Ngay trước khi ông chủ Lữ còn chưa ra tay đối với Thẩm Lãng, Tống Y Tuyết lại bị những nhà đầu tư phim khác đơn phương chấm dứt hợp đồng.
Sau khi biết tin này, Tống Y Tuyết gần như suy sụp.
Trước đó, cô ta đã tham gia hai bộ phim, một bộ phim truyền hình cổ trang và ghi hình cho một chương trình truyền hình thực tế về âm nhạc.
Người ta ước tính một cách thận trọng rằng những chương trình này có thể giúp cô ta kiếm được gần 106 tỷ đồng trong năm nay.
Tuy nhiên, mới vừa rồi cô ta đã nhận được cuộc gọi riêng của ba bên yêu cầu hủy hợp đồng, yêu cầu ngày mai cô ta phải đến công ty để hủy hợp đồng.
Rõ ràng, việc hợp tác đã được thương lượng, kế hoạch ban đầu là thực hiện các hợp đồng này theo đúng tiến độ sau khi phim bấm máy.
Chính là ngàn vạn lần không ngờ tới bên kia lại chấm dứt hợp tác sớm như vậy, hơn nữa tất cả chỉ diễn ra trong cùng một ngày.
Điều này đã làm cho Tống Y Tuyết không thể không nghi ngờ, bởi vì tất cả những điều này là quá bất thường.
Cô ta vội vàng gọi điện thoại cho đối phương, muốn nghe đối phương giải thích, nhưng bên kia chỉ nói một câu, đó là hợp đồng đã bị hủy.
Cũng không thèm nói chuyện, thậm chí ngay cả thương lượng cũng đều không có.
Tống Y Tuyết hoàn toàn trở nên luống cuống, cô ta biết chuyện này có lẽ liên quan đến Thẩm Lãng.
Tất cả những chuyện hiện tại đang xảy ra, Thẩm Lãng hẳn là đã lợi dụng quan hệ, khiến cho toàn bộ hợp đồng của cô ta đều hỏng cả.
Những người có thể sở hữu loại năng lượng này chắc chắn là những con bò lớn trong vòng tròn, tuyệt đối là những nhân vật có tiếng, so với ông chủ Lữ của cô ta thì còn mạnh hơn rất nhiều.
Tống Y Tuyết biết rằng mọi chuyện đã kết thúc, lần này đã hoàn toàn kết thúc, rất có thể tiền đồ của mình đã bị hủy hoại, vĩnh viễn không có cơ hội để trở mình.
Cô ta chưa bao giờ nghĩ rằng sẽ có một ngày như vậy, một đường trở thành ngôi sao của cô ta hoàn toàn suôn sẻ.
Có ông chủ Lữ làm chỗ dựa, một đường bằng phẳng, dự tính năm nay có thể sẽ kiếm được rất nhiều tiền.
Nhưng hôm nay tất cả mọi thứ đã kết thúc.
Hiện tại cô ta đã không thể bình tĩnh được, sớm biết sẽ có ngày hôm nay thì đâu có tự mình tìm đường chết.
Vốn tưởng bên kia là quả hồng mềm, nhưng hóa ra còn cứng hơn cả tảng đá.
Khi ông chủ Lữ biết được chuyện này, cũng ngây ngẩn cả người.
Sự việc này hoàn toàn nằm ngoài dự đoán.
Ai có thể ngờ rằng bản thân mình lại đắc tội với một nhân vật lớn như vậy.
Xác suất này là quá cao.
Một ngày sau, một phòng khách sạn ở Giang Nam.
Ông chủ Lữ cùng Tống Y Tuyết đã thảo luận về một loạt các sự kiện kỳ lạ xảy ra ngày hôm qua.
Ông chủ Lữ không cam lòng, quyết định tự mình đi gặp Thẩm Lãng.
Vì thế, ông ta muốn dùng Tống Y Tuyết lôi kéo Thẩm Lãng ra, sau đó đối với Thẩm Lãng thử liều một phen.
Sau khi ông chủ Lữ nói với Tống Y Tuyết về ý tưởng này, Tống Y Tuyết nhanh chóng lắc đầu.
“Không… không được, đây là đùa với lửa, em đã như thế này rồi, chẳng lẽ ông không nhìn thấy thế lực của đối phương sao?” Tống Y Tuyết nói.
"Tôi chỉ không tin vào chuyện này, tôi chưa bao giờ bị động như vậy, tôi thật sự muốn nhìn xem hắn ta rốt cuộc là người như thế nào." Ông chủ Lưu có chút không phục nói.
"Anh ra có thể khiến cho tất cả công ty trước đó đã ký hợp đồng với chúng ta đồng loạt hủy hợp đồng, chỉ riêng chuyện này thôi đã chứng tỏ thế lực của anh lớn như thế nào, ông thử nghĩ lại xem trong giới này ông có tầm ảnh hưởng như vậy không?" Tống Y Tuyết mỉa mai nói ra những lời này.
Lời này đã chọc giận tới ông chủ Lữ.
Ông chủ Lữ nhanh chóng bước lên tát thẳng vào mặt Tống Y Tuyết.
"Đáng chết! Con đàn bà thối, hiện tại tất cả các công ty đều đã hủy hợp đồng, cô cho là cô còn có thể nóng được bao lâu, nếu không có ông đây chi tiền hậu thuẫn cho cô, thì cái gì cô cũng không có, hiện tại còn dám xem thường ông đây!”
Tống Y Tuyết ôm mặt, làm nũng nói: "Em... Em sai rồi, em sai rồi, ông xã đừng tức giận, đừng tức giận."
Tuy nhiên, ông chủ Lữ lại lạnh lùng nói: "Cô phải hiểu rằng nếu không có tôi, sẽ không có cô ngày hôm nay, là ông đây đã sinh ra cô, không phải cô sinh ra ông đây, không có cô tôi vẫn có thể hậu thuẫn cho một người khác, cô cho rằng ông đây không thể sao?”
Nhìn thấy vẻ mặt u ám của ông chủ Lữ, Tống Y Tuyết vô cùng sợ hãi.
Đúng vậy,trong mắt của ông ta, Tống Y Tuyết cũng không phải là người quá quan trọng, bởi vì phụ nữ xinh đẹp như cô ta không thiếu, cho dù là bộ dạng bình thường, trang điểm hay chỉnh sửa một chút cũng có thể trở nên xinh đẹp.
Ông chủ Lữ muốn một bông hồng trở nên nổi tiếng thì chỉ cần chi tiền ra mà thôi, Tống Y Tuyết cũng không phải là không thể thay thế được.
Tuy nhiên, sau lời nhận xét của Tống Y Tuyết, ông chủ Lữ càng ngày càng muốn đo gặp Thẩm Lãng, chính là muốn nhìn xem rốt cuộc đối phương là sâu hay cạn.
“Cô có phương thức liên lạc với hắn ta không?” Ông chủ Lữ hỏi.
“Em không có, ngày hôm qua em mới chỉ gặp mặt anh ta có một lần.” Tống Y Tuyết nói.
“Mặc kệ như thế nào, tôi nhất định phải thử tên nhóc này.” Ông chủ Lục nói.
Phòng Thương mại Giang Nam hôm nay hơi đặc biệt so với những ngày trước.
Mấy ngày hôm trước chỉ có họp mặt, các đơn vị xí nghiệp không rủ nhau đi ăn uống, tán gẫu.
Mà hội trưởng thương hội, Dương Kim, đã đặc biệt sắp xếp một bữa tiệc vào ngày hôm nay, cũng đã đặt bàn ở khách sạn Kim Sư.
Bàn tiệc cũng chia thành cấp bậc, đương nhiên không thể so sánh doanh nghiệp nhỏ với những doanh nghiệp lớn, dù có bị cưỡng bức sắp xếp cùng nhau, hai bên sẽ cảm thấy xấu hổ.
Vì vậy, sau khi cân nhắc, Dương Kim đã sắp xếp theo thứ hạng mức độ tài chính của các doanh nghiệp, sau khi tính toán xong quyết định bao trọn chín tầng của khách sạn Kim Sư.
Cấp độ cao nhất đương nhiên là những người khổng lồ ở phía Giang Nam, đối với vấn đề này thì không có gì để bàn cãi.
Để không gây tranh cãi trong giới nhà giàu, Dương Kim không xếp vị trí trên dưới trong bàn tiệc, vì lo đám người này nhất định sẽ có ý kiến.
Mặc dù vậy, những giàu có hôm nay đến đây cũng không phải hoàn toàn có mặt.
Trong số mười doanh nghiệp hàng đầu, chỉ có năm người đến tham gia, những người khác thì không đến.
Năm người khổng lồ này là họ Lôi, họ Lăng, họ Bạch, họ Trịnh và họ Hướng.
Đối với một số gia đình giàu có, thực sự có việc phải làm, một nhà trong năm nhà không tới con mới đầy tháng nên đang tổ chức tiệc đầy tháng cho con trai.
Một số gia đình, lý do không đến không phải vì họ không muốn tham gia, mà vì họ không muốn ngồi uống rượu và ăn tối với kẻ thù của mình.
Mười người khổng lồ hàng đầu ở Giang Nam không phải là một khối.
Làm kinh doanh sẽ có một số là đối thủ cạnh tranh, một số là kẻ thù, sau vài thế hệ, họ đã là kẻ thù truyền kiếp nên việc tập hợp tất cả những người đứng đầu người giàu là điều hoàn toàn không thể.
Để có thể tập hợp những người đứng đầu trong mười doanh nghiệp đứng đầu lại với nhau, nhất định phải có năng lực kinh thiên động địa, hiện tại người như vậy cũng không có xuất hiện ở Giang Nam, dù sao mấy chục năm rồi người của mười đại gia tộc cũng chưa từng ngồi xuống cùng nhau uống rượu.
Họ Lôi, họ Tương, họ Lăng, họ Bạch, họ Trịnh, năm vị doanh nghiệp lớn này, không có thù hận quá sâu.
Tuy có cạnh tranh trong kinh doanh nhưng không phải loại kỳ phùng địch thủ, nên việc năm đại gia này góp mặt cũng là điều hợp lý.
Đại tiệc còn chưa chính thức bắt đầu, nhưng những người đứng đầu của năm đại gia đều đã yên vị.
Với tư cách là hội trưởng thương hội và là người khởi xướng chính của cuộc tụ họp này, Dương Kim cũng đã ngồi vào ghế.
Trên bàn là đủ loại món ăn, món ngon miền biển, món ngon dân dã.
Ngoài ra còn có Moutai và Lafite, cả hai đều là đồ uống đắt tiền.
Ngay cả nước đóng chai cũng là Finnish Wien.
Lôi Lực, người đứng đầu nhà họ Lôi, nâng ly rượu lên và nói: "Khó có được một ngày gặp nhau như vậy. Cảm ơn hội trưởng Dương Kim đã tạo cơ hội này. Trước tiên tôi xin mời hội trưởng một ly."
Theo sau người đứng đầu nhà họ Hướng, Hướng Thiên cũng nâng ly rượu lên: "Đúng vậy, mấy ngày nay hội trưởng Kim đã làm mọi chuyện, để thương hội có thể ngày càng thuận lợi phát triển, trước hết hôm nay chúng ta nên kính hội trưởng một ly, các vị bằng hữu, các vị đồng nghiệp, chúng ta cùng nâng ly lên kính hội trưởng Kim."
Ngay sau đó, người đứng đầu nhà lọ Lăng, Lăng Vân, Bạch Hùng người đứng đầu nhà họ Bạch cùng với Hầu phủ Vĩnh Định Giang Nam, Trịnh Nam Sơn, đều nâng ly kính rượu hội trưởng Kim trước.
Dương Kim là hội trưởng thương hội ở Giang Nam, đương nhiên có thực lực cùng bối cảnh, hơn nữa thực lực này không thua gì các đại gia tộc lớn ở Giang Nam.
Kính ly rượu này cũng không có gì là sai.
Tiếp theo, hội trưởng Kim cũng bắt đầu nâng ly chúc mừng.
Thử hỏi năm vị đại gia trong bữa tiệc, người nào có lai lịch sâu xa nhất, hẳn là Hầu phủ Vĩnh Định Giang Nam.
Hội trưởng Kim nâng ly rượu trước tiên để tỏ lòng kính trọng với Hầu phủ Vĩnh Định Giang Nam.
"Lão Trịnh, ly rượu của tôi, trước là kính ngài, ngài là lão tiền bối của chúng tôi, kính chúc ngươi sức khỏe trường thọ, đưa sự phát triển của nhà họ Trịnh lên một tầm cao mới."
Nhìn thấy hội trưởng Kim nâng ly chúc mừng Trịnh Nam Sơn, những người đứng đầu các nhà lãnh đạo giàu có khác cũng nâng ly rượu và theo sau anh ta nâng ly chúc mừng.
Theo cách này, mỗi người cứ như vậy kính rượu theo vòng tròn, cuối cùng cũng kết thúc.
Lăng Vân đề nghị: "Rượu cũng đã mời xong, chúng ta cùng nhau dùng cơm đi."
Hướng Thiên nói: "Đúng vậy, cũng không thể chỉ uống được."
Tuy nhiên, đúng lúc này, Dương Kim đột nhiên nói: "Rượu còn chưa uống xong."
Mọi người nghe xong đều cảm thấy có điều gì đó không ổn.
Hướng Thiên: "Hội trưởng Kim, không phải đều đã mời xong rồi sao?"
Lăng Vân: "Hội trưởng Kim rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?"
Lôi Lực: "Hội trưởng Kim, tôi vừa mới kính xong một vòng, như thế nào lại nói là chưa xong?"
Bạch Hùng: "Hội trưởng Kim, còn ai vẫn chưa đến sao?"
Mà lúc này Dương Kim cũng khẽ cười, đáp lại nói: "Đúng vậy, còn một người nữa."