"Tổng giám đốc Nhạc Sâm, anh yên tâm đi đêm Vân Nghê đi, Tử Vân Đài chắc chắn là của anh rồi."
Tổng giám đốc Tiền người tổ chức đêm Vân Nghê nói một câu đúng ngay trong tâm.
"Tổng giám đốc Tiền, hợp đồng, ký hợp đồng đi." Nhạc Sâm nói.
"Hợp đồng dễ bàn, toàn bộ đều dễ bàn, cứ ký thôi."
Tổng giám đốc Tiền người tổ chức đêm Vân Nghê cười gật đầu, sao đó lấy hợp đồng ra.
Nhạc Sâm đưa ra một trăm bảy mươi tỷ, lấy được Tử Vân Đài, đêm nay toàn bộ quyền lợi của đêm Vân Nghê đều thuộc về Nhạc Sâm.
Đây chính là điều điên cuồng của giới giải trí, một chỗ xem sân khấu chỉ sử dụng trong một đêm giá giao dịch đã lên tới một trăm bảy mươi tỷ.
Tuy nhiên đây cũng không phải là mua thứ vô giá trị, trước mắt chỉ cần kế hoạch của Nhạc Sâm thành công, tiêu một trăm bảy mươi tỷ này vô cùng giá trị.
Dù sao có thể đi lên được Tử Vân Đài, độ nổi tiếng của giải trí Hóa Điệp sẽ tăng lên không ngừng.
Nhạc Sâm ký xong hợp đồng liền rời đi, còn vị tổng giám đốc Tiền của đêm Vân Nghê kia cũng cười tủm tỉm, quay đầu rồi bấm một dãy số.
...
Lúc này, tại khu nhà Vân Đình Nhất Phẩm, khu nhà cao cấp của nhà họ Tống.
Tống Tri Viễn đối với cháu trai Tống Nghiễn mà hỏi: "Nghiễn à, đêm Vân Nghê tối nay, cháu không đi tham gia hả?"
"Không đi đâu ông nội, cháu không có hứng thú với mấy ngôi sao nữ." Tống Nghiễn lắc đầu trả lời.
"Không phải là bảo cháu đi tìm người yêu, mà là tìm kiếm thêm một vài nghệ sĩ cho công ty giải trí Deep Love của tập đoàn chúng ta. Chúng ta ký kết thêm là bởi vì sự định hướng phát triển sau này." Tống Tri Viễn nói.
"Ông nội à, phải triển của giải trí Deep Love cũng coi là tốt đẹp, công ty cũng ký với không ít nghệ sĩ rồi, ông vẫn còn muốn bỏ tiền ra ký thêm sao?" Tống Nghiễn hỏi.
"Có thể đi được Giang Nam, đại biểu Vân Thành gia nhập hiệp hội xí nghiệp chỉ có hai người, chẳng lẽ nhà họ Tống chúng ta cam tâm làm người đến sau sao? Nghiễn à, nói về doanh số trước mắt, tập đoàn Phi vũ với tập đoàn Tề Thị, đã sớm hoàn thành rồi. Chỉ có nhà họ Tống chúng ta là muốn liều một cái, tranh thủ cùng với tập đoàn Phi Vũ, cùng nhau đạt được hạn ngạch."
"Hơn nữa, so với các ngành nghề khác, nhà họ Tống chúng ta không thiệt hơn, chỉ là ngành giải trí so với hai nhà kia thì vẫn có chút thua kém, chỉ cần chúng ta đưa doanh số của Deep Love đi lên thì có thể thu hẹp khoảng cách lại."
"Nghiễm, cháu nhất định phải nhớ lấy, tương lai của nhà họ Tống là lớp trẻ bọn cháu, cháu với Tiểu Từ, thậm chí cả Thẩm Lãng, đều phải đồng lòng nhất trí, mang trọng trách gánh vác nhà họ Tống.
Tống Tri Viễn khuyên dạy cháu trai, Tống Nghiễn.
Tống Nghiễn không còn bộ dạng bất mãn khi ông nhắc tới Thẩm Lãng, còn xem Thẩm Lãng như người một nhà như trước nữa.
"Ông, cháu biết rồi, cháu sẽ làm vậy." Tống Nghiễn gật đầu nói.
"Thông báo cho Thẩm Lãng đi, đêm nay hai cháu đều sẽ đi đêm Vân Nghê, tranh thủ đoạt lấy vài người nghệ sĩ." Tống Tri Viễn nói.
Suy nghĩ của Tống Tri Viễn không sai, cũng lo trước tính sau, chỉ là ông không ngờ được rằng đối phương sớm đã hành động rồi.
Trước khi đêm Vân Nghê diễn ra, Nhạc Sâm một mình đi tìm Quan Thư nói chuyện. Không những tìm Quan Thư còn đi tìm cả những ngôi sao nữ khác.
Mấy ngôi sao nữ này, phần lớn đều là nghệ sĩ ký với công ty giải trí Deep Love.
Tính toán của Tống Tri Viễn đã chậm mất một bước.
Lúc Tống Nghiễn gọi điện thông báo cho Thẩm Lãng, Thẩm Lãng vừa mới nói chuyện xong một cuộc điện thoại, có chút nóng nảy tiếp máy.
"Có chuyện gì?"
"Thẩm Lãng, có chút chuyện phải nhờ cậu."
Thái độ của Tống Nghiễn không phải kiểu khách khí bình thường.
Vị này đã từng là "tên côn đồ mặc âu phục" nói chuyện không vừa ý một câu liền dùng nắm đấm, vậy mà bây giờ đối mặt với Thẩm Lãng chỉ có vâng vâng dạ dạ.
"Nói đi, có chuyện gì."
Thẩm Lãng mở loa ngoài, ném điện thoại sang một bên sau đó hít đất vài cái.
Gần đây sống một cuộc sống an nhà, quá dễ chịu rồi, bây giờ bắt đầu ngày nào cũng phải giãn gân cốt.
"Việc đấy, tối nay rảnh không? Nếu có thì đi một chuyến tới đêm Vân Nghê đi?" Tống Nghiễn hỏi một cách thăm dò.
"Anh muốn đi đêm Vân Nghê à?"
Vốn dĩ Thẩm Lãng trả lời như thế là vì đêm nay anh chắc chắn sẽ đi.
Chẳng qua nghĩ lại một chút, đêm Vân Nghê tối nay là cạnh tranh của công ty giải trí của mấy nhà, mà nhà họ Tống cũng có giải trí Deep Love, có thể hiểu được.
"Đúng vậy, ông nội bảo tôi đưa cậu đi cùng." Tống Nghiễn nói.
"Được, cứ như vậy đi."
Thẩm Lãng dứt khoát trả lời rồi cúp điện thoại, sau đó tiếp tục hít đất.
Mà Tống Nghiễn đầu dây bên kia không nghĩ tới lần này Thẩm Lãng lại dễ dàng đồng ý như vậy.
"Ông nội, lần này Thẩm Lãng đồng ý rất dứt khoát." Tống Nghiễn nói với Tống Tri Viễn.
"Thế thì tốt rồi, trước đây bảo nó làm chút chuyện đều từ chối, lần này thực sự có chút khác thường, chẳng lẽ lại là..." Tống Tri Viễn đưa tay đẩy đẩy kính lão, nheo mắt mà nói.
Lúc này Tống Từ ở một bên có chút ghen tuông mà nói: "Ây da Thẩm Lãng anh ấy chắc nhắm trúng cô minh tinh nào tham dự đêm Vân Nghê rồi muốn hẫng đi ấy mà, anh, lần này anh phải giám sát anh ấy cho em, đừng để anh ấy dụ dỗ khắp nơi."
"Tiêu chuẩn của mấy ngôi sao nữ này cao lắm, đoán rằng Thẩm Lãng trèo không lên đâu." Tống Nghiễn nói.
"Cũng chưa chắc đâu, mấy ngôi sao nữ đấy như thế hay xuất hiện trên màn ảnh cũng không ưu tú gì hơn em, hơn nữa kiểu thu hút tiền tàng như Thẩm Lãng, sau này chắc chắn làm được chuyện lớn, ngay cả anh, anh cũng thay đổi cách nhìn với anh ấy đấy thôi." Tống Từ bĩu đôi môi anh đào nói.
Bàn về sắc đẹp, Tống Từ nói cũng không sai, cô còn xinh đẹp hơn mấy cô ngôi sao kia. Cô không phải gương mặt đại trà, nét đẹp rất riêng, đây chính là chỗ mà mấy cô nổi tiếng trên mạng không thể so sánh được.
"Yên tâm đi, mấy cô ngôi sao đấy chưa chắc đã có mắt nhìn để nhận ra thu hút tiềm ẩn đấy đâu, ánh mắt của mấy cô ấy toàn đặt trên người mấy ông chủ doanh nghiệp lớn với mấy người tai to mặt lớn thôi, Tiểu Lãng đúng là có tiềm năng, nhưng không có danh tiếng ở Vân Thành, sẽ rất ít được chú ý tới." Tống Tri Viễn an ủi.
"Ông nội à, cháu cũng chỉ lo là con rùa vàng trong tay sẽ chạy mất thôi mà." Tống Từ cười cười, có chút ngại ngùng mà nói: "Dù sao anh, anh phải thay em để ý anh ấy một chút, nếu không phải ngày mai có cuộc sát hạch, đêm nay có nói gì thì em cũng đi theo giám sát."
Tống Nghiễn cười nhạt: "Thẩm Lãng nhà người ta còn chưa đồng ý ở rể nhà họ Tống đâu, em đã không đợi được rồi hả?"
"Ai nói là không đợi được, em không có!" Tống Từ bĩu môi với anh trai, Tống Nghiễn.
Sáu giờ chiều, trước đêm Vân Nghê một tiếng.
Thẩm Lãng đang chuẩn bị rời đi, quần áo đều đã mặc xong rồi.
Đột nhiên, Tống Từ gọi điện tới.
"Thẩm Lãng, lúc nãy em đang ngâm chân, ngâm tới khóc rồi." Tống Từ nũng nịu nói.
"Sao lại ngâm tới khóc rồi? Cô có bệnh nấm chân hả?" Thẩm Lãng cười đểu.
"Mấy năm nay ngay cả chân cũng có người ngâm cho, tại sao không có ai ngâm em vậy?" Tống Từ tiếp tục nhõng nhẽo nói.
"Dùng Miconazole trị nấm chân." Thẩm Lãng biết được tâm địa gian xảo của Tống Từ.
Vốn dĩ Tống Từ muốn kể chuyện cười cho Thẩm Lãng, chọc cười Thẩm Lãng, thuận tiện tăng thêm không khí lãng mạn, kết quả lại bị một câu "trị nấm chân" của Thẩm Lãng là cho tức nghẹn họng.
Sau đó tức giận mà cười.
"Ha ha ha, Thẩm Lãng muốn chọc tức chết em! Anh mới bị nấm chân ấy! Không có chút lãng mạn nào hết!"
Ngay lúc này, Thẩm Lãng trầm mặc.
Anh sao lại có thể không hiểu lãng mạn, chỉ là anh biết một khi cho phép đối phương, liền phải chịu trách nhiệm tới cùng.
"Chiều mai sẽ đến trường thăm cô, bây giờ tôi phải đi tham gia đêm Vân Nghê, cô yên tâm chuẩn bị cho cuộc sát hạch ngày mai đi." Thẩm Lãng ngừng lại một chút mới mở lời.
Tống từ vừa nghe Thẩm Lãng nói ngày mai sẽ đến chơi với cô, ngay tức khắc vui vẻ trêu chóc nói: "Ngày mai không đến là cún con nhé."
Kết thúc cuộc điện thoại, Thẩm Lãng mặc một thân âu phục màu đen, tự lái chiếc Hennessey Venom GT màu xám chạy vọt đi giữa ánh hoàng hôn cùng ánh đèn đường.
Phía trước, đêm Vân Nghê.
Anh đến vì Tử Vân Đài.