Siêu Cấp Cường Giả

Chương 498: Q.1 - Chương 498: Tuyệt địa phản kích, Bùi Diêm La hàng thế (17)




Mặt trời chiều ngã về tây, hoàng hôn buông xuống, dòng xe trên những con đường Giang Lăng bỗng nhiên tăng lên, từng chiếc xe giống như là một dãy hàng rào, liếc mắt một cái trông không thấy điểm cuối.

Lúc này đây, bởi vì vụ án tại hội sở Đường Hối còn chưa kết thúc nên những người phụ trách phá án vẫn còn ở lại phòng hội nghị.

So với buổi sáng mà nói thì buổi hội nghị lúc này có vẻ ngưng trọng, bởi vì có 2 chuyện cần bàn.

Thứ nhất là trên mạng đã bắt đầu có những đoạn Video và những bài post.

Mặc dù đã để cảnh sát mạng cắt hết những đoạn video và những bài post kia nhưng mà tốc độ cắt bỏ không nhanh bằng tốc độ truyền bá, nên rơi vào đường cùng, các cảnh sát mạng của Giang Lăng chỉ có thể nhờ cậy quân đội, cuối cùng dưới sự giúp đỡ của các cơ quan chức năng trong quân đội thì cũng đã dẹp bỏ được những đoạn video và những bài post kia.

Tuy rằng những đoạn video và những bài post trên mạng đã bị cắt bỏ nhưng mà những người tham gia trên mạng lại không giảm, ngược lại còn tăng thêm. Nội dung chủ yếu của những cuộc bàn tàn trên mạng là rốt cuộc vụ án thanh toán giữa các hắc bang ở Giang Lăng có cất dấu âm mưu nào? Như thế nào mà phó thư ký tỉnh ủy Giang Lăng là Dương Viễn, cùng với phó thị trưởng thường vụ là Diệp Tranh Vanh lại bị cuốn vào trong vụ án này? Rốt cuộc 2 người bọn họ sắm vai gì trong vụ án này? Vì cái gì mà những đoạn video, những bài post kia lại bị cắt bỏ?

Bởi vì trong cuộc họp thì Diệp Thạch đã nói rằng vụ án ở Giang Lăng này cần phải xử lý nghiêm khắc, tuân thủ nguyên tắc công bằng, công chính, công khai, cộng thêm vào tỉnh ủy Nam Tô cũng đã thông báo nội dung này cho người dân biết, cũng chính bởi vì nguyên nhân này mà sau khi những đoạn video những bài post kia được đăng lên mạng, sau đó bị cắt bỏ thì điều này chẳng khác gì là tự đánh vào mặt, vi phạm nguyên tắc công khai.

Ngay cả như thế, bởi vì Diệp Tranh Vanh và Dương Viễn cầu xin, thêm nữa là những chỉ thị có hiểu của mặt trên, nên trải qua cuộc thảo luận trong buổi hội nghị, trừ Diệp Cô Thành còn chưa phát biểu ý kiến thì những người khác đều nhất trí cấm những anh hùng bàn phím bàn luận đến vấn đề này, hơn nữa những bài chém gió kia cũng sẽ bị xóa bỏ.

Nhưng mà.

Không đợi cái này kế hoạch thực hiện, một chuyện thình lình liền xảy ra, đã khiến cho tổ chuyên án bỏ đi cái kế hoạch này.

Tiêu Gia Lão Thái gia xuôi nam, đến quân khu Giang Lăng.

Người trong quan trường đều có tính nhạy cảm với chính trị.

Ở bọn hắn xem ra, hơn 20 năm Tiêu gia lão thái gia chưa từng bao giờ rời khỏi Yên Kinh, đột nhiên lúc này xuôi Nam, điều này đã đại biểu cho một tin tức. Lúc trước Tiêu gia lão thái gia cũng đã hiện thân ở khách sạn Yên Kinh, tự mình chủ trì đính hôn cho Bùi Đông Lai và Tần Đông Tuyết, hiện giờ trong lúc quan trọng này thì Tiêu gia lão thái gia lại xuôi Nam, mục đích không cần nói cũng biết.

- Chư vị, tính cho đến trước mắt thì 2 người Bùi Đông Lai và Quý Hồng lại tỏ vẻ không có bất cứ quan hệ gì với Từ Mãng, nhân vật chính trong vụ án này, đối với vụ án xảy ra thì 2 người bọn họ cũng tỏ ra không biết chút gì.

Thân là tổ trưởng tổ chuyên án, Tần Phong là người đầu tiên mở miệng, nói:

- Ngoài ra, bởi vì có đồng chính Trần Quốc Đào ở quân Khu XXX làm chứng cho 2 người, nói rằng cả đêm đó 2 người không rời khỏi quân khu XXX, hơn nữa đoàn luật sư của tập đoàn Đông Hải cũng đưa ra yêu cầu, bắt chúng ta pải thả người. Cá nhân tôi cho rằng nên thả 2 người này ra trước, nếu cần thì có thể gọi 2 người đến để hiệp trợ điều tra thêm, chư vị thấy thế nào?

Ân?

Những thành viên của tổ chuyên án cũng không phải là kẻ ngốc, bọn hắn liền nhận ra được ám hiệu trong lời nói của Tần Phong. Tiêu gia lão thái xa đã phóng tín hiệu, điều này đã làm cho Tần Phong cảm thấy áp lực, đồng thời cũng làm cho Tần Phong chuyển thái độ đối với chuyện này.

Hiểu được tất cả chuyện này thì tất cả những thành viên trong tổ chuyên án đều dùng ánh mắt để trao đổi với nhau.

- Tôi đồng ý đề nghị của Tần bộ trưởng.

Im lặng trong phòng hội nghị, vang lên giọng nói của Diệp Cô Thành, hắn là người thứ nhất tỏ thái độ ủng hộ Tần Phong.

"Bá!"

Diệp Tranh Vanh thấy Diệp Cô Thành lại là người thứ nhất tỏ thái độ thì sắc mặt liền biến đổi, hắn mang theo vài phần tức giận nhìn về phía Diệp Cô Thành, cảm giác kia giống như muốn hỏi Diệp Cô Thành: Vì sao phải đối xử với cháu như vậy?

- Tôi đồng ý.

- Tôi cũng đồng ý.



Diệp Cô Thành là người đầu tiên tỏ rõ thái độ, thấy vậy thì những thành viên trong tổ chuyên án liền đồng ý, nhân số rất nhanh đã vượt qua một nửa, cuối cùng chỉ còn lại 2 vị đại lão của phe phái Diệp gia không tỏ thái độ. Bọn hắn rất rõ ràng, khi những đoạn video những bài post kia được lan tràn trên mạng, đột nhiên Tiêu gia lão thái gia lại xuôi Nam, điều này đã làm cho cục thế xoay chuyển, thế cục đối với Dương Viễn và Diệp Tranh Vanh đã trở nên bất lợi.

Đứng trước tình hình như thế thì bọn hắn chỉ có thể bo bo giữ mình.

- Nếu mọi người không có ý kiến nào khác thì đợi sau khi hội nghị kết thúc thì chúng ta sẽ thả 2 người Bùi Đông Lai và Quý Hồng ra.

Mắt thấy mọi người tỏ thái độ, Tần Phong đánh nhịp làm ra quyết định.

- Tính đến trước mắt thì những nghị luận về vụ án này trên mạng ngày càng xuất hiện nhiều, rất có thể không áp chế được, nếu như chúng ta không tổ chức họp báo để thông báo thì chỉ sợ hậu quả không thể đoán trước được.

Vài giây đồng hồ sau, Tần Phong lại nói:

- Cá nhân tôi cho rằng chúng ta nên tổ chức một cuộc họp báo rồi thông báo những gì có liên quan đến vụ án này cho người dân biết, còn về phần nội dung của thông báo thì đây chính là điều mà chúng ta cần thảo luận trong cuộc họp này, sau đây, mời chư vị nói ra cách nhìn của mình.

Im lặng.

Tần Phong vừa nói xong thì cả phòng hội nghị to như thế bỗng trở nên yên tĩnh trở lại.

Bởi vì tất cả mọi người đều hiểu cái gọi là thông báo chính là giải thích quan hệ của Dương Viễn, Diệp Tranh Vanh đối với vụ án này.

Lúc trước, tất cả mọi người cho rằng sau khi Diệp Tranh Vanh ra mặt cầu cứu thì mặt trên sẽ cho ra chỉ thị, mà hiện giờ bởi vì Tiêu gia lão thái gia đã xuôi Nam nên đã hình thành giám sát và uy hiếp, làm cho mặt trên đến bây giờ cũng chưa đưa ra chỉ thị gì.

Dưới tình hình như vậy, ai lại dám đề nghị đổi trắng thay đen?

Không ai dám phủ nhận tính chân thật của những đoạn video và những bài post trên mạng kia.

Mà 2 người Dương Viễn và Diệp Tranh Vanh lại có quan hệ không bình thường với Nạp Lan Ngũ Khải, 2 người bọn hắn đã bị cuốn vào vụ án này, vả lại trong hồ sơ còn phát hiện lúc đó Diệp Tranh Vanh đã đích thân đến hiện trường.

- Tôi cho rằng những đoạn video và những bài post trên mạng là do chính hung thủ cố tình đăng lên, cố ý quấy nhiễu tầm mắt chúng ta, đục nước béo cò.

Lúc này đây, Diệp Tranh Vanh liền mở miệng nói trước, vẻ mặt của hắn âm trầm đáng sợ, trong ánh mắt hiện lên lửa giận, cảm giác kia giống như là một ngọn núi lửa, lúc nào cũng có thể bùng nổ.

- Tôi đồng ý quan điểm của Diệp thị trưởng.

Lúc này đây, Dương Viễn và Diệp Tranh Vanh đang ở cùng một thuyền, thấy Diệp Tranh Vanh mở miệng thì hắn liền ủng hộ.

Mắt thấy Diệp Tranh Vanh và Dương Viễn tỏ thái độ thì trừ Diệp Cô Thành ra thì toàn bộ những thành viên trong tổ chuyên án liền nhìn về phía 2 người, cùng là không có tỏ thái độ.

Hiển nhiên bọn hắn cũng biết lấy tình thế bây giờ thì cần phải làm ra thông báo như vậy, căn bản không thể làm khác. Điều này đã làm ngược lại chỉ thị “ Xử lý nghiêm khắc công bằng” và nguyên tắc công bằng, công chính, công khai của Diệp Thạch.

Càng quan trong hơn đó chính là đánh vào mặt của Tiêu gia lão thái gia.

Động thủ trên đầu thái tuế---muốn chết!

“Két”

Sau đó, không đợi mọi người tỏ thái độ thì cửa phòng hội nghị đột nhiên bị mở ra.

"Bá!"

Thình lình xảy ra tiếng cửa mở, lập tức hấp dẫn toàn bộ ánh mắt của mọi người trong phòng hội nghị.

Ngay sau đó.

Trong cái nhìn chăm chú của mọi người, vị đại lão được xưng là Diêm vương gia trong cơ chế, mang theo những thành viên ngành chủ quản đi vào phòng hội nghị.

Thấy được vị đại lão kia xuất hiện thì trừ Diệp Cô Thành ra thì toàn bộ mọi người đều tỏ ra khiếp sợ, mà 2 người Diệp Tranh Vanh cùng Dương Viễn lại ý thức được cái gì, đồng tử liền mở to ra, trong ánh mắt toát lên vẻ sợ hãi.

“Rầm”

Rất nhanh, cả phòng hội nghị liền trở nên hỗn loạn, trừ Diệp Cô Thành ra thì những người khác đều đứng dậy.

“Bá!”

Bởi vì quá mức kinh hoảng cho nên lúc đứng dậy thì Dương Viễn đã làm cho chiếc ghế ngã xuống đất. Có thể thấy khuôn mặt lúc này của Dương Viễn trở nên trắng bệch, 2 chân mềm nhũn, thiếu chút nữa là ngã xuống đất.

So với Dương Viễn mà nói thì có lẽ là có ngọn núi lớn của Dệp gia nên trong lòng Diệp Tranh Vanh cũng hơi bình tĩnh, bất quá cả người của hắn cứng ngắc đứng nguyên tại chỗ, ánh mắt vẫn nhìn chằm chằm vào vị Diêm vương gia kia, trong lòng không ngừng mà phủ định nói:

- Bọn hắn tuyệt đối không có khả năng hướng về phía ta mà tới!

Không có khả năng?

Ngay sau đó.

Ánh mắt của vị Diêm vương gia kia giống như đao nhìn về phía 2 người Diệp Tranh Vanh và Dương Viễn, trầm giọng nói:

- Dựa vào những chứng cớ chúng tôi thu được thì đồng chí Diệp Tranh Vanh và đồng chí Dương Viễn đã có những hành vi vi phạm pháp kỷ, mời 2 đồng chí đi theo chúng tôi một chuyến để hiệp trợ điều tra.

"Phù phù!"

Bên tai vang lên lời tuyên án của Diêm vương gia, 2 chân Dương Viễn mềm nhũn, trước mắt tối sầm, trực tiếp sợ tới mức xụi lơ ở trên mặt đất.

- Tại sao lại như vậy? Ta là nhân vật đầu lĩnh đời thứ tư của Diệp gia, là người thừa kế tương lai của Diệp gia, là hy vọng trong tương lai của Diệp gia, làm sao ông nội lại không giữ ta?

Mà Diệp Tranh Vanh còn lại là trừng to mắt, vẫn không nhúc nhích nhìn chằm chằm Diêm vương gia, điên cuồng mà lắc đầu, trong lòng không dứt hò hét.

Dường…Dường như giờ phút này hắn không tin những gì hiện ra trước mắt là sự thật.

- Mang đi.

Vị Diêm vương gia kia lại mở miệng, lời của hắn giống như một quyền, đánh vào nội tâm của Diệp Tranh Vanh, trực tiếp làm cho phần hoài nghi của Diệp Tranh Vanh trở thành cát bụi.

Tuân theo quy tắc, gậy ông đập lưng ông...

Bùi Đông Lai ngồi trên bàn, làm nhà cái.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.