"Vâng thưa cậu chủ."
Diêm Hoa đi chấp hành ngay lập tức.
Thẩm Lãng đứng trên lầu thủy tạ ở trang viên Tống Nghị, vươn tay cầm thức ăn cho cá rải một nắm xuống cái hồ nhỏ bên dưới.
Cá chép phía sau tiếp trước bơi qua giành thức ăn.
"Ngụy Tư Minh, anh có khác gì cá chép trong nước này? Tôi chỉ động tay một cái là có thể khiến anh ăn no nhưng nếu tôi rải thuốc độc xuống thì anh lật bong bóng cá lên ngay!"
Trong mắt Thẩm Lãng Ngụy Tư Minh này cùng lắm cũng chỉ là vật trong ao mà thôi.
Điều quan trọng nhất của một công ty dược là gì?
Đương nhiên là tính an toàn của các vị thuốc!
Nếu ngay cả chỗ nghiên cứu chế tạo sản xuất thuốc cũng xuất hiện vấn đề uy tín nghiêm trọng vậy thì công ty y dược này không muốn ngã cũng khó.
Đúng vậy, đây chính là kế hoạch B của Thẩm Lãng.
Vào mấy ngày trước, Thẩm Lãng đã tiến hành điều tra chỗ sản xuất mấy loại thuốc chính của Tập đoàn Ngụy thị rồi.
Anh phái người tiến hành tinh chế mấy loại thuốc, phát hiện trong một loại thuốc giảm đau tiêu sưng trong số đó có thành phần Arsenide vượt mức cho phép.
Arsenide là kim loại và hợp chất trong thuốc. Mọi người đều biết thạch tín có tên hóa học là As2O3, đây là Arsenide thường gặp nhất.
Tập đoàn Ngụy thị có tẩy thế nào cũng không thể tẩy được cái này.
Vốn Thẩm Lãng định dùng cái này làm điều kiện để thu mua Tập đoàn Ngụy thị. Anh phát hiện một lỗ hổng này. Tập đoàn Ngụy thị chắc chắn sẽ vì danh dự của tập đoàn mà lựa chọn điều kiện thấp hơn, bị Thẩm Lãng thu mua công ty thuốc. ngôn tình ngược
Nhưng bây giờ Thẩm Lãng cho rằng hoàn toàn không cần thiết nữa.
Ngụy Tư Minh, anh đã không biết điều thì đừng trách Thẩm Lãng tôi không khách sáo.
Lần này, Tập đoàn Ngụy thị anh muốn cầu xin cũng không được, chắc chắn phải khiến Tập đoàn Ngụy thị các anh bị tiêu diệt!
Thẩm Lãng để người đăng một tin trên mạng.
Trên mạng nói chi tiết việc trong thuốc của Tập đoàn Ngụy thị sản xuất có Arsenide vượt mức cho phép một cách chi tiết.
Đồng thời cũng thông qua Cục quản lý giám sát chất lượng dược phẩm tiến hành tố cáo Tập đoàn Ngụy thị. Cục quản lý giám sát chất lượng dược phẩm lập tức tiến hành điều tra.
Không phải Thẩm Lãng dùng mưu kế mà là thuốc do Tập đoàn Ngụy thị sản xuất có Arsenide vượt mức thật.
Vốn Thẩm Lãng định thu mua Tập đoàn Ngụy thị lập tức, sau đó tức khắc tiêu hủy thuốc này nhưng Ngụy Tư Minh anh ta không biết điều vậy cũng chỉ có thể khiến Tập đoàn Ngụy thị bị diệt thôi.
Ngay khi Ngụy Tư Minh còn đang dương dương tự đắc vì chút khôn vặt của mình thì Tập đoàn Ngụy thị đã lên hotsearch.
Thấy Tập đoàn Ngụy thị đứng đầu hotsearch trên zalo, Ngụy Tư Minh trợn tròn mắt.
Cũng là vì tin tức trái chiều trên hotsearch.
“Một loại thuốc nào đó của Tập đoàn Ngụy thị bị kiểm tra ra hàm lượng Arsenide vượt quá chỉ tiêu, sẽ khiến người dùng thuốc bị trúng độc mãn tính”, tiêu đề này vô cùng nổi bật.
Suýt chút nữa thì Ngụy Tư Minh phun một ngụm máu già ra. Sắc mặt anh ta lập tức trở nên tái nhợt.
"Ôi mẹ nó rốt cuộc là xảy ra chuyện gì vậy? Sao thuốc của Tập đoàn Ngụy thị lại bỗng bị bôi đen thế?"
Ngụy Tư Minh bị tức tới nỗi đập vỡ cái bàn.
Phó Tổng giám đốc bên cạnh cũng hơi lúng ta lúng túng.
Hai người họ đã từng gặp không biết bao nhiêu sóng gió nhưng gặp chuyện này vẫn không cách nào bình tĩnh lại được.
Dù sao đây là mạch máu của công ty.
Nếu thuốc của một công ty sản xuất thuốc xảy ra vấn đề thì đây không chỉ là vấn đề về danh dự mà là sẽ bị Cục quản lý giám sát chất lượng dược phẩm niêm phong.
"Tổng giám đốc Ngụy, tôi cảm thấy bây giờ hẳn nên lập tức gọi Giáo sư Lưu tới, hỏi anh ta xem rốt cuộc là chuyện gì xảy ra. Rốt cuộc trong thuốc giảm đau mới nhất chúng ta vừa chế tạo ra có thành phần Arsenide vượt mức thật không." Phó Tổng giám đốc đề nghị.
"Đúng đúng, lập tức gọi anh ta qua. Chuyện này phải làm cho rõ ràng, không thể chậm một giây!"
Ngụy Tư Minh lập tức gọi điệu, kêu Giáo sư Lưu chịu trách nhiệm nghiên cứu thuốc mới qua.
Giáo sư Lưu tới phòng làm việc của Ngụy Tư Minh rất nhánh. Giáo sư Lưu này cũng biết tin Tập đoàn Ngụy thị leo lên hotsearch trên mạng.
"Anh Lưu, rốt cuộc chuyện này là sao? Sao trong thuốc mới của chúng ta lại có thành phần Arsenide vượt mức vậy? Chắc chắn là có người bôi đen chúng ta rồi!" Ngụy Tư Minh lạnh lùng hỏi.
Mà giờ phút này, Giáo sư Lưu cau mày, nói rõ với Ngụy Tư Minh: "Tổng giám đốc Ngụy, tháng trước anh nói phải tăng nhanh tiến trình nghiên cứu chế tạo ra thuốc mới, hơn nữa còn cho kỳ hạn chót. Tôi đã từng nói với anh việc nghiên cứu chế tạo thuốc mới không thể mong mau chóng được nhưng vốn anh không nghe ý kiến của tôi. Anh nghiêm lệnh cho tôi nghiên cứu chế tạo thành công trước cuối tháng trước, cũng bỏ vốn ra sản xuất cho nên đã trực tiếp dẫn tới việc thuốc mới xuất hiện vấn đề."
"Vậy sao anh không nói cho tôi biết sớm? Tôi nhớ lúc trước từng hỏi anh, anh nói vấn đề không lớn. Bây giờ anh lại đổ hết trách nhiệm lên đầu tôi!" Ngụy Tư Minh nổi giận.
"Trong tình huống bình thường thì không có vấn đề. Dù sao hàm lượng Arsenide vượt mức sẽ khiến trúng độc mãn tính, không thể điều tra ra một cách dễ dàng trong không tới một năm nửa năm. Huống hồ thuốc mới của chúng ta mới được đẩy ra vào tháng trước, chắc chắn không có bệnh nhân trúng độc mãn tính cho nên đây đương nhiên là thủ đoạn của đối thủ cạnh tranh. Đối phương đúng là thật lợi hại. Thuốc mới của tôi vừa được đưa ra họ đã tra ra việc hàm lượng Arsenide vượt mức. Tôi nghi ngờ sau lưng đối phương chắc chắn có người xuất sắc chỉ điểm!"
Vị Giáo sư Lưu này không kiềm được mà cảm khái. Anh ta khâm phục thủ đoạn của đối thủ cạnh tranh, sắc bén tàn nhẫn như thế. Ngay cả lỗ hổng khó phát hiện ra như vậy cũng tìm được.
Thực ra người xuất sắc này chính là Thẩm Lãng.
Có thần y Thẩm Lãng này trấn giữ trong Công ty Lương Dược thì sao có lý thua trận được.
Tập đoàn thuốc Ngụy Thị đã là vật trong ao, Thẩm Lãng nắm quyền sinh quyền sát trong tay.
"Chắc chắn là Công ty Lương Dược! Công ty Lương Dược mời tôi tới tham gia bữa cơm đã chuẩn bị sẵn, bị tôi cho leo cây. Chắc là thủ đoạn trả thù của Công ty Lương Dược!"
Ngụy Tư Minh tức tới nỗi đầu mơ mơ màng màng, dùng nắm đấm đập một cách tàn nhẫn lên bàn.
Phó Tổng giám đốc và Giáo sư Lưu đều cúi đầu, không biết nên nói cái gì cho phải. Trong lòng hai người họ đều rất rõ ràng rằng lần này chỉ sợ tập đoàn thuốc Ngụy Thị chạy trời không khỏi nắng.
"Hai người các anh biến thành người câm điếc hết rồi à? Nhanh nghĩ cách làm sao để bù đắp tổn thất đi!" Ngụy Tư Minh tức giận, khiến trách phó Tổng giám đốc và Giáo sư Lưu.
Nhưng chuyện tới nước này còn có cách nào được nữa? Trên mạng đã xuất hiện rất nhiều dân cư mạng lên án và đòi phạt.
Hơn nữa, Cục quản lý giám sát chất lượng dược phẩm đã tham gia vào, vốn Công ty Thuốc Ngụy Thị đã hết cách xoay chuyển.
Trong lòng Ngụy Tư Minh cảm thấy vô cùng hối hận.
Anh ta hối hận không nên thả bồ câu cho Công ty Lương Dược, không nên giở trò vặt, kết quả là trộm gà không được còn mất nắm gạo, đúng là bi kịch!
Trước mắt dù anh ta muốn cầu hòa với Công ty Lương Dược thì công ty nhà người ta cũng sẽ không đồng ý.
Dỳ sao công ty của anh ta lâm vào tin xấu nghiêm trọng, không ai bằng lòng hợp tác với củ khoai lang nóng bỏng tay như anh ta cả.
Bây giờ Công ty Thuốc Ngụy Thị chính là một đống phân. Ai hợp tác với Công ty Thuốc Ngụy Thị thì người đó ngại công ty mình sống quá lâu rồi.
"Công ty Lương Dược! Anh hại chết tôi! Tâm huyết nửa đời của Ngụy Tư Minh tôi chẳng lẽ bị hủy hoại trong chốc lát sao?!"
Ngụy Tư Minh đau thương căm giận lẫn lộn. Anh ta hận chết Công ty Lương Dược, hận chết người lãnh đạo Công ty Lương Dược.
Nhưng anh ta biết bây giờ có hận cũng không có tác dụng gì. Chuyện có thể làm là dùng hết mọi cách để giảm bớt thiệt hại do dư luận tiêu cực lần này.
"Xóa tin trên mạng! Nhất định phải khiến Công ty Lương Dược xóa tin kia!"
Cái tin vạch trần sự thật kia đúng là do người Công ty Lương Dược công bố. Ngụy Tư Minh muốn để Công ty Lương Dược xóa bỏ tin trên mạng kia, làm giảm độ nóng của chuyện lần này. Như vậy có thể làm giảm bớt thiệt hại nhất định cho Công ty Thuốc Ngụy Thị.
Mà Ngụy Tư Minh cũng hiểu rõ rằng bây giờ chắc chắn không thể lựa chọn đối mặt chính diện với Công ty Lương Dược, cũng vạn lần không được giở trò khôn vặt ra nữa. Lần này cần phải cầu xin Công ty Lương Dược tha thứ.
Cho dù là quỳ xuống cầu xin người quản lý Công ty Lương Dược cũng phải làm.
Chỉ cần có thể xóa cái tin trên mạng kia thì quỳ xuống gọi bố cũng được.
"Liên lạc ngay với người phụ trách của Công ty Lương Dược. Tôi muốn gặp người đứng đầu. Tôi muốn mời anh ta tới quán rượu Phượng Lai Nghi ăn cơm, ngay bây giờ, xử lý đi!"
Ngụy Tư Minh đã đánh cược cái khuôn mặt mo này rồi.
Nhưng chủ động hẹn người ta đi ăn cơm người ta không tới, lúc đó công ty đã gặp nạn rồi. Lại nghĩ tới bữa tiệc này người ta sẽ bán mặt mũi cho đi à?
Thiên đường có lối ngươi không đi, địa ngục không cửa lại tự đâm đầu vào. Thẩm Lãng cũng không phải là thánh mẫu. Nguyên tắc của anh là có công thì nhất định có thưởng, có tội nhất định phải phạt!
Lần này Ngụy Tư Minh gặp khó khăn rồi!