Siêu Cấp Đại Gia

Chương 335: Chương 335: Thật xin lỗi, bị bà đoán trúng rồi




“Nếu anh có thể gọi chiếc xe này tới thì tôi còn có thể cho nước Trường Giang chảy ngược!”

Trong mắt Dương Nguyệt Như, Thẩm Lãng là kẻ ở tầng đáy, người đến nơi này cần cù làm việc, hai bàn tay trắng, người có tiêu chuẩn ba không, không tiền, không nhà, không quyền, vậy nên bạn bè của anh cũng sẽ cũng sẽ chẳng khá hơn là bao.

“Đừng nói nhảm, tôi gọi đến đây một chiếc Rolls Royce rất dễ dàng nhưng bà làm nước Trường Giang ngược dòng, e rằng lên trời còn khó hơn.” Thẩm Lãng đáp.

Lý Thư Uyển đứng cạnh anh lên tiếng khuyên nhủ: “Không cần chấp nhặt với bà ấy làm gì, không nên tranh cãi linh tinh.”

Lý Thư Uyển cũng nghĩ rằng Thẩm Lãng không thể gọi một chiếc Roll Royce đến đây, dù sao Roll Royce ở thành phố này không nhiều, cho dù có thuê một chiếc đến thì chi phí bỏ ra cũng không nhỏ.

Cô không muốn Thẩm Lãng chi ra một số tiền vô ích như vậy.

“Tôi thật sự có thể gọi một chiếc tới đây.” Thẩm Lãng không muốn phí thời gian nữa, anh còn rất nhiều công việc đang chờ, không rảnh đôi co với người này.

Tốc độ của 9527 vẫn luôn nhanh nhẹn như vậy, anh vừa gọi một cú điện thoại thì mười phút sau đã tới.

“Chẳng cần nói đến Roll Royce, cậu chỉ cần gọi một chiếc xe giống của nhà họ Lý thì tôi mang họ của cậu luôn.” Dương Nguyệt Như cười lạnh nói.

“Thẩm Lãng, anh đừng bị bà ta khích tướng, bà cũng đừng làm khó anh ấy nữa.” Lý Thư Uyển nói.

Nhưng Thẩm Lãng lại cười nhạt một cái: “Dương Nguyệt Như bà nói thế là sai rồi, tôi nói có chút khó khăn là vì xe tôi gọi tới, bất kì cái nào cũng cao cấp hơn chiếc Mercedes-Benz S450L này, hay tôi nên gọi một chiếc Bentley qua đây?”

Không có cách nào khác, Century Blue hoàn toàn không sản xuất ra những chiếc xe có chất lượng thấp nào cả.

Lần trước đi tới nhà hàng Minh Nguyệt đã đi một chiếc Bentley Mulsanne phiên bản kéo dài, lần này thay đổi kiểu dáng chút, gọi một chiếc Bentley Elegant đi.

Dương Nguyệt Như nghe Thẩm Lãng nói như vậy thì liên tục cười lạnh: “Thôi, cậu không cần khoác lác nữa, cậu nói vậy đến tôi còn thấy xấu hổ thay, lát nữa đừng có mà gọi tới một chiếc Wuling giá rẻ là tôi đã cảm ơn trời phật rồi.”

Thẩm Lãng không thèm để ý tới người phụ nữ chua ngoa này nữa, mà nhắn cho quản gia 9527 một tin nhắn, rồi im lặng đứng chờ 9527 lái chiếc Bentley Elegant tới.

Mà Dương Nguyệt Như vẫn ngồi trên xe, lòng đầy lửa giận.

“Lý Thư Uyển ơi là Lý Thư Uyển, tôi thật không hiểu nổi sao cô có thể thích một tên nghèo kiết xác như thế chứ?”

“Cô có đầy người tốt hơn tên này cả trăm lần theo đuổi, nếu không thì tên Vương Tử Văn cũng đâu có tệ, tôi thấy chủ nhân trẻ tuổi của công ty giải trí Phong Sơn cũng rất được.

“Nếu tìm được một tên con trai của ông trùm bất động sản nào đó thì càng tốt, như vậy chúng ta được thêm mấy mảnh đất hay nhà đất nữa.”

“Ngu ngốc, não nhúng nước!”

Đúng lúc này, một chiếc limousine lái tới và dừng ngay trước mặt mấy người.

Chiếc xe vô cùng bắt mắt!

Trên mui xe còn có một đôi cánh với chữ “B” ở chính giữa, đôi cánh như một con diều hâu xẻ ngang bầu trời.

Đây chính là chiếc Bentley Elegant.

Sắc mặt Thẩm Lãng vô cùng bình tĩnh, anh biết là 9527 đã tới.

Mà hai mắt Dương Nguyệt Như lúc này trừng lớn, hai con ngươi như sắp rớt ra ngoài, kinh ngạc nói: “Đây… đây chính là Bentley?”

“Đúng là Bentley Elegant.” Lý Thư Uyển gật đầu.

Sau đó Dương Nguyệt Như lại nhìn về phía Thẩm Lãng, vừa lắc đầu vừa nói: “Không thể nào, đây là việc không thể nào, chiếc xe này hẳn là chỉ trùng hợp đi ngang qua thôi!”

Như giáng thêm cho Dương Nguyệt Như một cái bạt tai, chiếc Bentley Elegant mở ra, đi xuống là một người đàn ông trẻ tuổi, anh ta tới giao chìa khóa cho Thẩm Lãng rồi cứ thế rời đi.

Dương Nguyệt như và Lý Thư Uyển thấy vậy đầu ngây ngẩn cả người.

Cho dù là chỗ cho thuê xe cũng không nhanh chóng như vậy!

Rõ ràng mới có mười phút mà đã mang một chiếc Bentley Elegant đến đây, đây là chỗ cho thuê xe nào vậy, hiệu suất thật làm việc đáng sợ.

“Xuống xe thôi.”

Thẩm Lãng mỉm cười với Lý Thư Uyển một cái.

Sau đó Thẩm Lãng ngồi lên chiếc Bentley Elegant của mình.

Bentley Elegant từ vỏ ngoài lẫn nội thật đều được trang trí cẩn thận chất bằng gỗ sáng bóng và da mềm, được trang bị động cơ v86. 75 lít và đầy đủ các thiết bị điện tử, làm cho Bentley trở thành một chiếc xe sang trọng, lịch lãm, tinh tế, tiện nghi rất có phong thái của một chiếc xe thương vụ hạng sang.

Giờ phút này Lý Thư Uyển cảm thấy khó mà tin nổi.

Bởi vì cô vừa nhìn thôi cũng biết chiếc Bentley Elegant này không phải ai cũng có thể lái, đây là một chiếc xe bản giới hạn.

Mà ánh mắt của Dương Nguyệt Như thì như đáng dán chặt vào chiếc xe này, bà ta thực sự bị vẻ ngoài của chiếc Bentley Elegant hớp hồn.

Nhưng trong lòng bà ta vẫn còn rất nhiều nghi ngờ, tên con rể này sao có thể gọi tới một chiếc Bentley Elegant được chứ?

Dương Nguyệt Như còn chưa kịp hỏi khỏi miệng đã nghe thấy Lý Như Uyển hô lên.

“Đây là xe của nhà họ Tống à?”

Lý Thư Uyển vẫn luôn biết Thẩm Lãng đang làm lái xe cho nhà họ Tống, tuy không phải chuyên trách nhưng rất có thể là anh đã mượn xe của nhà đó.

“Mượn của bạn bè, người vừa rồi lái xe tới là tài xế của người kia.” Thẩm Lãng tìm lí do thoái thác.

“Ừm, tôi biết rồi, anh có quan hệ thật rộng rãi, người kia cũng thật thoải mái, loại xe này bình thường ở ngoài sẽ chẳng có ai cho mượn đâu.” Lý Thư Uyển không hề khinh thường Thẩm Lãng, hơn thế cô còn cho rằng Thẩm Lãng có thể mượn được một chiếc xe như thế thì rất là giỏi.

Mà Dương Nguyệt Như bên này như tìm ra chân tướng, ý tưởng trong lòng bị vùi dập thê thảm.

Bà ta cứ tưởng rằng cậu con rể này chỉ đang giả heo ăn thịt hổ thôi chứ thực ra anh ấy là con rùa vàng để bà ta bắt, kết quả thì ra lại là một tên lái xe quèn, chiếc xe này lại còn là hàng mượn.

“Lái xe nói trắng ra là người hầu của ông chủ, là nghề nghiệp thấp kém, cho dù mượn được chiếc xe đẹp để ra oai thì đã sao? Chủ xe vẫn không phải là cậu, chẳng may mà va quệt xước sơn thì cậu có bán cả người cũng không đền nổi.”

“Nếu không muốn ngồi thì cút xuống!” Thẩm Lãng lạnh lùng nói.

“Cậu dám nói với mẹ vợ tương lai của mình thế à? Dù cậu vẫn chưa kết hôn với Thư Uyển nhưng Thư Uyển đã là người của cậu, cậu không thể đối với bề trên bất kính như vậy được. Còn nữa, cậu có thể trèo cao lên nhà họ Lý chúng tôi không thì còn cần sự đồng ý của tôi nữa, nếu tôi phản đối thì đừng hòng mà đòi cưới Thư Uyển.”

Nghe bà ta nói vậy, Thẩm Lãng thật sự rất cạn lời.

“Từ khi nào Lý Thư Uyển lại thành người của tôi vậy, tuy lúc trước ở cuộc họp hàng năm của nhà họ Lý, Lý Thư Uyển đúng là cầu hôn tôi nhưng tôi cũng chưa hề đáp ứng mà, huống hồ tôi và cô ấy cũng chưa hề phát sinh chuyện gì.”

Trong lòng Thẩm Lãng vẫn còn rất hoài nghi.

“Dương Nguyệt Như, bà rốt cuộc có muốn mua biệt thự không? Không muốn thì mau xuống xe, còn nếu muốn thì yên lặng mà ngồi đấy!”

Lý Thư Uyển nhịn không được mà nghiêm túc quay sang nói với bà ta.

Sau đó, Dương Nguyệt Như cũng yên tĩnh được một lúc.

Khoảng hai mươi phút sau, Thẩm Lãng lái xe tới Thịnh Thế Thiên Hạ.

Đây là khu cho bán hoặc thuê biệt thự ở thành phố này cũng thuộc về những nơi cao cấp nhưng so với Vân Đỉnh Nhất Phẩm và Thế Kỷ Hào Đình vẫn còn thua kém.

Nhưng nơi đây lại sắp trở thành khu số năm của những người giàu có.

Thẩm Lãng lãi chiếc Bentley Elegant tới chỗ phòng tiêu thụ, rồi dừng xe lại.

Dương Nguyệt Như cũng nhanh nhẹn xuống xe rồi nhìn quanh một vòng.

“Nơi này khung cảnh thật sự rất tốt, tuy không có khu trung tâm nhưng lối thiết kế, sắp xếp rất đặc biệt, haha, tôi sắp trở thành chủ nhân của nơi này.” Dương Nguyệt Như mừng húm, mặt mày thì đắc ý.

“Bà cuối cùng cũng hài lòng rồi chứ, nơi này khả năng làm nửa số tiền tích góp của tôi bay hơi toàn bộ.” Lý Thư Uyển đau lòng nói.

“Nơi này không đắt vậy đâu, tôi khá vừa ý nơi này, cũng chỉ hơn 34 tỷ thôi.” Dương Như Nguyệt chỉ về đài phun nước phía đông nam, cánh bắc của khu biệt thự, sau đó phản bác.

Lúc này Thẩm Lãng cười cười nói: “34 tỷ mà bà muốn mua căn đắt nhất ở đây sao? Không có đủ 100 tỷ thì đừng mơ mà mua được nó.”

“Cậu có tư cách xen vào sao? Ngoan ngoãn làm công việc tài xế của mình đi, loại người nghèo nàn như cậu còn chẳng biết giá bất động sản trên thị trường thế nào.” Dương Nguyệt Như liếc Thẩm Lãng một cài đầy ghét bỏ rồi nói.

“Biệt thự này là một trong hai vị trí tốt nhất về Phong thủy trong quần thể các biệt thự ở đây, đồng thời cũng là căn có tầm nhìn thông thoáng nhất. Sân thượng tầng 3 rộng hơn các biệt thự khác, có thể đáp ứng nhu cầu giải trí và giải nhiệt mùa hè của gia chủ. Và hệ thống an ninh bên trong biệt thự cũng thuộc loại tốt nhất trong quần thể.” Thần Lãng nói.

“Cậu thì biết cái gì? Đừng có nói luyên thuyên nữa! Cậu nghĩ đây là nhà của cậu bán à?” Dương Nguyệt Như càng thêm khinh thường, ghét bỏ nhìn sang Thẩm Lãng.

Thật có lỗi quá, bị bà đoán trúng mất rồi, chỗ này là thuộc dự án của công ty anh, đây là địa bàn của anh thì đương nhiên anh phải biết rõ hơn bất cứ ai rồi.

Mà nhà của Thẩm Lãng nhất định không ở trong này, dù sao với thân phận của anh cũng chỉ ở mấy khu hàng đầu như Vân Đỉnh Nhất Phẩm cùng Thế Kỷ Hào Đình thôi, một điều hiển nhiên, khu Thịnh Thế Thiên Hạ này chất lượng vẫn chưa đủ tốt để lọt vào mắt anh.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.