông Lai tên khốn kiếp kia sẽ chó cùng rứt giậu mà muốn làm liều
sao? Chính vì như thế mà để cho thúc thúc đến đây sao?
Đúng vậy! Nhất định là như vậy!
Trong phút chốc, trong lòng Diệp Tranh Vanh liền hiện lên đáp án này, hắn hưng phấn đến nỗi nắm chặt 2 tay lại với nhau.
…
Mấy phút sau, văn phòng tỉnh ủy Nam Tô liền thông báo: Rạng sáng hôm
nay, hội sở Đường Hối đã phát sinh một vụ án, là do 2 bên hắc đạo sống
mái với nhau, làm cho cả hội sở nổ mạnh, tình huống cụ thể đang ở trong
quá trình điều tra.
Vốn trước kia tin tức “ Hắc bang Giang Lăng sống mái với nhau, hội sở Đường Hối bị nổ tung” liền trở thành một đề
tài nóng để mọi người bàn tán. Ngay từ khi thông báo của tỉnh ủy Nam Tô
được truyền ra thì chuyện này trở nên ầm lên, trên Interner đều là những lời bán tán, nghị luận phô trương của các anh hùng bàn phím.
Sau khi thông báo được đưa ra, dựa vào chỉ thị của Tần Phong thì những
người trong tổ chuyên án cùng với 2 thành viên của tổ chức Long Nha bắt
đầu tiền hành thẩm vấn, trước sau cùng thẩm vấn với Bùi Đông Lai và Quý
Hồng, mà Tần Phong, đám người Diệp Cô Thành thì ngồi ở phòng hội nghị,
quan sát cuộc thẩm vấn thông qua màn hình.
Diện tích của phòng
thẩm vấn khoảng 40 mét vuông, chỉ có một cửa sổ rộng không đến 10cm, bởi vì cửa sổ đã bị che lại nên không thể nhìn được ánh mặt trời bên ngoài, chỉ có tác dụng là thông gió.
Bởi vì không có bất kỳ chứng cớ
nào có thể chứng minh Bùi Đông Lai và Quý Hồng tham gia vào vụ án lần
này nên cảnh sát chỉ triệu tập Bùi Đông Lai và Quý Hồng đến để hiệp trợ
điều tra, vì thế sau khi đem Quý Hồng mang vào phòng thẩm vấn thì cũng
không để cho Quý Hồng ngồi trên ghế hùm ( Một loại kiểu ghế thẩm vấn),
mà là để cho Quý Hồng ngồi trên một chiếc ghế gỗ.
Trong phòng
thẩm vấn, Quý Hồng ngồi ở trên ghế gỗ, nghe được bên ngoài truyền đến
tiếng bước chân thì nàng liền nở ra một nụ cười chết người.
“Két”
Theo một tiếng nặng nề vang lên, cửa phòng được mở ra, đi đầu là thấm vấn viên của cục GA, tổng cộng có 5 người.
Ân?
Thấy được người cuối cùng là thành viên Long Nha, mặc y phục tác chiến, cả người toát ra hơi thở lạnh như băng theo bản năng Quý Hồng liền cảm
thấy nguy hiểm, trong lòng vừa động.
- Nóng…Nóng qua a..
Ánh mắt dừng lại trên người tên thành viên Long Nha kia khoảng chừng
1s, thì ánh mắt Quý Hồng chuyển sang nơi khác, nàng cổ ý mở chiếc áo
khoác màu đỏ xuống, lộ ra chiếc áo bó sát trong người, 2 cái bánh bao
bởi vì bó sát mà giống như là muốn làm đứt nút áo để thoát ra ngoài.
Bên tai vang lên giọng nói mê người của Quý Hồng, nhìn vào thân thể mềm mại muốn câu dẫn người khác phạm tội của Quý Hồng thì trừ tên thành
viên Long Nha kia ra thì 4 tên thành viên trong tổ thấm vấn đều có chút
thấy không khỏe, thậm chí ngay cả những người ngồi trong phòng hội nghị
thấy được cảnh tượng này thì cũng cảm thấy khó chịu.
- Điều kiện của các vị sao mà kém như thế? Ngay cả điều hòa mà cũng không có một cái, làm nóng người ta chết đi được.
2 tay Quý Hồng làm ra một động tác quạt, một bên quạt, một bên nũng nịu nói.
- Quý Hồng, nói như vậy thì cô đã biết mục đích đến đây của tôi.
Không để ý đến sự bực tức của Quý Hồng, người đến từ cục GA liền điều chỉnh lại tâm tình, trầm giọng nói:
- Trước mắt, cả nước đang tiến hành hành động “ Tảo Hắc”. Mà tối hôm
qua, ở hội sở Đường Hối lại phát sanh sự kiện sống mái với nhau, hơn nữa cả hội sở Đường Hối lại bị nổ tung, điều này đã làm cho kinh động đến
mặt trên cùng với nhân dân trong cả nước. Vì thế Diệp XX đã tự mình đốc
thúc….
- Honey, chuyện này có liên quan gì đến tôi?
Coi như ngay khi tên thành viên của cục GA kia muốn dùng phương thức này để uy hiếp thì Quý Hồng liền chớp to mắt, bộ dạng tỏ ra vô tội hỏi.
- Tối qua Từ Mãng là chủ tịch công ty Giang Cảnh đã chết, mà dựa vào
tin tức chúng tôi nắm giữ thì tập đoàn Giang Cảnh từng là công ty con
của tập đoàn Đông Hải, nếu người của công ty Giang Cảnh sẽ thường xuyên
liên lạc với cô, đúng không?
Tên thẩm vấn viên đứng đầu liền trầm giọng hỏi.
- Đúng a, tập đoàn Giang Cảnh trước đây đã bị tập đoàn Đông Hải mua
lại, sau này bởi vì ban giám đốc của tập đoàn Đông Hải cho rằng tập đoàn Giang Cảnh không thể mang đến hiệu quả và lợi ích vì thế đã đem cổ phần của công ty bán lại cho Từ Mãng tiên sinh.
Quý Hồng cười nũng nịu, nói:
- Anh đẹp trai, điều này có vấn đề gì sao?
- Cô cũng đã biết, tập đoàn Giang Cảnh có dính dáng đến của cải của Hắc đạo, mà hơn nữa chủ tịch của tập đoàn Giang Cảnh là Từ Mãng lại là đại
ca hắc đạo của Giang Lăng, thậm chí là của Nam Tô này.
Tên thẩm vấn viên đứng đầu liền cảm thấy tức giận, nhíu mày hỏi.
Quý Hồng chớp mắt, cười:
- Vậy ông cảm thấy tôi lớn lên giống Tây Thi hay là giống Dương quý phi?
“Bốp”
Liên tiếp bị Quý Hồng trêu chọc, tên thẩm vấn viên đứng đầu liền nổi
giận, chỉ hắn biến sắc, đột nhiên vỗ mạnh vào bàn rồi quát lên:
- Quý Hồng, tính nghiêm trọng của vụ án này thì cô cũng biết được, tôi
hy vọng có có thái độ nghiêm túc, thành thành thật thật phối hợp với
chúng tôi.
- Anh đẹp trai, không phải là tôi không phối hợp mà
tôi cảm thấy vấn đề của ông rất cổ quái, tôi không phải là Tôn Ngộ Không nên không có được Hỏa Nhãn Kim Tinh, làm sao tôi biết được Từ Mãng tiên sinh là đại ca hắc đạo đây? Chẳng lẽ trên mặt của hắn có khắc mấy chứ “ Ta là đại ca xã hội đen” sao?
Quý Hồng mỉm cười hỏi lại.
- Cô….
Tên thẩm vấn viên đứng đầu tức giận đến run cả người.
- Tôi hỏi cô, rạng sáng hôm qua vào lúc 2h thì cô đã ở đâu, và đã làm gì?
Một tên thẩm vấn viên đến từ cục AQJ liền mở miệng hỏi, hắn xuất thân từ đặc công cho nên liền đi thẳng vào vấn đề.
- Điều này, để tỷ tỷ nhớ lại.
Quý Hồng làm ra một bộ dạng nghiêm túc, sau đó nói:
- Tối hôm qua, tôi cũng với lão bản của tôi lên tầng 2 của quân khu Giang Lăng, về sau cũng không đi đâu cả.
- Cô xác định sao?
- Tỷ tỷ xác định cùng khẳng định, nếu không tin thì các vị có thể đến hỏi lão bản của tôi.
Quý Hồng nói xong thì làm ra bộ dạng thẹn thùng, ánh mắt chớp chớp:
- Tối hôm qua, vốn người ta muốn câu dẫn lão bản nhưng kết quả lại thất bại, điều này đã làm hại người ta phải đau khổ suốt cả đêm, thật là
suốt cả đêm nha.
“Tê”
Bên tai vang lên lời nói chết
người của Quý Hồng, nhìn bộ dạng nũng nịu của Quý Hồng thì trừ tên thành viên Long Nha kia ra thì 4 gã thành viên trong tổ thẩm vấn liền cảm
thấy thiếu chút nữa mà hộc máu, làm gì có người nào như Quý Hồng, không
biết xấu hổ như vậy?
- Vậy trước tối hôm qua thì cô có từng liên hệ với Từ Mãng không?
Tên thẩm vấn viên đứng đầu lấy lại bình tĩnh, hỏi.
- Liên hệ gì? Tôi cũng không có nói chuyện làm ăn gì nữa thì vì sao
phải liên hệ với hắn? Bộ dạng của hắn đẹp trai hay sao? Hoặc là nói thể
lực của hắn bền bỉ hay sao?
Vẻ mặt Quý Hồng tỏ ra kinh ngạc hỏi ngược lại, lúc này đây ngay cả tên thành viên Long Nha kia cũng là một đầu hắc tuyến.
Cuộc thẩm vấn liền dừng lại, tên thẩm vấn viên đứng đầu liền dùng ánh
mắt nhìn về phía camera, ý xin chỉ thị của các vị đại lão trong phòng
hội nghị.
- Honey, chẳng lẽ các vị muốn xin chỉ thị của cấp trên, dụng hình bức cung sao?
Thấy được hành động của tên thẩm vấn viên đứng đầu thì Quý Hồng mỉm cười, nói:
- Tôi khuyên các vị không nên làm như vậu bởi vì tôi đến nơi này là để
hiệp trợ điều tra, chứ không phải tôi là tội phạm tình nghi lại càng
không phải là tội phạm. Mặt khác, luật sư của tôi đang ngồi ở bên ngoài, nếu như tỷ tỷ đây thiếu một cọng tóc thì bọn hắn sẽ liền khởi tố các vị đây, Oh, thật sự là tôi không lừa các vị đâu.
- Haiz.. hiện
giờ tỷ tỷ cũng mệt rồi, nếu như các vị cảm thấy đã hỏi xong rồi thì như
vậy tôi muốn trở về ngủ, còn nếu như các vị chưa có hỏi xong mà còn muốn tiếp tục thì tôi xin nhắm mắt một lát.
Quý Hồng nói xong, duỗi lưng một cái.
Hành động cùng lời nói của Quý Hồng hoàn toàn lọt vào trong tai của mọi người trong phòng hội nghị.
- Loại nữ nhân không biết xấu hổ này, tôi đề nghị sử dụng thủ đoạn đặc
thù để tiến hành thẩm vấn, nếu không nàng chưa thấy quan tài sẽ chưa đổ
lệ.
Trong phòng hội nghị, Dương Viễn bị hành động của Quý Hồng làm cho tức giận không nhẹ, lập tức đề nghị nói.
- Thủ đoạn đặc thù nào?
Diệp Cô Thành mặt không chút thay đổi hỏi.
"Ách..."
Dương Viễn vốn là ngẩn ra, sau đó hắn nghĩ rằng Diệp Tranh Vanh đã khơi thông hết nên híp mắt, gằn từng chữ:
- Bức cung.
- Ai cho ông quyền là như vậy?
Ánh mắt Diệp Cô Thành như đao nhìn về phía Dương Viễn, mở miệng lần
nữa, giọng nói lạnh như bằng khiến cho người ta không rét mà run.